Phía bắc nước Nga, ở một thị trấn nhỏ nào đó.
Trong một căn phòng quanh năm không có người ở, một chàng trai đang nằm trên giường, đột nhiên mở ra đôi mắt đang nhắm chặt của mình.
Vừa ngồi dậy, ngay lập tức một cảm giác đau nhói truyền ra từ phần lưng và phần bụng, khiến chàng trai này nhíu chặt lông mày: “híttt…”
“Damn it, đạn Barrett…không ngờ tới có người sử dụng loại súng này ở đấy…”
Sau khi nói thầm một câu, chàng trai nhìn một vòng xung quanh, nghi ngờ nói: “Đây là ?”
Đúng lúc này, một mỹ nhân tóc đỏ từ trong nhà vệ sinh bước ra, nở một nụ cười với chàng trai, “Cuối cùng anh cũng tỉnh lại…”
“Natasha !” Nhìn thấy đối phương, Alex thốt lên tên của cô.
“Ngay khi anh bị trúng đạn, tôi đã kịp thời khởi động được chiếc motorboat, đi tới nơi này”.
Vừa nói, Natasha vừa đi đến bên cạnh giường ngồi xuống.
“Tôi đã hôn mê bao lâu ?”
“Um…cũng khoảng hơn 6 tiếng !”
Nghe được Natasha trả lời, Alex hơi nhíu lại lông mày, “Nói cách khác, chúng ta còn thừa lại hơn sáu tiếng sao ?”
“That’s right !” Natasha gật đầu, nở nụ cười vui vẻ nói: “Nói đúng hơn thì, cách thời gian chúng ta phải có mặt tại địa điểm đã lên kế hoạch, còn khoảng 6 tiếng 15 phút”.
“Oh…”
Alex nhìn khuôn mặt đang mỉm cười của Natasha, đột nhiên hơi thẫn thờ một chút, sau đó nói ra lời cảm ơn: “Cảm ơn cô !”
Nghe thấy câu nói đó của Alex, Natasha ngay lập tức đáp lại, “No, người phải nói lời cảm ơn là tôi mới đúng.
Anh đã cứu tôi 2 lần, thậm chí lần này còn xả thân chắn đạn cho tôi…”
Ngừng lại một chút, Natasha hít một hơi, sau đó nói tiếp
“Tại sao….!Vì cái gì…mà anh lại làm như vậy, không màng sống chết cứu tôi ?”
Nghe câu hỏi này của Nat, Alex hơi mỉm cười, “Không phải là tôi đã từng thề với cô hay sao ! Sẽ bảo vệ an toàn của cô bằng mọi giá !”
— QUẢNG CÁO —
“Nhưng sao anh lại dám thề như vậy…anh chưa trả lời tôi câu đó”
Hơi ngừng một chút, Alex nở nụ cười vui vẻ, đột nhiên trong lòng muốn trêu cô gái này một chút, thế là hắn mở miệng nói
“Nếu như tôi bảo…Lý do tôi dám thề như vậy với cô, là vì tôi thích cô thì sao ?”
Đến đây, Natasha hơi trầm mặc một lúc, sau đó đáp lại một câu mà hắn không thể tưởng tượng nổi
“Thực ra…nếu như bây giờ anh tỏ tình với em…em…rất có thể…em sẽ đồng ý làm bạn gái anh !”
Nói xong, Natasha cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào Alex, hai má cô hơi đỏ hồng lên, trông vừa quyến rũ lại vừa có chút đáng yêu.
Trong nguyên tác mọi người luôn thấy một Natasha Romanoff lúc nào cũng luôn tự tin, chưa bao giờ thấy cô rụt rè như lúc này, luôn luôn chủ động, thậm chí có đôi chút cảm thấy cô là một “Bad Girl” chính hiệu.
Nhưng thực ra, đó là khi cô đã gia nhập vào S.H.I.E.L.D và Avengers một thời gian, lúc đó cô đã có một cuộc sống thực sự hanh phúc, một cuộc sống mà cô luôn ao ước, khi đó cô mới sống đúng với tính cách thật của mình.
Là một người phụ nữ mạnh mẽ !
Nhưng hiện tại, đây là một Black Widow hoàn toàn khác.
Hai mắt của Alex trợn to, khuôn mặt không thể tin nổi nhì chằm chằm người con gái đang cúi đầu “xấu hổ” ngồi trước mặt mình này, “Wh..What..?”
“Cô..không nên tin những lời tôi vừa nói, đấy chỉ là nói đùa mà thôi !” Alex vội vàng chống chế.
“Có thể anh nói đùa…Nhưng những lời của em là thật !” Ngẩng đầu lên, Nat dùng một ánh mắt chắc nịch nhìn Alex.
“Có thể anh không biết, trước đây, em có một quá khứ mà em luôn muốn quên đi !”
“Không nói đến Red Room, không nói đến KGB….em từng luôn ao ước có một gia đình thực sự, muốn được cảm nhận tình yêu thương, muốn được có bạn bè”
“Và thật sự, trong quá khứ, có một khoảng thời gian, em từng nghĩ rằng em đã có được điều ấy.
Lúc đó em…em luôn nghĩ rằng thực sự mình đã có được một gia đình hạnh phúc mà em ao ước”
“Nhưng tất cả…chỉ là sự giả tạo ! Tất cả là một sự lừa dối mà đã được sắp đặt từ trước ! Tất cả là một trò đùa, trò đùa với một đứa con nít !”
Vừa nói, nước mắt từ từ chảy xuống hai gò má của cô.
Alex lúc này thật sự cảm nhận được nỗi đau của Natasha quả từng lời cô nói.
“Khi bị đưa vào Red Room, em đã tự thề với lòng mình, xung quanh thế giới này, tất cả đều là dối trá, tất cả đều là sự lừa dối.
Em đã từng không tin tưởng tuyệt đối vào bất kỳ một ai”
— QUẢNG CÁO —
“Cho đến bây giờ…cho đến khi gặp được anh, Andrian.
Có thể em biết anh không hề tiết lộ tên thật của mình, nhìn anh em không hề thấy giống người Nga, nhưng đây chỉ là vì nhiệm vụ”
“Anh đã thực hiên lời thề của mình, dám dùng cả mạng sống để bảo vệ một người mà anh mới quen biết…vì giữ đúng lời hứa của mình !”
Ngừng một lúc, chưa kịp để Alex đáp lại, Natasha đã tiếp tục nói
“Cho nên, em đã quyết định, từ bây giờ, mạng sống của em, cuộc đời của em, tất cả những gì của em đều do anh quyết định, mọi thứ của em đều là của anh, Andrian !”
Chẳng hiểu sao, một Alex lạnh lùng, một Alex luôn tự tin trong bất kỳ hoàn cảnh gì, một “Uchiha Itachi” luôn luôn chắc chắn với con đường mình đang đi, dám giết cả gia tộc của mình chỉ để ý nguyện của mình trở thành hiện thực, vào lúc này lại đang do dự.
Alex trầm mặc rất lâu, thẫn thờ nhìn khuôn mặt đang đẫm nước mắt của Natasha.
Bỗng nhiên, không hiểu vì lý do gì, tay của Alex đột nhiên giơ lên, chạm vào gò má của Nat, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt của cô.
Một hành động mà giường như Alex cũng không tự chủ được.
(Mother Fucker @@@@@, đoạn này mình cảm thấy mình phục mình thật, tự viết mà còn thấy sởn hết cả ra gà, Thats disgusting !!! )
“Nat, em không cần phải như vậy ! Mạng sống của em, cuộc đời của em là do chính em làm chủ…!anh không có quyền can thiệp vào…”
“Để anh kể cho em nghe một câu chuyện…”
Natasha khẽ gật đầu, dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Alex khiến một người đã từng rất mạnh mẽ như hắn cũng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt kia.
Nhìn lên trần nhà, Alex bắt đầu liên miên bất tuyệt
“Ở một ngôi làng nọ, có một cậu bé.
Trước kia, vào đúng ngày cậu bé ra đời, bố mẹ cậu vì bảo vệ ngôi làng họ sinh sống khỏi một con quái vật mà đã hi sinh.
Trước khi chết, bởi vì con quái vật đó quá mạnh mẽ, quá kinh khủng, họ không thể tiêu diệt được nó, vì vậy đã phong ấn nó vào người cậu bé.”
“Cha cậu bé đã nhờ cậy lão trưởng làng chăm sóc tốt cho cậu.
Nhưng vì lý do bảo vệ cậu bé, mà ông trưởng làng đã không nói ra thân phận chân thật của cậu, con trai của người anh hùng đã cứu toàn bộ ngôi làng.
Nhưng không biết một nguồn thông tin từ đâu mà ra, đã tiết lộ cho toàn bộ ngôi làng về việc trong cơ thể cậu bé phong ấn con quái vật đã tấn công ngôi làng”
“Vì vậy, khi còn nhỏ, cậu bé đã sống một cuộc sống một cuộc sống bị người xung quanh ghẻ lạnh, tránh xa.
Tất cả dân làng đều gọi cậu là quát vật.
Cậu không có bạn bè, không có người thân”
“Cậu luôn luôn chạy xung quanh ngôi làng, nói với bất kỳ ai cậu gặp rằng, cậu sẽ trở thành trưởng làng ! Nhưng không một ai tin lời cậu nói”.
“Nhưng…! mặc kệ những lời nói đó, cậu bé đã tự mình đứng lên, cậu đã cố gắng, học tập, tu luyện để trở nên mạnh mẽ hơn, để bảo vệ ngôi làng mà cậu đang sống, để có thể chứng minh với tất cả mọi người trong làng rằng mình không vô dụng, mình không phải quái vật”
“Và rồi..
cậu ấy đã thành công, cậu đã chứng minh được cho tất cả mọi người thấy.
Từ đó cậu bắt đầu được mọi người trong làng yêu quý, tôn trọng.
Rồi sau này, chính cậu đã ngồi lên chiếc ghế trưởng làng mà cậu đã luôn mơ ước từ nhỏ !”
“Người đàn ông không bao giờ rút lại lời nói của mình, đó là triết lý sống của cậu !”
— QUẢNG CÁO —
Ngừng lại một lúc, cuối cùng Alex nói: “Vì vậy, Nat, đừng từ bỏ, hay tự quyết định cuộc đời của chính mình.
Mặc kệ quá khứ như thế nào, hãy cố gắng ở hiện tại, để có một tương lai mà em mơ ước !”
“Và hãy cố gắng để bảo vệ tương lai đó !”
“Con người luôn có quyền được lựa chọn !”
Sau khi nói xong, cả Alex và Natasha đều rơi vào trầm mặc.
Cả căn phòng im ắng không một tiếng nói, chỉ có tiếng hít thở đều đều của cả hai.
Bỗng nhiên, Natasha đã phá vỡ sự im lặng này, “Ok, anh nói rất đúng, em không nên sống như vậy, phải tự quyết định đời mình !”
Nghe vậy, Alex mỉm cười, “Thê mới là Natasha mà anh biết !”
Nhưng vừa nói xong, Alex ngay lập tức sứng sờ.
Natasha bỗng nhiên tiến tới bên cạnh Alex, ôm chầm lấy hắn, ngẩng đầu lên nhìn hắn, nói:
“Vậy quyết định đầu tiên trong “cuộc đời mới” của em là muốn được trở thành bạn gái của anh ! Có được không ?”
Hơi ngạc nhiên một lúc, Alex liền mỉm cưởi, đáp lại: “Chuyện này lại là một vấn đề khác nha..Nếu như làm bạn gái của anh, em sẽ không còn “quyền tự do” nữa, anh sẽ không cho phép em quyến rũ bất kỳ ai khác ngoài anh !”
Natasha nở một nụ cười tà mị, ánh mắt vui vẻ nhìn Alex, “Em đã bảo rồi, từ bây giờ, tất cả của em đều là của anh !”
Nhìn nụ cười này, khuôn mặt này của Nat, Alex than nhẹ, “Đúng là yêu tinh !”
Ngay sau đó, hơi nâng cằm cô lên, Alex cúi đầu hôn vào đôi môi ngọt ngào quyến rũ này.
Natasha cũng ngay lập tức đáp lại.
Cả hai chìm vào trong nụ hôn say đắm !.