– —
“Mau mời nàng tiến vào.” Nếu là trước đây, Tô Cẩm có lẽ vẫn sẽ hoài nghi Hứa Tâm có ý đồ khác, nhưng mà bây giờ, không biết là bởi vì sinh hài tử, vẫn là bởi vì toàn bộ tâm tư đều đặt vào hài tử, nàng đối đãi với bất kì người nào đều nhiều thêm một phần ôn nhu cùng kiên nhẫn.
“Muội muội, thân thể đã tốt lên chưa?” Hứa Tâm mỉm cười hỏi, nàng an an tĩnh tĩnh như vậy, thật giống như thiếu nữ mới vào phủ không biết sầu không biết lo.
“Hết thảy vẫn mạnh khỏe.” Tô Cẩm cũng mỉm cười nói.
Hiện tại bởi vì Hứa Tâm thường xuyên tới thăm nàng, hai người còn có thể nói chuyện nhiều thêm mấy câu.
Hơn nữa một tháng sẽ có một hai ngày, Cận Bùi cũng sẽ đi đến phòng Hứa Tâm vài lần, quan hệ của cũng càng thêm hòa hoãn.
Kỳ thật ngay từ đầu Tô Cẩm vẫn chưa thích ứng được, nhưng cũng chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt cho qua, chế độ một vợ một chồng nam nhân còn trộm đi lấy vợ bé, huống chi bây giờ điều đó là hoàn toàn hợp pháp đâu?
Trong lòng Tô Cẩm bây giờ chỉ có hài tử, đương nhiên cũng sẽ không để tâm đến chuyện khác, hơn nữa, nếu là đặt mình vào hoàn cảnh người khác, vì Hứa Tâm suy nghĩ một chút, nếu nói Tô Cẩm đáng thương thì Hứa Tâm ngày ngày phòng đơn gối chiếc kia còn đáng thương hơn nhiều!
“Tới, cho ta ôm Cẩn Ca Nhi một cái nào.” Hứa Tâm duỗi tay, Tô Cẩm nhẹ nhàng đặt đứa trẻ lên tay Hứa Tâm, hài tử được đặt tên là Cận Cẩn, chính là lấy tên có âm gần với tên Tô Cẩm.
“Thật tốt a, nhìn một đứa trẻ đáng yêu như vậy, cảm giác cả thế giới của mình như bừng sáng, ngươi nhìn xem này, cái mũi nhỏ, đôi mắt nhỏ, thật rất giống ngươi a! Trách không được nói nữ nhân sinh hài tử, đau bao nhiêu cũng cắn răng chịu đựng! Nếu là ta ta cũng tình nguyện!” Hứa Tâm ánh mắt ôn nhu nói.
“Vậy ngươi cũng nhanh sinh một đứa.” Tô Cẩm trêu đùa.
Hứa Tâm nghe vậy lập tức rối loạn, mặt đỏ bừng, oán trách nói: “Hài tử đều là duyên phận, nào có chuyện chính mình có thể quyết định!”
“Tỷ tỷ cũng không phải là thiếu nữ chưa gả đi, nhắc tới loại chuyện này còn ngượng ngùng gì nữa?” Tô Cẩm mân môi, cười nói.
“Có đôi khi ngẫm lại, thật đúng là hâm mộ những thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên đó……”. Thần sắc Hứa Tâm mang theo chút hoài niệm
“Tỷ tỷ có tâm sự?” Tô Cẩm bày ra bộ dáng chăm chú lắng nghe.
“Trước khi xuất giá, ta tuy rằng không phải là nữ nhi được sủng ái, nhưng tốt xấu gì cũng là đích trưởng nữ, từ nhỏ đã được dạy tam tòng tứ đức, nữ huấn, nữ giới…… Khi đó tuy rằng nói vô cùng chán ghét mấy thứ này, nhưng mà chán ghét nhiều, ta lại có thêm một chút hi vọng về vị phu quân tương lai, về tình yêu của chúng ta sau này……”
“Luôn ảo tưởng xem phu quân tương lai của ta sẽ là dạng công tử nào? Hắn nhất định phải phong độ nhẹ nhàng, anh tuấn tiêu sái, mới xứng với ta! Sau đó, thời điểm gái lớn gả chồng cuối cùng cũng tới, ta khi ấy thực sự cảm thấy sợ hãi, sợ hãi vì không biết phu quân của mình là ai, sợ hãi vì phải rời khỏi nơi mà ta từng sống suốt bao nhiêu năm, rời khỏi người thân……”
“Khi ta nghe bà mối nói Đại thiếu gia Cận gia đến phủ muốn cầu thân nàng, mọi người thật là cao hứng đâu, mẫu thân của ta còn không cần suy nghĩ mà ngay lập tức đáp ứng, lúc trước ta từng nhìn thấy Cận thiếu gia một lần, một công tử hào hoa phong nhã như vậy, chắc hẳn không có người nào là không thích đi?”
Hứa Tâm nói tới đây, trong mắt tất cả đều là bộ dáng thiếu nữ hoài xuân.
Tô Cẩm chỉnh lại tư thế, gối đầu lên tay, nằm nghiêng ở trên giường, lẳng lặng mà nhìn nàng, lẳng lặng mà nghe.
“Mới vừa gả vào Cận phủ, là kích động, là khẩn trương, là hưng phấn, là chờ mong, là sợ hãi, ta vì lần đầu tiên đối mặt với Cận Bùi hắn, từ lời nói đầu tiên, đến biểu cảm của chính mình đều đã luyện tập trên dưới vạn lần, nỗ lực nghĩ làm thế nào để lần đầu tiên này khắc sâu vào tâm hắn, đã cẩn thận như vậy, lòng tràn đầy chờ mong, lại là khiến cho hắn tức giận……”