Mạt Thế Chung Cư Trữ Vật Tư Sinh Tồn

Chương 15: Chương 15



Bến tàu rất gần, ngồi xe bãi cát của khách sạn mất 10 phút, có dịch vụ thuyền chạy theo giờ cố định giữa đảo san hô và đảo chính.

Cô vừa lên xe bãi cát đã thò tay vào balo giả vờ như lấy thứ gì đó, thực chất cô lấy [ Kẹo cao su phiên dịch ] từ nhà kho ngôi sao ra, cô chỉ biết vài từ tiếng anh, tiếng Hải Quốc thì càng dốt đặc cán mai.

[ Kẹo cao su phiên dịch ] có vị bạc hà bình thường, sau khi nhai vài cái cũng không có gì xảy ra.

Cô nhai thêm vài lần rồi cố gắng nói chuyện với tài xế: “Xin hỏi, chuyến tàu khởi hành sớm nhất từ đảo san hô đến đảo L là mấy giờ?”Tài xế kinh ngạc nhìn cô rồi mở miệng: “Mỗi giờ đếu có xe khởi hành, chuyến sớm nhất là lúc 9 giờ 30, hiện giờ chúng ta đi qua là vừa kịp.

”Những gì đối phương nói rõ ràng là tiếng địa phương nhưng cô hoàn toàn có thể nghe hiểu được, cảm giác này thật thần kỳ, giống như lúc trước cô nói chuyện với đối phương, tưởng rằng đó là tiếng Kinh Quốc nhưng âm thanh phát ra lại là tiếng địa phương.

[ Kẹo cao su phiên dịch ] này rất thực dụng.


Vài phút sau, cô hỏi đối phương về khách sạn trên đảo L, muốn cách xa bờ biển một chút, ít nhất phải cao hơn sáu tầng, chất lượng tòa nhà phải tốt! Đối phương cung cấp cho cô tên của một số khách sạn, tất cả đều là năm sao.

Một khách sạn nằm ở lưng chừng núi Vọng Hải Sơn trên đảo L, xem như là cao nhất nhưng lại rất xa, nằm ở phía bên kia của hòn đảo, cách bờ biển bên kia khoảng mười km, từ chỗ họ đến bến tàu phải mất hơn hai giờ, lại tính thời gian từ đảo san hô về đến đảo chính, cảm giác hơi nguy hiểm.

Khách sạn thứ hai mới được xây cách đây hai năm, là khách sạn mới nhất trên đảo, các tầng đều có chất lượng cao, tuy nhiên chỉ cách bờ biển khoảng 1km theo đường thẳng, cũng có cảm giác hơi nguy hiểm.

Tòa thứ ba nằm ở trung tâm thành phố, cách bến tàu hơn 20 phút lái xe dưới tình huống không bị ùn tắc giao thông, nó được xây dựng hơn chục năm, nhưng tòa nhà chính có hình dáng độc đáo, là một hình tam giác với mặt tiền lớn, có tổng cộng mười lăm tầng.

Vưu Khê cảm ơn đối phương, cô đến bến tàu mua vé, nhanh chóng lên thuyền, cô ngồi xuống bên cửa sổ rồi lấy điện thoại ra tìm kiếm thông tin và hình ảnh của khách sạn thứ ba.


Khách sạn đúng như những gì tài xế nói, tòa nhà chính có hình dạng độc đáo, là hình tam giác với chân đế lớn, đầu nhọn hướng ra biển.

Những tòa như vậy có diện tích chịu lực nhỏ, khả năng bị sóng thần cuốn sập cũng ít.

Cô chưa đặt khách sạn ngay mà đi ra cabin, trả tiền một số đồ ăn bán trên thuyền rồi hỏi thông tin từ người phục vụ.

Đối phương cũng đề cập đến một số khách sạn dựa trên ấn tượng của anh ta, bao gồm cả khách sạn 5 sao hình tam giác tên là “Nhược Na Á”.

Vưu Khê không chần chừ nữa, lập tức gọi điện thoại đặt phòng, thời gian nhận phòng sớm nhất của khách sạn là ba giờ chiều, thời gian trả phòng là hai giờ chiều, nhưng lúc cô đến khách sạn có lẽ là khoảng mười hai giờ, nếu cô vào ở trong hai giờ này thì cũng phải trả phí thuê phòng một ngày.

“Không sao, tôi cần dọn vào sớm nên đặt trước giúp tôi nhé.

“”Vậy, xin hỏi quý khách muốn đặt kiểu phòng thế nào? Chỗ chúng tôi có! “.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận