Bạn Trai Yêu Dấu Của Nữ Giáo Sư

Chương 3: 3: Sự Đáng Sợ Của Lục Chi Ngang



“Trong vòng năm phút, ta muốn toàn bộ tư liệu của thần tiên tỷ tỷ này.” Lục Chi Ngang nhìn bóng dáng người phụ nữ đã sắp ra khỏi căng tin, vẻ mặt thề nghiêm túc.
“Mau tỉnh lại, Lục ca , ban ngày sao lại mơ thế này rồi.” Thiên Qúy ở một bên trở tay vỗ vỗ
“Aì, được rồi, lão ca ta thất tình.

Vì vậy, tôi quyết định mời mọi người uống tối nay.

“Lục Chi Ngang ủ rũ, giống như một con cá muối đã mất đi giấc mơ.
Sau bữa ăn, một vài người tới lớp với sự ầm ĩ.
Đẩy cửa ra, người đầu tiên nhìn thấy là một người phụ nữ trẻ tuổi ngồi trên bục giảng, trông hai mươi sáu hoặc mười bảy tuổi.
Người phụ nữ mặc quần ống bút đơn giản, áo sơ mi màu be và giày phẳng,tóc buột đuôi ngựa, khuôn mặt xinh đẹp.
“Tôi là cố vấn Chu Tử Kỳ của các ngươi, trước tiên tới đây ký tên, sau đó tự mình tìm chỗ ngồi.” Trong tay nữ nhân xoay cây bút trong tay, nói với mấy người tiến vào.
“Được.

Được rồi, giáo viên.

“Ngoại trừ Thiên Qúy và bạn học Hàn Phong thoạt nhìn thành thật nghiêm túc, còn hai người kia rõ ràng bị đại tỷ tỷ xinh đẹp này hấp dẫn , hút hồn mất rồi.
Nhất là tên mập mạp Lục Chi Ngang, đôi mắt nhỏ trừng cũng sắp nổ tung.

Sau khi ký xong, mấy người đi vào góc cuối lớp ngồi xuống.
“Các huynh đệ, lão ca ta lại muốn yêu.” Lục Chi Ngang ngồi xuống, vẻ mặt kích động nhỏ giọng nói với mấy người bên cạnh.
Thiên Qúy ngồi ở một bên của tên mập mạp nói: “Tại sao tôi cảm thấy cậu lại chuẩn bị thất tình nữa.


“Cái này không giống, cái kia thần tiên tỷ tỷ trong căn tin quá xinh đẹp, căn bản cũng không phải là sản phẩm của thế gian.

Đại tỷ tỷ này tương đối hơn, ừm, vô cùng phù hợp với tiêu chuẩn chọn vợ của lão ca ta.

Lục Chi Ngang hào hứng trình bày quan điểm của hắn.
“Nhưng ta phỏng chừng ngươi có thể không phù hợp với tiêu chuẩn chọn vợ của người ta, chứ đừng nói lão đại ngươi còn quá nhỏ, căn bản cũng không hợp với người ta, đổi lại ta còn không sai biệt lắm.” Lý Minh Hiên vẻ mặt ngạo kiều ai tranh phong, không nhìn ra mày rậm mắt to này vẫn là một kẻ buồn bực.
“Ai còn nhỏ! Tại sao tôi còn nhỏ! Tôi còn nhỏ ở đâu! Con dao của tôi đâu! Lão Tứ ngươi đừng ngăn cản ta, xem hôm nay ta không thanh lý môn hộ thứ nghiệt súc này.

“Vẻ mặt phẫn nộ của Lục Chi Ngang.
“Tôi…!Ta không ngăn cản anh , lão đại ngươi có thể buông tay ta ra hay không, ta không làm gay, ta còn muốn cưới vợ, ngươi mau buông ra đừng để cho người ta hiểu lầm, bên cạnh nhiều người như vậy nhìn đây.

“Thoạt nhìn Hàn Phong thật thà và thành thật ở một bên yếu đuối nói.
“Ai, không nghĩ tới á, không nghĩ tới, ngay cả lão Tứ thành thật nhất cũng học theo các ngươi.” Lục Chi Ngang vẻ mặt đau buồn muốn chết, tình bạn chung thuyền đã chìm vào Đại Tây Dương.
Đúng lúc này, cửa trước của lớp lại bị người đẩy ra, sau đó lần lượt đi vào bốn nữ sinh cao thấp mập mạp, ăn mặc không đồng nhất.
Đặc biệt là cô gái cuối cùng là đẹp nhất, đôi mắt to, khuôn mặt trứng ngỗng, sống mũi thẳng, tóc dài choàng vai, mặc quần short denim, màu đen Donald cơ thể, chiều cao khoảng 1m65 .
Lúc này Lục Chi Ngang ở một bên hai mắt lại rạng rỡ sáng chói như đèn pha ô tô, vẻ mặt kích động định biểu đạt quan điểm của hắn lần nữa.
“Dừng lại, lão đại, ta biết ngươi muốn nói cái gì, hai lần trước cơ hội huynh đệ ta nhường cho ngươi, lần này nhường cho huynh đệ đi, huynh đệ ta lần này muốn yêu.” Lý Minh Hiên ngồi bên cạnh Lục Chi Ngang hung hăng vỗ đùi Lục Chi Ngang một cái, hô hấp có chút dồn dập , th/ở dốc.
“Hí, lão tử cũng không nói muốn cùng ngươi cướp nhá, ngươi nói chuyện liền nói chuyện, vỗ đùi lão tử làm gì.” Lục Chi Ngang xoa xoa đùi mình, tiểu tiểu tư này rat ay chót chút mạnh nha.
“Ha ha, kìm lòng không được, kìm lòng không được.” Lý Minh Hiên có chút xấu hổ.
Nói chuyện cười cười, rất nhanh mọi người đã đến đông đủ.
Lớp học này của bọn họ đại khái bốn mươi mấy người, không đến năm mươi bộ dáng, nữ sinh chiếm không đến một phần ba, sói nhiều thịt ít.
“Khụ khụ, nhìn nơi này soái ca mỹ nữ, mọi người đều đến đông đủ, lại giới thiệu một chút, ta là Chu Tử Kỳ, là cố vấn của các ngươi.

Trong bốn năm tới, tôi sẽ dành thời gian với bạn, tôi hy vọng tất cả mọi người có thể có một cuộc sống đại học thoải mái và hạnh phúc.

Chu Tử Kỳ dừng lại cây bút trong tay, đứng lên nói với các bạn học phía dưới, nhất thời vang lên một trận vỗ tay nhiệt liệt.

“Phía dưới mọi người đi lên giới thiệu bản thân một chút, bắt đầu từ hàng đầu tiên bên trái đi.”
“Xin chào tất cả mọi người, tôi tên là Tiền Dung Dung.

Từ Tỉnh Lu, năng khiếu của tôi là hội họa và thư pháp, xin vui lòng được giúp đỡ nhiều hơn.

“Một cô gái diện mạo thanh tú có chút nhút nhát đứng trên bục giảng giới thiệu bản thân, phía dưới một đám sói đang chờ thời cơ mà động thủ.
– Xin chào tất cả mọi người, tên tôi là Vương Minh, đến từ tỉnh Dự, thích bóng đá và violin, xin mọi người chỉ bảo nhiều hơn.
Kế tiếp chính quá trình lần lược từng người giới thiệu về bản thân , hình thức và nội dung cũng không khác biệt gì nhiều .
“Xin chào tất cả mọi người, tên tôi là Phương Giai, đến từ tỉnh Niu, thích thể thao, âm nhạc và thơ ca.

Rất vui được gặp tất cả mọi người, tôi hy vọng tất cả mọi người có thể thích tôi, sau này xin vui lòng chăm sóc nhiều hơn.

“Lúc này đến lượt cô gái mặt trái ngỗng kia lên sân khấu giới thiệu, trên mặt cô gái mang theo tự tin nhàn nhạt, thanh âm ngọt ngào động lòng người.
Tiếng vỗ tay của các nam sinh dưới đài nhất thời nhiệt liệt hẳn lên.
Thập phần trùng hợp, người tiếp theo lên sân khấu chính là Lý Minh Hiên, hắn vút ve chỉnh chu cắt tóc ngắn của mình, đi lên bục giảng.
“Xin chào tất cả mọi người, tên tôi là Lý Minh Hiên, một thổ dân địa phương, có tình yêu bóng rổ và du lịch.

Sau này mọi người muốn đi du lịch địa phương, có thể tìm tôi làm hướng dẫn viên, miễn phí.

Khụ khụ, còn có, điểm quan trọng nhất, Phương Giai bạn học, lần đầu tiên gặp mặt, tôi thích bạn.


Dưới đài nhất thời vang lên một trận tiếng ồn ào cùng tiếng thán phục.

Thiên Qúy không khỏi cảm thán trong lòng, tên tiểu Tử này, thật sự có chút bản lĩnh .
Chẳng bao lâu, phần giới thiệu bản thân đã kết thúc.
“Đi ra mấy nam sinh theo ta đi mang quân phục về.” Chu Tử Kỳ trên bục giảng nói với mọi người bên dưới.
Đợi đến khi Chu Tử Kỳ mang theo mấy nam sinh rời đi, trong phòng học trong nháy mắt mở tiệc trà.
“Ta đi, không nhìn ra a, lão Tam.

Thao tác này của ngươi thật sự có chút mãnh liệt đó nha.

“Lục Chi Ngang quay đầu lại, nói với Lý Minh Hiên đang nhìn chằm chằm Phương Giai không chớp mắt bên cạnh.
“Ha ha, bình thường.” Lý Minh Hiên vẻ mặt lạnh nhạt nói, thoạt nhìn đặc biệt thiếu đánh.
“Trước kia không ít lần gây họa cho tiểu cô nương nào đúng không?” Thiên Qúy cảm thán.
“Không có, không có, làm sao có thể, đây là lần đầu tiên ta thổ lộ với người khác.” Vâng, phải, trước đây mọi người đều thổ lộ với anh ta.
“Không nói thật đúng không, đêm nay trở về mấy người anh liền lấy hắn lập quy củ, đem hắn lên bàn ăn” Trong ánh mắt Lục Chi Ngang toát ra thần sắc tà ác.
“Không…!Không phải đâu, sếp, khó…!Chẳng lẽ nam nữ dều ăn hết? “Hàn Phong nhìn vẻ mặt hèn mọn của Lục Chi Ngang, cảm giác thuần khiết hắn đã không thích hợp ngồi bên cạnh Lục Chi Ngang nữa.
Vì thế theo bản năng dịch sang bên cạnh.
Thế giới này thật sự quá đáng sợ, một chàng trai thuần khiết và đơn giản như anh ta phải bảo vệ mình..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận