Lão Đại Là Chồng Tôi

Chương 33: 33: Lấy Được Đi Rồi Tính



Anh lướt một loạt phím trên màn hình hiện lên vô số mã hóa vô cùng nhức đầu,bên phía máy của Tuyệt Yến cũng y như vậy chỉ khác là máy của cô là chữ đỏ của anh là chỗ xanh mà thôi.

Máy của Tề Hân thì đỡ hơn một chút,của cô ấy thì không nhiều chữ số như họ nhưng lại toàn là kí hiệu màu trắng.

Tề Hân bắt đầu ôm mặt than van:
“Cái gì mà nhức đầu dữ vậy nè,của anh chị thì dễ rồi sao đến em thì khó nhằn quá!Hai người có muốn đổi với!.

.


Còn chưa nói hết câu Tống Thiếu Tùng đã vô cùng căng thẳng mắt không rời màn hình bấm liên tục kể cho cô bé nghe chuyện anh phải giải mã khóa của tầng này như thế nào:
“Tầng này có 3 lớp mã khóa,một tầng chữ,một tầng số và một tầng phân tích ADN.

Để giải một tầng nhanh nhất cũng 20p,tầng cuối còn chưa rõ như nào có thể mất 1h đồng hồ.

Mỗi lần sai sẽ quay lại từ đầu thiết lập một mật mã mới,trong vòng 24h không mở được tầng này máy chủ sẽ sập,virus sẽ tấng công ngược và phá hủy mạn lưới hoạt động của các máy liên kết khác”

Nội tâm con bé gào thét,cái gì mà khóa kĩ vậy chứ!Của anh hai cô hơi khó nuốt thôi thì đành phải chuyển đối tượng thôi:
“Chị Yến à chị!.


“Tầng hai của tôi chỉ có hai tầng,một tầng phân tích vân tay,một tầng dùng mã hóa của Thiếu Tùng giải mã được máy cô lấy hai mã khóa đó liên kết với máy chính của tổng bộ hắc bang lấy virus ta cấy vào từ đầu xem có thông tin hữu ích hay không rồi mới dùng dữ kiện tầng hai của hắn phá tầng cuối thì tôi mới mở được.

Mỗi lần sai thì thêm một lớp tầng khóa mặc định,mã hóa cũng thay đổi theo.

Cô còn muốn đổi không?”
Tề Hân trợn tròn mắt cái gì mà rối nùi vậy chẳng hiểu gì hết của bọn họ như vậy chắc của cô cũng không khả quan lắm thôi thì ráng mà làm vậy chứ có phản kháng cũng không được.

Cô cười xòa cho qua chuyện:
“À ừ! ờm không! không cần đâu.

Em không giỏi lĩnh vực này lắm thôi thì vẫn nên để em làm nhiệm vụ của mình xong là được rồi.


Của hai người cứ từ từ làm ha!”
Thiếu Tùng và Tuyệt Yến không hẹn mà nhìn nhau sự ngại ngùng ít nhiều xoẹt ngang,Yến lắc đầu và chớp mắt vài cái còn Tùng thì thở dài ra đầy mệt mỏi.

Rồi tất cả cũng nhanh chóng phận sự ai nấy làm.

Trong lúc tất cả đang tập trung Tề Hân la lớn lên như phát hiện ra gì đó:
“Khoang đã,máy của em hình như! hỏng rồi anh chị xem”
Nghe cô nói thế thì Tống Thiếu Tùng xoay qua nhìn,cũng thật khó hiểu máy của họ đều là do đặc chế không thể dễ dàng hỏng như vậy được.

Anh liếc sơ một cái liền biết nhưng chẳng nói gì lầm lầm làm tiếp việc của mình trong khi mặt đã mang đầy sát khí.

Vốn đang tập trung nhưng tai chẳng nghe anh hồi âm câu hỏi của Tuyệt Yến thì không hiểu rõ chuyện gì bèn ngước lên thấy gương mặt ngây thơ của Tề Hân đoán chắc cô cũng chẳng hiểu ý anh.

Sa Tuyệt Yến ngoắc tay mấy cái Tề Hân hiểu ý liền đẩy máy mình sang cho cô xem.

Sau khi nhìn một lượt cô cười khẩy một cái vừa làm tiếp vừa nói với anh:
“Đúng là phong thái của lão đại,biết là bị đối thủ xâm nhập vào máy lấy thông tin mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy thật đáng nể”
Nghe và hiểu mọi chuyện Tề Hân không làm um sùm lên như mọi khi mà trầm tĩnh hơn hẳn,tuy nhiên cô cũng có một số nỗi lo nên quyết định nói với hai người họ:
“Biết mà vẫn để mặt họ lấy hay sao?Em biết anh đã có suy tính nhưng như vậy rất mạo hiểm anh không thấy sao?”
“Quan trọng là họ lấy được đi rồi hãy tính tiếp”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận