Bích Dao cũng phải bó tay với Kim Hạ khi cô cứ vừa dọn nhà vệ sinh vừa lầm bầm.
– ” Cậu không nhớ gì sao Kim Hạ???”
Bích Dao thấy hôm nay Kim Hạ rất lạ liền hỏi.
Bình thường Kim Hạ tính có chút ngốc nhưng rất điềm đạm và tốt bụng nhưng hôm nay thì như một con người khác vậy.
Đang thẩn thơ với chuỗi suy nghĩ dày đặc thì bất ngờ Kim Hạ lên tiếng.
– ” Cậu chỉ cần nhớ cậu là Bích Dao.
Là người bạn duy nhất của mình”.
Kim Hạ nhìn Bích Dao nói với vẻ mặt hài lòng vì khi sống lại điều đầu tiên cô gặp gỡ được một người bạn.
Tuy có yếu đuối nhưng trước giờ cô sống cô lập chỉ mình Bích Dao là bên cạnh giúp đỡ cô.
– ” Kim Hạ mình biết cậu sẽ coi mình là bạn mà”.
Bích Dao bỗng ôm lấy Kim Hạ rơi lệ.
Trước kia Kim Hạ luôn xa lánh cô, chẳng bao giờ cho cô cơ hội nói chuyện nhưng cô thì luôn âm thầm giúp đỡ Kim Hạ.
Nên thành ra cô cũng bị bắt nạt rất nhiều.
Giờ thì thấy Kim Hạ có chút mạnh mẽ lại chủ động làm bạn với cô khiến cô rất vui mừng.
-” Vậy đã là bạn rồi thì hôm nay mình sẽ chiêu đãi một chầu nhé!?” Bích Dao hứng khởi nói.
-” Oki”
—————————–
9h tối sau khi chịu phạt và ở lại luyện tập chút hai thiếu nữ xinh đẹp đã có mặt tại một quán ăn bên đường.
Trông quán ăn rất đông vui và nhộn nhịp vì ở đây toàn không có những tầng lớp xem như là thượng lưu gì đó.
Trước kia cô sống cũng không khá giả lắm việc ăn ven đường cũng thường xuyên như cơm bữa nên Bích Dao mang cô tới đây cô rất thoải mái.
Bích Dao thấy cô đờ đẫn liền sợ cô sống trong nhung lụa quen lại không thích ngồi nơi hàng quán rẻ tiền này.
-” Cậu không thích thì chúng ta tớ chỗ khác cũng được?” Bích Dao bối rối hỏi.
-” Không sao.
Mình rất thích.
Nơi này mình thấy không còn thấy áp lực nữa”Kim Hạ vui vẻ đáp.
Bích Dao thấy vậy mặt lại rạng rỡ hẳn lên rồi gọi chủ quán lấy đồ.
-” Cậu muốn ăn gì Kim Hạ”
-” Hừm….!Cho mình 10 chân gà cay, 10 nem rán.
Rồi còn cả đậu hủ thối nữa….!Cho luôn chai rượu nữa nha”.
Bích Dao mắt bỗng căng to nhìn Kim Hạ gọi đồ.
-” Uống rượu sao? Cậu có biết mai còn đi thử giọng không? Mai sẽ không dậy được mất”.
-” Không sao! Mình muốn hôm nay được lột xác đó.
Bỏ đó quá khứ bắt đầu lại mọi thứ.
Vậy nên cứ uống thui.okee”
Kim Hạ nhếch miệng nói đầy ý trêu trọc Bích Dao
-” Vậy được mình cùng bắt đầu lại với cậu”
Bích Dao bỗng đứng dậy đưa tay ra.
-” Xin giới thiệu mình là Bích Dao.Sau này sẽ làm bạn tri kỉ của cậu.”
Kim Hạ có chút bất ngờ với cô bạn nhút nhát khi sáng giờ mạnh dạn đưa tay làm quen.
Cô cũng vui vẻ mà đáp lại vậy.
-” Rất hân hạnh có một tri kỉ như cậu.
Mình là Kim Hạ”.
Hai thiếu nữ bắt tay nhau rồi cười hả hê như được mùa.
Sau 1h cả hai say sưa khoác vai nhau loạng choạng về phòng trọ.Bích Dao thì vẫn còn đủ tỉnh táo chỉ Kim Hạ đấy bí tỉ.
May sao Bích Dao còn biết nơi ở riêng của Kim Hạ không thì cả hai hôm nay ngủ ngoài đường vì không vào được kí túc xá.
Thực ra Bích Dao biết ít khi Kim Hạ về kí túc toàn ở ngoài.
Một lần tò mò mà Bích Dao bám theo Kim Hạ về.
Giờ nghĩ lại y như biế.n thái…
Bích Dao bỗng lại lo cho Kim Hạ rồi ngày mai đi thử giọng kiểu gì.
-” Bích Dao.
Hôm nay mình rất là vui! hí hị hị” Kim Hạ say sưa vừa nói vừa cười như con ngốc rồi bỗng thiếp đi.
Bích Dao cũng mệt quá cũng nằm vật ra ghế rồi ngủ lúc nào không hay.
.