[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 21: Kể chuyện xưa


Lúc trước khi mới có năng lực Phong Nhận thì cường độ Phong Nhận có hạn, nhưng bằng voà thủ pháp Ám Khí Bách Giải cùng nhiều năm lĩnh ngộ, hơn nữa thông quan Tử Cực Ma Đồng đề cao Tinh Thần Lực, Phong Nhận này đã sớm bị hắn nghiên cứu triệt để. Lần này cắn nuốt một Tam giai Phong Lang càng làm cho uy năng của Phong Nhận tăng lên nhiều.

Đối với Vương Duyên Phong, hắn đã công kích rất dè dặt rồi, bằng không mà nói, hắn hoàn toàn có thể áp súc Phong Nhận, bộc phát lực công kích càng mạnh hơn nữa. Nếu như vậy, Vương Duyên Phong muốn nhẹ nhàng ngăn trở công kích cũng không dễ dàng.

Vương Duyên Phong khiếp sợ nhìn hắn, Đường Tam vẫn bình tĩnh, trong mắt mang theo vài phần mờ mịt. Vương Duyên Phong không hỏi thăm, nói: “Tốt rồi, tiết thực chiến hôm nay dừng ở đây. Sau khi trở về, các ngươi cẩn thận hồi tưởng lại sai lầm và vấn đề của mình. Sau cách mỗi ba ngày, chúng ta sẽ tiến hành tiết học thực chiến. Hy vọng các tiết học sau có thể chứng kiến sự tiến bộ của các ngươi. Điều này có quan hệ đến thắng lợi khảo hạch khi các ngươi chính thức đối mặt vá Phong Lang ba năm sau.”

Mọi người cùng nhau trở về phòng, Vương Duyên Phong gọi Đường Tam lại, dẫn hắn lên lầu hai.

Lầu hai có hai gian phòng, Đường Tam trước cũng đã từng đi qua, hai gian phòng theo thứ tự là phòng của Vương Duyên Phong và Khâu Tĩnh, còn có một gian hẳn là phòng trọ. Gian phòng kia hắn chưa từng đi vào, mà ngoài ý muốn là lần này Vương Duyên Phong lại mở nó ra, hướng hắn vẫy vẫy tay.

“Ngươi theo ta vào đây.”

Đường Tam nghe theo, đi sau lưng vào gian phòng này.

Vừa vào phòng, lông mi Đường Tam không khỏi có chút nhướng lên.

Nhìn qua, đây là một gian phòng trống không, trong phòng không có bất kì đồ trang trí nào. Nhưng khi tiến vào, Đường Tam rõ ràng cảm giác được Phong nguyên tố trong phòng nồng đậm hơn bên ngoài. Tuy hắn không thể đơn giản điều động thần thức nhưng vì có nó tồn tại, tốc độ tăng lên Tinh Thần Lực của hắn so với người bình thường nhanh hơn nhiều, cảm giác cũng ngày càng nhạy cảm.

Rất nhanh Đường Tam phát hiện, Phong nguyên tố này đến từ một ít khoáng thạch được bày biện ở bốn góc phòng.

Đóng cửa phòng, thần sắc Vương Duyên Phong có chút ngưng trọng: “Nói cho ta biết, năng lực khống chế Phong Nhận của ngươi từ đâu mà có.”

Đường Tam mở trừng hai mắt, nói: “Lão sư”

Vương Duyên Phong trầm mặt, nhìn hắn nói: “Nhất định phải nói rõ ràng, việc này liên quan đến sinh tử của ngươi. Ta cần một lời giải thích hợp lí, bằng không ngươi không thể tiếp tục ở lại đây. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Lúc ngươi mới thức tỉnh, ta cảm thấy có chút không đúng. Nhân loại bình thường thức tỉnh Phong Lang huyết mạch, đầu tiên là xuất hiện đặc thù của Phong Lang, xuất hiện biến thân, đề cao cường độ thân thể, sau đó mới dần dần ngưng tụ Phong nguyên tố trong huyết mạch, từng bước tăng cường nói, cuối cùng mới có năng lực khống chế Phong Nhận.”

“Nhưng trên người ngươi từ đầu đến cuối không có dấu hiệu thay đổi Phong Lang, lại có thể thi triển Phong Nhận, hơn nữa uy lực Phong Nhận còn tăng lên rất nhanh, hôm nay lại có trình độ điều khiển như vậy. Cái này hẳn không phải là năng lực bẩm sinh của ngươi. Phong Nhận còn có thể nói đến từ huyết mạch chi lực, như vậy, năng lực khống chế Phong Nhận của ngươi từ đâu mà đến? Không có người dạy bảo, ta không tin ngươi trời sinh có được nó. Còn nữa, vì sao ngươi sớm có trí khôn, ngươi cũng cần giải thích cho ta.”

Đường Tam đã trầm mặc, hắn thoáng cúi đầu, tựa hồ đang tự hỏi phải giải thích như thế nào cho Vương Duyên Phong. Vương Duyên Phong cũng không gấp, lặng yên chờ đợi.

Sau nửa ngày, Đường Tam mới chậm rãi mở miệng: “Lão sư, ta kỳ thực đã sớm thức tỉnh, không phải lần này mới thức tỉnh.”

“Tốt, thức tỉnh lúc nào?” Vương Duyên Phong cũng đã sớm đoán được là như thế này.

“Sáu tuổi, lúc ta sáu tuổi, thức tỉnh trong một tình huống trùng hợp. Lần kia, buổi tối ta thật đói liền đi ra ngoài tìm thức ăn, bất tri bất giác đi tới thôn bên cạnh. Trong rừng cây ta đụng phải một người, hắn một tay giữ chặt ta, khi đó ta rất kinh hãi, muốn gọi người nhưng hắn che miệng ta lại. Trong lúc sợ hãi, ta đã thức tỉnh lực lượng huyết mạch.”

Nói đến đây, hắn dừng lại một lát, mới tiếp tục nói: “Người kia tựa hồ là cảm thấy ta thức tỉnh, hắn bảo ta không được kêu, sau đó buông ta ra, kiểm tra thân thể ta một lát. Sau khi kiểm tra xong, hắn liền hỏi ta có nguyện ý cùng hắn học tập không. Khi đó ta cái gì cũng không hiểu, thậm chí học tập là gì ta cũng không biết. Sau đó người kia nói với ta, mỗi buổi tối đi tìm hắn thì hắn sẽ cho ta ăn. Trước kia ta ăn không đủ no, cho nên mỗi ngày đều đi. Hắn liền dạy ta một ít gì đó, thời gian dần qua ta cũng biết nhiều hơn một chút. Phong Nhận cũng là hắn dạy ta điều khiển.

“Hình dạng hắn như thế nào? Ngươi biết tên hắn không?” Vương Duyên Phong truy vấn.

Đường Tam mờ mịt lắc đầu: “Hắn chưa nói qua. Hắn nói chờ ta lớn lên rồi mới cho ta biết, nhưng mà ba tháng trước, hắn cũng không xuất hiện nữa. Sau đó thì đến nghi thức thức tỉnh rồi.”

“Cho nên, điều khiển Phong Nhận là hắn dạy ngươi. Như vậy, hắn có nói cho ngươi vì sao ngươi không thể biến thân?”

Đường Tam nói: “Hắn nói biến thân cũng không phải là tốt, bởi vì sẽ bị giới hạn một loại Yêu Thần biến, hắn chỉ lấy tinh hoa. Hắn dạy ta một loại phương pháp tu luyện, sau đó ta không thể biến thân rồi. Hắn nói với ta, loại công pháp này rất đặc thù, không thể ngoài truyền, cũng không thể tuỳ tiện học, nếu không dễ dàng bị tẩu hoả nhập mà, thậm chí là tử vong.”

“Công pháp? Công pháp chỉ thuộc về nhân loại?” Vương Duyên Phong nhãn tình sáng lên.

Đường Tam nói: “Ta không biết. Ta nhớ rõ lần cuối nhìn thấy hắn, hắn có nói vô luận là về sau gặp được cái gì, nhớ rõ dùng Cứu Thục làm mục tiêu. Một ngày nào đó, nhân loại sẽ không làm đầy tớ.”

Lời vừa nói ra, Vương Duyên Phong đột nhiên chấn động toàn thân, vẻ mặt khiếp sợ, vô thức rất nhanh mà nắm chặt tay, dường như nhận lấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ thật mạnh, thật lâu không thể bình tĩnh.

“Cứu Thục, Cứu Thục” hắn lẩm bẩm trong miệng. Đường Tam có thể cảm nhận được giờ khắc này trong lòng hắn kích động như thế nào.

Một hồi lâu sau, thần sắc Vương Duyên Phong mới xem như hoà hoãn, hắn hít sâu một hơi, ổn định lại tâm tình, trầm giọng nói: “Đường Tam, ngươi nhớ kĩ, những lời ngươi nói với ta hôm nay không được nhắc đến với bất kì ai, kể cả với bọn Mộc Tuyết, chỉ được chôn sâu dưới đáy lòng mình. Tương lai nếu có người hỏi ngươi, kỹ xảo điều khiển Phong Nhận ngươi học từ ai, ngươi có thể nói là cùng ta học, hiểu rõ chưa?”

Đường Tam nhìn hắn, một lần nữa mở trừng hai mắt: “Lão sư, người muốn học không? Ta có thể dạy cho người. Người kia nói, chỉ cần là nhân loại liền có thể dạy.”

Nội tâm Vương Duyên Phong khẽ động, hôm nay hắn thực sự bị kỹ xảo điều khiển Phong Nhận của Đường Tam làm kinh sợ. Hắn tự hỏi bản thân đối với điều khiển Phong nguyên tố đã vô cùng tinh diệu rồi, sẽ rất khó có tiến bộ. Nhưng hôm nay Đường Tam thi triển Phong Nhận dường như làm hắn mở ra một đại môn mới.

“…” Hắn có chút chần chờ, học từ đồ đệ của mình?

“Lão sư, ta cảm thấy người chưa hẳn đánh thắng được ta.” Đúng lúc này, Đường Tam đột nhiên nói ra.

“Hả?” Vương Duyên Phong sững sờ, nhìn về phía Đường Tam. Đôi mắt Đường Tam mang theo vài phần trẻ thơ nhưng cũng thập phần nghiêm túc.

“Đánh với ngươi?” Vương Duyên Phong nói.

Đường Tam gật gật đầu, nói: “Người kia nói với ta, không nên ở trước mặt người khác bày ra thực lực của mình. Ngày đó ta thực sự muốn diệt trừ bọn họ, nhưng ta có thể cảm giác được, ta đánh không lại hai tên mạnh nhất kia. Nhưng mà Lang Yêu bình thường hẳn là không đánh lại ta.”

Vương Duyên Phong nói: “Ta cũng không được?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận