Long Vương Ẩn Mình

Chương 16: C16: Bạn trai đầu tiên


Trần Xuân Độ có thần kinh vô cùng nhạy bén, trong khoảnh khắc đó cũng không ngờ Lê Kim Huyên lại đột ngột ra tay! Đánh còn tàn nhẫn như thế, không hề lưu tình!

Nếu đế những quân phiệt ở thế giới, những tống thống ở các nước nhìn thấy, chắc chắn sẽ mở rộng tầm mắt, Long Vương có tiếng xấu lẫy lừng, lại bị một người phụ nữ đánh đến chật vật như thế!

Đây còn là Trần Xuân Độ sao! Lúc này anh muốn thảm bao nhiêu, sẽ thảm bấy nhiêu!

Trần Xuân Độ ngã xuống đất, mà Lê Kim Huyên lạnh lùng trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, trong đôi mắt đẹp tràn ngập lửa giận, hoàn toàn mất sạch vẻ bình tĩnh khi làm ăn trong giới thương nghiệp.

“Trần Xuân Độ, sao da mặt của anh lại dày như thế? Nhát gan sợ chết thì thôi đi, lại còn ăn nói một cách đương nhiên như thế nữa!” Lê Kim Huyên trợn trừng đòi mắt đẹp nhìn Trần Xuân Độ, có chút thất vọng, biếu hiện lúc nãy của Trân Xuân Độ làm cô cảm thấy rất hài lòng, nhưng vừa nhớ đến chuyện Trần Xuân Độ gặp nguy hiểm đã lập tức bỏ cô chạy trốn thì tức giận muốn chết.

“Tổng giám đốc Lê, chân anh sắp gãy rồi, em đánh ác thật…” Trần Xuân Độ kêu gào thảm thiết,

mà đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên lại bắn ra ánh sáng lạnh lẽo: “Anh còn chưa biến sao?”

Cập nhật sớm nhất tại.

Trần Xuân Độ làm gì dám do dự nữa, vội vàng bò dậy, khập khiễng ra khỏi phòng ngủ.

Sau khi về phòng khách, Lê Duy Dương thấy Trần Xuân Độ đi khập khiễng, trên người còn dính bụi bặm, thắc mắc hỏi: “Tiểu Trần, con mới đi lên bao lâu đâu, chân bị làm sao vậy?”

“Bị chó cắn ạ.” Trần Xuân Độ bực bội nói.

“Chó? Nhà chúng ta đáu có nuôi chó.” Lý Hương Tràm vẫn chưa phản ứng kịp, Trần Xuân Độ chỉ đành giải thích, trên sàn nhà có nước đố, anh không cẩn thận bị trượt chân…


Trần Xuân Độ vừa giải thích, vừa nhớ lại cảnh Lê Kim Huyên không hề lưu tình lúc nãy, trong lòng nhịn không được nói thầm, đã làm vợ của anh được vài tháng rồi, ra tay cũng tàn nhẫn thật…

Một lúc lâu sau, Lê Kim Huyên mới nhẹ nhàng xuống lầu, thấy Trần Xuân Độ, còn hung dữ trừng anh.

“Ba, con muốn thuê vài vệ sĩ.” Lê Kim Huyên nói.

“Vệ sĩ? Ba thấy Tiểu Trần rất thích hợp làm vệ sĩ của con.” Lê Duy Dương nửa đùa nữa thật đáp.

“Dựa vào chút trình độ nghiệp dư dở ờm của anh ta, bảo vệ con được sao? Không chừng ngay cả con còn đánh không lại.” Lê Kim Huyên liếc nhìn Trần Xuân Độ, lạnh lùng nói.

Lê Kim Huyên vừa nói, trong đầu vừa xuất hiện một bóng người thần bí, đúng là người thần bí ở của cao ốc Lê thị sáng hôm nay, Lê Kim Huyên còn không thể nhìn rõ bóng dáng của người đó, khi đó, trong lòng của Lê Kim Huyên chỉ có hai chữ… Siêu nhân!

Nếu có người đó bảo vệ, sau này cô chắc chắn sẽ không gặp phải cảnh nguy hiếm như ngày hôm nay nữa, không giống với ông chồng ham sống sợ chết của cô, vừa gặp nguy hiếm thì có thể trốn bao nhiêu xa sẽ trốn bấy nhiêu xa!

Trần Xuân Độ đứng bên cạnh chỉ cười không nói, nghiệp dư?

Nếu nói Trần Xuân Độ nghiệp dư, vậy trên đời này sẽ không thế nào tìm được người nào nghiệp dự hơn Trần Xuân Độ…

Nếu ở nước ngoài, biết được thân phận của anh, có ai dám nói anh nghiệp dư chứ?

Bộ đội Hải Báo của nước c, thậm chí còn dùng một lần thực hiện nhiệm vụ của anh làm giáo trình đế dạy học…


Tất cả vệ sĩ bên người đứng đầu đảo quốc đều từng xem vô số lần video thực hiện nhiệm vụ

bảo vệ của anh.

Người có tư cách đế đích thân Trần Xuân Độ ra trận bảo vệ là con cháu hoàng tộc Ả Rập từ nửa năm trước, phải dùng một vài mỏ dầu cộng thêm nhân tình của một người bạn cũ, mới mời nối anh đích thân bảo vệ hoàng tử của hoàng tộc Ả Rập hai tuần…

“Con mời vệ sĩ giỏi nhất nước c, lợi hại hơn cái tên khó coi này không biết bao nhiêu lần.” Lê Kim Huyên lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ nói.

“Được được được, đều theo ý con.” Lê Duy Dương cưng chiều cười.

Mãi đến nửa đêm, Trần Xuân Độ mới bị Lê Kim Huyên đuối xuống gara khởi động xe về nhà.

Sau khi thấy Trần Xuân Độ đi rồi, Lê Kim Huyên mới kể khố với Lê Duy Dương: “Ba, có thể đừng cho anh ta ở nhà chúng ta không, con thật sự sắp chịu hết nổi rồi.”

“Không được, đây là chuyện ông nội con sắp xếp, ba cũng không có quyền thay đối.” ở vấn đề này, lập trường của Lê Duy Dương rất vững vàng, không hề dao động.

“Ba, anh ta xứng với con sao?” Lê Kim Huyên khinh thường hừ lạnh, Lê Duy Dương đứng ở mép giường, hai mắt thám thúy, chậm rãi nói: “Kim Huyên, con hiểu ông nội con mà, mỗi chuyện ông nội làm đều có ý

Advertisement


nghĩa sâu xa riêng của ông ấy, đây là chuyện lớn cả đời của con, ông nội con không thể nào xem nó như trò đùa.”

“Nhưng mà…”

“Không nhưng nhị gì hết, trễ rồi, con về đi.” Lê Duy Dưong nhìn Lê Kim Huyên, đôi mắt thâm thúy bình tĩnh, Lê Kim Huyên thấy không thể nói chuyện với Lê Duy Dương được, chỉ đành trề môi, nối giận đùng đùng mang giày cao gót ra khỏi căn biệt thự cao cấp này.

Maybach dừng ở ven đường, Lê Kim Huyên mở cửa xe ra, chui vào.

“Về nhà.” Lê Kim Huyên ngồi ở hàng ghế sau, đôi chân thon dài vô cùng xinh đẹp giao nhau, lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ ra lệnh, giống như Trân Xuân Độ là tài xế riêng của cô.

Maybach đen nhánh lặng lẽ khởi động, biến thành một bóng dáng màu đen quỷ mị, chạy về nơi xa trong màn đêm sâu thẳm.

Sáng hôm sau, Trần Xuân Độ nấu bữa sáng xong, đến gọi Lê Kim Huyên thức dậy đúng giờ.

Lê Kim Huyên xoa đôi mắt nhập nhèm, sau khi rửa mặt trang điếm xong, nhẹ nhàng bước xuống lầu.

Ăn sáng xong, Lê Kim Huyên vẫn lái

Maybach đến công ty như mọi hôm, hôm nay tập đoàn Lê thị sẽ đón một vị khách hàng lớn ở nước ngoài, nếu tập đoàn Lê thị có thế hợp tác với vị khách hàng lớn này, sẽ có thể kiếm được một phần lợi nhuận lớn không thể tưởng tượng nổi từ thị trường nước ngoài!

Sau khi thấy chiếc Maybach của Lê Kim Huyên biến mất khỏi tầm mắt, Trần Xuân Độ gọi điện thoại, nhỏ giọng hỏi: “Sao rồi?”

“Lão đại, dạo gần đây Huyết Nhẫn hơi phách lối rồi, em đã cảnh cáo tụi nó, tụi nó không những không nghe, mà lại còn nói Long Vương đã ở ấn, thời đại thuộc về Long Vương đã qua rồi…” Giọng của thanh niên ở đầu dây bên kia lạnh lùng sâu lắng, bị Huyết Nhẫn chọc tức không nhẹ.

“Vậy để bọn họ biến mất đi.” Trân Xuân Độ lạnh nhạt nói, trong đôi mắt bình tĩnh đột nhiên lóe lên ánh sáng lạnh lùng!


“Dạ, lão đại, em lập tức thông báo cho mấy anh em trong căn cứ, bảo bọn họ đi ngay…”

“Đây là một lần cảnh cáo, chỉ cần có người nào không muốn sống, cứ việc tới thử xem!” Giọng điệu của Trần Xuân Độ lạnh lùng, tràn đầy sát khí, từng chữ từng chữ vang vọng mạnh mẽ!

“Ngoài ra, đi tìm một vệ sĩ cho vợ của tôi, nhất định phải sạch sẽ, đừng nhắc đến thân phận của tôi.” Trần Xuân Độ dặn dò.

“Lão đại, có anh ở cạnh chị dâu, còn cần vệ sĩ làm gì nữa, tất cả vệ sĩ trên thế giới đứng trước mặt anh đều phải tự thẹn không bằng, vệ sĩ chắc chỉ để trưng đúng không?” Cậu trai trẻ sửng sốt, sau đó cười ha ha.

“Bây giờ cậu còn dám có ý kiến về lời của tôi sao? Tôi thấy dạo gần đây da cậu hơi bị ngứa rồi, nếu không đến nhà tôi, chúng ta tìm một khu đất trống luyện tập chơi?” Trần Xuân Độ lạnh nhạt khiêu khích.

“Lão đại, em đi tìm cho anh ngay, trong ngày hôm nay em làm hồ sơ lý lịch của vệ sĩ xuất hiện trên bàn làm việc của chị dâu.” Đầu dây bên kia, thanh niên đang ngồi trong một văn phòng, nghe Trần Xuân Độ khiêu khích, cơ thể run rẩy, đến tận bây giờ cậu ta vẫn còn nhớ như in cái cảnh bản thân bị Trần Xuân Độ đánh đến không thế nào đánh trả kia.

Trần Xuân Độ mới nói chuyện điện thoại xong không bao lâu, điện thoại lại reo lên lần nữa, Trần Xuân Độ cúi đầu xem, lần này là Lê Kim Huyên gọi đến.

Trần Xuân Độ nghe máy, đầu dây bên kia vang lên giọng nói từ tính mà lạnh như băng của Lê Kim Huyên: “Đi mua thức ăn về, trưa nay tôi muốn tố chức một bữa tiệc ở nhà.”

“Tổ chức tiệc, tố chức tiệc cho ai?” Trần Xuân Độ không rõ, Lê Kim Huyên chưa bao giờ

tiếp đón người khác ở nhà, hôm nay lại sao thế?

“Chiêu đãi một người bạn cũ ở nước ngoài mới về, bây giờ là khách quý của tập đoàn Lê thị.” Lê Kim Huyên giải thích rõ, lúc nãy ở trên đường đi cô mới biết được, thân phận khách quý của tập đoàn Lê thị không ngờ lại là bạn học cấp ba của cô.

“Vậy không phải đến nhà hàng là được rồi sao, cần gì phải tố chức tiệc ở nhà chứ.” Trần Xuân Độ mặt dày tiếp tục hỏi.

“Anh ta là bạn trai đầu tiên của tôi, vừa lòng chưa?” Lê Kim Huyên cười khẩy nói.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận