Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 31: Lấy Được Đủ Tiền Tài


– Trên đường đến Yến Dương thành, trong một buổi tối đi đường, bọn người vi thần ở bên trong sơn lâm vốn dự định đóng quân dã ngoại nghỉ ngơi, không nghĩ tới một đám sói thú vây quanh, khi thủ hạ chuẩn bị nghênh địch, đột nhiên phát hiện sói thú lại không công kích chúng ta, chỉ thấy thấy bên trong miệng mỗi sói thú đều ngậm một số ngân phiếu vi thần, sau khi trông thấy vi thần thế mà để xuống ngân phiếu liền chạy mất, điện hạ ngài nói có thần kỳ không!

– Hơn nữa còn là 100 ngàn lượng ngân phiếu.

Dương Nguy quận thủ hào hứng nói.

“Phi! Không biết xấu hổ. Cả đám đều không biết xấu hổ như vậy….”

Ánh mắt ba vị quận thủ còn lại vừa khinh bỉ vừa bất đắc dĩ nhìn bọn hắn, các ngươi bịa ra hết cớ, chúng ta còn thế nào biên đây. Mà ba vị quận thủ nói trước đó khinh thường nhìn bọn hắn, nhìn xem các ngươi hiện tại có cớ gì có thể biên ra! Hắc hắc!

“Hừ! Một thế hệ lừa gạt dối trá, Vương Tĩnh Trạch ta hôm nay dù có đắc tội điện hạ, chết ở chỗ này cũng sẽ không cùng các ngươi thông đồng làm bậy!”

Nghĩ tới đây, Vương Tĩnh Trạch quận thủ của chúng ta lập tức hếch thân thể, bày ra một thân ngạo khí. Các quận thủ còn lại trông thấy Vương quận thủ làm ra động tác, không khỏi nheo lại, làm sao vậy, tiểu lão đệ, lại hóng gió…

Lúc này Tào quận thủ đứng dậy nhìn Tần Vương Lý Chính mở miệng nói:

– Điện hạ, lần trước lúc xây lại Tần Vương phủ vậy mà phát dưới nền đất còn cất giấu 15 ngàn lượng hoàng kim, cái này chính là phúc của điện hạ. Mười lăm ngàn lượng hoàng kim này đang một mực trong phủ vi thần, đợi lát nữa vi thần sai hạ nhân đưa đến Tần Vương phủ.

“Phi! Còn bảo quản!”

Mọi người……

Mà Nam Dương quận thủ Hoàng Giai cũng đứng dậy cung kính nói:

– Điện hạ, vi thần có một thủ hạ thích cờ bạc, ở dân gian có danh xưng Đổ Thánh, đoạn đường này đến đây vậy mà dựa vào một lượng trắng bạc cược thắng 100 ngàn lượng bạc trắng, thật sự lẽ nào lại như vậy, ở trước mặt điện hạ làm sao có thể xưng Đổ Thánh, thu hoạch tiền tài bất nghĩa của bách tính. Vì thế vi thần hổ thẹn, đợi vi thần trở về lấy 100 ngàn lượng bạc trắng thắng được dâng lên cho điện hạ định đoạt.

– Phi!……

Thoáng chốc, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Vương Tĩnh Trạch quận thủ.

Hừ! Vương Tĩnh Trạch quận thủ đón ánh mắt của các vị quận thủ, đứng dậy quơ quơ hai tay áo, đi đến bên trong cao đường, cung kính nói với Lý Chính:

– Điện hạ, vi thần không có trùng hợp, kỳ ngộ, cùng thủ hạ Đổ Thánh như các vị quận thủ khác…

“Hả?”

Chúng quận thủ nheo mắt lại.

Vương Tĩnh Trạch quận thủ đứng lên:

– Nhưng vi thần có một trái tim hiệu trung điện hạ!

– Tối hôm qua trước khi vi thần nhìn thấy điện hạ đã ngủ mơ thấy được thấy điện hạ anh tuấn uy vũ trong mộng, cũng biết được vấn đề điện hạ đang gặp phải, nhưng vi thần trong mộng lại không có biện pháp giúp trợ điện hạ, để vì đó mà vi thần cảm thấy hổ thẹn!… Không nghĩ tới chính là, đợi vi thần rời giường, vậy mà trông thấy đầu giường xuất hiện ngân phiếu 100 ngàn lượng bạc trắng!

– Xem ra là thượng thiên cảm động tấm lòng hiệu trung điện hạ của vi thần để vi thần có thể trợ giúp điện hạ!

Vương Tĩnh Trạch ngạc nhiên hô!

“Nhân tài a…”

“Ta đi! Ta làm sao không nghĩ tới chứ!”

“Phi, không biết xấu hổ…”

Mọi người nhìn Vương Tĩnh Trạch quận thủ mà im lặng nghĩ thầm.

Lý Chính há miệng nhìn bọn hắn nói:

– Nhân tài a, Yến Dương phủ có đám nhân kiệt như các ngươi, lo gì Yến Dương phủ không bằng phẳng! Lo gì bản vương lo lắng!

– Đều là công lao của điện hạ!

Các quận thủ trả lời.

– Đừng đừng đừng! Đâu có đâu có, không dám nhận, không dám nhận!

Lý Chính vội vàng khoát khoát tay….

Đợi sau khi đưa Tần Vương Lý Chính rời khỏi, bọn họ mới chính thức thở dài một hơi, cười liếc nhau. Bọn họ không sợ Tần Vương hướng bọn họ muốn đồ vật, chỉ sợ Tần Vương cái gì đều không cần!

Đến mức kỳ ngộ, trùng hợp vừa mới nói! Ha ha… Tất cả đều hiểu!

Đợi Tần Vương Lý Chính trở lại Tần Vương phủ, lễ vật của các quận thủ cũng đều đã tới Tần Vương phủ, giống như đạt được tin tức, còn lại người các thế lực Yến Dương phủ cũng ào ào đưa lễ vật đến. Buổi tối Trần Cung điểm một danh sách, báo cáo đến trên tay Lý Chính, hết thảy có hơn một triệu lượng bạc trắng, năm vạn lượng hoàng kim, các loại kỳ trân dị bảo. Lý Chính hít sâu một hơi, quả nhiên thân phận càng cao quý, người khác sẽ đoạt tiền tặng ngươi.

– Công Đài, ngươi cảm thấy sáu vị quận thủ này như thế nào?

Trần Cung trầm tư một hồi,

– Theo tại hạ tìm hiểu, quận thủ Yến Dương quận Tào Kim Hoa ở bên trong Yến Dương quận được đánh giá là người không tệ, cai trị Yến Dương quận không tệ. Chính là người triều đình phái phái xuống, chủ công có thể thu phục hắn.

– Theo hôm nay quan sát, vị quận thủ Hoán Dương quận Chu Vô Thị là người xảo trá gian hoạt, chắc hẳn chính là người Chu gia ở Yến Châu, chúng ta cần phải đề phòng.

– Mà vị quận thủ Bình Dương quận Vương Tĩnh Trạch có chút khuynh hướng điện hạ, có thể nếm thử lôi kéo.

– Còn lại ba vị quận thủ hôm nay tỏ vẻ phối hợp với chủ công, nhưng vẫn chưa hiểu rõ!

Ánh mắt Lý Chính nhìn về phía bầu trời đêm, trầm tư nói:

– Nói cách khác, bên trong sáu vị quận thủ hiện tại chỉ có hai vị có thể thực tình trợ giúp bản vương, còn lại bốn vị chính là tiềm ẩn nguy hiểm!”

Tiếp tục nói:

– Như vậy bản vương trong khoảng thời gian này cần nhiều thân cận với Tào quận thủ một chút! Liên hệ Vương quận thủ nhiều hơn.

– Vâng, chủ công.

– Còn số tiền tài này, phát sáu vạn lượng bạc trắng cho Dạ Lăng Vân cùng phát hai mươi ngàn lượng cho Vân Lâm hai người để mỗi người bọn họ phân phối công việc, lại một lần nữa khen thưởng thủ hạ, không thể bạc đãi những người đi theo bản vương tới đây người hiện tại ở Tần Vương phủ.

– Còn lại xuất ra hai trăm ngàn lượng lưu tại Tần Vương phủ làm dự bị, còn lại tất cả đều cầm lấy xây dựng La Võng, để La Võng mau chóng lớn mạnh, chiêu thu cao thủ cường giả. Đặc biệt là Đông Dương, Nam Dương, Tây dương, Bắc Dương bên trong bốn quận này, nhất định phải một mực nắm giữ tình báo ở trong tay.

– Vâng, chủ công.

– Đúng rồi, Tần Lâm Quân bên kia cũng phải chiếu cố nhiều hơn.

– Vâng, chủ công, chủ công yên tâm chí ít trong một tháng, bọn họ không sẽ có hành động!

Trần Cung tự tin nói.

Buổi tối, Lý Chính trở lại tẩm cung, trong đầu đã thật lâu không có vang lên tiếng của hệ thống tối nay cuối cùng phát ra âm thanh:

“Đinh!”

“Kiểm tra thấy kí chủ đã đi tới đất phong, cũng trở thành chủ nhân Yến Dương phủ trên danh nghĩa, nhiệm vụ chi nhánh mở ra!”

Ánh mắt Lý Chính sáng lên, tranh thủ thời gian chú ý tin tức trong đầu….

Kí chủ: Lý Chính

Công pháp: Đế Hoàng Kinh

Tu vi: Tông Sư sơ kỳ

Thân phận: Tần Vương Đại Hiên hoàng triều

Nắm giữ hai vị nhân kiệt:

Đỉnh phong nhân kiệt: Lữ Bố (Tông Sư sơ kỳ)

Nhất lưu nhân kiệt: Trần Cung (Tiên Thiên trung kỳ)

Đất phong: Yến Dương phủ

Nhiệm vụ chính tuyến: Trở thành chủ nhân hoàng triều thế lực! Khen thưởng rút thưởng đỉnh phong nhân kiệt!

Nhiệm vụ chi nhánh, một: Triệt để chưởng khống Yến Dương phủ, khen thưởng rút thưởng nhị lưu nhân kiệt!

Chi nhánh nhiệm vụ, hai: Chưởng khống Yến Châu, khen thưởng rút thưởng nhất lưu nhân kiệt!

“Nha, hệ thống rốt cục lên tiếng!”

Lý Chính xem xét tình huống nhiệm vụ chi nhánh, ánh mắt không khỏi sáng lên. Chẳng lẽ nếu như sau này chưởng khống một phủ thid có thể được khen thưởng nhị lưu nhân kiệt! Chưởng khống một châu thì có người nhất lưu!

“Đinh!”

“Hết thảy lấy nhiệm vụ làm chủ!”

Hệ thống trong đầu toát ra tin tức nói.

“Cắt!”

Có dám hay không! Chỉ cần ngươi dám lấy ra, bản vương dám san bằng từng người từng người bọn họ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận