Mạch Thượng Hoa Khai Vì Quân Cố

Chương 43: Trêu đùa × thanh tràng


Chu thẩm đã sớm chuẩn bị tốt bữa sáng.

Trên bàn cơm, Dĩ Mạch ăn rất ngon miệng. Cố Quân Thanh nhìn Dĩ Mạch cũng cảm thấy ngon.

Nàng rốt cục nhìn đến mức ngượng ngùng, không được tự nhiên trừng mắt liếc người nọ một cái, vùi đầu uống sữa.

“Đợi lát nữa đưa em về trường học.” Hắn một tay chống đầu, một tay đùa giỡn trứng ốp lếp trên bàn.

“Em muốn đi chiếu cố Tiểu Âm.” Có người bất mãn.

“Đồ ăn anh sẽ bảo Chu thẩm đưa đi. Em ngoan ngoãn về trường học.” Bị trấn áp.

“Em đi có thể bồi nàng nói chuyện phiếm.” Có áp bức tất có phản kháng.

“Đứa ngốc.” Hắn cười bất đắc dĩ, “Có một số việc cần chính bọn họ đến giải quyết, em nhúng tay vào sẽ phản tác dụng, biết chưa?”

“Nhưng là……” Nàng giãy dụa.

“Cứ quyết định như vậy đi. Lại để cho anh nhìn thấy em chạy đến chỗ Hứa Thú, anh liền ép chết hắn.” Cường quyền vương đạo, hắn lấy tờ báo lật xem.

“……”Dĩ Mạch nghiến răng nghiến lợi tựa vào trên ghế, đối phòng bếp hô,“Chu thẩm, Cố Quân Thanh lần trước nói người làm canh cà chua trứng không ngon.”

“Ôi chao?” Chu thẩm thò đầu ra tìm hiểu,“Ta đây làm một tháng, đề cao một chút trình độ.”

Cố Quân Thanh bị sữa sặc ho khan không ngừng.

“Nghe Quan Tài nói ngày hôm qua người của Anh Túc Thứ Thanh lại bắt đầu không an phận, giết hại khắp nơi. Gần nhất anh bề bộn nhiều việc, không có gì thời gian online với em, em muốn luyện cấp thì đi tìm Hồ Ly bọn họ.” Trên đường, Cố Quân Thanh dặn Dĩ Mạch.

“Ân, đã biết.”

Mắt thấy cửa trường gần ngay trước mắt, hắn bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nói:“Ở trong trò chơi, cách Đế Tu xa một chút.”

“Ôi chao?” Nàng có chút kinh ngạc, ngược lại chế nhạo, “Phu quân đây là đang ghen?”

Hắn ngừng xe sang bên, cười mà không nói.

Nàng đang muốn mở cửa chui ra đi, lại bị hắn đè lại góc áo.

“Làm sao……” Nàng xem hắn cởi bỏ dây an toàn, từng chút từng chút ghé sát lại, lui không thể lui.

Audi r8 không gian nhỏ hẹp, nàng xem mặt hắn ở trước mắt phóng đại, bên tai đỏ ửng.

“Nương tử hy vọng anh ghen sao?” Hắn nheo mắt, ngữ điệu ái muội.

“……” Nàng không biết đem tầm mắt hướng chỗ nào cho tốt.

Đây là cửa trường học, cửa trường học người đến người đi!

người nào đó mặt đỏ tai hồng bị đặt ở trên ghế cố gắng không cho người kia tới gần.

“Cố ý dặn em cách xa hắn một chút, xem ra anh cùng Đế Tu có gian tình!” Nàng dưới tình thế cấp bách thầm nghĩ đem lực chú ý của hắn dẫn dắt rời đi.

“Như vậy xem ra, vi phu đành phải chứng minh một chút.” Hắn câu môi gần sát mặt của nàng.

Không gian nhỏ co quắp. Ngón tay chạm vào ngực hắn xuyên qua quần áo truyền đến độ ấm. Hắn như nguyệt hoa bóng chồng bàn ánh mắt.

Gần sát, hai người trong lúc đó chỉ cách chút xíu.

Dĩ Mạch lâm vào một loại mê ly ngắn ngủi. Đôi mi dài khẽ rung, nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

Chỉ nghe hắn cười khẽ một tiếng, ngồi ngay ngắn trở lại.

“Anh……” Nàng nhất thời quẫn bách.

“Hiện tại tâm lý cân bằng.” Cố cầm thú trả thù thành công tâm tình thật tốt,“Một tháng canh cà chua trứng cũng không tính khó uống.”

Dĩ Mạch thẹn quá thành giận nghiến răng nghiến lợi chồm lên, bị hắn bắt lấy hai móng vuốt.

“Đây chính là cửa trường, An đồng học không sợ bị người ta nhìn thấy?”

“Đối phó địch nhân tuyệt không nương tay.” Một bộ mặt bánh bao.

“Trong xe quá nhỏ.” Hắn cong lên mặt mày, dáng người cực yêu nghiệt ngồi dựa lưng vào ghế,“Không bằng đổi sang địa phương khác, vi phu để nàng muốn làm gì thì làm.”

“……” Nàng thu về móng vuốt nhanh chóng trốn đi. Đã thấy Cố Quân Thanh mở ra cửa kính xe, ở sau người nói: “Thời tiết càng ngày càng lạnh, mặc nhiều quần áo một chút.”

Khuôn mặt nàng đỏ rực trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, vẫy vẫy tay, một đường chạy chậm trở về phòng ngủ.

Không có Tiểu Âm, phòng ngủ có vẻ trống rỗng. Lí Thiến ghé vào trên bàn đùa nghịch lấy sợi lông chim trên chiếc váy không tay màu lam hoa lệ.

Nguyên Viên: “Váy này chỉ dùng ở trên sàn diễn thời trang quốc tế, cũng coi như có ý tưởng tốt.”

Lí Thiến một tay cầm bình nước tăng lực 502, một tay nhặt cọng lông chim rớt xuống đất, ca thán:“Đừng châm chọc ta, ta cũng không có ý muốn mặc cái này. Ai kêu đại tỷ ở bộ phân trang phục bị gãy xương. Để cho hai tiểu nha đầu ngày thường chỉ biết nhìn nam sinh xinh đẹp chảy nước miếng lừa ta nói rằng có thể làm cho ta một bộ quần áo giấu ngực giấu mông.”

Dĩ Mạch phun trào: “Tốt xấu cũng là chế tác thủ công, còn nữa, ngươi lộ ngực cũng không có gì hay để xem đâu. Lần này diễn cái gì?”

Lí Thiến dương đầu:“Ai gia lần này diễn Elizabeth – [Ngạo mạn cùng thành kiến]? Rất đặc biệt.”

Nguyên Viên: “A, thấy cái váy này, ta còn nghĩ ngươi muốn diễn [Một cọng lông gà].”

“…… Ta muốn đại biểu ánh trăng, tiêu diệt các ngươi!” Lí Thiến làm bộ dạng nữ chiến binh xinh đẹp, “Nói, mấy ngày nay đều ở nhà vị đại thẩm hàng xóm kia, hôm nay thoạt nhìn nét mặt hình như tỏa sáng nha.”

Nguyên Viên:“Xem ra vị đại thẩm này về phương diện điều tiết tâm sinh lý rất công hiệu, còn mỹ dung dưỡng nhan.”

Dĩ Mạch biết các nàng chế nhạo chính mình, cũng không giải thích, chỉ hắc hắc hai tiếng.

Đăng nhập vào trò chơi, chỉ thấy số lượng tiểu thương bày quán trong Ma thành nhiều đến dọa người.

[Bang phái] Mạch Thượng Sắc Vi: Vài ngày không đến, cư nhiên có nhiều người đi lên con đường làm gian thương như vậy sao?

[Bang phái] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: Có thể thấy được lực ảnh hưởng của vi sư rất lớn. Tiểu Sắc Vi, đến, sư phụ cho muội vòng cổ tốt.

[Bang phái] Kim Sắc Yêu Đồng: Tiểu mỹ nhân, ngươi đã đến rồi, lại đây cho ta ôm một cái!

[Bang phái] Bạch Nguyệt Quang: Di, số điện thoại Thanh Quân là bao nhiêu?

[Bang phái] Mộng Hồi Lâu Lan: Ta chụp ảnh, tiểu yêu đồng chờ bị Thanh Quân dẫm đạp đi!

[Bang phái] Hoàng Sắc Yêu Đồng: 5555 nãi nhóm khi dễ ngẫu.

[Bang phái] Mạch Thượng Sắc Vi: (coi như không nhìn) Người bày bán nhiều như vậy, chẳng lẽ Ma thành hạ thuế suất sao?

[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Mua Nước Tương: Còn không phải do tên Đế Tu kia làm sao.

[Bang phái] Phật Di Lặc: Luyện cấp thì bị giết, hiện tại nhân vật đã ngoài 140 cấp không tập hợp đủ 3 tổ 18 người thì không đi luyện cấp, bằng không kinh nghiệm rớt do bị giết so với luyện cấp còn nhiều hơn.

[Bang phái] Bạch Nguyệt Quang: Hơn nữa ngày hôm qua Thần thành bị cướp sạch. Đại đa số người làm ăn đều chuyển tới Ma thành bày quán.

[Bang phái] Mạch Thượng Sắc Vi: Cướp sạch là khái niệm gì? Trực tiếp đánh vào thành? Thần thành là địa bàn của Chư Thần Hoàng Hôn nha……

[Bang phái] Thừa Phong Bội Ngọc: Tối hôm qua có người của Chư Thần Hoàng Hôn ở trên thế giới kêu “Anh Túc Thứ Thanh không phải nói muốn cướp Thần thành sao”, Đế Tu đáp trả “Vô tâm tình.”, kết quả vì một câu “Không bản sự đi.” Của người nọ mà dẫn đến kết cuộc này.

[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Giết Người: Ngày hôm qua Vong Xuyên không lên mạng, Khuynh Thành lại treo máy. Đế Tu dẫn mười mấy người đồ Thần thành. Chiếm suốt thành hai cái giờ. Mặc kệ là quầy hàng ven đường, toàn bộ nằm ngay đơ.

[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Đếm Tiền: Người ta còn bỏ lại câu “Chỉ cần ta muốn, tùy thời đều có thể tới bắt”.

[Bang phái] Bạch Cốt: Cái tên đồ tể đầu lĩnh kiêu ngạo.

[Bang phái] Kim Sắc Yêu Đồng: Đừng dùng ngữ điệu khinh bỉ như vậy, ngươi không phải đang muốn noi gương hắn sao, Xương Cốt?

[Bang phái] Bạch Cốt: Ai nói, ta so với hắn có nhân tính, ta tốt xấu đã lưu hai người sống.

[Bang phái] Mạch Thượng Sắc Vi:-___- Người khiêu khích kia thật là bang chúng của Chư Thần Hoàng Hôn sao?

[Bang phái] Cực Độ Hoàn Mỹ: Ta tra xét, ở bang phái Chư Thần, là tiểu hào cấp 40. Đế Tu điều cao thuế má Thánh thành, đồ Thần thành, hiện tại tòa thành cao cấp duy nhất không bị nhúng chàm chỉ còn lại Ma thành. Ta tạm thời còn không tìm được tình báo, bất quá phải cẩn thận.

[Bang phái] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: Ta xem này tiểu hào này tám phần là gián điệp đến dùng kế ly gián. Về phần có phải do người Anh Túc Thứ Thanh tự biên tự diễn hay không còn chưa có kết quả.

[Bang phái] Phật Di Lặc: Chỉ cần không trà trộn vào bang chúng ta, đều không sao cả.

[Bang phái] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Tưởng trà trộn vào Tọa Yên Thiên Hạ, cũng phải nhìn hắn có bổn sự này hay không.

Cầm thú đầu lĩnh nói một câu rất có khí phách, mọi người đều phụ họa. Trong lúc nhất thời quần chúng tình cảm trào dâng. Dưới sự kêu gọi của cầm thú đại tỷ ‘luyện cấp đi’, Dĩ Mạch da mặt dày đi theo Hồ Ly, Bạch Cốt, Nguyệt Quang, Quan Tài cùng Phật Di Lặc đi Thương Tuyết tiếp tục ăn kinh nghiệm. Vài ngày không thấy, Quan Tài cách mãn cấp còn kém vài bước. Mấy người còn lại cấp bậc cũng từng bước đề cao. Ngay đến một Ám Ảnh nho nhỏ yếu ớt như nàng cũng cảm thấy ưu việt, đứng ở trên thạch bích nhàn nhã, tự đắc rất là thích ý.

Thương Tuyết là nơi tương đối an toàn. Quái vật nơi này cấp bậc hơi cao, bởi vậy phần lớn cao thủ đến luyện cấp đều sắp mãn cấp, trong lúc đó cũng nhường nhau vài phần. Huống hồ, Anh Túc Thứ Thanh cũng không có tiền lệ động thủ ở bản đồ này. Quan Tài cùng Nguyệt Quang liền treo máy ra ngoài mua sắm.

Ngay khi mọi người thảo luận Đế Tu một thân tính cách quỷ dị, Phật Di Lặc ở trên tấm bản đồ thu nhỏ nhìn thấy vài chấm màu đỏ đang di động rất nhanh về phía này.

Hồng danh. Ba người. Không phải thành viên bang phái. Này cũng đủ để cho mấy người thần kinh căng thẳng.

Phật Di Lặc nâng trượng buff cho Hồ Ly cùng Bạch Cốt, ba người đứng sát vào nhau.

Phong tuyết thê lương, những hình ảnh ở xa dần dần rõ ràng.

Chạy như điên mà đến, dó là mấy cái tên mà bọn họ đang nhắc tới.

Bức Tranh Nguyền Rủa. Đóng Băng Ngàn Dặm. Cùng với, Đế Tu.

Bạch Cốt:“Bức Tranh Nguyền Rủa.”

Bức Tranh Nguyền Rủa hiển nhiên là bị Bạch Cốt lần trước bám riết không tha, bắt buộc luyện tập PK làm cho dị ứng, lập tức giải thích: “Hôm nay ta không cùng ngươi luyện PK a.” Tiếp theo mỉm cười bổ sung, “Thực không khéo, chúng ta là tới thanh tràng nha.”

Nghe thế, trong lòng Dĩ Mạch Thẩm xuống.

Quan Tài cùng Nguyệt Quang không ở. Phật Di Lặc là Thiên Kì, cũng biết cấp bậc không giúp được gì. Khoảng cách giữa Thương Tuyết và Ma thành lại khá xa, hơn nữa ở bản đồ này không thể dùng phi hành phù, gọi người đến hỗ trợ chỉ sợ không kịp.

Thực lực kém quá xa. Chỉ bằng hai người Hồ Ly cùng Bạch Cốt, tất nhiên không phải đối thủ.

Lúc này chỉ thấy hai người Hồ Ly Quân cùng Bạch Cốt tiến lên từng bước, đem Phật Di Lặc cùng hai vợ chồng treo máy bảo hộ sau người.

Đóng Băng Ngàn Dặm:“Thắng thua rõ ràng, như vậy các ngươi còn muốn đánh?”

Hồ Ly Quân một thân áo giáp ngân quang cười khẽ: “Những chuyện giống như chạy trốn, làm trước mặt nữ nhân không khỏi mất mặt. Về phần thắng thua, chỉ sợ phải đánh mới biết được.”

Bức Tranh Nguyền Rủa bất đắc dĩ mặt nhăn mày nhíu: “Bạch Cốt, dưới tay ta ngươi không có phần thắng đâu.”

“Muốn giết những người phía sau ta, chỉ có một khả năng, phải từ trên thi thể ta bước qua.” Bạch Cốt vung trường thương màu đỏ, kích khởi một trận sát ý mãnh liệt.

Dĩ Mạch có chút kích động muốn ở bang phái kêu gọi giúp đỡ. Đã thấy Hồ Ly Quân mật ngữ.

[Mật ngữ] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: Thanh Quân không ở ngăn không được Đế Tu. Bọn họ đến đây tương đương chịu chết. Tiểu Nấm, chỉ sợ chúng ta phải cùng chết một lần nha ~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận