Cuối đường hầm thiên địa là một mảnh sáng… rực… nếu so với hang động tối om… He he… Thật ra đây là một mảng thiên địa rộng lớn với trần cao tầm 500m… diện tích thì như ta ước đoán tầm 20km2…. Điểm quan trọng nhất là nơi này tràn ngập thực vật… phát quang… trên trần thì cũng có rất nhiều loại đá phát sáng tập trung lại… nơi đây gần như là một vùng sinh cảnh khá phồn vinh với ánh sáng cỡ tầm như đêm trăng rằm…
Ta há hốc mồm nhìn cảnh tường trước mắt, đây rõ ràng là phim Avatar mà… Trung tâm xa xa của khối hang động khổng lồ này ta còn nhìn thấy một thân cây cao đến chạm trần với cành lá tỏa ra ước tính bán kính cả km… Cả thân cây lốm đốm phát sáng như cây thần của tộc Navi trong phim vậy… Ta ngỡ ngàn…mình còn ở Địa cầu sao… Ta cực lực nghi ngờ điều này…. Bên cạnh cây khổng lồ kia không thiếu những cây bé hơn cao tầm 50m với thân cây thô to phát ra ánh sáng yếu ớt, cả một khung cảnh mĩ lệ đến nhường nào… Nhất là ta còn nghe đâu đó tiếng chim hót… Phải a… chim dưới lòng đất…. thế giới này điên mất rồi…
Nén nhịn sự bất ngờ đến kinh hãi trong lòng, ta nhẹ nhàn tụt xuống khỏi lưng con Sói Ngu…
– Sói… Nếu chúng ta tiến vào… Ngươi có bị lạc đường không….
Sói ngu liếc mắt nhìn ta khinh bỉ “ có ngươi mới ngu ấy”. Nó không chớp mắt mà nhếch chân đái một bãi lên cái hang mà chúng ta vừa đi ra… ô cái đệch phương pháp hay… Trước ánh mắt nghi hoặc của con sói ngu ta giơ ngón tay cái làm kí hiệu No1… Sói Ngu không ngu lắm a…
Bước một chân vào cánh “rừng”, cảm giác nhầy nhầy, mềm mềm và khá ấm… Đó là thực vật sống lan trên mặt đất, rõ ràng không phải là rêu, vi không hề có cảm giác trơn tí nào….
Ta và Sói Lang Thang trong đám thực vật, có đôi khi ta dùng Kính để phân tích… Nhưng đa số chúng có độc, ăn không nổi… Chỉ có một số loại quả phân tích xong là có thể dùng được mà thôi… Điều quan trọng là ăn…. Có thể tăng năng lượng vật lý, vì ta đọc được thông tin này qua kính phân tích… Ví dụ như trái màu đỏ tên fulitazy, nguồn gốc hành tinh Plastimar, cung cấp 0.1 điểm thể lực, 0.1 năng lượng vật lý, 0,2 năng lượng Ma Pháp… Tất nhiên là ta chén rồi…vặt thêm một quả vứt cho con Sói Ngu… Chỉ có hai quả chín mới có năng lượng thôi… Quả xanh dùng vô tác dụng nên ta để đó…. Trên đường lang thang vậy mà ta và con Sói ngu cúng nạp được thêm một điểm về mặt năng lượng vật lý… Thế nhưng cột năng lượng của Kính Phân Tích hạ xuống không phanh… tính ra được chả bù mất. Nhưng thật ra không phải vậy. Chỉ lần đầu ta không biết thôi, lần sau đi vào đây không cần sử dụng Kính thì ta cũng biết loại nào ăn được hay không.
Đanh đi bỗng nhiên Sói Ngu dừng lại, cúi thấp người, xù lông nhe nanh, sau đó từ từ tiến lên.
Ta vội cản nó lại…. Đùa gì chứ, chưa biết đối thủ mà tiến lên là ngu ngốc…. Sử dụng chút năng lượng còn lại ta bật chế độ quét xuyên thấu… Trước mặt xuất hiện một động vật to lớn….
Chủng tôc: Sus Crosfa ( Ma Hóa)
Đẳng cấp vũ trụ: Sinh vật cấp 1 thứ phẩm
Sức mạnh: 6/6
Sinh lực: 30/ 30
Nhanh nhẹ 4/4
Năng lượng vật lý: 4/4
Năng lượng ma pháp: 3/3
Công kích vật lý dự đoán: 6-9
Công kích ma pháp dự đoán: 3-4
Phòng ngự vật lý: 5
Phòng ngự Ma pháp: 3
Trang bị: Không
Dcm nó đây là một con lợn rừng ma hóa…mà ta chỉ đọc vậy thôi chứ không biết ma hóa là gì… Điểm quan trọng là con lợn rừng này rõ ràng đẳng cấp thấp hơn cả Sói Ngu, nhưng nó lại có các chỉ số cao hơn cả hai chúng ta cộng lại. Đơn giản là nó được ăn uống no đủ nên cái gì cũng full. Riêng sức mạnh + năng lượng vật lý full khiến cho sát thương vật lý của nó cao đến 9 điểm. Con mẹ nó còn đánh đấm cái gì… Mà con này còn biết Ma Pháp nếu không thì đã không có dòng công kích ma pháp dự đoán… Điều này quá kinh khủng đi. Một con sinh vật cấp 1 bắt nạt một con cấp 2 và cấp 3… chuyện cười của năm…
Quả thật là nó rất mạnh, nhưng ta không kém vì ta có trí thông minh….
– Sói ngu… Ta vừa soi qua thì con Lợn rừng, bữa ăn trước mặt của chúng ta quá khỏe… Ta và ngươi xông lên chỉ có chết mà thôi… Giờ ta có kế hoạch này…. Nghe hiểu chưa… Hiểu vẫy đuôi xem….
Ta lại trèo lên lưng Sói Ngu… Con hàng này đi trong rừng rậm nhẹ nhàng không tiếng động… Tiếp cận mục tiêu… 70m…. 40m… 35m… Đá chân vào bụng hai cái là dừng lại… chúng ta đã thỏa thuận rồi….
Dương nỏ ngắm kĩ vùng trái tim… Bóp cò… Phụp… Véo… Phặp….
DCMN rau má đậu xanh… Nỏ tự chế rãnh tên và đường ngắm hơi lệch nhau, nhắm vào Tim bắn nhầm vào đùi….
Con Lợn rừng bị thương rú lên một tiếng thảm thiết, mũi tê độc địa dài đến 40 cm với các ngạnh sắc bén cứa vào đùi nó sâu đến lút cán…. Ánh mắt vằn lên tia máu con Lợn rừng bất chấp thương thế và đau đớn lao về phía chúng ta….
– Chạy mau…
Ta hô lên thất thanh cho con Sói Ngu nghe thấy…. Nhưng trước khi ta la lớn thì con Sói Ngu đã xuất phát chạy rồi, phản ứng của nó cực nhanh nhạy.
Sói Ngu chở theo ta nhưng vẫn như tia chớp mà lướt đi, vốn dĩ nó tốc độ 5/7, thời gian vừa qua ăn quả rừng tăng lên đến 6/7. Mà con lợn rừng tốc độ chỉ có 4/4 cho nên ta mới dám tấn công dù nó hùng mạnh hơn cả ta và Sói Ngu. Vả lại lúc này con Lợn Rừng lại bị bắn vào chân, đảm bảo tốc độ không thể nào là 4/4 nữa….
– Sói ngu chạy từ từ lại mất dấu nó giờ….
Ta phải ra lệnh để con Sói Ngu này chạy chậm lại. Ý đồ của ta là để con Lợn Bệnh này chảy máu đến hơi tàn lực kiệt thì chúng ta mới tấn công…
Vậy nên Sói Ngu cứ thế mà chạy vòng vòng quanh một chỗ mà thôi…. Chơi trò đuổi bắt ú tim với con Lợn rừng. Mặc cho chok lợn ầm ầm húc đổ cây mà lao lên, Sói ngu chỉ vút nhẹ một cái là xa cả chục mét. Thi thoảng nó còn dừng lại quay đầu khinh miệt nhìn con heo phía sau, ý như bảo “ Bố con Heo Ngu nhanh lên nào”. Ồ cái mẹ gì thế này…
….
Tốc độ: 6/7 +2.
….
Phụ ma pháp Phong hệ: + 2 tốc độ ( bị động)
-Vãi…vãi….vãi…
Ta lắp bắp mà giơ một ngón tay cái khen ngợi con Sói ngu một lần nữa… Trong quá trình chiến đấu vậy mà nó tự động thức tỉnh khả năng bị động Ma thuật làm tăng tốc độ lên 2 điểm… Giờ đây ta phải nhìn con hàng thứ phẩm này với một con mắt khác xưa… Nhưng vì tòm mò mà thực hiện chức năng phân tích cho Sói Ngu làm ta hối hận. Năng lượng Kính đã không còn lại một xíu nào, đáng ra cái nhìn cuối cùng kia phải dành cho con Sus Crosfa đang đuổi sau lưng kia kìa, nhưng giờ đây ta không dám nạp năng lượng cho chiếc Kính Đa Dụng này… Một lần sém chút bị hút khô đã cho ta bài học nhớ đời rồi…