(12 Chòm Sao) Mạt Thế Nữ Phụ Xưng Vương

Chương 18


Nhân Mã tránh khỏi móng tay của nó bọn zombie, cô dùng lôi điện giáng xuống mở đường. Thiên Bình đang bay trên trời vô tình bắt gặp Nhân Mã đang chật vật bên dưới, tìm được một người cô hạ gió xuống.

“Nhân Mã!!”__Thiên Bình

“Thiên Bình, mày đây rồi may quá”__Nhân Mã ăn ý đưa tay lên, Thiên Bình nhanh chóng nắm lấy tay cô nàng kéo lên. Vì Thiên Bình dị năng gió nên bay trên trời rất dễ dàng.

“Mày không sao chứ?”__Nhân Mã.

“Không sao, lúc tách ra có chút hoảng loạn thôi”__Thiên Bình.

“Vừa nãy không có mày là tao đi trầu ông bà rồi, may quá”__Nhân Mã thở phào nhẹ nhõm.

Thiên Bình lôi chai nước cho Nhân Mã uống. Nhân Mã tu hết nửa chai.

“Bây giờ chúng ta đi tìm mọi người thôi, dị năng của mày có ích phết đấy”

Thiên Bình gật đầu, điều khiển gió theo ý muốn đi chậm để tìm người.

……


Bên dưới Kim Ngưu nắm tay nữ chính kéo chạy, đến đoạn nguy hiểm thì anh sẽ cầm chân bọn zombie cho cô ta chạy trước.

Liên Hoa là một người không có dị năng, trong mạt thế thì luôn dựa vào nam chính nên tất nhiên cô ta không biết gì phòng thân cả nên chỉ biết chạy.

“Anh Kim Ngưu cẩn thận đấy!!”

Kim Ngưu dùng dị năng tạo thành một hàng rào đất

“Đi thôi, nhanh lên”__Kim Ngưu cầm tay cô ta chạy nhanh về phía trước.

Đột nhiên con Zombie lao tới, anh ôm Liên Hoa né ra, chân bị cành cây cắm phải, hiện tại máu chảy rất nhiều. Anh đau khổ suýt xoa.

Liên Hoa hoảng sợ, cô ta vội xé vải ở áo mình ra băng bó cho Kim Ngưu.

Xung quanh toàn cây và bụi rậm không biết zombie sẽ bất thình lình xuất hiện bất cứ lúc nào.

Liên Hoa dìu Kim Ngưu rồi nhìn đám zombie từ xa đang đuổi gần tới. Cô ta buông Kim Ngưu khiến anh ngã xuống, vết thương nứt ra.


Trời bỗng đổ cơn mưa, sét đánh ngang bầu trời. Kim Ngưu dính mưa ôm chân đau đớn. Nhìn Liên Hoa đang tái xanh mặt anh nhìn đàn zombie

“Liên Hoa…”

Anh còn chưa kịp nói chữ chạy đi thì Liên Hoa đã thốt ra một câu.

“Em, em xin lỗi, em không muốn chết”. Liên Hoa mới đầu do dự nhưng nhìn zombie quá mức đáng sợ lên cô ta nói xong liền bỏ chạy.

Kim Ngưu ngơ ngác nhìn bóng hình Liên Hoa vô tâm nói ra câu đó rồi chạy đi. Cơn mưa như đang cười nhạo anh.

“Liên Hoa!!” Anh ngã phịch xuống hoàn toàn không còn sức chạy.

Lúc này anh mới vô tình mà nhận ra người mà anh quan tâm yêu thương che chở lại có một mặt như vậy, thực chất là một con người máu lạnh chứ chả thiện lương gì.

Nhìn đàn zombie đang tới gần lại nhìn thân thể thương nghiêm trọng lại ở chân

“Mình sẽ chết sao?”.

Anh bất lực đành nhắm mắt chờ chết. Bầu trời ảm đạm, mây đen bao phủ bầu trời, lúc này anh đã khóc, thật ngu dốt.


“Khóc cái gì”

Một tiếng nói cạnh anh, tiếng nói quen thuộc nhưng lại xa cách, anh nặng nề mở mắt ra, là gương mặt Cự Giải, cô đang chữa trị cho anh!

“Thủy Lưu Vũ”__Song Ngư cầm chắc kiếm di chuyển như vũ công diệt gọn đám zombie bên tay trái. Cùng với đó Song Tử cũng không thua kém, dùng dị năng của mình chém bọn zombie. Những con zombie ở gần đã được hai người diệt gọn, kéo dài thời gian để Cự Giải trị thương cho tên kia.

Song Tử, Song Ngư, và Cự Giải lúc đó vừa ngang qua thấy Kim Ngưu và Liên Hoa, Song Tử đang định xông lên giúp ai ngờ nghe thấy lời của Liên Hoa thì đứng hình.

Cô ta đang nói cái gì vậy!!! Cô ta bỏ mặc Kim Ngưu??

Người mà luôn che chở cô ta, không tiếc mạng vì cô ta!!. Đáng ghét, anh muốn đuổi theo Liên Hoa hỏi rõ tại sao cô ta lại làm vậy nhưng Song Ngư ngăn cản anh
“Cứu tên kia trước”

Anh đành ngậm cục tức để cô ta chạy. Bộ mặt thật của cô ta đúng là kinh tởm. May anh không lún sâu như bọn kia.

“Sao rồi?”__Cự Giải hỏi Kim Ngưu, anh vẫn đần mặt nhìn Cự Giải trị thương cho mình, vết thương trên chân đang khép lại và dần biến mất.

“Cảm ơn…”__Kim Ngưu nặng nhọc nói ra hai từ này.

“Chạy thôi, bọn chúng đông hơn rồi”__Song Ngư

Cự Giải vẫn chưa trị thương xong tạm thời vết thương đã khép lại thôi. Nhìn tên não trâu này cô đã thấy phiền phức nhưng vẫn ôm hắn nên, dùng tốc độ của mình chạy theo Song Ngư, Song Tử.

Kim Ngưu bị bế thì sốc, nhìn Cự Giải mặt không hề biểu cảm cứ vậy chạy băng băng.

Song Ngư và Song Tử quay lại phía sau gϊếŧ những con zombie đang lao tới gần để đảm bảo an toàn cho hai người.

“Một chút nữa thôi, Song Tử!!”Cự Giải hét lên nhảy xuống vực.
Song Tử nhanh chóng dùng gió nâng Cự Giải và Kim Ngưu lên. Sức mạnh của anh không giống Thiên Bình, dị năng đều là gió nhưng anh có giới hạn, nên nhanh chóng đưa họ an toàn đáp xuống, nhìn bọn zombie đang chèo xuống, trong cơn mưa như vậy rất khó để di chuyển.

“Song Tử, hắn ta trả cho cậu” Cự Giải dừng lại cùng với Song Ngư dùng dị năng bắt đầu tấn công, Cự Giải truyền dị năng cho Song Ngư.

Song Tử biết điều đưa thằng này đi đến chỗ khác an toàn hơn.

Kim Ngưu vô hồn nghĩ lại những chuyện vừa rồi

“Mày vốn không phải yêu Liên Hoa sao?”

“Giờ mày còn nghĩ tới chuyện đó sao?”__Song Tử.

“Chỉ muốn hỏi thôi”__Kim Ngưu.

Song Tử đăm chiêu

“Nói ra thì khá dài dòng nhưng tao không giống chúng mày, tao đã không yêu cô ta nữa, vì tao không hề lún sâu vào nó”

Song Tử nghĩ đến Song Ngư thì mặt dịu lại “Cô ấy tuy hung dữ, không phải đoá bạch liên, cô ấy tùy hứng nhưng lại mạnh mẽ kiên cường, tao không quan tâm tới quá khứ của cô ấy nữa, tao chỉ quan tâm đến hiện tại”
Kim Ngưu nhìn thằng bạn mình, tự nhiên cảm thấy bản thân thật hổ thẹn, anh còn từng cáu gắt với họ vì họ nghĩ sai lệch về Liên Hoa, ai ngờ được, sự thật vả anh một cú thật đau.

Đến được chỗ an toàn thì Cự Giải và Song Ngư cũng quay trở lại. Cự Giải đã kiệt Sức và ngất đi. Kim Ngưu đỡ cô ấy. Dùng dị năng chữa cho anh rồi lại hao tổn truyền cho Song Ngư, Cự Giải tạm thời đã không thể dùng dị năng.

“Mày có chăm sóc được cho cậu ấy không?”__Song Ngư nhíu mày nhìn Kim Ngưu.

“Yên tâm, vết thương của tôi được cô ấy chữa gần như khỏi rồi, tôi dùng dị năng lại được rồi”__Kim Ngưu

Song Ngư nhìn Song Tử, thấy hắn gật đầu, chắc là an tâm với người này. Bây giờ không phải lúc so đo chuyện cũ, thoát ra khỏi đây hãng rồi tính.

Quay lại với nữ chính cô ta chạy hộc mạng cũng thở thành chó, cuối cùng tìm được một đám người rất quái dị mặc đồ đen. Cô ta muốn chạy thì bị chúng dùng tốc độ chặn đầu.
“Các…Các người là ai???”

“Đúng là cô ta, đưa đi đi”__Một tên trong bọn chúng mở miệng.

Chúng đánh ngất cô ta rồi vác đi. Cùng lúc đó Ma Kết và Xử Nữ thấy được. Ma Kết định xông ra cứu cô ta nhưng bị Xử Nữ ngăn lại.

“Anh không phải đối thủ của chúng”.

Ma Kết bất lực không thể cứu được người. Xử Nữ nhìn anh ta, tậc lưỡi đúng là lại muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân xong bị đánh cho không thấy mặt mũi.

Đúng là nam chính nha, nhưng mắt mù.

Trời bây giờ càng ngày càng chuyển biến kỳ lạ như nó hận không thể chuyển màu luôn. Cô vẫn luôn thấy có gì lạ rồi, không lẽ trước khi mạt thế nơi này từng là chỗ chôn người của bọn gì đấy sao???.

Nhưng nhiều nông dân vùng này đi lại trong rừng tìm thức ăn thì cũng phải biết chứ, lý nào lại không biết được.

Giờ là mạt thế, lời nói bây giờ cũng chẳng có hiệu lực.
“Nè…” Xử Nữ chưa kịp quay ra thì đã thấy Ma Kết đấu với mấy người kia để cứu nữ chính.

Rồi, biết ngay mà, thiết lập nhân vật là vậy, dù có thế nào cũng không bỏ không nổi cái thiết lập chỉ cần có bạch mã hoàng tử nam chính thì công chúa

nữ chính sẽ không sảy ra chuyện gì.

Nhưng mấy cái thằng áo đen kia cứ phát ra cái âm thanh rất chi là kỳ quái.

Một tên trong số đó cầm cây sáo ra để lên môi, Xử Nữ cứ nghĩ rằng sẽ có một âm thanh khủng khiếp nào đó đang định bịp tai lại thì suýt nữa trồi máu ra ngoài. Cái tên kia thổi ra mấy cái âm thanh như chó rặn ỉa.

“Cái mẹ gì vậy???” Cô đen mặt, khoé miệng nhếch nhếch. Thế cũng tốt, tên kia có thể thắng không….

Chưa để cô nghĩ thì tên Ma Kết đã khụy xuống bịp tai, Xử Nữ xuýt ngã ngửa

“Vậy cũng được nữa hả!!!!!”
Cái mô tê máu chó gì bà tác giả tạo ra cho bộ truyện này vậy, nếu cô mà ở cạnh bà tác giả chắc cô cũng phải lạy.

Ma Kết bị chúng đánh cho nằm xấp mặt ở đó, còn bọn chúng thì vác Liên Hoa bay mất. Cô biết ngay mà, đã nói rồi nhưng vẫn cứ thích xông pha làm anh hùng trượng nghĩa vì mỹ nhân.

Cô đi ra đá đá vào cái thân đang nằm bẹt dưới đất, chắc là nhục nhã lắm nhỉ, chắc là thống khổ lắm nhỉ, truyện thường vậy đó

“Ê, dê già”

Ma Kết khó khăn ngồi dậy nhìn Xử Nữ không thể tin, vậy mà cô dám gọi anh bằng cái tên như vậy???.

“Cảnh cáo rồi mà vẫn thích anh hùng cứu mỹ nhân sao”__Xử Nữ.

“Đó là Liên Hoa, cô không ra giúp gì sao?”__Ma Kết nhướng mày. Dù biết Xử Nữ không thích Liên Hoa nhưng anh biết tính cô luôn giúp đỡ người sao bây giờ lúc anh ra đánh mấy tên kia thì cô ngồi nhởn nhơ như không xem kịch.
“Tôi nói thẳng rồi còn gì, anh điếc hay giả vờ điếc vậy?”__Xử Nữ.

Bỗng con zombie xấu số nhảy ra bị Xử Nữ một chưởng đánh chết. Bọn zombie kia đã đuổi tới tận đây rồi sao. Bây giờ thoát cái thân trước hãng, nói chuyện với mấy tên nam chính cô sợ cô cũng bị tụt trí thông minh quá.

“Đi thôi, zombie đã lần tới tận đây rồi”

“Tôi vẫn luôn thắc mắc, các cô cũng là tiểu thư ngậm thìa vàng sao khi ở mạt thế lại thành thạo và không sợ chút nào vậy?”__Ma Kết.

Xử Nữ cười khinh nhìn hắn

“Bật tính năng sinh tồn thôi, như lúc mấy người vì cô ta mà hại bọn tôi, thì bọn tôi đã bật tính năng đấy rồi” không thì nếu là nữ phụ thì đã sớm chết trong tay lũ này rồi.

Hai người bắt đầu im lặng không nói gì nữa, cứ thể chạy đi tìm mấy đứa khác.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận