Hệ Thống Toàn Năng Hóa

Chương 24: Đấu Giá Hội : Linh Tuyết Thảo


Một lát sau, Ngọc Hân bước ra nở nụ cười tươi như hoa nhìn Khải Minh, rồi hai người cùng li khai khỏi Dương gia.

Trên đường đi, Ngọc Hân kể toàn chuyện trên trời dưới đất, Khải Minh chỉ biết gượng cười lắng nghe, hóa ra nàng được Hà Nam Tông nhận làm đệ tử chân truyền, lí do nàng đến hội đấu giá lần này là muốn mua một loại đan dược, có tác dụng chữa được bệnh của Đại ca.

Mà Khải Minh lấy làm lạ, hội đấu giá đã công bố gần cả tháng rồi, mà hắn méo biết.

Hội đấu giá nằm cách Dương gia khá xa, hai người đi bộ chừng một canh giờ mới đến nơi, đến nơi Khải Minh thấy đã có khá đông người, ngước nhìn lên tấm bảng Khải Minh thấy có 3 chữ to Linh Lung Các, nơi tổ chức đấu giá, cũng là nơi bán Đan Dược, Vũ khí lớn nhất Thành.

Linh Lung Các có 3 tầng, tầng một là nơi bán Đan Dược, Đan Phương, các loại dược liệu Luyện Đan, Đỉnh Lô, tầng hai thì bán Vũ Khí, Khí Phương,,….có cả trận pháp,

tầng ba chính là nơi Linh Lung Các tổ chức đấu giá hội, Khải Minh cũng được Hệ Thống cho biết một điều là Linh Lung Các của nơi đây chỉ là một chi của Đại Lục, điều này chứng tỏ nơi này khủng bố cỡ nào.

Đi đến tầng ba, Khải Minh và Ngọc Hân liền ngồi vào vị trí của Dương gia, tầng ba này được chia làm ba gác, trên cùng là các Tông Môn và Gia tộc lớn trong thành, ở giữa là các gia tộc tầm trung và các dong binh đoàn có tiếng, dưới cùng là các tán tu, thương nhân, Ngọc Hân đã xin phép phụ thân mình và được đồng ý, chính thức thay mặt Dương gia đến đấu giá hội, vì Linh Lung Các mỗi lần tổ chức, liền mời các gia tộc lớn trong Thành làm khách mời.

Khải Minh liếc mắt xem xét thì thấy các gia tộc lớn nhỏ đều đến đầy đủ, Diệp gia, Lý gia, Hằng gia, Thanh Vân Tông, Linh Hải Tông, Hà Nam Tông, Linh Anh Môn, Thiên Đan Môn, đầy đủ Tứ Đại Gia Tộc cùng Ngũ Đại Môn Phái

Khải Minh nhìn về phía Diệp gia thì thấy Ánh Tuyết nhìn mình, Ngọc Hân cũng thấy nàng, liền cười vẫy tay chào nàng, riêng tên Khải Minh vẫn mặt lạnh như băng, cái ánh mắt mà Khải Minh nhìn Ánh Tuyết, cùng với ánh mắt Khải Minh nhìn Ngọc Hân như là 2 người khác nhau, có đến tận hai Khải Minh. Ánh Tuyết và Khả Hân đều nhìn ra.

Ngọc Hân thấy lạ bèn hỏi Khải Minh.

“Đệ sao vậy?”

“Đệ không sao, Tỷ tỷ muốn mua gì không, lát đệ mua cho!” Khải Minh gượng cười nhìn Ngọc Hân.

“Thôi ta không cần gì, chúng ta còn phải mua Đan Dược cho Ca ca, với lại mình cũng không có tiền nhiều.” Ngọc Hân ánh mắt buồn bã, có lẽ nàng đang lo lắng mình không có đủ tiền để mua Đan Dược.

Khải Minh nghe vậy liền im lặng, một khắc sau có một vị nữ tử, khuôn mặt xinh đẹp bước ra nói.

“Chào các vị, hoan nghênh các vị đến với buổi đấu giá này, ta tên là Yến Linh người sẽ chủ trì buổi đấu giá này.” Yến Linh dùng giọng điệu ngọt ngào nói, nàng vừa dứt lời, vô số tiếng hò reo vang vọng khắp cả tầng ba, nàng có cơ thể quyến rũ ngực tấn công mông phòng thủ, cùng với giọng điệu ngọt ngào, khuôn mặt xinh đẹp khiến không biết bao nhiêu người muốn xông lên bắt nàng về làm thiếp, nàng hấp dẫn quá mà. ^…^

Yến Linh chờ cho âm thanh ồn ào kia bớt đi liền cất tiếng nói, vẫn là giọng ngọt ngào đó.

“Không để quý vị đợi lâu, vật phẩm đấu giá đầu tiên của chúng tôi chính là Linh Tuyết Thảo!”

“Linh Tuyết Thảo, là Linh Tuyết Thảo thật kìa.” đám người ồn ào bàn tán.

“Như các vị đã biết công dụng Linh Tuyết Thảo, Nó là Linh Dược cấp bảy, một trong các Dược liệu Luyện chế Toái Hư Đan, ngoài ra khi bào chế ra Linh Dược nó có công hiệu, giải độc, chữa trị các vết thương nội thương, giá khởi điểm một vạn lượng bạc, mỗi lần đấu giá không được thấp hơn 100 lượng bạc.” Yến Linh cầm một cái hộp gỗ, bên trong có một nhánh cây hai lá và ba bông hoa, bông hoa có hình dạng như những bông tuyết.

“Ta ra giá một vạn một trăm lượng!” một vị thương nhân cất tiếng.

“1 vạn 500 lượng!”

“1 vạn 600 lượng!”

“1 vạn 800 lượng!”

“1 vạn hai ngàn lượng!”

“1 vạn 8000 lượng!”

“2 vạn lượng!” Tê,hai vạn lượng luôn, người ra giá là gia chủ Hằng gia.

Khải Minh ngồi bên phòng Dương gia liếc nhìn Linh Tuyết Thảo, Khải Minh thầm nghĩ, “Nó thật đẹp, đem đi tán gái là số Zách” Khải Minh ngẫm nghĩ một hồi liền ra giá.

“3 vạn lượng!” cả hội trường câm nín, đây là chuyện gì, đem 3 vạn lượng mua Linh Dược cấp bảy, bắt quá giá cao nhất cũng 2 vạn Lượng, thế nhưng hắn vừa mua một cây Linh Thảo với gia tài của một gia tộc nhỏ.

“Ba vạn lượng lần thứ nhất,….. ba vạn lượng lần thứ Ba, “Rầm” thành giao!” ( tiếng búa gõ vào mặt bàn), món đồ Linh Dược này đã được Thiếu tộc chủ Dương gia mua.

Ngọc Hân bất ngờ đến bên cạnh Khải Minh nói nhỏ.

“Đệ có tiền không, mà dám mua?”

“Ta có a, Tỷ tỷ đừng khinh thường đệ

chứ!” Khải Minh giở giọng trẻ con.

Một lát sau liền có một vị nữ tử đem một cái hộp đến chỗ Khải Minh.

“Đây là món đồ mà ngày mua, tổng cộng 3 vạn lượng bạc a.”

Khải Minh tiếp nhận hộp gỗ kiểm tra, xong gật đầu lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, bên trong nhẫn có ba vạn lượng, người kia kiểm tra tiền thấy đủ, liền cúi đầu chào rồi rời đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận