Hiện tại là thời đại hòa bình, không giống như mạt thế, động vật và thực vật đều bị biến dị, vì vậy các thực vật có chứa năng lượng hệ mộc rất ít.
Hôm nay khi Kiều Hi Âm ở trường học, cũng đã dùng tinh thần lực quét xung quanh một vòng, nhưng cô không tìm thấy được năng lượng hệ mộc nào cả.
Cũng có thể bởi vì cô phát hiện bản thân có năng lượng hệ mộc vào lúc gần trưa, mà bình thường năng lượng hệ mộc mạnh nhất vào lúc bình minh sáng sớm, một hai tiếng sau sẽ tự động biến mất.
Cây phát tài này có thể coi như là thực vật biến dị cấp một, năng lượng hệ mộc xung quanh thân cây dồi dào hơn các thực vật bình thường rất nhiều, thời gian tồn tại cũng lâu hơn một chút.
Kiều Hi Âm vội vàng dùng tinh thần lực hấp thụ những đốm sáng xanh xung quanh cây thần tài.
Ngay sau đó với mắt thường có thể nhìn thấy được tốc độ của nó, trên hai chồi non của cây phát tài, năng lượng hệ mộc được hồi lại một lần nữa.
Kiều Hi Âm lại hấp thụ một lần nữa.
Nếu cô không hấp thụ những đốm sáng này, thì một hai ngày sau nó cũng sẽ tự động biến mất, như vậy thì sẽ rất lãng phí.
Sau một loạt động tác, Kiều Hi Âm có thể cảm nhận được năng lượng hệ mộc trong cơ thể cô đã được lấp đầy không ít, dị năng cũng đang dần tăng cấp, lúc trước chỉ có khoảng 1% thì hiện tại đã lên được 3% rôi.
Éc, tuy rằng tăng lên không được bao nhiêu nhưng có vẫn còn hơn không.
Dù sao cô cũng đã quay về thời đại hòa bình, hiện tại tiền trong tay cũng không thiếu, cây này nhất định có thể không ngừng phát ra năng lượng hệ mộc cho cô, nên cô nhất định phải lấy cái cây này từ chỗ Lệ Phong Nam.
Ngay lập tức Kiều Hi Âm lấy điện thoại ra chụp ảnh cây phát tài, gửi sang cho Lệ Phong Nam: “Anh Nam, em rất thích cây phát tài này, em cảm giác nó có thể mang đến tài lộc, anh có thể bán cho em không?”
Lúc này Lệ Phong Nam đang ở chỗ bãi đậu xe chờ người lái xe ra cho hắn, tiện tay trả lời Kiều Hi Âm: “Bán cái gì mà bán, chỉ là một bồn hoa mà thôi, cho em đấy.”
Kiều Hi Âm: “Cảm ơn anh Nam, anh Nam là tốt nhất! {Mèo đáng yêu.jpg}”
Ngay lập tức Lệ Phong Nam bật chế độ bà mẹ già, gửi cho Kiều Hi Âm một đoạn ghi âm thật dài, cái gì mà buổi tối đi ngủ nhớ khóa cửa, có người gõ cửa thì phải nhìn qua mắt mèo trước, người được mở cửa cho người lạ.
Kiều Hi Âm: “…Dạ dạ, em đã nhớ rồi.”
Cái gì anh Nam cũng tốt cả, chỉ là quá dài dòng, có chút không hợp với hình tượng trùm trường của hắn.
Kiều Hi Âm lấy áo ngủ từ trong vali ra, nhanh chóng đi tắm rửa.
Kiều Hi Âm nhìn khuôn mặt hiện tại của mình trong gương, ừ, sau khi cơ thể hấp thụ được một chút năng lượng nhỏ bé, cô cảm giác được sắc mặt không còn tái nhợt nữa, khí sắc cũng đã tươi hơn một chút.
Cô lấy hết sách giáo khoa của lớp 10 và tài liệu ôn tập ra hết, cô tính xem qua một chút.
Là một học sinh, thì việc ưu tiên hàng đầu chính là học tập!
Còn bài tập về nhà mà giáo viên cho hôm nay, Kiều Hi Âm đã làm xong trong lớp rồi.
Khi có được tinh thần lực, ưu điểm tốt nhất chính là học bài sẽ nhanh hơn…nhưng sau khi bay bổng trong đại dương tri thức, Kiều Hi Âm không nhịn được ngáp một cái.
Haizz, buồn ngủ thì vẫn phải buồn ngủ thôi!
Quên đi, cô vẫn nên đi ngủ trước đã, mấy việc học kiểu này chỉ cần chăm chỉ trên lớp là được…
Zzzz…
Giường ngủ của khách sạn năm sao đúng là rất thoải mái, Kiều Hi Âm đã có một giấc ngủ thật ngon.
Sáng sớm hôm sau, Kiều Hi Âm dậy rất sớm, khi rửa mặt cô nhìn thấy mình trong gương, khuôn mặt tràn đầy collagen, sắc mặt so với tối hôm qua còn tốt hơn, dường như nhan sắc cũng tăng lên.
Nếu nói lúc trước Kiều Hi Âm xinh đẹp 90 phần, thì hiện tại đã tăng lên thành 93.
Hôm nay là ngày thứ hai sau khi cô từ hôn với Tư Tinh Duệ, Kiều Hi Âm đang có tâm trạng rất tốt.
Sau khi chọn một vài quyển sách cho vào cặp, rồi lại hấp thụ năng lượng hệ mộc một lần nữa, Kiều Hi Âm mới bước ra cửa.
Lệ Phong Nam từng nói với cô, cô có thể đến nhà hàng buffet ở tầng 3 để ăn sáng, nhưng Kiều Hi Âm đã không cần tốn tiền để ở lại, vì vậy cô cảm thấy rất xấu hổ khi ở lại ăn, cho nên cô trực tiếp rời khỏi khách sạn, đi được mấy trăm mét thì nhìn thấy một tiệm bánh gạo cuốn được đánh giá rất cao trên APP món ăn ngon.
Bánh cuốn và bún gạo mỗi thứ một phần! Còn được tặng thêm hai ly sữa đậu nành nữa chứ, đúng là tuyệt vời!
Sau khi ăn bữa sáng xong, Kiều Hi Âm bắt đầu chạy chậm về phía trường học.
Không phải vì cô muốn tiết kiệm tiền đi xe bus mà là muốn rèn luyện thể chất, thứ hai cô muốn vừa đi đường vừa thuận tiện hấp thụ năng lượng hệ mộc từ các cây trên đường, hơn nữa cô có thể chạy rất nhanh, so với xe buýt cũng không chậm hơn bao nhiêu.
Mặt trời vừa mới mọc, bình thường trên cây chỉ có một ít năng lượng hệ mộc, nhưng xung quanh có rất nhiều thực vật, vì vậy năng lượng hệ mộc có thể tích tiểu thành đại!
Hơn nửa tiếng sau, khuôn mặt Kiều Hi Âm đỏ ửng vì vận động, thì cũng đã tới trường học.
Cô đi chậm lại, hấp thụ năng lượng hệ mộc của các cây trong trường.
Sau một buổi sáng làm việc chăm chỉ, dị năng của cô đã tăng lên được 10% rồi.
Đây là vì hiện tại cấp bậc dị năng của cô vẫn còn thấp, nên tăng lên khá dễ dàng, về sau cấp bậc lên cao, năng lượng của dị năng hệ mộc sẽ yêu cầu rất nhiều thứ, nếu chỉ dựa vào năng lượng bình thường thì rất khó để tăng cấp.
Tiếng chuông vừa vang lên, cũng đúng lúc Kiều Hi Âm tới được lớp học.
Sau khi ngồi vào chỗ, Hứa Viên Viên nhỏ giọng chào cô: “Âm Âm, hôm nay cậu đi thăm dò địa hình à, sao lại đến trễ như vậy, đã ăn sáng chưa thế?”
Kiều Hi Âm: “Tớ ăn rồi.”
Hứa Viên Viên: “Ò, vậy là tốt rồi, tớ có mang theo Cupcake. Hiện tại chúng ta để dành Cupcake này sau giờ thể dục rồi ăn vậy!”
Kiều Hi Âm nghĩ thầm, khó trách Hứa Viên Viên vẫn không thể giảm cân được, các món cô ấy ăn đều là đồ ngọt, xem ra kế hoạch chế tạo thuốc thanh lọc cơ thể phải đẩy nhanh hơn dự kiến rồi!
Hôm nay Tư Tinh Duệ ngồi ở hàng phía sau cố ý đến sớm hơn bình thường, kết quả phát hiện ra Kiều Hi Âm đến rất trễ.
Tối hôm qua cô ở đâu? Cách trường học rất xa sao?
Không có xe và tài xế nhà họ Tư đưa cô đến trường, chắc hẳn cô phải dậy rất sớm để đi giao thông công cộng.
Không biết là cô có hối hận khi dọn khỏi nhà họ Tư không?
Đúng lúc này, chủ nhiệm lớp Trì Văn Hải bước vào, nói: “Các bạn học, thầy xin một chút thời gian của mọi người, thầy sẽ đọc sơ đồ chỗ ngồi mới. Bàn ghế đều đã được đổi mới trong kỳ nghỉ hè, tất cả đều giống nhau nên không cần phải đổi. Đến khi tan học, mọi người chỉ cần mang sách vở, đồ dùng cá nhân đến chỗ ngồi mới là được…”
Nói xong, Trì Văn Hải bắt đầu đọc sơ đồ chỗ ngồi mới.
Không lâu sau đã tới hàng ghế giữa, Kiều Hi Âm nghe thấy tên mình là số 39.
Sau đó số 40, người sẽ ngồi cùng bàn với cô, vậy mà là…Tư Tinh Duệ?!
Kiều Hi Âm lập tức giơ tay phản đối.
Nhưng Tư Tinh Duệ chẳng thèm khách khí, trực tiếp lên tiếng nói: “Thưa thầy, người em viết muốn ngồi cùng không phải là cậu ấy, không phải thầy nói sẽ tôn trọng ý kiến cá nhân sao? Chẳng lẽ thành tích của em vẫn chưa đủ tốt?”
Tư Tinh Duệ là người xếp hạng nhất hằng năm.
Nếu chỉ có một mình Kiều Hi Âm phản đối, Trì Văn Hải sẽ không đồng ý, nhưng Tư Tinh Duệ là người luôn dành được hạng nhất, nên ông không thể không bận tâm đến cảm xúc của học trò này được.
Trì Văn Hải dừng lại: “Thành tích của bạn Giản Dĩ Du cũng rất tốt, trong kỳ thi cuối cùng của Nhất Trung thành phố C, bạn ấy đã thi được 705 điểm, tuy rằng đề thi hai bên không giống nhau, nhưng quả thật đã cao hơn Tư Tinh Duệ một điểm…”
Ngừng một chút rồi Trì Văn Hải nói tiếp: “Người Giản Dĩ Du chọn ngồi chung là Trần Duyệt.”
Ý chính là, Giản Dĩ Du không chọn Tư Tinh Duệ để ngồi chung, sau đó vì điểm thấp hơn nên ông đồng ý với mong muốn của Giản Dĩ Du.
Kiều Hi Âm đứng dậy: “Thầy ơi, nếu như vậy thì cũng không nên xếp chỗ cho em ngồi kế Tư Tinh Duệ, người em muốn ngồi chung là Hứa Viên Viên, Hứa Viên Viên cũng muốn ngồi chung với em, mong thầy thay đổi lại chỗ ngồi một chút.”
Lúc đầu Trì Văn Hải sắp xếp như vậy, chuyện hai đứa này có hôn ước với nhau, ông là chủ nhiệm nên cũng biết tới, hai đứa ngồi cùng nhau cho dù là yêu sớm thì cũng đã được người nhà cho phép rồi.
Thành tích của Tư Tinh Duệ không có khả năng bị rớt xuống, ngược lại là Kiều Hi Âm, nói không chừng thành tích có thể sẽ được Tư Tinh Duệ kéo cao lên.
Còn về Giản Dĩ Du, ông cho rằng Tư Tinh Duệ muốn ngồi cùng với người ta chỉ là vì thành tích của Giản Dĩ Du cao, nên ông cũng không nghĩ quá nhiều.
Nhưng hôm nay hai vị đương sự đều phản đối không muốn ngồi cùng đối phương, Trì Văn Hải cũng không cố ép nữa, cúi đầu viết vài chỗ vào sơ đồ chỗ ngồi: “Vậy bạn cùng bàn của Tư Tinh Duệ đổi thành Chu Triệt. Tư Tinh Duệ, Chu Triệt, hai em không có ý kiến gì chứ?”
Tư Tinh Duệ khó chịu trừng mắt nhìn bóng lưng Kiều Hi Âm, lạnh nhạt nói: “Có thể.”
Chu Triệt: “Em cũng ok.”
Thật ra Tư Tinh Duệ không còn bài xích việc ngồi cùng bàn với Kiều Hi Âm như trước kia nữa…chỉ là khi thấy cô giơ tay lên, dáng vẻ này rõ ràng là không muốn ngồi cùng với hắn, nên hắn mới lên tiếng tỏ vẻ không muốn ngồi cùng với cô.
Kiều Hi Âm và Hứa Viên Viên được như ý nguyện ngồi chung với nhau, chỗ ngồi của cô vẫn ở bên cạnh cửa sổ.
Tư Tinh Duệ ngồi ở hàng thứ năm của dãy bốn, cô ngồi ở hàng thứ sáu của dãy một, hai người ngồi ở hai bên của lớp học, cách xa nhau.
Kiều Hi Âm rất hài lòng với việc sắp xếp này.
Vị trí Giản Dĩ Du ngồi là phía sau Tư Tinh Duệ.
Không thể ngồi cùng bàn nhưng vẫn được ngồi gần nhau, Trì Văn Hải cảm thấy bản thân đã rất quan tâm đến suy nghĩ của Tư Tinh Duệ rồi.
— May là đã thay đổi vị trí của Kiều Hi Âm, nếu không cả ba đều không hài lòng, cảnh tượng đó cũng sẽ không còn đẹp nữa.
Trong lòng Tư Tinh Duệ cực kỳ khó chịu, vỗ nhẹ Giản Dĩ Du, đưa một quyển nháp cho cô ta, trên đó có viết ‘Tại sao không chọn tôi ngồi cùng bàn với cậu?’.
Giản Dĩ Du trả lời rất nhanh: “Tôi nghe Trần Duyệt nói mới biết được bạn học Kiều là vị hôn thê của cậu, tôi không muốn để người khác hiểu lầm tôi thương nhớ vị hôn phu của người khác.”
Lúc trước cô ta không hề biết Tư Tinh Duệ có vị hôn thê, nên cô ta đã có một chút tình cảm mơ hồ với hắn.
Nhưng vào ngày hôm qua, sau khi nói chuyện với Kiều Hi Âm xong, cô ta phát hiện, dường như Kiều Hi Âm rất ghét bỏ Tư Tinh Duệ…
Ngay lập tức Giản Dĩ Du cảm thấy khó chịu trong lòng.
Giản Dĩ Du thừa nhận bản thân có nhan sắc, cô ta và Kiều Hi Âm là hai vẻ đẹp hoàn toàn khác nhau, nên không hề thua kém với Kiều Hi Âm, còn thành tích hoàn toàn có thể hạ gục Kiều Hi Âm.
Đều là người đẹp, nên khó tránh khỏi có chút ganh đua với nhau.
Giản Dĩ Du thuộc tuýp vẻ đẹp tươi tắn khỏe mạnh, nên có hơi chướng mắt với vẻ đẹp yếu ớt dịu dàng của Kiều Hi Âm.
Tư Tinh Duệ là vị hôn phu của Kiều Hi Âm trên danh nghĩa, nhưng Kiều Hi Âm lại không hề coi trọng vị hôn phu này.
Nếu cô ta vẫn còn ăn vạ Tư Tinh Duệ, vậy chẳng phải cô ta càng thua kém Kiều Hi Âm sao?
Tư Tinh Duệ nhìn thấy mấy dòng này, cảm thấy đây là biểu hiện đoan chính của một người bình thường.
Hắn viết lên quyển nháp: “Tối hôm qua, tôi đã chính thức từ hôn với cô ấy, cô ấy cũng đã dọn ra khỏi nhà của tôi, về sau không còn là vị hôn thê của tôi nữa, không còn bất kỳ quan hệ gì với tôi hết.”
Nhớ tới vẻ mặt thân thiết của Kiều Hi Âm và Lệ Phong Nam, trong lòng Tư Tinh Duệ lại nổi lên cơn giận, tức giận tới mức ngứa răng.
Kiều Hi Âm muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt, để hắn phải quay lại cầu xin cô sao? Đời này sẽ không bao giờ xảy ra!
Giản Dĩ Du so với cô tốt hơn gấp trăm lần!
Không lâu nữa Kiều Hi Âm sẽ cảm thấy hối hận, quay về cầu xin hắn khôi phục lại hôn ước, quay lại nhà họ Tư!
Tư Tinh Duệ tự tin nghĩ thầm.
Đến khi tan học, mọi người đều dọn tới chỗ ngồi mới.
Chỗ Kiều Hi Âm dọn tới, vừa khéo là vị trí phía trước chỗ ngồi cũ của Chu Triệt.
Chu Triệt tò mò hỏi Kiều Hi Âm: “Bạn học Kiều, tôi có thể hỏi cậu không, vì sao cậu không muốn ngồi cùng bàn với Tinh Duệ vậy? Không nên đâu!”
Kiều Hi Âm liếc mắt nhìn Chu Triệt: “Cậu ta không nói với cậu sao? Tôi với cậu ta đã từ hôn, tôi cũng đã dọn ra khỏi nhà họ Tư rồi.”
Chu Triệt kinh sợ: “Cái gì? A Duệ đề nghị sao? Không thể nào!”
Chưa nói tới chuyện Tư Tinh Duệ từ hôn sẽ gây ấn tượng xấu với ông nội của hắn, mà đối với kinh nghiệm thất tình của Chu Triệt…À không, kinh nghiệm yêu đương mới đúng, ngày hôm qua Tư Tinh Duệ cực kỳ để ý tới việc Kiều Hi Âm ngồi sau xe máy của Lệ Phong Nam…
Dường như là vì hôm qua Kiều Hi Âm đã để lộ một chút cảm xúc, còn có thêm Lệ Phong Nam kích thích, nên hiện tại Tư Tinh Duệ phải bắt đầu để ý tới Kiều Hi Âm mới đúng chứ.
Nói tóm lại, Tư Tinh Duệ không có khả năng từ hôn.
Kiều Hi Âm lạnh nhạt nói: “Là tôi đề nghị. Tôi và cậu ta không có quan hệ gì hết, làm ơn đừng nhắc đến cái tên này nữa, cảm ơn.”
Cô chưa từng có tình cảm với Tư Tinh Duệ, chứ đừng nói tới là hận, chỉ là Kiều Hi Âm không muốn tên mình bị cột chặt bên cạnh hắn.
Khi Kiều Hi Âm và Chu Triệt nói chuyện, bên cạnh có không ít người nghe được.
Bao gồm cả Hứa Viên Viên, Hứa Viên Viên nhìn mặt mọi người đầy vẻ nhiều chuyện, ánh mắt muốn nói rồi lại thôi, cô ấy cố gắng áp chế lòng tò mò của mình xuống.
Đến khi hai người dọn xong sách vở, cùng nhau đi tới toilet, Hứa Viên Viên mới nhỏ giọng hỏi: “Âm Âm ơi, cậu là vì đàn anh Lệ nên mới từ hôn sao?”
Kiều Hi Âm đen mặt: “Không phải! Tớ đã nói với cậu rồi, tớ và anh Nam chỉ là tình cảm anh em thuần khiết mà thôi.”
Sau khi Hứa Viên Viên nghe Kiều Hi Âm nhấn mạnh một lần nữa, cô ấy mới tin rằng Kiều Hi Âm và Lệ Phong Nam không có quan hệ ái muội gì hết.
Nhưng trong lớp học, thậm chí là cả trường lại không cho là như vậy.
Không lâu sau, tin đồn hot girl Kiều Hi Âm say mê đại ca trường Lệ Phong Nam, nên mới chủ động từ hôn Tư Tinh Duệ, đã truyền khắp trường Nhất Trung Giang Thành…
CHÚ THÍCH:
BÁNH CUỐN
BÚN GẠO
CUPCAKE