Nghe những lời anh nói con tim cô không tự chủ được mà đập loạn nhịp, nó làm cô muốn hụt hơi,cái cảm giác này làm cô không thích, vô cùng không thích chút nào.Nó làm cho cô băn khoăn tình cảm của cô dành cho Dương liệu có phải tình yêu không hay đây chỉ là cái cảm kích vì nhìn thấy điều mình ước mơ một ngôi nhà với người chồng của mình một cuộc sống chỉ của hai người,ngôi nhà sân vườn bãi cỏ dòng sông,cô không dám nghĩ nữa cô sợ
Quay qua đối diện với anh lúc này cô nhìn thẳng vào đôi mắt anh,cô muốn nhìn coi những lời anh nói là thật lòng hay chỉ đùa giỡn cô, nhưng nhìn vào đôi mắt đó cô như bị hút vào trong, cô đưa hai tay chạm vào khuôn mặt cô một cách vô thức,cô kéo khuôn mặt anh lại gần,thật gần mình, anh cũng để im cho cô kéo mặt mình lại,anh cũng muốn xem cô muốn làm gì,thì bỗng nghe tiếng hắng giọng của một người:
– Ưhm,he, he he……!không làm phiền hai anh chị,hai người cứ tiếp tục.
Mà anh trai àh,sao anh kiếm được em thế,em nhớ trốn kỹ lắm mà,
Người vừa hắng giọng không ai khác là em trai sinh đôi của Khánh Duy tên Khánh Dũng.
Anh nhìn em trai mình mà không nói gì chỉ cầm tay cô đi lại chiếc ghế sopha ngồi, rồi anh ngồi xuống gần cô, lúc nãy khi quay ra nhìn cô đã rất ngạc nhiên nếu không phải anh đang đứng cạnh cô thì người vừa xuất hiện cô sẽ nhầm tưởng là anh.Thấy hai người đã ngồi xuống ghế Khánh Dũng cũng lại ngồi đối diện, anh nháy mắt với cô rồi nói:
– Bé cưng,em là người đầu tiên anh trai anh dẫn đến nơi này,không ngờ luôn đấy,chứ trước giờ chỗ này chỉ có mình anh trai anh đến,nếu không phải có lần đi theo sau anh cũng không biết anh trai mình có nơi bí mật này, mà bé tên gì,nhà ở đâu,tại sao lại cua được ông anh ác ma của anh thế.
Cô nghe Khánh Dũng nói chuyện cũng phát hiện ra điểm khác nhau của hai người,một người thì nói chuyện ra làm người khác hộc máu,còn người thì khá hòa đồng, với cô nhận thấy anh không có nốt rồi dưới đuôi mắt như em trai anh,khuôn mặt anh không tỳ vết,đó là nhận xét khi mới tiếp xúc đầu tiên cũng như ấn tượng của cô về người em sinh đôi này của anh, nhưng nhìn chung cả hai đều là yêu nghiệp hại trái tim những cô gái khi nhìn thấy họ.Chỉ là cô không ngờ cô lại là người con gái đầu tiên anh dẫn đến đây, khiến cho cô có cảm giác vui thích.
– Em không nói chuyện thì không ai bảo em câm, với lại xưng hô cho đàng hoàng vào,ai là bé cưng có muốn anh gọi cho ba mẹ không,họ cũng đang kiếm em đấy, sau gặp em phải gọi chị dâu,còn gọi bé nữa thì liệu hồn.Anh nói với Khánh Dũng.
Khánh Dũng bất ngờ khi anh nói cô gái trước mặt là chị dâu, anh nhìn anh trai rồi lại nhìn cô,khi nhìn kỹ cô anh nhìn thấy chiếc lắc tay cô đeo còn nhìn ra cái vòng tay của mẹ hay mang cũng được đeo vào tay cô,thì anh đã nhận ra cô là ai rồi:
– Haizz…!bảo sao, thật không ngờ lần gặp lại này ta bị xuống chức rồi, ngày xưa lúc nhỏ còn được gọi là anh bây giờ bị gọi ngược lại là chị rồi, ôi cuộc đời bất công quá mà, huhuhuhu…..
Vừa nói anh vừa giả bộ lau nước mắt, cô đã thêm một phát hiện khác giữa hai anh em này.Chưa kịp nói thì Khánh Dũng liền nhào qua cô khóc kể,:
– Chị dâu ơi, chị phải làm chủ cho em, có người anh nào đối xử độc ác với em mình như chồng chị không, ba mẹ cấm túc em,em bỏ trốn rồi mà anh hai còn khóa luôn thẻ của em, nếu em không phải biết được căn nhà này là em chết bờ chết bụi rồi,chị coi có đau lòng không?.