Đế Bá

Chương 32: Côn Bằng Lục Biến (hạ)


Pho tượng ở trong Tàng Binh Các không mang hình dáng Thủy tổ – Minh Nhân Tiên Đế của Tẩy Nhan Cổ Phái và cũng chẳng phải của một vị tổ tiên kiệt xuất có cống hiến vĩ đại nào, mà nó chính là pho tượng đúc hình một con quạ đen cực kỳ to lớn.

Tượng một con quạ đen đang giương cánh muốn bay vượt chín tầng trời, hai cự trảo của nó quắp lấy hai thanh đoản đao. Mà hai thanh đoản đao này chính là Kỳ Môn Đao phổ thông được chế tạo bằng sắt thường chứ không phải bảo đao hoặc thần khí gì.

Không ai còn nhớ rõ hai thanh đoản đao đã nằm ở nơi này bao nhiêu năm tháng, rỉ sắt bám đầy phía trên lưỡi đao, dưới sự tàn phá của thời gian hai thanh đao cũ này nhìn như sắp đến lúc gẫy vụn vậy.

Lý Thất Dạ ngẩn người nhìn pho tượng quạ đen to lớn kia, ký ức thủa xa xưa lại ào về trong đầu hắn. Có lẽ hắn đã quên tư thái này, động tác này nhưng Minh Nhân Tiên Đế lại không hề quên.

Thấy Lý Thất Dạ đứng lặng im nhìn pho tượng, Nam Hoài Nhân khẽ giải thích:
– Sư huynh, đây là tượng của vị Quạ Thần trong truyền thuyết. Nghe kể lại: lúc Tổ sư còn trẻ từng được Quạ Thần chỉ điểm khi Quạ Thần hạ xuống đỉnh núi này, cho nên về sau Tổ sư đã quyết định thành lập Tẩy Nhan Cổ Phái tại nơi đây. Khi Tổ sư nhận lấy Thiên Mệnh, thành tựu Tiên Đế, vì hoài niệm Quạ Thần nên đã điêu khắc ra pho tượng này.

Nghe Nam Hoài Nhân kể chuyện, Lý Thất Dạ chỉ cười mỉm. Vị Quạ Thần kia chính là Âm Nha hắn, đương nhiên những cố sự về cái gì Quạ Thần hạ xuống ngọn núi này hoặc Minh Nhân Tiên Đế vì thế đã thành lập nên Tẩy Nhan Cổ Phái chỉ là chuyện thêu dệt hoang đường. Cũng chỉ có Lý Thất Dạ hắn mới biết được nguyên nhân vì sao phải lựa chọn nơi đây để xây dựng Tẩy Nhan Cổ Phái mà thôi. 

Tất nhiên mô phỏng động tác của pho tượng này cũng không phải giả. Nhớ lại lần thứ nhất hắn gặp mặt thiếu niên đam mê luyện võ đầy nhiệt huyết Minh Nhân kia, hắn đã dùng một trảo đoạt lấy hai thanh Kỳ Môn đoản đao từ trong tay tên nhóc này.

Thật không ngờ tiểu tử Minh Nhân tuy đã thành Tiên Đế mà vẫn còn nhớ rõ chuyện năm xưa đó.

– Chúng ta đi vào thôi!
Lý Thất Dạ phục hồi lại tinh thần, cười mỉm một cái, không nói gì thêm nữa, bước thẳng vào trong Tàng Binh Các.

Bên trong Tàng Binh Các có hầu hết các loại Bảo Khí và Thọ Bảo, đặc biệt tầng thứ nhất tàng trữ hơn một vạn binh khí khác nhau, nhưng binh khí ở đây đa phần được làm từ sắt tốt pha với Thần Kim mà thôi, cho dù chúng có là Bảo Khí, Thọ Bảo hoặc thậm chí Chân Khí đi nữa cũng vẫn là bảo vật có cấp bậc tương đối thấp.

Binh khí của tu sĩ được chia làm bốn loại: một, binh khí phổ thông. Hai, Thọ Bảo. Ba, Mệnh khí phổ thông. Bốn: Chân mệnh khí.

Binh khí phổ thông dành cho các đệ tử mới nhập môn sử dụng, những binh khí này có số lượng nhiều nhất cũng bởi vì chúng được luyện thành từ pha trộn giữa sắt tốt và Thần Kim chứ không phải từ những nguyên liệu quý hiếm gì. Mặc dù những binh khí này ở trong mắt phàm nhân đã là Thần đao, Thần Kiếm chém sắt như chém bùn, thổi tóc tóc đứt, nhưng các tu sĩ lại chẳng coi trọng chúng, vì những binh khí bình thường này không thể phát huy được uy lực của pháp tắc đến từ Đại đạo.

Thọ Bảo không được xếp vào dạng binh khí, nó thuộc về nhóm Bảo vật, tác dụng của Thọ Bảo chính là kéo dài tuổi thọ và dưỡng huyết. Có thể nói, mỗi tu sĩ đều có một Thọ Bảo, bởi vì nó sẽ nuôi dưỡng Thọ luân của người đó, có thể kéo dài tuổi thọ và làm cho huyết khí của tu sĩ càng thịnh vượng hơn.

Đồng thời Thọ Bảo có thể phát huy tác dụng phụ trợ trong chiến đấu, nhất là khi huyết khí của tu sĩ bị hao tổn, Thọ Bảo có thể bù đắp được số lượng huyết khí thiếu hụt đó.

Mệnh khí phổ thông và Chân mệnh khí là binh khí không thể thiếu của từng tu sĩ, chúng có tác dụng giúp tu sĩ bảo hộ mệnh và công phạt địch nhân.

Mệnh khí phổ thông được gọi là Mệnh Khí hoặc Bảo Khí, còn Chân mệnh khí được gọi tắt là Chân Khí

Trong cả cuộc đời của một tu sĩ, vị này có thể sở hữu một hoặc rất nhiều Bảo Khí, thậm chí có thể kế thừa Bảo Khí của người khác, nhưng tu sĩ đó lại chỉ có một Chân mệnh khí duy nhất, bởi vì Chân mệnh khí câu thông với Chân mệnh rồi tương trợ lẫn nhau. Ngoài ra, bất kỳ tu sĩ nào đều phải tự tế luyện Chân mệnh khí của riêng bản thân mình, không thể kế thừa của người khác.

Mặc dù tu sĩ phải tự tế luyện ra Chân Khí của mình và làm bạn cả đời với nó, nhưng uy lực của Chân Khí hơn hẳn Mệnh khí phổ thông, cho dù có cùng cấp bậc đi nữa thì Chân Khí hoàn toàn có thể phá nát Mệnh khí phổ thông trong nháy mắt. 

Trên tầng thứ nhất của Tàng Binh Các có hơn vạn binh khí khác nhau: từ binh khí phổ thông như Huyền Thiên Kiếm, Lãnh Nguyệt Đao, Phi Tinh Trảo…đến các loại Bảo Khí như Sơn Hà Tháp, Trấn Yêu Luân(vòng), Giang Giao Xích( thước)

Ngoài ra còn có một vài Chân Khí như Thanh Bảo Thần Thạch, Xích Huyết Thiên Tác(Dây), Liệt Dương Trầm Bút…

Tất cả Bảo Khí và Chân Khí này có cấp bậc rất thấp tùy ý các đệ tử bình thường đời thứ ba chọn lựa, còn những đệ tử có công lao với môn phái đều lên thẳng tầng thứ hai để chọn bảo vật.

Lúc đi dạo trong tầng thứ nhất, Lý Thất Dạ có thể cảm nhận được hàn ý phát ra từ đám binh khí, cũng có thể cảm nhận được nhiều Bảo Khí và Chân Khí đang phun ra nuốt vào lực lượng của Đại Đạo.

Hắn cứ rong ruổi xem từng Bảo Khí, thong thả đi từ tầng thứ nhất lên tầng thứ hai. Tầng thứ hai không tàng trữ binh khí bình thường mà chỉ cất giữ những Bảo Khí và Chân Khí có cấp bậc cao hơn những binh khí cùng loại ở tầng thứ nhất.

Thế nhưng, Lý Thất Dạ cũng chỉ nhìn qua một lần chứ không chọn lựa bất kể Bảo Khí và Chân Khí nào, rồi cùng Nam Hoài Nhân bước lên tầng thứ ba.

Thấy Lý Thất Dạ tiến vào tầng thứ ba của Tàng Binh Các, nhiều đệ tử đang chọn lựa Bảo Khí ở đây cảm thấy ngứa mắt, có kẻ không nhịn được hừ lạnh:
– Ta đi Nam Thiết Sơn chém một đầu Thọ tinh, lập công lao không nhỏ mới có thể bước vào tầng thứ hai để chọn lựa Chân Khí. Một phế vật mới nhập môn như hắn, thứ nhất chưa có công lao nào, thứ nhì muốn cũng không đủ khả năng, có tài đức gì mà được phép tiến vào tầng thứ ba chứ?

Tầng thứ ba của Tàng Binh Các chỉ dành cho các đệ tử lập được công lao lớn, hơn nữa chỉ có đệ tử cấp bậc đường chủ của Tẩy Nhan Cổ Phái trở lên mới có thể đi vào. Lý Thất Dạ nhập môn chưa bao lâu liền lên tầng thứ ba chọn Bảo Khí và Chân Khí, tràng cảnh này làm cho những đệ tử kia thấy ấm ức trong lòng.

– Hắn có thủ lệnh của trưởng lão.
Đệ tử trông coi Tàng Binh Các chỉ có thể trả lời nghi vấn của mọi người như vậy.

Còn Lý Thất Dạ chỉ quay đầu nhìn đám đệ tử đang bất mãn kia, chậm rãi nói:
– Có bản lĩnh thì gặp trưởng lão mà kiện cáo, càu nhà càu nhàu ở chỗ này làm gì!

Lời của Lý Thất Dạ làm cho đám đệ tử ở đây giận đỏ mặt, đa số bọn họ đều có địa vị không thấp trong những đệ tử đời thứ ba, vậy mà hôm nay bị một kẻ bất tài vô học xem thường, thử hỏi những đệ tử này làm sao có thể nuốt trôi bực tức trong lòng chứ.

– Để xem ngươi có thể càn quấy được bao lâu, một ngày nào đó ta sẽ dạy dỗ ngươi thật tốt!
Có đệ tử không kiềm chế nổi, hậm hực to tiếng.

Lý Thất Dạ lại đem những lời hăm dọa đó bỏ ngoài tai, ung dung bước vào tầng thứ ba. Nam Hoài Nhân đi theo sau cũng chỉ biết âm thầm lắc đầu, những đệ tử này thật chán sống hết cả rồi, chỉ biết nhìn bề ngoài mà phán xét. Bọn họ thật sự cho rằng Lý Thất Dạ là một kẻ ngu ngốc hay sao?

Khi bước vào tầng thứ ba của Tàng Binh Các, người ta thấy hoa mắt trước những hào quang lấp lánh, từng vòng tròn mang theo lực lượng của Đại Đạo tỏa ra như thủy triều cuồn cuộn, thậm chí có Bảo Khí hoặc Chân Khí còn phát ra thanh âm tựa như mỗi một thứ đều có sinh mạng vậy.

Không thể nghi ngờ, tất cả những Bảo Khí và Chân Khí trong tầng này đều cao cấp và có địa vị hơn hẳn những thứ được cất giữ ở hai tầng dưới.

– Sư huynh, tất cả những Bảo Khí và Chân Khí ở đây đều có cấp bậc vượt trội những thứ ở tầng dưới. Bảo Khí thấp nhất có cấp bậc Tráng Thọ, cao nhất có cấp bậc Thiên Nguyên, thậm chí còn có Chân Khí ở cấp bậc Dục Thần.
Nam Hoài Nhân vội giải thích cho Lý Thất Dạ.

Bảo Khí và Chân Khí đều tương quan trực tiếp với tu sĩ tế luyện chúng, ví dụ: một tu sĩ ở cảnh giới Tráng Thọ cần phải tế luyện Bảo Khí hoặc Chân Khí có cấp bậc Tráng Thọ mới tốt.

– Nhìn, đây là Cửu Lộc Thọ Luân!
Nam Hoài Nhân giới thiệu:
– Sư huynh, Thọ luân này được tế luyện từ vòng tuổi của Thiết Lộc Thọ Tinh, nó thừa hưởng ưu điểm của con Thọ tinh này, nếu dùng cái vòng này để nuôi dưỡng Thọ luân của mình, nhất định sẽ làm cho Thọ huyết càng thêm tinh thuần. 

– Còn đây là Phi Giao Thiên Tác.
Nam Hoài Nhân nói như thuộc lòng, giới thiệu cho Lý Thất Dạ một Bảo Khí khác:
– Bảo Khí này được luyện hóa từ đạo cốt của Thiên Thú có đạo hạnh ở cảnh giới Hoa Cái, nghe nói, Thiên Thú này chính là một con Sáp Sí Song Đầu Giao, tu luyện Bảo Khí này đến một trình độ nhất định có thể thúc giục đạo cốt pháp tắc của Sáp Sí Song Đầu Giao.

– Kia là một thanh Toái Địa Phủ, nó được luyện hóa thành từ một khối Toái Tinh Thần Kim…

Nam Hoài Nhân tựa hồ biết tất cả các Bảo Khí và Chân Khí ở tầng thứ ba này, hắn luôn miệng giới thiệu cho Lý Thất Dạ nghe.

Thấy Nam Hoài Nhân nói đầy hưng phấn, Lý Thất Dạ liếc hắn một cái, tán thưởng:
– Xem ra ngươi rất quen thuộc với nơi này a!

Bị Lý Thất Dạ hỏi như vậy, Nam Hoài Nhân chỉ xấu hổ cười khan, khẽ nói:
– Mỗi lần sư phụ ta có việc đến Tàng Binh Các, ta đều mặt dạn mày dày đi theo nên cũng hiểu biết đôi chút. Còn tầng thứ tư cũng chỉ vào một lần duy nhất, là sư tổ dẫn ta lên đó.

Nam Hoài Nhân ứng xử khéo léo khác hẳn sư phụ của hắn cho nên Tôn trưởng lão – một trong sáu vị trưởng lão cũng rất yêu quý hắn.

– Tầng phía trên có những Bảo Khí hoặc Chân Khí gì?
Lý Thất Dạ thuận miệng hỏi. Tàng Binh Các có tổng cộng chin tầng, mà hiện tại hắn mới chỉ ở tầng thứ ba.

– Ta cũng chỉ được vào tầng thứ tư một lần duy nhất mà thôi, Bảo Khí và Chân Khí ở đó có cấp bậc Vương Hầu. Còn các tầng trên đó chứa những thì gì thì ta cũng không biết.
Nam Hoài Nhân lắc đầu cười khổ. trả lời Lý Thất Dạ.

– Liệu tầng thứ chin có Tiên Đế Bảo Khí hay không?
Lý Thất Dạ lên tiếng như tự hỏi. Cả đời Minh Nhân Tiên Đế đã tế luyện ra không ít Tiên Đế Bảo Khí, hơn nữa Lý Thất Dạ còn biết rõ việc Minh Nhân Tiên Đế từng để lại một vài Tiên Đế Bảo Khí bảo hộ cho Tẩy Nhan Cổ Phái.

Nam Hoài Nhân nghó nghiên xung quanh một lượt, sau đó thì thào khẽ như có thể:
– Nghe nói Tẩy Nhan Cổ Phái của chúng ta đã không còn Tiên Đế Bảo Khí, chứ đừng nói Tiên Đế Chân Khí.

– Không còn gì sao?
Lý Thất Dạ cảm thấy có chút khó tin, vì Minh Nhân Tiên Đế đâu chỉ để lại một món Tiên Đế Bảo Khí duy nhất, cho dù hậu nhân của Tẩy Nhan Cổ Phái có bất hiếu thế nào đi nữa cũng không thể một hơi ném sạch đi a,

Nam Hoài Nhân lắc đầu, khẽ trả lời:
– Ta không rõ tình huống cụ thể lắm, ngay cả sư phụ ta cũng thế. Nghe kể lại rằng: vào ba vạn năm trước, Tầy Nhan Cổ Phái từng giao chiến với Thánh Thiên Giáo. Trong trận chiến ấy, chúng ta không chỉ đánh mất Cổ quốc từng thống trị hàng ngàn vạn năm mà còn làm mất luôn cả Tiên Đế Bảo Khí cuối cùng nữa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận