Edit: Vân Hinh Du
Giảm 10 hảo cảm, giá trị hắc hóa còn tăng nhiều như vậy!
Bao nhiêu nỗ lực của cô đều hủy ở trong cái miệng chó này của Lăng Phi Phàm.
Chết tiệt, đáng giận, không thể tha thứ!
Cái này, không chỉ có Lăng Vân Tiêu phẫn nộ, Hạ Tịch Nhan càng phẫn nộ.
Cô buông lỏng tay Lăng Vân Tiêu ra, khuôn mặt đen lại, xoay người đi đến chỗ Lăng Phi Phàm.
“Tịch Nhan……!A……”
Lăng Phi Phàm trên mặt mới vừa hiện lên tươi cười, chân Hạ Tịch Nhan liền dừng ở trên người hắn.
“Ai yêu anh, anh lấy đâu ra mặt mũi lớn như vậy, lão nương nói cho anh biết, dù anh có quỳ rạp trên mặt đất quấy nhiễu như thế nào, lão nương cả đời đều không yêu anh.”
Hạ Tịch Nhan đối Lăng Phi Phàm không dẫm thì đá, mỗi lần đặt chân một chút đều không nhẹ nhàng.
Vốn dĩ Lăng Vân Tiêu đang mang một khuôn mặt âm trầm, giờ phút này trên mặt hiện lên ý cười nhợt nhạt.
Lăng Phi Phàm bị đánh đến ôm đầu xin tha, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu rên.
Đột nhiên thân thể Hạ Tịch Nhan bay lên không, cô bị Lăng Vân Tiêu ôm lên.
Còn chưa có hả giận đã bị quấy rầy, Hạ Tịch Nhan bất mãn mà trừng Lăng Vân Tiêu.
“Nếu em còn đánh tiếp, hắn sẽ chết, tuy rằng anh có thể bảo đảm em sẽ không bị liên lụy khi hắn chết, nhưng người như vậy không đáng để em làm ô uế tay của mình.” Lăng Vân Tiêu trực tiếp đem Hạ Tịch Nhan ôm đi, buồn cười mà nhìn thoáng qua cô đang còn tức giận.
“Vậy được rồi.” Hạ Tịch Nhan gật gật đầu, tuy rằng chán ghét người nọ, nhưng cô cũng không nghĩ tới muốn giết hắn thật.
“Đinh!
Nam chủ trước mắt độ hảo cảm: 50%,
Giá trị hắc hóa: 50%,
Ký chủ thiệt lợi hại, tiếp tục cố lên!”
Hảo cảm lại tăng, sự không vui vừa rồi của Hạ Tịch Nhan lập tức biến mất, cô vui mừng ôm lấy cổ Lăng Vân Tiêu, “Còn may có anh ở đây, bằng không cái người xấu kia sẽ bắt cóc em.”
“……” Lăng Vân Tiêu.
“Em muốn đi ăn kem, giảm sợ hãi.” Hạ Tịch Nhan giơ lên gương mặt tươi cười.
Buổi tối, thời điểm Hạ Tịch Nhan tắm rửa, ở trong phòng tắm thật lâu không có ra ngoài.
Lăng Vân Tiêu sốt ruột mà phá mở cửa phòng tắm.
Hạ Tịch Nhan sắc mặt trắng bệch, thống khổ mà nhăn khuôn mặt nhỏ, đôi tay ôm bụng của chính mình, thực suy yếu, nước bồn tắm rất nhiều tơ máu.
Lăng Vân Tiêu nhìn đến máu trong nước, khuôn mặt tuấn mỹ xuất hiện một tia hoảng loạn.
Hắn luống cuống tay chân đem Hạ Tịch Nhan ôm ra bồn tắm, lập tức mặc xong quần áo cho cô, không cho cô bất luận cơ hội cự tuyệt nào.
Thời điểm Lăng Vân Tiêu ôm Hạ Tịch Nhan ra bồn tắm, trên người hắn hơn phân nửa vải dệt đều bị ướt, nhưng hắn không thay quần áo, mặc tốt quần áo cho Hạ Tịch Nhan, liền ôm Hạ Tịch Nhan vội vội vàng vàng đi ra ngoài.
“Anh muốn mang em đi đâu?” Hạ Tịch Nhan đau bụng đến nỗi nói chuyện cũng khó khăn.
“Bệnh viện.” Lăng Vân Tiêu đem Hạ Tịch Nhan đặt ở trên xe, cột kỹ đai an toàn cho cô, hắn ngồi lên ghế điều khiển, một chân dẫm hạ chân ga.
Hạ Tịch Nhan há miệng muốn hỏi chút cái gì, thanh âm Lăng Vân Tiêu lại lần nữa vang lên.
“Em hiện tại đừng nói chuyện.”
Lăng Vân Tiêu nghiêm túc mà nhìn chăm chú đường phía trước.
Hạ Tịch Nhan thấy hắn quá mức nghiêm túc, cũng không dám hỏi nhiều cái gì, huống hồ cô hiện tại thân thể không thoải mái, khó chịu đến không nghĩ mở miệng.
Lăng Vân Tiêu trực tiếp ôm Hạ Tịch Nhan hướng đến phòng giải phẫu.
Bác sĩ ngại uy nghiêm của Lăng đại thủ tịch, không dám hỏi nhiều cái gì, chỉ cho rằng Hạ Tịch Nhan bệnh tình thập phần nghiêm trọng, yêu cầu lập tức giải phẫu, cái gì cũng không hỏi ra lệnh cho người đem Hạ Tịch Nhan đẩy mạnh vào phòng giải phẫu.
Lăng Vân Tiêu sốt ruột mà ở trước cửa phòng giải phẫu chờ đợi, đôi mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm cửa phòng giải phẫu.
Chính là không bao lâu, cửa phòng giải phẫu lại lần nữa mở ra, Hạ Tịch Nhan bị đẩy ra ngoài.
Loại tình huống này rất kỳ quái.
Nhưng vì quá mức lo lắng nên Lăng Vân Tiêu bỏ qua điểm này.
Lăng Vân Tiêu tiến lên, thấy Hạ Tịch Nhan sắc mặt tốt hơn rất nhiều, xác nhận cô không có việc gì, hắn nhẹ nhàng thở ra, mới đưa tầm mắt chuyển tới trên người bác sĩ, “Hài tử thế nào, có bảo vệ được không?”
20/12/2020
Min: mai tui thi học kì rồi cầu may mắn cho tui đi (๑>ᴗω.