Lần cập nhật trước, Muộn Độn Nhi đột nhiên có thể mang quà về cho cô, lần cập nhật này chẳng lẽ còn lợi hại hơn?
Nhưng mà, trong lòng cô vẫn lo lắng, sau khi cập nhật xong, có khi nào con trai biến mất hay không? Hay là sẽ trở về phiên bản ban đầu?
Xe buýt đột ngột phanh gấp, ngón tay cô vô tình chạm vào màn hình.
Aaaa!
Cô vội vàng nhìn màn hình: [Hệ thống đang cập nhật, tiến độ hoàn thành 1%.]
Cô chột dạ tắt màn hình điện thoại đi, một lúc sau lại mở ra, vẫn là 1%…
Thôi được rồi, tốc độ cập nhật vẫn chậm như rùa bò.
Viên Y Y sốt ruột muốn chết, nhưng mà chẳng biết làm thế nào.
Game đang cập nhật, cô cũng không cần phải làm đồ ăn nữa, về đến nhà, cô lại phát hiện ra cửa nhà Ninh Dực Trình đang mở.
Viên Y Y tò mò gõ cửa, người ra mở cửa lại là Lương Bằng.
“Xin chào, anh Lương.” Thấy người ra mở cửa là Lương Bằng, Viên Y Y lập tức đổi sang vẻ mặt cung kính, dù sao người ta cũng đã cứu cô một lần, còn giúp cô lấy lại điện thoại nữa.
Lương Bằng không nhịn được, lại đánh giá Viên Y Y từ trên xuống dưới một lần, rốt cuộc Ninh Dực Trình nhìn trúng cô ở điểm nào?
Nhan sắc cũng tạm được, nhưng mà trong giới giải trí đâu thiếu gì những khuôn mặt xinh đẹp, sao lại cứ phải là cô chứ?
Bị anh ấy nhìn chằm chằm như vậy, Viên Y Y cảm thấy hơi mất tự nhiên: “Anh Lương, chuyện tối hôm qua, còn có chuyện điện thoại, thật sự cảm ơn anh!”
Lương Bằng xua tay, lúc này, Ninh Dực Trình đi ra, thấy Viên Y Y cũng đang ở đó: “Ồ, cô đến rồi à? Vừa hay, tôi có chuyện muốn bàn bạc với cô.”
“Hả?”
“Sau này cô có dự định gì?” Ninh Dực Trình ngồi xuống bên cạnh Viên Y Y.
Bây giờ là mùa hè, trong phòng bật điều hòa, nhưng mà hình như cô có thể cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ người đàn ông bên cạnh.
Viên Y Y nghiêng người nhìn anh: “Dự định à? Đương nhiên là tôi sẽ ở lại Thành Đô rồi.”
Có lẽ anh đang hỏi sau khi anh đi rồi, cô có dự định gì.
Cô còn có thể làm gì được nữa, nếu như có thể, thì cô rất muốn tiếp tục phát triển trong giới này, nhưng mà những lời Quý Siêu nói hôm nay…
Nếu như thật sự không được, thì cô chỉ đành làm công việc khác.
“Chẳng lẽ cô muốn đóng vai quần chúng mãi sao? Trong giới này, có được mấy người có thể từ diễn viên quần chúng lột xác thành diễn viên chính thức, cuối cùng thành ngôi sao nổi tiếng? Cô đã ở trong giới này lâu như vậy rồi, chắc không cần tôi phải nói nhiều nữa.”
Lời của Ninh Dực Trình nói quả thực rất đúng, nhưng mà cô có thể làm gì được chứ?
Ăn một miếng không thể béo ngay được, cô đành phải tiếp tục đóng vai quần chúng thôi.
Cô cúi đầu không nói gì.
Lương Bằng thấy cô có vẻ do dự, đặt một bản hợp đồng trước mặt cô: “Bản hợp đồng này, nếu như cô ký tên, thì từ nay về sau, cô cũng giống như Ninh Dực Trình, là nghệ sĩ do tôi quản lý. Tuy rằng không dám đảm bảo cô có thể nổi tiếng, nhưng ít nhất cô có thể bỏ qua bước đóng vai quần chúng, bắt đầu từ vai phụ.”
Hợp đồng? Ký tên? Vai phụ?
Viên Y Y như đang lạc vào cõi mơ, cảm giác như mình đang nằm mơ vậy.
“Này, cô gái, tỉnh lại đi.”
Viên Y Y lúc này mới hoàn hồn: “Hả?”
Ninh Dực Trình nheo mắt, nhìn dáng vẻ ngây ngốc của cô, biết ngay cô đang vui đến mức choáng váng rồi.
Anh không nhịn được bật cười.
Viên Y Y nhìn hàm răng đều tăm tắp của người đàn ông trước mặt, haizz, thật đáng ghét, tại sao răng anh lại đẹp như vậy chứ…
“Cô đừng ngẩn người nữa, cảm thấy thế nào?”
Viên Y Y đột nhiên như nhớ ra điều gì đó: “À đúng rồi, ký hợp đồng xong có tiền thưởng không?”
Lương Bằng cười đáp: “Bây giờ cô là người mới, chính sách của công ty không có tiền thưởng, nhưng mà sau này mỗi tháng cô sẽ có 5000 tệ tiền lương cố định, sau này nếu như nhận được vai diễn, thì sẽ chia lợi nhuận theo tỷ lệ 7/3, cô 7, công ty 3. À đúng rồi, lần đầu tiên ký hợp đồng, thời hạn hợp đồng là 5 năm.”