– Bực bội quaaaaa
– Ngươi làm người ta khóc còn bực cái gì? Thái tử từ tốn lụm lon sô đa quăng vào thùng rác.
– Phu quân nói đúng,còn nạt lớn tiếng như vậy,haiz haiz,tội nghiệp Yến vương phi
– Vương phi vương phi cái gì,bỏ.
– Bình tĩnh,ko đi thì tụi mình đi. Vệ Hậu nhìn điện thấy điện thoại nó sáng lên quay qua nói tiếp
– Có tin nhắn kìa,chắc người ta đổi ý rồi.
Nó cầm điện thoại lên
“Bảo bối đừng mất vui,mai cô đi với bảo bối,bảo bối đi lúc mấY giờ? “
– Đó,thấy chưa? người ta đi rồi kìa,điện thoại lại cho người ta đi. Mẫu đơn hí hửng
– Nói giọng ngọt ngào vào * Thái tử đang pha Balley cũng chen vào *
Nó thì cười,trong lòng cũng thấy hơi có lỗi,còn nạt người ta như vậy
– Hey!
– Hử? * giọng khàn khàn *
– Em xin lỗi,nãy em lớn tiếng với cô,còn quạu nữa * giọng nũng nịu * ( xoay như chong chóng)
– Ừ,ko sao * Lòng vui hơn chút xíu *
– Cô buồn em à,em xin lỗi cô mà,tại em nóng,tại em hư,tại em hết,ko được buồn mà * giọng có chút ăn năn *
– Ko buồn mà * cười cười,trong lòng vui hơn hẳn *
– Hứa đó nha * cười * Mai sáng em qua nhà cô sớm nha,hay sao?
– Sáng cô qua nhà em,rồi đi.6h nhé?
– Ok cô,mà đi chiều chủ nhật mới về nha,cô xin chị cô trước đi.
– Cái đó cô lo,em lo đừng cho cô Mai biết kìa * cười *
– Ừm,vậy mai mình gặp ha,mà cô nè
– Sao nữa đó tiểu bảo bối? * giọng cưng chiều hết sức *
– Còn buồn em ko?
– * Cô bật cười * Hết rồi hết rồi
– Hihi,vậy cô ngủ ngon nha
– Ừ,em cũng ngủ ngon nha * cười tươi*
– Mà khoan
– Hả? cô hết buồn rồi * cười tiếp *
– Ko,ngủ chỉ được mơ thấy em thôi nha,em yêu cô * hôn gió *
– Cô cũng yêu em *hôn gió*
Cô lúc này hạnh phúc vô cùng,tắt điện thoại mà cười riết,lòng thấy ấm áp.Nó thì tắt điện thoại,hí hửng cầm ly balley uống trong khi 6 con mắt còn lại nhìn nó chằm chằm
– Ngươi là người có 2 lưỡi à? Mẫu đơn châm chọc
– Mới nạt,lạnh lùng đó mà giờ… Thái tử tiếp lời
– Đó là lý do có nhiều thích vương gia,miệng ngươi có mật ong. Vệ Hậu chốt câu
Nó cười ha hả,sang sảng khắp phòng
– Đa tạ các vị,quá khen rồi.Giờ chuẩn bị đi nha,ta đi xếp đồ,dọn dẹp chiến trường đi,mai Yến quí phi tới đây đó,sơ hở là mệt.
– Hảo!