Ngay sau đó, một vóc người cao gầy, mắt to, sống mũi cao, da thịt như tuyết, dáng dấp nữ sinh này phi thường xinh đẹp, đi từ bên ngoài vào.
Lâm Thần thuê nhà trọ gồm một phòng ngủ một phòng khách, phòng ngủ cùng phòng khách là giáp nhau.
Nữ sinh xinh đẹp vừa vào cửa, liền thấy Lâm Thần nằm ở trên giường.
Nữ sinh xinh đẹp hì hì cười một tiếng, đưa buông đồ vật trong tay xuống, bỏ giầy ra.
Sau đó, một liền nhảy vọt tới trên than Lâm Thần.
“Con heo lười, nhanh rời giường mau!”
Nữ sinh xinh đẹp hai tay năm lấy hai má Lâm Thần, hướng hai bên kéo một phát.
Lâm Thần trợn mở con mắt, thấy được một gương mặt vô cùng quen thuộc.
Đúng là thanh mai trúc mã của hắn, Tô Tiểu Mộc.
“Em như thế nào sớm như vậy liền đến rồi hả?” Lâm Thần ánh mắt mơ màng hỏi.
“Chỗ nào sớm? Đều đã chín giờ, mau dậy đi, con heo lười!”
Tô Tiểu Mộc dùng tay ôm cổ Lâm Thần, đem Lâm Thần kéo hắn ngồi dậy.
Kết quả, Tô Tiểu Mộc dùng sức quá mạnh, Lâm Thần ngồi sau khi thức dậy, chính nàng ngửa ra sau ngã xuống.
“Ai nha! Em bị ngã, mau dìu em dậy!” Tô Tiểu Mộc hoảng sợ nói.
Lâm Thần vội vàng dùng tay vịn chặt Tô Tiểu Mộc.
“Đều lớn như vậy, còn như thế điên.” Lâm Thần bất đắc dĩ thở dài.
Lâm Thần cùng Tô Tiểu Mộc sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày lại cùng một bệnh viện xuất sinh, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đã 20 năm.
Loại trình độ đùa giỡn này, đơn giản liền là chuyện thường ngày.
Tô Tiểu Mộc hì hì cười một tiếng, đang chuẩn bị nói cái gì, chợt trừng lớn con mắt, giống như phát hiện đại lục gì mới.
Lâm Thần lúc ngủ, đắp trên người một tấm chăn mỏng tử.
Hiện đang ngồi dậy đến, tấm kia chăn mỏng dĩ nhiên từ trên thân Lâm Thần tuột xuống.
Tô Tiểu Mộc chỉ vảo phần bụng cơ bụng tám múi của Lâm Thần, không thể tưởng tượng nổi hoảng sợ nói “Tám… Cơ bụng tám múi!”
Nhìn thấy Tô Tiểu Mộc vẻ mặt kinh ngạc, Lâm Thần trên mặt lộ ra vẻ thỏa mãn, đây là kết quả mà hắn mong muốn thấy.
“Thế nào, ta cái cơ bụng tám múi này là thật đi?” Lâm Thần đắc ý hỏi.
Tô Tiểu Mộc kinh ngạc nhìn mấy giây, mới dần dần lấy lại tinh thần, ngạc nhiên hỏi
“Anh luyện khi nào? thời điểm tháng trước qua em tới tìm anh lúc rõ ràng anh rõ ràng còn không có cơ bụng tám múi!”
“Ta tháng trước còn không có triệt để thành hình, cho nên không có cho em nhìn. Em có biết hay không ba tháng này, Anh vì luyện cái này cơ bụng tám múi, bỏ ra bao lớn cố gắng.” Lâm Thần nói ra.
Hắn cố gắng cái quỷ, trên thực tế hắn cũng chỉ luyện một ngày.
“Hiện tại, để em đến mở mang kiến thức một chút thành quả của anh rèn luyện.”
Lâm Thần vừa nói, một bên đứng lên bày mấy poter.
Giờ khắc này, trên người hắn cơ bụng tám múi, dẻ sườn cá mập, Nhân Ngư tuyến, lưng con dơi… Toàn bộ hiện ra ở trước mắt Tô Tiểu Mộc.
Tô Tiểu Mộc kinh ngạc nhìn Lâm Thần hoàn mỹ dáng người, lực trùng kích thật sự là quá mạnh!
Lâm Thần hai tay chống nạnh, đắc ý cười lớn.
“Tiểu Mộc, hiện tại đến thời điểm em nên thực hiện đổ ước, nhanh quỳ xuống, gọi ca ca! Hiahiahia…”
“Quỳ ngươi cái Đại Đầu Quỷ!” Tô Tiểu Mộc không khỏi cong môi lên, tựa như là một con cá vàng.
“Có chơi có chịu, muốn chơi xấu, đừng trách anh gia pháp hầu hạ nha!”
Nói xong Lâm Thần giương lên tay.
Tô Tiểu Mộc vô ý thức lùi về sau này che một chút.
“Hắc hắc… Ta còn trị không được ngươi con bé này, mau gọi ca ca!” Lâm Thần thúc giục nói.
Từ khi Tô Tiểu Mộc lên cấp ba sau đó, liền không còn có kêu lên Lâm Thần ca ca.
Lâm Thần vì thời khắc này, đã đợi đã nhiều năm.
Tô Tiểu Mộc ngẩng đầu nhìn qua Lâm Thần, hai chỉ đại con mắt đột nhiên giảo hoạt đảo một vòng.
Ngay sau đó, hai cánh tay nắm vuốt góc áo, dùng thanh âm siêu cấp dễ thương nói ” Thần ca ca ~~~ ”
Lâm Thần trong nháy mắt lên một lớp da gà.
“Dừng lại ngay cho ta bình thường một chút đi!” Lâm Thần tức giận nói.
Tô Tiểu Mộc cười xấu xa hai tiếng, mới dùng thanh âm bình thường nói ” Ca, ~~ ”
“Ừm, ngoan!”
Lâm Thần vuốt vuốt đầu Tô Tiểu Mộc, tựa như vò một Tiểu Sủng Vật, chỉ cảm thấy thể xác tinh thần thư sướng!
Tô Tiểu Mộc con mắt híp lại, hết sức phối hợp dùng đầu cọ xát bàn lòng tay Lâm Thần.
“Có thoải mái hay không nha? Ca, ~~ ”
“Như vậy tương đối thoải mái!” Lâm Thần cười đắc ý nói.
Đúng lúc này, Lâm Thần đã nhận ra một luồng khí tức nguy hiểm, vội vàng đem tay rụt trở về.
Sau một khắc, Tô Tiểu Mộc giương nanh múa vuốt hướng hắn đánh tới.
“Ngươi loại tiểu cẩu đó a!” Lâm Thần lấy tay tóm lấy Tô Tiểu Mộc đầu, không cho nàng tới.
“Ai bảo ngươi coi ta là sủng vật, hừ hừ!” Tô Tiểu Mộc bất mãn nói.
“Được rồi, không đùa với ngươi, ta đi trước rửa mặt!”
Lâm Thần buông tay ra, thản nhiên hướng đi phòng rửa mặt.
Tô Tiểu Mộc nhìn qua Lâm Thần bóng lưng, nhỏ giọng nói lầm bầm
“Thằng ngốc, ta mới không cần gọi ngươi là ca ca đây…”
…
Chờ Lâm Thần rửa mặt xong, phát hiện trên bàn phòng khách đã bày xong sữa đậu nành, du điều và bánh bao.
Hiển nhiên, những này bữa sáng đều là Tô Tiểu Mộc mang tới.
Lâm Thần cùng Tô Tiểu Mộc, ngồi đối mặt nhau ăn điểm tâm.
Tô Tiểu Mộc dáng dấp phi thường xinh đẹp, tuyệt đối là cấp bậc nữ thần.
Nàng ngũ quan tinh xảo tách biệt, vô luận là đơn độc lấy ra nhìn, vẫn là gộp lại với nhau đều hoàn mỹ.
Dáng người đồng dạng không thể chê vào đâu được dáng người người cao, đôi chân dài, tăng thêm một điểm thì mập giảm thêm một điểm thì gầy.
Trương Phỉ Phỉ loại nữ nhân kia cùng Tô Tiểu Mộc so sánh kém quá xa.
Lâm Thần từ nhỏ đến lớn bên người liền có Tô Tiểu Mộc dạng này nữ thần, tự nhiên chướng mắt mặt hàng như Trương Phỉ Phỉ kia