Bách đang thử nghiệm một loại dưa chua mới để làm Bánh mì, một trong những niềm tự hào của người Việt Nam.
Bách cũng đặt tên cho quán của mình một cái tên nghe khá dị khi dịch ra tiếng của mọi người trong Akame ga kill lẫn tiếng Việt đó là Việt Nam nơi những ở của con dân Đông Lào. Bách cũng cười sằng sặc khi làm cái biển quảng cáo này, cậu cười vì nó rõ ràng không hợp với cái thứ mà Bách làm hiện giờ đó là nấu ăn.
Cái biển này được Bách gia cố bằng mấy mảnh giáp của một con trông khá giống tê tê ở trái đất, nhưng to gấp đôi và sức mạnh gắp hàng nghìn lần, vỏ của cứng tới mức khi dùng Extase cũng không thể cắt nó. Còn đối với Slayer ở dạng Katana thì việc chém nát vỏ của con này, còn dễ dàng hơn cả việc hấp thụ Mana biến chất.
Làm xong tấm biển quảng cáo lẫn nội thất bên trong quán Việt Nam nơi ở của con dân Đông Lào, Bách chuyển sang phần nhà bếp. Có một vài thiết bị nấu ăn hiện đại như lò nướng thì Bách phải mua từ hệ thống với giá cao gấp 10 lần với giá ở trái đất, Bách khá cay nhưng đành phải chấp nhận ‘Không chấp nhận chỉ có tự làm từ mấy cái lò đá thôi’ -Bách tự an ủi chính mình.
Trước lúc khai trương quán của mình một ngày, Bách ghé qua Kanne. Cô nàng loli xinh đẹp này khi nhìn thấy Bách thì một nụ cười tươi hơn cả hoa hướng dương khi hướng về mặt trời, hiện lên trên mặt cô.
Bách bước vào ngôi nhà nhỏ của cô, thì cô đã lấy hai tay của mình để ôm Bách. Bộ ngực nhỏ nhắn của cô áp vào tay Bách, Bách khi ấy cũng không nhịn nổi nữa mà nói:
– A cup, 20cm. Em có thể phát triển lên 25 cm nếu chịu ăn uống đầy đủ đấy.
– Thật ạ Bách onii-chan?
– Đương nhiên rồi, anh nói có bao giờ sai đâu.
Bách dường như nhận ra một điều gì đó, ‘Bộ Kanne không biết ngại say sao vậy’ Bách tự hỏi chính bản thân mình. Cô nàng cũng không ngại ngùng về chuyện này, có thấy rõ mỗi khi Kanne ở gần Bách thì cô ấy luôn tươi cười, không đề phòng dù là những chuyện quan trọng nhất.
Đến Kanne cũng không thể lý giải nổi là tại sao khi ở gần Bách thì cô luôn có một cảm giác an toàn được bảo vệ, và hơn hết Bách là người duy nhất có thể chia sẻ tất cả niềm vui lẫn nỗi buồn của cô lúc này.
Bách tuy không phải là một con người cực giỏi đọc cảm xúc nhưng vừa đủ để nhận ra mình là một người quan trọng của Kanne. Và cô đối với cậu thì y hệt hai đứa em của Bách khi ở trái đất, nên cậu vô cùng thương yêu cô như kiểu anh em. Những tình cảm của cô dành cho Bách khác hẳn với tình cảm gia đình của cậu.
Bách sau khi nói xong chuyện ngực của Kanne. Thì cậu lôi từ trong balo mình ra một ổ bánh mình không và một lon sữa đặc hiệu Ông Thọ, Kanne lần đầu tiên thấy cái lon sữa nên rất hứng thú với món ăn Bách làm, nhưng Bách chỉ đơn giản đổ sữa ra một cái chén nhỏ rồi mời cô thưởng thức:
– Đây gọi là món Bánh mì chấm sữa. Mời thưởng thức.
Kanne xé ổ bánh mì mà Bách mang theo. Tiếng giòn rụm của vỏ bánh mì khiến cho Kanne càng thích thú hơn nữa, cô lấy miếng bánh mì đã xé chấm vào sữa đặc rồi cho vào miệng.
Ruột bánh mì kết hợp với sữa đặc tạo nên một hương vị ngọt ngào bên trong miệng của cô nàng, khiến cho cô nàng phải phải kêu lên vì ngon:
– Ngon quá!
– Ngon đúng không? Tuy món này đơn giản nhưng lại ngon đến lạ thường nhưng dù sao thì nó cũng chỉ là một phần để thưởng thức bánh mì thôi.
– Bánh mì là gì?-Kanne ngây thơ hỏi Bách.
– Thì đó là cái em đang ăn đấy, còn thứ nước sốt này gọi là sữa đặc, nó có nhiều công dụng hơn là để chấm đấy.
– Vậy sao.
Bách cười thầm, cậu không ngờ một thế giới tràn ngập tội lỗi như Akame ga kill lại có một cô gái thánh thiện như thế này.
Lúc cậu nghĩ về nhiệm vụ ở thế giới Akame ga kill, điều đó Bách càng nghi ngờ về hệ thống, Bách đặt ra câu hỏi là tại sao lại cần phải bảo vệ những người này cơ chứ và thêm một câu hỏi nữa đó là tại sao lại phải bảo vệ Akame trong khi cô ta lại là người sống sót sau cùng của cái bộ truyện này. Càng đặt ra câu hỏi, cậu càng thấy hệ thống lẫn kẻ đã cho cậu hệ thống càng thú vị.
Kanne cắt ngang dòng suy nghĩ của Bách:
– Bách onii-chan dạy em học đi.
– Được thôi, con bé hiếu học này.
Cách đây mấy tuần Bách đột nhiên nảy ra ý định về việc dạy học cho Kanne, tuy cô nàng đã lớn như kiến thức về nhiều mặt còn rất hạn chế như địa lý, cô chỉ biết được địa hình quanh khu vực mình đang sống nên khi bị lạc ra khỏi ngọn núi mà mình đang sống thì cũng không thể xác định phương hướng mà về nhà. Nên Bách quyết định dạy học cho cô, dù sao thì não cậu vẫn còn giữ lại kiến thức thời còn đi học, nên Bách có thể dạy lại cho cô.
– Vậy hôm nay em muốn anh dạy gì nào?
– Âm nhạc
– Được rồi.
Bách lấy một quyển sách ra trong đó có ghi “Âm nhạc lớp 3” Bách bắt đầu dạy cho cô về nốt. Hai người học cực kỳ vui vẻ, sau khi xong môn m nhạc, môn Kanne thích nhất, Bách chuyển sang dạy cho cô về toán, đối với Kanne thì môn toán đúng chuẩn là ác mộng của cuộc đời, theo Kanne thì môn toán là cái môn khô khang nhất mà cô từng học. Bách thấy vậy nên không đặt nặng việc học toán cho Kanne mà chủ yếu dạy cô mấy môn về xã hội và nghệ thuật như Văn, âm nhạc hay vẽ.
Kết thúc buổi học, thầy Bách ra về. Tạm biệt cô học trò loli của mình rồi chạy thẳng tới căn cứ của Night Raid cách đó khoảng 30km, Bách chạy với tốc độ gần bằng tốc độ của ánh sáng nhưng vì cậu chưa bật <Level 1> nên không thể chạy kịp tốc độ ánh sáng được vì vẫn còn giới hạn về vật lý.
Chưa đầy 1 giây thì Bách đã ở ngay bên cạnh căn cứ của Night Raid. Bách tính tặng cho họ một buổi huấn luyện bất ngờ trước khi thông báo cho Akame là ngày mai quán của Bách sẽ được mở.
Dùng khả năng cảm nhận của mình, Bách đã thấy đầy đủ tất cả thành viên trong quân kháng chiến Night Raid gồm Akame, Mine, Bulat, Lubbock, Leone, Najenda, Sheele.
“Ầm” một tiếng đổ nứt của một bức tường van lên đã tác động đến tất cả mọi người. Najenda ra chỉ đạo cho Bulat đi kiểm tra có phải là do quái thú tấn công không, nhưng cô ngay lập tức thay đổi mệnh lệnh khi cảm thấy nguồn sát khí cực lớn mà Bách giải phóng, tuy chỉ là một phần cực kỳ nhỏ sát khí Bách nhưng nó cũng phải phải khiến mọi người phải cảnh giác về cái tên này.
Bách bước vào pháo đài với mặt nạ.”Chíu” Ngay lập tức một viên đạn bay từ phía trên xuống về phía Bách, cậu dùng Slayer Katana đang đeo trên hông cậu mà chém viên đạn làm đôi
Thấy cái tên đeo mặt nạ có thể chém được một viên đạn từ Pumpkin khiến cho mọi người vô ngạc nhiên, từ ngạc nhiên chuyển sang cảnh giác cao độ với cái tên đeo mặt nạ đang cởi trần, đi chân đất và mặc một cái quần thể dục đen. Tiếp đòn của Mine, Bulat và Leone xông lên bọn họ hy vọng có thể chặn lại được bước tiến của tên mặt nạ này. Những cái tên đó khinh thường bọn họ tới mức đút kiếm của mình vào bao, mà lao lên cùng so sức mạnh với hai người.
Leone lao lên đánh tên mặt nạ mặt, hắn bắt lấy cú đấm của cô một cách cực kỳ dễ dàng. Leone dù đang ở dạng thú nhân nhưng khi bị tên mặt nắm lấy cú đấm của mình thì không tài nào rút ra được, thấy thế Lubbock dùng Teigu của mình là Cross tail để trói tên đeo mặt nạ lại, nhằm cho Leone thoát ra.
Những sợi chỉ thép bọc lấy thân hình lực lưỡng của tên mặt nạ, và đúng như những gì cậu nghĩ trong đầu, hắn đã buông Leone ra. Lợi dụng lúc tên mặt nạ đang bị trói thì Bulat trang bị giáp lao lên định tước đi vũ khí của hắn và khống chế tên đeo mặt nạ, cùng lúc đó Sheele từ chỗ Mine phóng tới định kết liễu tên đeo mặt nạ. Nhưng tất cả mọi thứ đều vô dụng, khi Bulat lao lên thì hắn đã thoát ra khỏi đống tơ bằng cách sử dụng cơ bắp của chính mình. Tuy tên đó không có quá nhiều cơ bắp như Bulat những mỗi một cơ trên người hắn thì cực kỳ săn chắc giống như kim loại nên hắn chỉ cần dang hai tay ra là những sợi dây chắc chắn hơn cả thép của Lubbock liền đứt y hệt những sợi tơ nhện vậy. Ngay khi hắn thoát ra thì đã tặng cho Bulat một cú đấm.
Cú đấm của tên đeo mặt nạ quá nhanh, y hệt với một con quái vật mà cậu ta từng đối mặt cách đây 4 tháng trước, cú đấm trúng Bulat, khiến cho một bộ giáp của cậu ta hư hỏng nghiêm trọng và thổi bay cậu ra xa 4m.
Tên đeo mặt nạ đó lại hướng về Sheele đang cầm Extase đang lao lên hắn, hắn rút thanh kiếm của mình ra và chém. Nhưng Sheele đã chăm chỉ luyện tập nên cô có thể né nhát chém ấy trong gang tấc, nhưng dù sao đây cũng chỉ là đòn thử cô của tên mặt nạ nên không mấy nguy hiểm, nhưng đòn sau của tên đó mới là chiêu hạ gục cô.
“Bụp” Một cú đá vào mạn sườn phải của Sheele khiến cho cô chịu tổn thương, đòn đó nặng tới mức khiến cô không thể đứng dậy được.
Thấy hai người đồng đội của mình đã ngã xuống, Leone quyết định lao lên liều mạng với tên đeo mặt nạ, cùng lúc đó cô cũng nhận được tín hiệu từ Mine, nên cô quyết định tránh ra. Và tên đó cũng nhận ra điều gì đó, hắn đút thanh kiếm của mình lại vào bao. “Chíu” tiếng súng vang lên, những khi viên đạn bay tới chỗ tên đó thì hắn chỉ giơ tay ra mà bắt lấy viên đạn. Điều này khiến tất cả mọi người trừ hai người đã gục cực kỳ kinh ngạc, Mine thấy tên này còn mạnh hơn cái con quái vật mà cô cùng hai người Bulat và Sheele chiến đấu nữa.
– Không thể nào?!-Mine
– Không lý nào tên đó lại có thể bắt được đạn của Pumpkin được-Leone.
Ngay khi thấy tình hình không ổn, Akame lao lên trợ giúp, cô không thể xen vào trận đấu từ nãy tới giờ này vì cô không có Teigu. Đối với cái tên mặt nạ này mà nói, có Teigu hay không điều đó không quan trọng, vì tất cả mọi người dù có cùng lên đi chăng nữa thì cũng bị tên này hạ gục mà thôi, thế nên cô lao lên và ra tín hiệu cho mọi người rút lui để mình cô giữ chân tên này. Với hy vọng nhỏ nhoi rằng, mình có thể chặn tên này để cho mọi người rút lui một cách an toàn.
Cô lao tới tên đeo mặt nạ với tốc độ gần đạt tới ngưỡng tốc độ âm thanh, cầm lấy Murasame mà chém thẳng tới. Những tên mặt nạ lẩm bẩm một thứ gì đó, rồi hắn luồn qua phía đằng sau cô khi đang tiến về hắn, hắn lấy tay của mình mà chặt thẳng vào gáy của Akame, chính thức hạ gục cô.
Lubbock với bản tính đàn ông của mình lao lên liều mạng với tên đeo mặt nạ mặc kệ lời nói của Najenda. Cậu dùng những sợi dây của mình cuộn lại thành một cây rìu để chém tên mặt nạ kia. Nhưng đáp lại sát chiêu của cậu đó chính là một tiếng thở dài ngao ngán của tên mặt nạ.
Hắn rút thanh kiếm của mình ra và “Xoẹt” cây rìu của cậu đã đứt làm đôi, tất cả chỉ diễn ra trong vòng một vài giây cực kỳ ngắn ngủi, nhưng đủ khiến cậu nhận ra, khi đối đầu với tên này, kết quả của cậu cũng chỉ là cái chết.
Và “Bụp” một cú đấm thẳng vào bụng của cậu, cơn đau khủng khiếp đến từ cú đấm của tên mặt nạ khiến cậu ngất đi. Trên pháo đài giờ đây chỉ còn đúng ba người là còn có thể đứng được đó là Leone, Mine, Najenda.
Thấy một người đồng đội của mình ngã xuống, Leone không thể kiềm chế mà bỏ chạy được nữa, cô lao lên đánh thẳng vào mặt nạ của hắn. Hắn không hề tránh mà cứ để cho cú đánh đó phá hủy mặt nạ của mình, cô không thể ngờ là hắn hứng toàn bộ cú đấm của cô như vậy mà không hề di chuyển dù chỉ một chút.
Từ những mảnh vỡ hiện ra một khuôn mặt mà Mine không thể nào có thể quên được đó chính là khuôn mặt của con quái vật mà đã bán hành cho cô vào mấy tháng trước. Cô nói:
– Ngươi là Bách ư?!
– Đúng vậy.
– Vậy là ngươi chọn đã chọn Đế quốc và tiêu diệt bọn ta phải không?
Tên đeo mặt nạ giờ đã lộ thân phận đó là Bách, không nói không rằng, bước lại Bulat đang ngất. Cậu giơ bàn tay của mình về phía Bulat, một luồng năng lượng màu xanh lá cây hiện lên tay cậu, tất cả những tổn thương mà Bulat nhận được từ cú đấm của Bách đã biến mất, cậu đem một xô nước từ trong không gian ra mà hất vào Bulat khiến cho cậu ta tỉnh dậy.
– Cái gì mình vẫn còn sống.
Cậu lại làm y hệt như vậy với mọi người còn lại, ai trong số họ đều cảm thấy kinh ngạc trừ Akame vì cô đã chấp nhận tên Bách này không phải là một thứ cô thể hiểu được. Khi người cuối cùng là Akame tỉnh lại, Bách liền nói với cô:
– Quán của ta ngày mai mở của tôi đấy, nhớ tới ăn nhé!
Nghe xong mắt cô sáng rực lên khi thấy quán của tên Bách, cô chạy ngay vào trong phòng đem ra một cái hộp bằng gỗ, trong đó có chứa tờ giấy mà Bách đưa cô, cô vẫn luôn giữ nó cẩn thận suốt mấy tháng qua vì chỉ chờ đợi ngày mà quán Bách khai trương.
