[12 Chòm Sao] Ups And Downs

Chương 8


– Con bị làm sao ?

– Không có gì đâu mẹ, chỉ là không cẩn thận ngã cầu thang nên trật chân_ Cự Giải cười xuề xòa trước bộ dáng lo lắng của mẹ cô.

– Đã đi khám chưa ?

– Rồi ạ, chiều nay đám bạn đã đưa con đến bệnh viện_ Đó là lý do Cự Giải về muộn và bỏ lỡ hàng chục cuộc gọi từ mẹ cô_ Con lên phòng nghỉ trước mẹ nhé !

– Khoan đã, ngồi xuống đây mẹ bảo.

Gì nữa đây, thấy vẻ mặt của mẹ cô khá là nghiêm trọng, không chừng…Cự Giải cắn môi, lê đôi chân tập tễnh ngồi xuống sofa. Vừa nãy cô tỏ ra không có gì để mẹ cô bớt lo lắng nhưng giờ cô phải càng tỏ vẻ bị thương nghiêm trọng để tranh thủ sự đồng tình, thương hại của mẹ cô không thì lát nữa lại ngồi hàng canh giờ nghe giáo huấn.

– Cự Giải, con học hành kiểu gì mà kiểm tra hóa được có 5 điểm vậy ?


– Ấy, có điểm rồi sao ? Sáng nay mới kiểm tra mà ! _ Cự Giải bất lực, sao lần này lại gửi thẳng cho phụ huynh vậy, làm cô không có cơ hội gỡ điểm.

– Mau trả lời đi, đừng có đánh trống lảng !_ Mẹ cô đanh mặt lại, vẻ hiền từ thường ngày trước mặt người khác đâu rồi, đều là bịp bợm. Khi đối mặt với cô mới lộ rõ bản chất là một bà la sát.

– Thực ra… con quên chưa học bài cũ ….thế nên…_ Cũng tại hôm ấy cô dạy hóa trông chặt quá, làm cô không có cơ hội đánh mắt sang bên cạnh, huống chi là vị cứu tinh ngồi ở bàn trên.

– Đành rằng là lý thuyết thì thôi đi, đây là kiểm tra phần bài tập mà con còn không biết làm, từ trước tới giờ con học được cái gì ??!!_ Mẹ cô trông vô cùng thất vọng, tay đỡ trán mệt mỏi làm Cự Giải áy náy vạn phần_ Xem ra con cần phải học thêm.


– Khôngg, mẹ ơi, lịch học ở trường đủ lắm rồi lấy đâu ra mà học thêm, con tự học được mà_ Cự Giải xua tay lắc đầu nguây nguẩy.

– Mẹ chẳng thấy con tiến bộ gì cả, mấy lần trước vì nuông chiều con quá mà mẹ đã cho con nghỉ bớt một số môn thế nên mới khiến con sa sút thế này, hôm nay mẹ nhất định phải chấn chỉnh lại.

Nhìn bộ dạng cương quyết của mẹ cô thì Cự Giải biết là ôi thôi rồi…..Những tháng ngày lêu lổng của cô…

– Mẹ đã thuê một gia sư, có thể kèm cho con tất cả các môn.

– Thôi, đừng mà mẹ, gia sư chỉ toàn mấy tên bịp bợm kiến thức nông cạn, lại còn chẳng có lấy một anh đẹp trai hay một chị xinh đẹp, học làm sao mà vào được_ Cự Giải khoanh tay bất mãn, cô thề rằng nhất quyết phải giở chiêu trò khiến đám kia bỏ đi hết.

– Đừng có lằng nhằng, lát nữa cậu ta sẽ đến dạy, con lên phòng tắm rửa, thay quần áo đi _ Mẹ cô quay người bỏ đi, không cho cô lấy một cơ hội từ chối hay biện minh.


– Mẹ !!!! Mẹ thật là độc tài_ Cự Giải khóc không ra nước mắt.

Ở cái nhà này, mẹ cô chính là trời, những kẻ thấp cổ bé họng như cô luôn là không có tiếng nói. Mẹ cô không chỉ quyết định dứt khoát mà làm việc cũng thật nhanh gọn, mới biết kết quả học tập của cô chiều nay mà đã tìm ngay được một gia sư rồi, cô có thể có năng lực phản kháng sao ?

– Mình như là một đứa con nuôi được mẹ nhặt từ bãi rác về ấy _ Cự Giải lầu bầu xách cặp đi lên phòng, đau khổ cho những tháng ngày bất hạnh tiếp theo.

Vì mệt mỏi quá, cô chẳng thèm cởi giày, thay quần áo mà nằm lăn lên giường ngủ thiếp đi, chân tay dang thành hình chữ đại, cho đến khi bị một tiếng gõ cửa đánh thức….

Cốc ! Cốc !

– Vào đi !_ Cự Giải hai mắt vẫn nhắm nghiền hai mắt, theo thói quen trả lời.

Một cậu thanh niên mở cửa bước vào, nhìn thấy dáng nằm kia liền đỏ mặt, ho khẽ một tiếng :
– Xin chào !

Cự Giải nghe thấy giọng nói lạ liền mở mắt ra, xấu hổ khi thấy mình đang mặc váy mà nằm dạng háng trước mặt một đứa con trai liền luống cuống khép chân lại, chỉnh đốn tư thế ngồi nghiêm túc sau đó mới e ngại nhìn đối phương chào hỏi :

– Xin chào ! Cậu là….._ Sau khi nhìn thấy khuôn mặt kia, Cự Giải hết sức kinh ngạc.

———-

Cạch !

– Đây là nhà tôi, vào đi !_ Song Tử đẩy cửa bước vào, bật đèn, cởϊ áσ khoác tùy tiện ném lên ghế sofa, để mặc Thiên Bình khệ nệ xách cái cặp to đùng theo sau.

– Mệt chết tôi, cậu buôn sắt vụn hả ? Sao cặp nặng thế !_ Thiên Bình ngã phịch xuống sofa thở hồng hộc, mắt nhìn thấy bình nước trên bàn liền tu lấy tu để, không thèm giữ lấy hình tượng sang chảnh thường ngày.

– Con gái con đứa, ăn uống nên giữ ý một chút !_ Song Tử nhíu mày, trên tay cầm hai tách trà đi ra đã thấy Thiên Bình tu sạch cả một bình nước cam ép to.
– Việc này liên quan đến cậu hả ?_ Thiên Bình càng làm ngược lại, cầm một quả táo gặm như bị bỏ đói ba năm.

– Không liên quan nhưng làm osin của tôi, ít ra phải cho tôi chút mặt mũi _ Song Tử không cà khịa được cô thì không yên.

– Đừng có mở miệng ra thì kêu tôi là osin, nhục nhã vl !_ Thiên Bình nhăn mà, vừa ăn vừa quan sát nhà hắn, cũng rộng, cũng to đẹp lắm, so với căn biệt thự cô đang ở cũng phải gấp ba gấp bốn.

– Đã thỏa thuận từ đầu, bây giờ còn kêu ca cái gì, lát nữa ăn uống xong lên phòng tôi dọn dẹp một chút_ Song Tử nhàn nhã tay nâng tách trà không quên phân phó việc.

– Bố mẹ cậu đâu ? Sao không về quản tên phá phách, xấc xược như cậu ?

– Tôi không ăn chơi, lêu lổng, tan học là về nhà luôn, con rước về một giúp việc miễn phí, tiết kiệm được bao nhiêu tiền, tôi phá phách, xấc xược hồi nào ?_ Song Tử cười cợt, trêu Thiên Bình tức đến nỗi làm cô đỏ bừng mặt.
– Không nói với cậu nữa, để tôi đi dọn phòng_ Thiên Bình là cô đang háo hức phá lanh tanh bành cái phòng của nó, ranh con, đùa với chị là ngon à.

– Được rồi, tầng ba, rẽ bên trái, phòng thứ nhất_ Song Tử vẫn ung dung ngồi uống trà, vô cùng hài lòng khi thấy thái độ làm việc tích cực của cô.

Thiên Bình xắn tay áo, bừng bừng khí thế chạy lên tầng chuẩn bị quẩy tưng bừng.

Đợi cho cô chạy lên rôi, Song Tử mới nâng tầm mắt nhìn về phía bàn tiếp khách, đầu đầy hắc tuyến:

– Thiên Bình !!! Lăn xuống đây !! Dọn cái đống hổ lốn này của cô cho tôi !

Sau cùng, vẫn là Song Tử phải lao vào dọn dẹp.

– Thiên Bình, tôi phải chỉnh chết cô ! _ Song Tử vừa lau bàn vừa nghiến răng kèn kẹt.

– Con đang nói ai vậy ?

– Mẹ, chẳng phải mẹ đang đi công tác sao ? _ Song Tử ngạc nhiên khi thấy sự xuất hiện của mẹ cậu ở đây.
– Ừ, bộ phim quay xong sớm hơn dự kiến cho nên mẹ được về trước một hai ngày_ Mai Uyển đá giày lung tung, tiện tay quăng luôn túi xách ngay tại chỗ rồi chạy vào bếp lấy nước uống.

Song Tử thấy thế thở dài, cái tính bừa bộn này, không biết bao giờ mới sửa được, chỉ riêng việc này đã hành bố con Song Tử suốt ngày phải dọn dẹp nhà. Song Tử bước tới nhặt giày xếp lên giá cẩn thận.

– Mẹ thấy rồi nhé, con dẫn bạn gái về nhà hả ?_ Mẹ cậu vừa uống hồng trà vừa dựa vào sofa nhìn Song Tử cười châm chọc.

– Không phải, là osin của con_ Song Tử bất đắc dĩ trả lời, những tưởng hôm nay bố mẹ đi vắng ai ngờ mẹ cậu lại bất thình lình trở về.

– Osin ?!! Lại là một đứa con gái nhà lành nào bị con lừa gạt hả ? Làm gì thì cũng tém tém lại thôi, vừa thủ đoạn vừa bỉ ổi thì có mà ế cả đời con ạ !_ Mai Uyển đối với con trai mình đả kích không thương tiếc.
– Mẹ à….

– Song Tử !! Dọn xong rồi, tôi về được chưa ?_ Thiên Bình tung tăng chạy xuống, đến gần cô mới nhìn thấy một người đang ngồi trên ghế sofa, khuôn mặt có đến bảy, tám phần là giống nhãi kia nhưng khí chất và sắc đẹp thì ngời ngời, có con trai lớn như vậy mà trông chỉ như mới gái đôi mươi, xem ra nhan sắc được bảo dưỡng rất kĩ…

Sau khi quan sát, Thiên Bình liền rút ra một kết luận : đây là phụ huynh cháu Song Tử.

– Cháu chào cô ạ !_ Thiên Bình khôi phục dáng vẻ quý sờ tộc chuẩn mực, thức thời tiến lên lẽ phép chào hỏi.

– Chà ! Cô bé này xinh quá, rất có khí chất _ Mẹ Song Tử vừa nhìn thấy Thiên Bình đã túm lại tấm tắc khen_ Cháu có muốn làm diễn viên hay người mẫu không ? Cô có thể giúp cháu.

– Hả !? Dạ…Cháu không….._ Thiên Bình ngơ ngác, quay cuồng không hiểu chuyện gì xảy ra, vừa mới đứng ở chân cầu thang mà thoắt cái đã ngồi trên ghế.
– Thật đáng tiếc, một tài nguyên tốt như vậy !! Aizz, nếu như cháu mà vào công ty cô, đảm bảo cô sẽ khiến cháu trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm, chỉ cần….

– Thôi đủ rồi mẹ à, con vịt xấu xí không thể hóa thành thiên nga được đâu_ Song Tử buộc phải chặn miệng mẹ mình lại nếu không bà lại thao thao bất tuyệt ngồi kể lể không cho người ta về.

– Xấu cái đầu con, con là xấu nhất, xấu cả trong lẫn ngoài, con đúng là sai lầm của tạo hóa _ Mai Uyển quay sang thằng con trai chuyên làm mẹ nó tụt hứng mà trách cứ.

– Cô nói rất đúng, cái này thì ai cũng phải công nhận_ Thiên Bình một bên thừa dịp phụ họa, hiếm có khi được đá đểu cậu ta.

– Cháu à, nếu sau này chọn bạn trai thì tránh xa nó ra, không tốt đẹp gì đâu !

– Ha ha, đúng rồi đấy cô ạ

Nhìn Thiên Bình và mẹ cậu ngồi một bên nói chuyện vô cùng ăn ý, lại còn đâm cho cậu không biết bao nhiêu nhát, Song Tử chợt cảm thấy cậu như là một đứa con ghẻ vậy. Cậu đã làm gì sai nào ?? Cậu chỉ mới nói có một câu….T T.
———-

– Chị thấy thế nào ?_ Xử Nữ thử một bộ váy, yêu thích không thôi mà đứng ngắm mãi trước gương.

– Rất đẹp ! Thật sự là chị chưa từng thấy ai mặc đẹp như em, tỉ lệ cơ thể của em đã rất chuẩn, hơn nữa màu sắc cái váy này lại tôn lên màu da trắng nõn, mịn màng của em, trông giống như thiên sứ vậy. Quá hoàn hảo ! _ Xử Nữ chỉ mới hỏi một câu mà chị bán hàng đã giở nghề của mình ra chém tung nóc tòa trung tâm mua sắm.

– Chị cứ nói quá, đâu có đẹp đến vậy _ Xử Nữ ngại ngùng ôm mặt, ai được khen chả thích chứ, hí hí.

– Phải, trông quê chết đi được _ Một giọng nói vang lên làm cả chị nhân viên bán hàng và Xử Nữ đều ngơ ra.

Nghe thấy lời chê bai này cùng với cái giọng điệu kia, tâm trạng Xử Nữ lại chùng xuống, cô bỗng cảm thấy mất hứng mua sắm. Chị bán hàng cũng nhận ra nét mặt thay đổi của Xử Nữ liền trong lòng không ngừng rủa thầm cái thằng phát ngôn ra câu nói kia, không những nó làm mình phí công sức nịnh bợ nãy giờ mà còn làm cho cái cửa hàng này sắp vuột mất một vị khách. Xã hội cần lên án và bài trừ những tên khốn như vậy, đây chính là lí do mà doanh thu của nhiều cửa hàng đã tụt dốc không phanh hàng tháng.
Xử Nữ xoay người lại, bắt gặp ngay khuôn mặt mình “thầm thương trộm nhớ ” trong mộng.

– Cậu đến đây làm gì ?

– Mua đồ _ Thiên Yết nhún vai, tay với lấy chọn một vài cái áo sơ mi.

Chị bán hàng bắt gặp khuôn mặt điển trai kia liền lập tức muốn rút lại lời nói trong lòng, ây, cái miệng thúi. Mang một khuôn mặt tươi cười x 10 so với hằng ngày và sự nhiệt tình thái quá, chị bán hàng bắt đầu bài tiếp thị của mình một cách chuyên nghiệp, nhằm thu hút được sự hảo cảm của vị khách nhìn thoáng qua liền biết là giàu có này, lại còn đẹp trai nữa. Có ai cưỡng lại được trước vẻ đẹp đâu, huống chi đây là đây lại là fanpage của trang Ngắm trai đẹp toàn Thế Giới.

– Chị à, lấy cho em mấy bộ này _ Xử Nữ thật nhanh chóng muốn rời khỏi đây để không phải nhìn thấy mặt tên khó ưa kia.
– Được rồi _ Chị bán hàng nhanh nhẹn gói lại cẩn thận, hướng Xử Nữ cười tươi_ Tất cả hết 680000$

Xử Nữ cầm lấy túi xách, lục một lúc mới phát hiện ra không thấy đâu, cô hoảng hốt sờ đến túi quần, túi áo khoác cũng không thấy. Toi rồi, có khi nào bị trộm rồi !

Bây giờ cô có hai phương án, một là không mua nữa, hai là đi vay. Phương án thứ nhất thì thôi đi, càng nhìn gương mặt tươi cười của chị bán hàng kia cô càng thấy sợ khi nghĩ đến khuôn mặt thay đổi đột ngột của chị khi cô nói không lấy nữa. Đi vay ? Vay ai ? Trong cửa hàng này chỉ có mỗi cô và tên mặt lạnh này, vay hắn, không đời nào. Xử Nữ vô cùng đau đầu, đứng mãi do dự không quyết.

– Sao rồi ?_ Thiên Yết thấy thái độ của Xử Nữ như thế liền đoán ra được bảy, tám phần, tiến lên “ân cần” hỏi han _ Không có tiền ?
Sắc mặt chị bán hàng trầm xuống, Xử Nữ liền hung hăng trừng Thiên Yết : tên khốn, nói toẹt ra như vậy là muốn hại cô mất mặt.

Thiên Yết cười suиɠ sướиɠ, tiếp tục chọn đồ, mặc kệ Xử Nữ đứng một bên lườm nguýt, không còn cách nào khác, cô ta nhất định sẽ bò sang đây cầu xin cậu thôi.

– À chị à…._Xử Nữ quyết tâm chọn phương án một _ Em có thể…lần sau ghé mua không, quả thực là em bị mất ví rồi.

– Em đừng làm khó chị, vừa nãy em mất công thử nhiều đồ như vậy, bảo mua là không mua sao_ Chị bán hàng cố giữ được bình tĩnh cuối cùng để bắt Xử Nữ mua bằng được_ Hay là như vậy đi, cậu bé kia chẳng phải người quen của em sao, em có thể vay cậu ta cũng được.

Xử Nữ quay sang nhìn Thiên Yết, thấy cậu ta đang đút tay vào túi quần huýt sáo làm ngơ.

– Chị à, không được đâu, chị nhìn thái độ của cậu ta kìa _ Xử Nữ cố gắng nài nỉ chị bán hàng _ Chị bỏ qua cho em một lần, nể tình khách quen đi chị.
Đang lúc chị bán hàng trầm tư suy nghĩ đưa ra quyết định, Xử Nữ cũng đã nhìn ra được sự cương quyết của chị ấy đã có phần lung lay thì một giọng nói vang lên:

– Hết bao nhiêu ? Tôi trả

Thiên Yết rút ví ra, lấy ra một cái thẻ thanh toán để trên mặt bàn, tay chỉ vào đống quần áo mình vừa chọn.

Xử Nữ ỉu xìu, cô còn tưởng vị cứu tinh nào đến giúp mình chứ, cái loại trước mắt này còn có hy vọng gì.

– Để chị gói lại _ Chị bán hàng lập tức chạy nhanh ra gói đống đồ vào túi cẩn thận sau đó quét thẻ thanh toán.

Thiên Yết đứng chờ, ngón tay gõ nhịp đều đặn trên mặt bàn nhưng ánh mắt lại nhìn Xử Nữ thâm thúy. Cô bất giác đổ mồ hôi lạnh, nhìn gì chứ, cất cái mắt đi !

– Tôi trả luôn cho cô ấy nữa _ Thiên Yết bỗng lên tiếng khiến chị bán hàng cả Xử Nữ vô cùng kinh ngạc.
Xử Nữ đầy cảnh giác nhìn cậu ta, vắt óc xem Thiên Yết làm vậy có mục đích gì.

– Cảm ơn, ngày mai tôi sẽ trả lại tiền cho cậu _ Theo lễ phép thông thường, Xử Nữ nghĩ là cô vẫn nên cảm ơn hắn một câu.

– Không cần !_ Thiên Yết một tay vơ lấy túi đồ xách đi, còn xách luôn cả đồ của cô _ Còn đứng đó làm gì, đi thôi !

Mặc trong lòng có chút hậm hực nhưng Xử Nữ cứ như vậy ngoan ngoãn đi theo cậu ta.

———-

Cách đó không xa…

– Bảo Bình, bộ này trông được không ?_ Song Ngư bước ra từ phòng thay đồ, hớn hở chờ cái nhận xét từ Bảo Bình.

– Đẹp đấy ! Lấy luôn đi_ Bảo Bình vừa đeo tai nghe vừa chơi game, mải mê đến nỗi không thèm ngẩng đầu lên nhìn đã buột miệng trả lời.

– Bảo Bình ! Nghiêm túc một chút đi !_ Song Ngư tức tối giật phăng cái tai nghe cùng chiếc điện thoại của Bảo Bình ra_ Mẹ cậu bảo cậu đi hộ tống tôi mua đồ, chứ không phải ngồi đây chơi game.
– Không phải chỉ là đi theo xách đồ thôi sao, cậu cứ chọn thoải mái đi, xong thì gọi tôi tính tiền _ Bảo Bình với tay lấy lại cái điện thoại, Song Ngư cương quyết không buông.

– Ai bảo chỉ có xách đồ, không những thế cậu còn phải góp ý cho tôi chứ, nhỡ mua nhầm hàng fake thì sao ?_ Song Ngư bất mãn từ lâu, cái tên ham chơi này, đi theo chả được cái tích sự gì.

– Thế cậu nghĩ tôi am hiểu về đồ của con gái à ?_ Thấy Song Ngư phừng phừng lửa giận cậu liền nhẹ giọng an ủi_ Thôi được rồi, để tôi chọn cùng cậu, sau đó chúng ta đi uống trà sữa _ Đối với bọn con gái, chỉ cần nói vài lời ngon ngọt là hết giận ngay ấy mà.

Song Ngư lúc này mới hừ một tiếng hòa hoãn.

– Chị à, lấy cho em bộ này, bộ kia, bộ ở kia nữa, ba cái áo phông trắng bên trái, thêm luôn mấy cái váy này đi_ Bảo Bình xem cũng chẳng xem kĩ, vừa liếc mắt qua liền hô lấy luôn.
– Đủ rồi, tên phá gia nhà cậu, rốt cuộc cậu có kinh nghiệm mua quần áo không ?_ Song Ngư không chịu nổi nữa lấy tay ngăn lại, tiền không phải do cô trả nhưng mà cô xót.

– Hay là chúng ta mua đồ đôi đi_ Bảo Bình tự nhiên đưa ra đề xuất này, không đợi Song Ngư trả lời liền gọi mấy cô bán hàng_ Tìm cho em mấy bộ đồ đôi cho nam và nữ, cả giày và mũ nữa nhé.

– Thôi đủ rồi, ai thèm mặc đồ đôi với cậu _ Song Ngư ngoài mặt lạnh lùng nhưng nội tâm ngại ngùng.

– Đợi tôi ở đây, tôi ra thanh toán đã rồi chúng ta cùng đi ăn _ Bảo Bình xoay đầu cô cưng chiều rồi bước tới quầy thu ngân.

Bảo Bình và Song Ngư vừa bước chân ra khỏi cửa hàng liền nhìn thấy Thiên Yết và Xử Nữ đang đi cùng nhau, cả bốn người không khỏi có chút ngạc nhiên.

Thiên Yết thấy Bảo Bình tay xách túi lớn túi nhỏ liền mở miệng châm chọc:
– Bảo, làm cu li từ bao giờ thế ?

– Chú thì khác giề !_ Bảo Bình bĩu môi nhìn tình cảnh của Thiên Yết cũng đâu có kém mình, còn già mồm chê người khác.

– Ế, Xử Nữ, mày có bạn trai từ bao giờ, không cho chị em biết gì cả _ Song Ngư nhìn Xử Nữ bất mãn, giỏi lắm, cua được anh giai hotboy lạnh lùng lớp bên, chả bù với thằng Bảo nhà cô, nghĩ mà thấy chán.

– Vớ vẩn, làm gì có, chỉ là cậu ta đi qua tình cờ giúp đỡ thôi _ Xử Nữ vội xua tay biện minh.

Song Ngư vẫn nhìn nhìn chằm chằm Xử Nữ, ánh mắt ngờ vực, trong đầu thầm nghĩ ngày mai phải phao tin đồin này cho cả lớp, à không, cả trường.

– Trùng hợp quá, bọn tôi đang định đi ăn, đi cùng luôn không _ Bảo Bình buông lời rủ rê, cậu vốn thích tụ tập.

– Hợp lí _ Thiên Yết gật gù rồi nghiêng đầu nhìn Xử Nữ _ Không ngại chứ ?
– Không vấn đề gì _  Xử Nữ cũng bắt đầu cảm thấy đói bụng, với cả không chỉ có mình cô và cậu ta, có chị em tốt của cô ở đây rồi, cô còn ngại gì.

– Đi !_ Song Ngư hớn hở khoác tay Xử Nữ bước đi, để mặc hai chàng trai khệ nệ xách đồ phía sau.

———-

Định hôm nay ra 2 chap liền nhưng tác giả đuối quá rồi :)))


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận