Tanner thích thú nhớ lại vì sao được gặp gỡ tay Flint nầy. Mấy năm trước người anh trai Andrew đứng ra kêu gọi những tay anh chị khắp nơi, sáng kiến lập ra một nơi đón tiếp tội phạm vừa được phóng thích về đây hoà nhập với đời sống cộng đồng, tìm việc làm ổn định cuộc sống.
Tanner nghĩ ra một kế hoạch lâu dài hơn bởi không có gì bền vững hơn là tình cảm san sẻ giữa những cựu tù. Bằng mọi biện pháp nghiệp vụ ông tìm hiểu lý lịch những tên tội phạm mới được phóng thích chọn ra những tên khá, đủ tiêu chuẩn Tanner đặt ra về làm việc cho ông, đảm nhận công việc gọi là công tác đặc biệt.
Ông sắp xếp cho một tên cựu tù, Vince Carballo về làm việc tại cơ sở KIG. Carballo tướng to con vạm vỡ hàm râu rậm rạp, mắt sắc như dao. Hắn có nhiều tiền án, vừa can tội giết người. Chứng cứ đưa ra buộc tội thì vô số một số thành viên trong bồi thẩm đoàn mặc nhiên đưa ra phán quyết hắn vô tội, vụ án phải treo lại đó chỉ một số ít biết được đứa con gái út ngài thẩm phán bị mất tích, để lại một mẩu thư: “Nếu ông giữ im lặng vụ nầy, đứa con gái của ông sẽ do bồi thẩm đoàn quyết định”. Carballo là típ người được Tanner Kingsley mến phục.
Tanner được biết còn có một tay cựu tù nữa tên là Harry Flint. Ông cho điều tra tỉ mỉ lai lịch của Flint, là một tay cộng tác đắc lực.
° ° °
Harry Flint sinh ra ở Detroit trong một gia đình trung lưu. Người cha do làm ăn thất bại, suốt ngày ngồi một chỗ than vãn. Người cha tính tình gắt gỏng đối xử bạo ngược với con. Mỗi lần người con có lỗi ông quơ đại mọi thứ trước mắt, giây nịt, thước sắt, hay bất cứ thứ gì quất túi bụi vô người đứa con trai dường như là để bù lấp khoảng trống trong người ông.
Người mẹ làm móng tay cho một hiệu uốn tóc. Người cha thì đối xử tàn bạo trong khi người mẹ lo và thương yêu con, khi lớn lên Harry phải sống trong hoàn cảnh san sẻ tình cảm giữa hai người.
Bác sĩ dặn mẹ Harry lớn tuổi khó mà sinh con, cho nên lúc mang thai, bà nghĩ là của trời cho. Khi sinh ra Harry bà thương yêu nựng nịu cả ngày, dần dà Harry được bao bọc trong tình thương của người mẹ.
Năm mười bốn tuổi một bữa Harry Flint bẫy được con chuột dưới tầng hầm, hắn tóm lấy giẫm đạp cho chết dưới chân. Nhìn con vật giẫy giụa, Harry Flint cảm thấy mình được quyền sát sinh. Muốn được giết là giết thấy mình hiển linh như thần thánh. Hắn có quyền lực vạn năng. Hắn muốn giữ mãi cái quyền lực đó, đi lùng diệt mấy con vật nuôi trong xóm. Lint không làm mấy việc đó vì ác tâm hay do bản năng xui khiến. Hắn muốn ra oai nhờ được ơn cõi Trên ban cho tài năng sát sinh.
Hàng xóm mất mấy con thú kiểng chạy đi kiện lên chính quyền, một sáng kiến được bày ra để theo dõi. Cảnh sát đem con chó săn đặt trước bồn cỏ nhà hàng xóm, dây tròng vô cổ giữ không cho nó xổng đi.
Địa điểm được đánh dấu, chờ đêm xuống ngồi rình, quả nhiên Harry Flint xuất hiện chân bước về phía con mồi. Hắn khều cho con vật há quai hàm rồi đưa cây pháo đã thắp sáng gí ngay vô mồm. Vừa lúc đó cảnh sát nhào tới. Lục soát trong người hắn còn một hòn đá dính đầy máu, một con dao nhíp.
Hắn bị tóm đưa vô trại giáo huấn mười hai tháng.
Mới vô trại được một tuần hắn đánh đập một học viên mang thương tích. Bác sĩ trại chẩn đoán hắn bị chứng rối loạn tinh thần hoang tưởng.
– Hắn bị tâm thần, – bác sĩ dặn dò lính gác. – Đề phòng phải đưa qua cách ly.
Hết hạn giáo huấn năm mười lăm tuổi hắn được cho ra trại tạm tha. Trở lại lớp học, Fìint được coi như người hùng. Bọn chúng tham gia nhiều vụ móc túi, lấy trộm cửa hàng. Nhanh chóng Flint là kẻ cầm đầu cả bọn.
Trong một trận xô xát giữa đêm khuya lưỡi dao xướt qua trên khóe miệng để lại vết sẹo ăn sâu vô da khiến cho hắn nhếch mép cười hoài.
Bọn trẻ càng lớn lên trổ tài cướp xe, trèo tường ăn trộm. Một vụ cướp táo bạo giết chết chủ cửa hàng.
Harry Flint bị kết tội cướp tài sản có vũ khí, xúi giục gây án bị xử mười năm tù. Hắn là tên tội phạm sừng sỏ nhất trong trại giam. Chỉ cần một cái liếc mắt, đồng bọn phải biết nể nang. Hắn quậy phá không ai dám đi báo.
Một ngày kia, bảo vệ kiểm tra đi ngang qua buồng giam Harry Flint, nhìn vô trong hoảng hốt, một tên giam cùng phòng nằm trên vũng máu dưới sàn, bị đánh đập dã man.
Đứng bên ngoài, gã nhìn vô, Flint đứng cười thoả mãn.
– Thế đấy, quân khốn kiếp. Mi không chạy đâu khỏi. Để ta lo o bế cái ghế điện dành cho mi.
Flint nhìn ra ngoài ung dung nhấc cánh tay trái lên, hắn giấu nguyên con dao hàng thịt dưới tay áo còn dính đầy máu.
Hắn lạnh lùng buột miệng nói.
– Ta giết mi để tự vệ!
Bọn tù không dám khai ai đã nhìn thấy Flint đánh đập một tên đồng bọn dã man cho tới chết.
° ° °
Tanner chọn được Flint là do ở chỗ hắn hăng say với công việc sếp giao.
Tanner nhớ lại lần đầu tiên Flint được giao việc, trong chuyến đi tốc hành qua Tokyo…
– Dặn phi công lo khởi động chiếc Challenger, chuẩn bị đi Tokyo. Chuyến nầy chỉ có hai người. Lệnh được ban ra nhằm lúc khẩn trương nhưng phải thi hành ngay, không được giao cho ai khác hơn.
Tanner sắp xếp gặp gỡ Akira Iso lúc ông đến Tokyo, đặt phòng tại khách sạn Okura Hotel.
Lúc đang bay trên bầu trời Thái Bình Dương, Tanner tính toán công việc sắp tới. Ngay lúc phi cơ hạ cánh, ông tính toán công việc trong tình huống chắc thắng.
Từ sân bay Narita về Tokyo mất một tiếng, ông ngạc nhiên nhìn thấy quang cảnh vẫn như xưa, trầm lặng.
° ° °
Akira Iso ngồi đợi ông tại nhà hàng Fumiki Mashimo. Iso tuổi trạc năm mươi, khuôn mặt xương xẩu mái tóc hoa râm, hai mắt sáng tinh anh. Nhác thấy Tanner, ông đứng lên chào.
Rất hân hạnh được gặp ngài. Thiệt tình tôi phải ngạc nhiên khi được ông nhắc tới. Làm sao ông phải lặn lội tới đây.
Tanner nhếch mép cười.
– Tôi là người mang tin lành đến cho ông nên không tiện nói trên máy. Tôi muốn nhìn thấy ông thành đạt và giàu có.
Akira nghe nói lấy làm lạ.
– Thật vậy sao?
Người phục vụ bước tới chào khách.
– Ta gọi món gì đã rồi bàn việc chứ? Xin nhường ông, Kingsley. Ông biết món cơm Nhật chưa hay để tôi gọi.
– Cám ơn. Để tôi gọi. Ông thích món sushi.
– Vâng!
Tanner quay lại dặn người phục vụ:
– Cho tôi mấy món Hamachi, Temaki, Kaibashira và Ama- ebi.
Akira Iso cười thích thú:
– Khá lắm. – Ông nhìn người phục vụ – Cho tôi mấy món đó.
Trong bữa ăn, Tanner gợi chuyện.
– Ông đang làm cho một hãng nổi tiếng, Tập đoàn Đệ nhất Công nghiệp Tokyo.
– Ông quá khen.
– Ông làm việc được bao lâu?
– Mười năm.
– Khá lâu.- Ông nhìn sâu vô mắt Akira nói: – Đúng ra ở lâu năm phải xin chuyển đi.
– Ủa, sao tôi phải xin đổi đi, thưa ngài Kingsley?
– Bởi tôi sẽ đề nghị ông một chỗ làm mà chắc là ông không thể từ chối. Lương tháng ông làm bao nhiêu tôi không rõ, tôi sẽ trả gấp đôi số lương hiện tại nếu ông muốn về làm tại cơ sở KIG.
– Thưa ngài Kingsley, tôi không thể bỏ đi?
– Sao vậy? Nếu ông còn hạn hợp đồng, tôi sẽ tìm cách dàn xếp.
Akira buông đũa xuống;
– Thưa ngài Kingsley tại nước Nhật nếu đang làm cho một công ty thì nơi đó như nhà mình… Nếu không còn làm nữa, công ty sẽ lo suốt đời. Tôi muốn chuyện tiền bạc. Tôi muốn đề nghị ông…
– Không. Ai – shya – sei – shin.
– Ông nói sao?
– Tức là chữ tín còn hơn cả tiền của. – Akira chăm chú nhìn, ông thấy lạ. – Sao ông muốn chọn tôi?
– Bởi tôi được nghe nhiều điều lý thú về ông.
– Tôi e là ông phải lặn lội tới đây mà không được gì ông Kingsley. Tôi sẽ không bỏ Công ty mà đi ông nên thử thời vận một chuyến . Tôi nghĩ không có ân oán gì với công ty.
Tanner ngồi dựa ra sau nhếch mép cười:
– Làm gì có. Ở nơi tôi giá mà tất cả cũng muốn giữ chữ tín như ông.
Ông sực nhớ lại.
– Dù sao tôi có đem theo đây một món quà dành cho ông và gia đình. Chốc nữa sẽ có người mang tới khách sạn.
Người mang quà tới là Harry Flint.
Người bồi phòng phát hiện xác ông Akira treo cổ bên trong tủ quần áo. Kết quả giám định nạn nhân tự tử.