Sau một hồi trao đổi về địa chỉ quán. Bách bắt đầu đưa ra lời nhận xét và cách nâng cao năng lực cho Night Raid trừ Najenda:
– Đầu tiên là cậu tóc xanh lá cây. Kỹ thuật chiến đấu thì khá là đa dạng, dễ dàng biến ảo. Và hơn hết đó chính là độ cứng của sợi dây của cậu, nó rất cứng. Những cậu còn thiếu đó chính là tốc độ phản ứng, cậu nên theo học hỏi Akame về điều đó, với lại thể lực của cậu không phù hợp với những trận chiến lâu dài, điều đó cậu nên học hỏi Bulat.
Bách quay sang chỉ vào Leone nói:
– Đúng là sức mạnh của cô rất tuyệt vời, những đòn thế lại quá thô. Đối phương chỉ cần chịu khó quan sát một chút và có một chút tốc độ, là có thể né hết đòn của cô rồi. Mà khi đòn cô không trúng thì cũng vô dụng, tôi đề nghị cô nên luyện tập thêm về độ chính xác khi đấm và học thêm vài môn võ vật.
– Còn ba người, tôi đã đưa lời khuyên cho rồi nên cố mà luyện tập đi.
Lúc này Bách tới gần Akame, nói với cô:
– Tuy nhất kích tất sát của cô có mạnh thì mạnh thật. Những nó có một điểm yếu chí mạng đó là không thể dùng trong đánh nhau lâu dài được. Vì hơn ai hết cô biết rõ điều đó nên tôi không nói nữa, thế nên tôi khuyên cô cố gắng nâng cao thể lực hoặc là học một bộ kiếm thuật mới, đi là vừa.
Bách cho mọi người xong liền bỏ đi nhưng cũng không quên sửa cho họ cái bức tường mà cậu phá sập.
Bách vẫn còn một chuyện phải giải quyết trước khi quán được khai trương đó chính là vụ thuế. Bách biết nếu không giải quyết vụ thuế này một cách yên ổn thì cuộc hành trình đầu bếp của cậu cũng khó lòng mà thực hiện. Thế là cậu tiến tới cung điện của nhà vua
Trong cung điện ===
Honest cùng hoàng đế trẻ đang ra phán quyết cho một người quý tộc, vì người quý tộc ấy đã làm trái lời của Honest. Ngay lập tức có hai người người lính bước vào và lôi ông ta đi. Tể tướng đang cười khoái chí, khi nhìn thấy cái tên chống đối mình bị xử tử, từ khoái chí cho đến điên cuồng. Tể tướng đang cảm nhận quyền lực chảy trong từ cử chỉ của ông ta. Điều đó khiến ông ta càng trở nên giống người mất trí.
Một tiếng thét của tên lính canh vang lên trong không gian, khiến cho hoàng đế shota lẫn tên Honest cảm thấy có một điều gì đó kỳ lạ.
Một cái bóng của một con người bước vào,hắn chỉ mặc một chiếc quần thể thao và cởi trần, trên tay của tên đó đang cầm một cái bao, từ cái bao đó chảy ra một thứ dung dịch đỏ, trông rất giống máu. Ngay lập tức hai tên lính canh chạy lên ngăn chặn cái bóng đó. Nhưng một tiếng “Xoẹt” hai bàn tay của hai tên lính đã đứt lìa.
Cái tên đó cứ như thế mà tiếng lại gần tên tể tướng và hoàng đế. Sát khí của hắn làm cho hoàng đế phải đái dầm ra vì sợ hãi, tên Honest cũng y hệt vị hoàng đế. Bách ghé sát mặt mình vào mặt tể tướng, nở một tỏa đầy sát khí mà nói:
– Ta cho ngươi hai lựa chọn. Một là làm trái lời ta và chết ngay lập tức. Hai là nghe theo ta và ngươi sẽ sống trong một khoảng thời gian nữa
– Người đâu ra giết tên này mau!
– Vậy ngươi chọn cách thứ nhất à.
Có một người trung niên tóc vàng, mặc trên mình bộ đồ quân lính bước ra. Trên tay hắn đang cầm một thanh kiếm trông có vẻ là Teigu, Bách tỏ vẻ ngạc nhiên. Cậu không ngờ chỉ vì mình tới đây nên một Teigu nữa xuất hiện.
Tên đó phóng về phía Bách, chuẩn bị kết liễu cậu. Những thân là người <Du hành> với sức mạnh khủng khiếp đến từ việc luyện tập trong không gian linh hồn, thì cái đòn tấn công này chẳng có nghĩa gì với Bách cả.
Thanh kiếm của tên kia bỗng xuất hiện một luồng sương vàng bao quanh lưỡi kiếm, cái luồng sương đó bắt đầu tụ lại phần lưỡi cây kiếm. Và “Xoẹt Xoẹt” hai nhát chém năng lượng bay về phía Bách. Bách chỉ nhìn mà cười khinh bỉ, cậu dùng một tay mà đỡ đòn đó, “Bùm” hai luồng năng lượng ấy đã trúng Bách. Những thay vì thấy một cái xác trên mặt đất, thì cái tên tóc vàng ấy lại thấy một con quỷ cuồng chiến bước ra từ đống bụi đó.
Hắn lôi từ trong không khí ra một món vũ khí, trông thì giống như cây gậy có thêm một vài hoa văn. Và tên Ác quỷ gọi nó là <Vohers>, hắn dùng cây gậy ấy mà đánh tới. Sức mạnh của cây gậy là cực kỳ lớn, nó giết tên tóc vàng ấy chỉ bằng một đòn vào đầu.
Não của hắn khi bị đánh, thì văng tứ tung trong phòng kèm thêm đó chính là sọ não của hắn. Máu tên đó chảy thành suối, cơ thể lạnh dần, thế là một con người nữa đã ra đi trên tay Bách. Cậu cũng muốn sử dụng hắn để thử tác dụng của skill <Hồi sinh> của hệ thống, có tác dụng với ai khác ngoài cậu hay không.
Bách sau khi giết người trung niên ấy, cậu bước tới xác tên ấy và bán đi Teigu của hắn cho hệ thống, tuy chỉ được có 200 đồng vàng nhưng Bách coi đó là một phần thưởng xứng đáng cho chuyến đi lần này. Sau khi bán vũ khí của hắn xong, Bách có một cái cảm giác gì đó tội lỗi với gia đình của hắn ta nhưng cậu nhanh chóng gạt chúng ra khỏi đầu. Vì cậu định hồi sinh hắn sau khi khè tên tể tướng.
Cậu đưa cây gậy về phía tên tể tướng và hoàng đế mà hỏi lại một lần nữa:
– Ta cho ngươi hai lựa chọn kĩ lại đấy. Một là làm trái lời ta và chết ngay lập tức. Hai là nghe theo ta và ngươi sẽ sống trong một khoảng thời gian nữa.
Thấy con chó của mình chết một cách thảm thiết như vậy, Honest biến thành một kẻ hồn xiêu phách lạc. Còn Hoàng đế thì ngay lập tức ngất đi, khi nghe Bách hỏi. Thấy mình bây giờ chỉ còn lại một mình, nên tên Honest mới nói:
– Xin ngài đừng giết tôi, tôi xin chọn cách số một
– Vậy thì, không một ai trong hoàng gia được gây quán Việt Nam nơi ở của những đứa con Đông lào và ngươi phải miễn thuế cho quán đó nghe chưa.-Bách vừa nói vừa phóng ra sát khí.
– Vâng, vâng tôi xin nghe.
Bách quăng cái bao mà mình đã vác nãy giờ trên lưng cho tên Honest coi. Trong cái bao đó toàn là bàn tay trái của những người canh gác quanh đây. Tên đó khi thấy thứ trong cái bao đó, hắn không tin vào mắt mình nữa, cái thứ hắn thấy đó chính là tất cả bàn tay trái của quân lính ngoài cổng, tên đó sợ đến ngất khi nghĩ đến Bách sẽ làm gì hắn. Bách tuy đã khôi phục lại tay cho họ nhưng vẫn phải hù tên tên tể tướng này một chút. Nên cậu mới nảy ra ý tưởng, bỏ tất cả những bàn tay trái vào chung một cái bao để tạo nên phần kinh dị, nhưng ai ngờ đâu là tên này non quá, mới xem một chút mà đã ngất.
Khi giải quyết xong hai vấn đề thì trời cũng đã tối, Bách có quay lại nhà của Kanne mời cô nàng đến nhà Bách ở như cô nàng loli này từ chối, vì cô muốn ở lại đây, để Bách có thể tới thăm cô mỗi ngày. Bách nghe cô nói thấy rất vô lý nhưng cậu không thể nào cãi thắng được phụ nữ, nên cậu phải đồng ý cho cô sống tại đây.