Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam

Chương 44: Trong vòng ba tràng cảnh, không quá một năm, cho ta đạt tới cấp D


Trong phòng trọ Phương Nhiên, im lặng một lúc thật lâu.

Phương Nhiên ngó trái một chút lại ngó phải một chút, cuối cùng vẫn không dám mở miệng trước. Hắn nhìn giao diện hệ thống, ầm thầm lấy làm kỳ lạ, không phải lúc đó nhắc nhở từ hệ thông kêu là Z gì đó, A gì đó Dạ Nha sao?

Làm sao đột nhiên lại biến trở thành Dạ Chi Hành Hương thứ của nợ này, còn Dạ Nha đâu?

Nhưng mà rõ ràng nhất hiện tại mình là thằng nhóc gây rối, Phương Nhiên nuốt ngụm nước bọt, vẫn thành thành thật thật chờ lấy ‘phụ huynh’ nói chuyện trước.

Mà giờ phút này, Linh chẳng hơi đâu vành trần vẻ giả vờ “bé ngoan” của Phương Nhiên, nàng đăm đăm nhìn vào giao diện hệ thống trước mặt, bên trên viết: Dạ Khí ZXC9-A —— Dạ Chi Hành Hương thuộc về Tư Duy và Ký Ức.

Linh cảm thấy nếu không phải thế giới này quá điên rồ thì hẳn là mình xuất hiện ảo giác.

Thượng Đế ở trên, cái tên khốn nạn này đến cùng đã làm gì mới có thể đạt được một món Dạ Khí trong khi hắn chỉ là cấp E!!??

Điều này giống như một học sinh tiểu học có một khẩu súng lục, cuối cùng vì sao hắn có thể mua được một khẩu súng lục!

Trong không gian số liệu, Linh không còn lơ lửng trên không trung, nàng trực tiếp đứng trên một mặt phẳng, ngó giao diện bên ngoài, trong đôi mắt to tròn lóe lên những tia sáng cực kỳ hoang đường!

ZXC9-A

Dạ Khí cấp A!?

Điều này thậm chí đã không phải vấn đề súng ngắn hay không súng ngắn!

Linh cảm thấy muốn cười to một trận. Nàng, một người tham gia kỳ cựu đã trải qua qua hơn một thế kỷ trong Dạ Chiến, chẳng qua cũng chỉ có một món Dạ Khí, hắn mới trở thành người tham gia Dạ Chiến cùng lắm ba ngày thì lấy được một món Dạ Khí cấp A!?

Linh cảm thấy thế giới này đều quá không thực tế rồi!

“Cuối cùng ngươi đã làm gì trong tràng cảnh!!?”

Linh lấy lại tinh thần, ngay lập tức hỏi vấn đề này trước tiên, tuy nhiên lần này nàng cũng không tỏ ra tức giận như trước mà là hơi sợ hãi!

“Ách…”

Trong chớp mắt, vẻ mặt Phương Nhiên lập tức cứng nhắc, mím thật chặt môi, hắn lộ ra dáng vẻ ‘có đánh chết tôi cũng không nói’.

Linh nhìn hắn một hồi lâu, mới ‘hừ’ một tiếng, xem như buông tha chuyện này, trước đó lửa giận khi biết Phương Nhiên chọc phải tổ ong vò vẻ cũng bị món Dạ Khí này dập tắt.

‘Thằng nhóc’ Phương Nhiên theo bản năng liếc ‘phụ huynh’ một cái, sau khi cảm giác an toàn của mình được đảm bảo, hắn cười ngây ngô như một đứa bé tò mò, hỏi ngược lại Linh:

“Vậy thì, món trang bị này của tôi có phải cũng không tệ lắm đúng không?”

Không tệ lắm? Dạ Khí cấp A nếu là không tệ lắm, thì cái gì mới tính là lợi hại?”

Thế nhưng hiện tại Linh cũng không muốn nói sự thật cho Phương Nhiên biết, trong lòng nàng nghiến răng một tiếng, nhàn nhạt mở miệng: “Cũng không tệ lắm.”

Nghe được đáp án này, Phương Nhiên cũng xoa xoa tay, nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi, cảm thấy cuối cùng mình cũng không có phí công liều mạng, rồi lại vội vàng hỏi những điều mình không rõ ràng.

“Ài, đúng rồi, trước đó hệ thống nhắc nhở tôi món trạng bị này tên là Dạ Nha, vì sao hiện tại lại đổi tên? Đổi cho tôi một món khác hả?”

【 Đinh, Dạ Khí lựa chọn từ hệ thống thông qua hành động của người tham gia trong tràng cảnh, không tồn tại thay đổi 】

【 Đinh, trong tràng cảnh, kiểm tra đến trình độ tiếng Anh của người tham gia cho nên tự động dịch sang tiếng Trung】

Phương Nhiên: “…”

Mẹ nó! Sớm muộn cũng có một ngày, lão tử thi đậu tiếng Anh cấp bốn cho ngươi xem!

“Nghe được rồi sao?” Linh lườm Phương Nhiên một chút, sau đó bổ sung: “Tư Duy và Ký Ức bắt nguồn từ thần thoại Bắc Âu, đó lại tên của hai con quạ đậu trên vai thần Odin, rảnh rỗi thì nên xem thêm văn hóa ngoại quốc, chứ đừng lúc nào cũng tỏ ra vẻ mù chữ như thế!”

Nhìn xem Phương Nhiên xoay đầu sang chỗ khác giả vờ như không nghe thấy, Linh chỉ biết câm nín trong lòng, Dạ Khí thường thường sẽ bắt nguồn từ những sự vật hiện đại hay thần thoại mà nhiều người biết tới.

【 Dạ Chi Hành Hương thuộc về Tư Duy và Ký Ức trên vai Thần Vương 】của Phương Nhiên rõ ràng đến từ thần thoại. Hơn nữa, hiện nay cũng không rõ giữa hai món Dạ Khí cùng cấp bậc thì món nào sẽ mạnh hơn món nào sẽ yếu hơn, nhưng đã có liên quan tới một vị thần trong thần thoại ắt hẳn sẽ không quá yếu.

Mà trong thần thoại Bắc Âu, Hugin và Munin là hai con quạ của thần Odin, Hugin là Tư Duy, Munin là Ký Ức, hàng ngày chúng chu du khắp thế gian để thu thập tin tức báo cáo cho Odin. Chúng bay đi lúc bình minh để nghe ngóng thông tin và trở về lúc hoàng hôn. Chúng đậu trên vai thần Odin và thì thầm mọi chuyện vào tai ngài.

“Ách… Đúng, chỉ có một câu giới thiệu như vậy thôi hả?”

Phương Nhiên chỉ vào giới thiệu Dạ Khí trên giao diện, Linh nhìn thoáng qua rồi nhàn nhạt giải thích: “Giới thiệu Dạ Khí đều sẽ như vậy, hệ thống chỉ cung cấp cho ngươi những thông tin này, sức mạnh cụ thể của Dạ Khí vẫn muốn dựa vào người sử dụng khám phá.”

Nếu để cho tên này khám phá, có thể cân nhắc dựa theo tác dụng trong thần thoại Bắc Âu, Linh nghĩ như vậy.

“Nha…” Phương Nhiên gật đầu nói, Linh liếc qua một bộ dáng không hiểu của hắn, thở dài:

“Còn có cái gì không hiểu?”

“Ách… Thật ra cũng không có gì, tôi chỉ muốn biết chỉ số của Ngân Đoạn Long Nha và chỉ số năng lực của tôi có liên quan với nhau không?” Phương Nhiên gãi đầu một cái, ngượng ngùng hỏi.

Linh kinh ngạc nhìn hắn một chút, thầm nghĩ, cuối cùng chuyện gì đã xảy ra bên trong tràng cảnh? Để cho tên cá ướp muối này tiến triển?

“Ngươi cụ thể chỉ cái gì?”

“Cũng tỷ như nói về ma lực đi. Ma lực của Ngân Đoạn Long Nha là 19, vậy bản thân tôi là bao nhiêu? Nó cụ thể dùng để làm gì?” Phương Nhiên suy nghĩ một chút, vẫn là hỏi một vấn đề mà mình không hiểu nhất.

Trong tràng cảnh trước đó, chỉ số mang đến cho hắn những cải biến rất lớn, nhưng có nhiều nơi lại không biến đổi, điều này khiến Phương Nhiên rất hoang mang.

Trong tràng cảnh, hắn dựa vào thẻ bài【 ILLUSION 】để bắt giữ cái bóng của những người tham gia cấp C, khiến cho bọn họ không có cách nào động đậy, thế nhưng Phương Nhiên cũng không cảm thấy ma lực của mình cao hơn đối phương.

Chẳng lẽ… Là chính mình thiên phú dị bẩm, ma lực bẩm sinh siêu cao!?

Nghĩ đến cái này, trong lòng Phương Nhiên lập tức sôi trào!

“A, mặc dù không biết ngươi đang ảo tưởng chuyện gì, tuy nhiên hơn phân nửa không phải giống như ngươi tưởng tượng.” Ngó vẻ mặt mơ mộng tới nổi sắp nhiễu nước miếng của Phương Nhiên, Linh lạnh dùng xối cho hắn một chậu nước lạnh.

“Ma lực chỉ phụ thuộc vào ma năng, uy lực của năng lực mạnh hay yếu hoàn toàn phụ thuộc vào ngươi tiêu hao bao nhiêu ma năng cho nó, thể năng cũng giống như vậy.”

“Ách… Nói cách khác phép thuật mạnh mẽ cũng không quyết định lực sát thương mạnh, mà là do mana quyết định phải không?

“Ngươi cũng chỉ biết dùng loại thuyết pháp ngớ ngẩn này…”

Linh hung hăn khinh bỉ tên “gà mờ bạc đoàn” [1] này, sau đó lại cười lạnh đả kích: “Về phần bản thân thuộc tính của ngươ ư? À, thực sự quá thê thảm tới nổi ta chẳng muốn biểu hiện lên giao diện làm gì, cho nên ta giản lược luôn rồi.”

“Trời ạ, hóa ra là như vậy?”

Phương Nhiên che mặt quỳ rạp trên giường. Trước đó, hắn còn tưởng rằng chính mình hẳn là có thiên phú dị bẩm hoặc thể chất đặc biệt nào đó nên mới có khả năng đánh bại những người kia. Thì ra nguyên nhân cơ bản là do đám người kia không đủ ma năng, thể năng!

“Cho nên!”

Linh điều khiển sạc dự phòng bay trên đỉnh đầu Phương Nhiên, nàng nói

“Bắt đầu từ ngày mai, mỗi lúc trời tối, ngươi cố gắng luyện tập năng lực cho ta.”

“Ta sẽ không hỏi tới tràng cảnh lần này đã xảy ra chuyện gì, cũng không hỏi làm thế nào mà ngươi lại có một thẻ bài mới.”

“Nhưng!”

Giọng của Linh cực kỳ nghiêm túc:

“Ngươi phải cố gắng hết sức cho ta!”

Phương Nhiên nghe xong, rùng mình một cái, run lẩy bẩy hỏi lại: “Cố gắng tới mức nào??”

Tiếng nói của Linh chắc nịch mà lạnh lẽo, cách mặt Phương Nhiên không tới một tấc.

“Bây giờ ngươi đã có được một món Dạ Khí đỉnh cấp.”

“Cho nên, ta muốn ngươi trong vòng ba tràng cảnh, không quá một năm, ”

“Đạt tới cấp D.”

– —————–

[1] Phân theo rank trong csgo.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận