Mạt Thế Trùng Sinh: Bạn Gái Hung Tàn

Chương 18: Khác Nhau


Trong bóng đêm, đống lửa đột nhiên đùng một tiếng tuôn ra tia lửa văng xa.

Ánh mắt Cố Ngọc cũng chuyển hướng về phía Cố Cẩn, đúng vậy, chỉ lo hắn còn sống, lại không nghĩ đến hắn có được dị năng gì. Nếu không có ngỏm củ tỏi vì virus tang thi, cũng không có trở thành người biến dị, kia tuyệt đại đa số dưới tình huống này đều đạt được dị năng nào đó.

Cố Ngọc nghĩ đến nửa người trên Cố Cẩn vờn quanh vòng sáng màu tím, trong lòng cũng có suy đoán của mình.

“Tỷ, muốn biết ta có dị năng nào không?” Cố Cẩn hướng Cố Ngọc vứt cái mị nhãn, đã trải qua kiếp nạn sinh tử, vậy mà hắn cũng không thay đổi được bản tính lạc quan, tay phải đưa ra, lòng bàn tay hướng lên trên lật một cái.

Màu tím điện quang nháy mắt ở lòng bàn tay hắn nhảy động, thỉnh thoảng phát ra tiếng vang bùm bùm, phảng phất như muốn đem đồ vật gần đó đốt trọi.

Quả nhiên là dị năng Lôi điện!

Cố Ngọc ánh mắt sáng lên, đối với dị năng râu ria của mình liền có chút hiểu biết cùng nhận thức mới.

Có lẽ cô có thể nhìn thấy những màu sắc kia chính là dị năng tương đồng trên những người đó, vòng sáng càng nồng đậm màu sắc thì dị năng càng mạnh, đại biểu cho năng lực người kia càng có tiềm lực trở nên lớn mạnh hơn.

“Này…… chị em các ngươi thật đúng là được trời ưu ái!” Thi Trường tự đáy lòng cảm thán một tiếng, Lôi điện dị năng không thuộc về năm loại dị năng thường thấy như Kim-Mộc-Thuỷ-Hoả-Thổ, mà là thuộc về dị năng biến dị, lực công kích rất mạnh.

“Quá khen quá khen!” Cố Cẩn ngoài miệng nói khiêm tốn, trên thực tế khóe môi đều muốn toét đến mang tai, trên trán chỉ kém chút muốn viết ba chữ to: Khen ngợi ta!

Thi Trường hàn huyên một trận lại nhìn lướt qua Thi Trường một bên nhắm mắt dưỡng thần, đối với Cố Ngọc nhìn thêm nhiều cái liếc mắt, “Trịnh Gia là mệt mỏi đi, hôm nay ở trong trường học hắn sử dụng không ít Phong hệ dị năng, dọc theo đường đi lại chiếu cố ngươi không chịu nghỉ ngơi…… Hắn là bạn trai ngươi sao?”

“Khụ…… Khụ khụ……” Cố Ngọc thiếu chút nữa sặc nước miếng, hơi chút khiếp sợ nhìn về phía Thi Trường, ánh mắt hắn là kiểu gì đây?

“Ha ha ha, hiểu lầm hiểu lầm, Trịnh Gia là đồng học của, Cố Ngọc là chị ta, bọn họ bất quá cũng chỉ mới nhận thức một hai ngày.” Cố Cẩn ở một bên bật cười ha ha, lúc ấy Trịnh Gia không muốn sống vọt vào trong đám người biến dị, hắn cũng chỉ đem chuyện này nghĩ rằng, Trịnh Gia đây là thấy việc nghĩa liền hăng hái làm, có lẽ là do bọn họ còn có tầng quan hệ bằng hữu ở giữa, bằng không Trịnh Gia sao có thể bán mạng mà cứu Cố Ngọc ra?

“Nguyên lai là như thế này, vậy Trịnh đồng học thật là dũng cảm!” Thi Trường giơ ngón tay cái lên, lại cùng chị em Cố Ngọc nói nói mấy câu lúc này mới xoay người rời đi, lại không lưu ý đến nguyên bản Trịnh đồng học phải nên nhắm mắt dưỡng thần, lỗ tai lại đang chậm rãi đỏ ửng ngượng ngùng.

Chờ Thi Trường rời đi Cố Cẩn mới thu liễm thần sắc, hỏi Quách Triệt đang ở đâu, Cố Ngọc chỉ một phương hướng, nơi đó tụ tập phần lớn người thường, bọn họ ôm đoàn sưởi ấm, thập phần cảnh giác mà chú ý động tĩnh bốn phía, trong đó cũng bao gồm cả Quách Triệt.

“Tình huống dị năng giả cùng người thường có bất đồng, đãi ngộ cũng bất đồng, có lẽ Quách Triệt cũng sợ ta có khả năng biến dị đi.” Cố Cẩn cũng lý giải được suy nghĩ người thường, cũng đối với lựa chọn Quách Triệt không ý kiến gì, hiện giờ bọn họ ba người đều là dị năng giả, chỉ sợ Quách Triệt ở bên bọn họ cũng không được tự nhiên.

“Lúc ấy ta đã cho rằng mình sắp chết rồi, trong lòng còn có loại ý niệm điên cuồng thị huyết, nhưng sau đó lại không biết như thế nào xuất hiện một loại lực lượng kỳ quái xâm nhập vào trong não ta, chậm rãi vuốt phẳng nội tâm nôn nóng cùng cuồng bạo của ta, ngươi nói có phảt rất thần kỳ không?” Cố Cẩn chưa bao giờ cảm thấy thần may mắn sẽ chiếu cố mình, không nghĩ tới thật đúng gặp phải.

Việc này thế nhưng phải cảm tạ Trịnh Gia, Cố Ngọc nhìn Trịnh Gia đối diện liếc mắt một cái, cũng không có nói gì thêm.

“Cũng không biết ba mẹ thế nào……” Cố Cẩn tiếng nói dần dần thấp xuống, tình huống J tỉnh bên này đã không mấy lạc quan, trước mắt thông tin lại liên tiếp không kết nối đi được, không biết S tỉnh bây giờ đã như thế nào.

Cố Ngọc mở miệng nói: “Trước đó, ta đã gọi điện qua bọn họ, để bọn họ ở nhà chờ đừng ra cửa, ta cũng chọn mua rất nhiều vật tư đưa đến trong nhà, liền tính bọn họ đóng cửa không ra cũng có thể kiên trì vài tháng.”

“Tỷ, ngươi như thế nào lại biết trước như vậy, chẳng lẽ trước đó tìm ta vay tiền cũng là……” Cố Cẩn vốn dĩ không ngu ngốc, giờ phút này liên hệ lại tiền căn hậu quả đột nhiên phản ứng lại.

Cố Ngọc thậm chí vì tới đón hắn còn có hẳn một chiếc Hãn Mã, đó là siêu xe trăm vạn a, tuy rằng nhà bọn họ cũng có thể mua, nhưng Cố ba như thế nào cũng không có khả năng ngay lúc này vì Cố Ngọc mà mua chiếc Hãn Mã đi?

Hơn nữa xe kia ngoại hình bưu hãn cùng Cố Ngọc nũng nịu một chút cũng không dính dáng với nhau.

“Ta là vật dùng đúng chỗ, bằng không ngươi cho rằng hiện tại tiền giữ lại có thể mua được đồ vật sao?” Cố Ngọc hừ nhẹ một tiếng, duỗi tay cầm một đoạn củi quăng vào đống lửa trước mắt.

“Chị, chị gái của ta a, sớm biết sẽ như vậy ngươi nên nhắc nhở ta đem cổ phiếu bán đi, chúng ta còn có thể mua chút súng ống đạn dược gì đó, như vậy càng trang bị nhiều một chút công cụ bảo mệnh a!” Cố Cẩn ở nơi đó đấm ngực dừng chân, Cố Ngọc một chút cũng không thèm phản ứng với hắn, phủi phủi tay sau đó dựa vào thân cây, cùng Trịnh Gia nhắm mắt dưỡng thần..

Một ngày hôm nay cô đã trải qua đủ chuyện, nhưng trước mắt chị em bọn họ đều còn sống đó chính là chuyện đáng được ăn mừng, mặc kệ tương lai có bao nhiêu hiểm trở, chỉ cần chị em bọn họ ở bên nhau, cô liền có thể phấn đấu dũng khí.

Muốn tồn tại,vậy hãy nỗ lực mà tồn tại!

Cách đó không xa trong đoàn người thường, Vương Bình Bình đá vào chân Quách Triệt ngồi ở bên cạnh, mặt lộ vẻ trào phúng, “Như thế nào, có phải rất muốn đi cùng Trịnh học trưởng bọn họ không, đã biết chính mình không xứng rồi đúng không?”

Vừa rồi còn dám hung dữ cô, gia hỏa này đầu óc không thông suốt lắm nhỉ?

Hơn nữa đối với chị em Cố Cẩn cùng Cố Ngọc kia, cô ta cũng nhìn không thuận mắt, Vương Bình Bình trước sau vẫn nghẹn một hơi tức tối.

Rõ ràng Thi Trường là tới cứu cô, trước mắt không nói đến chuyện cứu ra một đám người như vậy, rõ ràng cũng không có đem cô ta đặt ở vị trí quan trọng, hiện giờ cho cô ta cùng đám người thường này chung một chỗ với nhau, làm cô ta thiếu chút nữa nghĩ rằng mình cũng cùng những người này đều là mệnh như cỏ rác.

Người, cũng là muốn phân giai tầng, cô ta như thế nào sẽ cùng những người này giống nhau?

“Ngươi thôi đi, thật cho rằng chính mình là đại tiểu thư, quân đội cũng không phải là của nhà ngươi mở!” Quách Triệt hừ lạnh một tiếng, hắn chỉ là không muốn cùng một nữ nhân chấp nhặt, hơn nữa Vương Bình Bình lớn lên đôi mắt đều mọc trên đỉnh đầu, cũng không tự nhìn ra Thi Trường tốt với cô ta được bao nhiêu..

Về phần chỗ Trịnh Gia bọn họ, Quách Triệt chỉ là ngượng ngùng đi qua đó thôi, cũng không phải bởi vì sợ Cố Cẩn sẽ đột nhiên biến dị, chỉ là hắn cảm thấy chính mình cùng dị năng giả ở cạnh có chút cảm giác không hợp nhau.

Tuy rằng Trịnh Gia bọn họ nguyện ý nhân nhượng hắn, nhưng hắn lại không muốn bước chân đến gần bọn họ. Hơn nữa hiện tại Cố Cẩn cũng đạt được dị năng, còn có Cố Ngọc trước sau lạnh như băng soái khốc nữ hiệp,=)))))) tổ hợp bọn họ như vậy đi đến nơi nào đều là đối tượng được người hoan nghênh.

Quách Triệt không muốn trở thành trói buộc, hắn cũng tinh tường tìm đúng vị trí của mình.

Vật cạnh thiên trạch, khôn sống mống chết, (*kẻ thích ứng được thì sống sót, khôn thì biết cân nhắc mà dại cố chấp chỉ thiệt thân) không có gì phải oán giận cả.

Không giống như Vương Bình Bình cùng Cao Tuấn kia, vừa nhìn là biết ăn không được nho thì bảo nho chua, chính mình không có bản lĩnh lại không muốn người khác tốt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận