Rõ ràng là chưa làm gì mà cô đã khóc như vậy, nếu anh thực sự là thì cô sẽ chết ư?
Tầm mắt của Cố Khải Liêm bắt đầu từ từ dời xuống dưới,hai bầu đào trắng nõn,đẫy đà đứng thẳng,nụ hoa nhỏ hồng hồng đáng yêu như đang nhảy múa, làm người đối diện phát điên muốn nhanh chóng chà đạp lên nó.
Không nghĩ đến bình thường Bội Sam mặc đồ rộng thùng thình,ai mà biết bên trong lại có thể cực kỳ xinh đẹp như vậy.
Hai bầu đào trắng đẹp,eo thon gọn đẹp, đến cả đôi chân không tì vết,rất đẹp.
Anh bây giờ nhìn chằm chằm vào cô, Bội Sam bởi vì ánh mắt tà dục của Khải Liêm mà không ngừng có rút lại.
Nước thủy không theo sự khống chế của cô, không ngừng chạy ra theo cặp chân chạy xuống.
Bội Sam cô lặng lẽ kẹp chặt hai chân, không muốn để cho anh Khải Liêm phát hiện.
Lâm Bội Sam bây giờ đang muốn khóc, cô không muốn anh càng ghét cô hơn.
Cố Khải Liêm là một kẻ phong tình, không phải là trăm hoa câu nhân nhưng cũng có thể nhìn ra được hành động, động tác của cô.
Nhanh chóng ngăn cô lại, anh không thể suy nghĩ liền banh đôi chân rộng ra,tay anh nhẹ nhàng,mềm mại chậm đến miệng vùng nhỏ.
Muốn tôi sao?Kêu tên tôi lớn như vậy là muốn tôi ch*ch em đúng không?Được, để tôi giúp em nhé.
Dưới vòi hoa sen,Cố Khải Liêm ôm trọn cô gái nhỏ trong ngực, không quan tâm cô gái nhỏ có đồng ý hay không.
Bàn tay Khải Liêm bây giờ nhẹ nhàng vuốt tay qua lại trên làn da trắng nõn, khe thịt nhỏ bây giờ có hơi sưng đỏ bao trọn ngón tay.
Cố Khải Liêm cố tình đưa tay chọc ghẹo cô, ngón tay thon dài đưa vào trong móc ra một đống dịch thủy d*m đãng.
“A ! anh ơi,cậu chủ.
A! a! a!
Lâm Bội Sam yếu ớt dựa dẫm vào người Cố Khải Liêm, đôi mắt ngẩn lệ đỏ hoe ôm cổ anh, so với kích thích ban nãy bây giờ anh Khải Liêm chạm vào thân thể cô,cô hoàn toàn bùng nổ, tế bào trong cơ thể như được nhân lên hàng ngàn,hàng vạn kích thích các dây thần kinh nhạy cảm.
Cho tôi nhé.
Đâm vào sẽ khiến em sung sướng đến ngất luôn.
Tôi ch*ch em, thọc vào tử cung em mà bắn, khiến Em vừa đi học vừa mang thai con của tôi.
“
Lời lẽ d*m dục này khiến cho Lâm Bội Sam kích thích, làm cô bắt đầu suy nghĩ, cô nghĩ đến viễn cảnh cô vợ ôm bụng lớn vừa đến trường, vùng nhỏ không chịu được mà càng cắn gắt gao ngón tay của Cố Khải Liêm.
Anh nhướng mày , thấy cô sướng đến thần trí mơ hồ, anh càng thích thú với việc đang diễn ra.
“Đừng mà,đừng mà cậu chủ.
Em sợ.
“
Lâm Bội Sam bây giờ toàn thân mềm nhũn, miệng lẩm bẩm cầu xin.
Nhưng bây giờ đối với Cố Khải Liêm, cô như con hồ ly tinh đầu thai câu dẫn đàn ông.
Lâm Bội Sam thực sự rất sợ, cô sợ miệng mồm của thiên hạ, sợ mẹ của cậu thất vọng.
Cô không biết khi bà Giai Kỳ thấy cô làm vậy với anh Khải Liêm thì bà có đuổi cô đi không?Cô không dám nhưng cô không thể kiếm lại được d*c vọng của bản thân, cô đã bị nói chi phối hòa hợp một thể anh.
“”Bé con, sao em lại mềm nhũ như vậy?Không cần phải sợ, tôi sẽ yêu thương em mà.
“”
Cố Khải Liêm đặt trên môi cô gái nhỏ một nụ hôn, bàn tay thì không yên phận mà xóa nắn hai bầu đào trắng nõn.
Vật lớn bên dưới từ lâu đã bị thức tỉnh, đụng trúng phải mông của Bội Sam mà chọc ghẹo.
“”Đừng.
Đừng mà cậu chủ, em sai rồi em xin lỗi! ưm a a a! “”