Càng tới gần tết tâm trạng của mọi người lại càng vui vẻ,cả thôn Thành Trung tràn ngập trong bầu không khí hân hoan.
Lúc La Bối quét dọn hành lang phát hiện hành lang rất sạch sẽ.Hầu hết khách thuê nhà đã mua được vé xe để trở về cùng người nhà đoàn viên.Bây giờ người còn ở lại cũng chỉ có Trần Lan và Phương Cảnh Châu ở phòng cách vách, còn có Triệu Phiên Phiên và Giang Tư Hàn ở tầng hầm.
Thần Bảo Bảo đang ngủ ngon lành nên Triệu Phiên Phiên mới có thời gian giúp bà La làm vằn thắn.
Bà La quan tâm hỏi: “Mọi người đều trở về ăn tết,cháu không có họ hàng sao?”
Quan hệ của mọi người đã rất thân thiết nên khi nói những vấn đề nhạy cảm cũng không cần lảng tránh.
Triệu Phiên Phiên cười nói: “Có chứ ạ,có quan hệ huyết thống nhưng không phải là người thân. Ba cháu qua đời từ rất sớm,bà nội và ông nội đều nói mẹ cháu khắc chết con trai họ nên đối với mẹ vẫn luôn không tốt.Còn cháu bởi vì là con gái nên cũng không được yêu thích.Sau này mẹ cháu mang theo cháu ra ngoài sống,đã sớm không lui tới với thân thích đằng nội.Bên nhà mẹ cháu cũng không còn họ hàng thân có thì cũng chỉ là họ hàng xa.Hiện tại mẹ cháu không còn nữa, quan hệ này cũng hoàn toàn chặt đứt.”
Bà La thở dài một hơi:
“Khi còn nhỏ cũng bởi vì bà là con gái nên không được mọi người trong nhà coi trọng.Chỉ khi được gả cho ông nội Bối Bối, cuộc sống này mới tốt hơn.Ông lão nhà bà cũng không có ưu điểm gì nhưng ông ấy rất yêu thích Bối Bối, không có tật xấu trọng nam khinh nữ. Có ai không phải do phụ nữ sinh ra chứ?”
“Cháu cũng thấy được, Bối Bối lớn lên trong một hoàn cảnh sinh hoạt rất tốt.”
Triệu Phiên Phiên cảm khái: “Bối Bối rất thông minh cũng rất lương thiện, rất nhiều chuyện trong lòng đều rõ ràng nhưng lại không nói ra, đây là một ưu điểm rất khó có được. Có người thiện lương nhưng lại quá mức mù quáng, có người quá mức khôn khéo nhưng lại đánh mất bản tâm.”
Bà La đối với cháu gái vẫn luôn kiêu ngạo.Cháu gái cũng coi như do bà dạy bảo mà lớn lên, người khác nói Bối Bối tốt chẳng phải là khen bà dạy tốt sao?
Triệu Phiên Phiên lại mất mát nói:
“Cháu không biết mình có thể dạy con tốt được không.Bây giờ mỗi lần mang bé con ra ngoài,nhìn thấy những đứa bé khác đều có ba mẹ là cháu lại suy nghĩ có phải mình quá ích kỷ không?Sinh ra bé nhưng lại để bé thiếu đi sự thương yêu của người cha,như vậy có thực sự tốt không?”
Bà La an ủi cô:
“Sinh con ra vốn dĩ đã không phải một việc dễ dàng,người ta nói lúc sinh con là đau nhất nhưng bà lại không nghĩ vậy.Bà nghĩ khó khăn nhất là tương lai vài chục năm nữa, muốn chăm con khỏe mạnh,muốn dạy con thành tài,bất kỳ cái nào cũng đều vất vả hơn lúc sinh con.Lúc trước cháu đã quyết định sinh bé thì hiện tại có sầu lo cũng không có ý nghĩa gì, còn không bằng tận lực cho bé một hoàn cảnh đầy đủ ấm áp.Bé không có tình thương của cha cũng không phải do lỗi của cháu,cháu không cần tự trách.”
Trong không khí đón tết lại nghe được những lời ấm lòng này của bà La,trong lòng Triệu Phiên Phiên cảm thấy dễ chịu rất nhiều.
***
La Bối rất là bất đắc dĩ.
Rõ ràng Triệu Phiên Phiên mới là nữ chính, vì sao cô chỉ là người qua đường Giáp mà lại thường xuyên gặp được nam chính Lôi Vũ Hạo như vậy?
Khi còn chưa thân thiết với Triệu Phiên Phiên, La Bối cho rằng Lôi Vũ Hạo cũng không tệ lắm,vừa đẹp trai lại có tiền.Nhưng bây giờ lại khác, Triệu Phiên Phiên là bạn tốt của cô nên nhìn Lôi Vũ Hạo như thế nào cũng không vừa mắt.
Giang Tư Hàn không rõ vì sao La Bối đột nhiên cười lạnh.
Anh có chút sợ hãi.
Ngày hôm qua Lưu ca dẫn anh đi thử kính,anh phỏng vấn vào vai nam 2 trong một bộ webdrama,cát – xê đóng phim mấy hôm nữa sẽ được gửi một phần vào thẻ.Đối với diễn viên khác thì số tiền đó không đáng nhắc đến nhưng đối với Giang Tư Hàn một người nghèo khó đến nỗi không có tiền ăn thì không thể nghi ngờ là một số tiền khổng lồ.Việc đầu tiên anh nghĩ đến là mời La Bối ăn một bữa cơm.
“Bối Bối,cô làm sao vậy?” Giang Tư Hàn thấp giọng hỏi.
Bọn họ bây giờ đã là bạn tốt,anh cũng theo Triệu Phiên Phiên trực tiếp gọi là Bối Bối.
La Bối nghiêng đầu nhìn chăm chú phía trước, siết chặt cái muỗng trong tay.
Giang Tư Hàn nhìn theo tầm mắt của cô thì thấy một người đàn ông và một người phụ nữ.Người phụ nữ duyên dáng còn người đàn ông thì anh tuấn, người phụ nữ đang kéo tay người đàn ông đi vào nhà ăn, trên mặt tràn đầy ý cười.
“Bạn trai cũ của cô à?” Giang Tư Hàn hỏi.
La Bối lắc đầu “Không phải.”
Giang Tư Hàn thở dài nhẹ nhõm một hơi,anh không muốn đánh nhau trước mặt mọi người nhưng nếu La Bối thật sự có xung đột với người khác,anh cũng không thể không hỗ trợ.
La Bối nhớ lại cốt truyện, tuy Triệu Phiên Phiên rời đi hơn hai năm, Lôi Vũ Hạo vẫn luôn sống trong trạng thái tự ngược nhưng trong truyện cũng không viết thật sự kỹ càng tỉ mỉ trong lúc này hắn có người mới hay không.
Phải biết rằng lúc Triệu Phiên Phiên còn chưa rời đi, Lôi Vũ Hạo cũng rất hay cùng lên mặt báo với các nữ minh tinh.Chẳng lẽ sau khi cô ấy rời đi, hắn sẽ thật sự giữ mình trong sạch?
La Bối cũng không dám khẳng định,nhưng chả lẽ sau khi hắn đã xác định được tình cảm của mình với nữ chính mà vẫn còn chơi trò tách biệt tình dục và tình yêu sao?
Vậy thì cũng quá ghê tởm rồi.
“Vậy hắn nợ cô tiền à?” Giang Tư Hàn hỏi dò.
“Không có.”
Giang Tư Hàn:……
Vậy cô xem hắn như kẻ thù giết cha là có chuyện gì?
Sau khi La Bối ăn cơm xong, tâm trạng cũng bình tĩnh hơn.Mắt thấy chưa chắc đã là thật,cô nhìn có người phụ nữa kéo tay Lôi Vũ Hạo, hắn không cự tuyệt,cũng không khẳng định hai người kia đã xảy ra quan hệ trai gái? Trong tiểu thuyết thường xuyên có tình tiết hiểu lầm cẩu huyết như vậy mà?
Nhưng trước khi rời đi nhà ăn,lúc đi qua bàn của Lôi Vũ Hạo, La Bối vẫn không khống chế được mà hung hăng lườm hắn một cái.
Mặc kệ quan hệ hay không, để cho người phụ nữ khác khoác tay, vậy thì hắn chính là tra nam!
Giang Tư Hàn cho rằng chuyện này không có liên quan gì đến mình,không ngờ vừa ra cửa nhà, La Bối đã hỏi anh:
“Đàn ông các anh có phải có thể trong lòng yêu một người nhưng còn có thể ôm một người khác à?Như vậy không thấy ghê tởm sao?”
“…… Tôi chưa từng yêu đương nên không biết.” Giang Tư Hàn thành thật thừa nhận.Tuy rằng anh viết rất nhiều tình ca nhưng anh không có kinh nghiệm,mong rằng lửa giận không cháy đến trên người anh.
La Bối lại không buông tha:
“Vậy thì anh cũng là đàn ông,ann phải hiểu suy nghĩ của đàn ông chứ?”
“Chuyện này không phân biệt nam nữ.” Giang Tư Hàn nỗ lực giải thích:
“Chuyện này liên quan đến nhân phẩm chứ không phải giới tính, không phải cũng có phụ nữ ngoại tình à?”
“Tôi phát hiện đàn ông các anh còn rất giỏi ngụy biện.Gọi các anh là hoa sen trắng cũng không oan uổng.”
Trong lòng La Bối thật sự tức giận, Triệu Phiên Phiên sinh con chịu đau đớn một buổi tối.Sau khi bé con sinh ra, có đôi khi còn vì chăm sóc bé mà thức trắng đêm không ngủ.Lôi Vũ Hạo lại đang làm cái gì chứ?
Giang Tư Hàn: “…… Tôi không phải, tôi không thế.”
La Bối đi vài bước mới phục hồi lại tinh thần, quay đầu nói với Giang Tư Hàn còn đang ngơ ngác đứng tại chỗ: “Ngại quá,tại tâm trạng của tôi không tốt, không phải cố ý nói anh.”
Nếu Lôi Vũ Hạo đã chắc chắn là chồng của Triệu Phiên Phiên, Triệu Phiên Phiên cũng không phải người để mặc người khác khi dễ, vậy thì chứng minh,hắn vẫn có chỗ đáng khen.
Kết cục của tiểu thuyết,ba người nhà bọn họ cũng đúng là rất hạnh phúc.
Một khi đã như vậy,một người đứng xem như cô cũng không nên bởi vì một sự kiện không chắc chắn mà đi phủ định nam chính.
Giang Tư Hàn thở dài:
“Tinh thần của tôi đã tổn thương rồi.”
“Vậy muốn như thế nào mới đền bù được cho anh?” La Bối buồn cười.
Giang Tư Hàn chỉ sạp hàng rong trước mặt: “Mua cho tôi một túi kẹo đường sơn tra.”
***
Lúc La Bối trở về vừa lúc gặp phải Trần Lan đã trang điểm lộng lẫy.
Trần Lan gần đây tâm tình rất tốt, hàng xóm láng giềng đều biết.
Giang Tư Hàn không muốn nói chuyện với cô ta nên trực tiếp đi xuống tầng hầm.Trần Lan thoáng nhìn qua, nói: “La Bối,cô với Tiểu Giang đang yêu đương à?”
“Không đâu.” La Bối lắc đầu nhưng trong lòng cũng có chút không xác định.Ngẫu nhiên Giang Tư Hàn sẽ tìm cô đi ăn cơm, cũng hay buôn chuyện với cô trên Wechat.Quan hệ của bọn họ so với trước kia tốt hơn rất nhiều.Nhưng ai cũng không dám đi ra một bước, La Bối đang sống trong trạng thái khá mâu thuẫn, có đôi khi cô cảm thấy Giang Tư Hàn có chút thích cô nhưng có đôi khi lại cảm thấy anh chỉ coi cô là bạn tốt.Chuyện này cũng làm cô rất phiền não.
Giang Tư Hàn đã xác định muốn làm diễn viên.Khi anh nổi tiếng chắc chắn sẽ phải dọn đi nơi khác, khi đó liên hệ giữa bọn họ cũng sẽ càng ngày càng ít đi.
La Bối không xác định mình có thích Giang Tư Hàn hay không, Giang Tư Hàn cũng chưa nói gì nên chỉ có thể vẫn tiếp tục như vậy.
Lâu lắm rồi cô không yêu đương nên cũng không nhận ra Giang Tư Hàn có thích cô hay không, cũng không xác định mình có thích Giang Tư Hàn hay không.
Trần Lan cười tủm tỉm nói: “Thật ra Tiểu Giang cũng tốt,đẹp trai lại cao lớn, tuy hơi gầy nhưng dáng người vẫn chấp nhận được.Có chuyện không chấp nhận được đó là không có tiền,cũng hơn hai mươi tuổi rồi còn ở tầng hầm,tôi cảm giác cậu ta sẽ không có tiền đồ.Nhưng La Bối cô cũng không thiếu tiền,toà nhà này về sau đều là của cô. Tiểu Giang có ở rể cũng không thành vấn đề.”
La Bối: “………… Không phải, chúng tôi chỉ là bạn tốt.”
Trần Lan vẫy vẫy tay:
“Giữa nam nữ làm gì có quan hệ bạn bè,thôi được rồi, không nói chuyện này, bạn trai tôi muốn đưa tôi về nhà anh ấy ăn tết,cô nói xem tôi nên mua lễ vật gì đến là hợp lý?”
“Chắc là trái cây hoặc trà, nếu mẹ anh ta không quá lớn tuổi cô có thể tặng một bộ mỹ phẩm dưỡng da.”
Trần Lan gật đầu, lúc sau mới nói ra mục đích chính:
“La Bối,các cô cũng rất thích Cảnh Châu phải không?Tôi muốn nhờ cô cho nó ở nhà cô ăn tết, đương nhiên không phải miễn phí,tôi sẽ đưa tiền.Tôi định đưa nó về quê nhưng không mua được vé tàu hoả, vé máy bay lại quá đắt.Gần đây sức khỏe mẹ tôi không tốt, cũng chỉ có thể lại chờ mấy tháng nữa.”
La Bối không ngại cho Phương Cảnh Châu cùng ăn tết, như vậy trong nhà càng thêm náo nhiệt,nhưng……
“Trần Lan, tôi nghĩ nếu bạn trai cô muốn mang cô về nhà ăn tết vậy thì chắc chắn đối thật lòng với cô cũng có tính toán kết hôn đúng không?”
“Đúng vậy, mấy ngày hôm trước,anh ta còn hỏi tôi thích nhẫn kim cương của hãng nào,chắc là muốn cầu hôn.”Trên mặt Trần Lan tràn đầy vui vẻ.
La Bối biết lúc này lời mình nói sẽ làm cô ấy mất hứng:
“Nhà trai đối với cô thật lòng,cô cũng muốn cùng anh ta kết hôn, tôi cảm thấy cô nên thành thật một chút, rốt cuộc Cảnh Châu cũng sắp năm tuổi,bé là một tồn tại chân thật,cô cũng không thể xoá bỏ, nếu có một ngày nhà trai biết cô lừa hắn……”
Trần Lan không kiên nhẫn mà cắt ngang lời cô:
“Nếu tôi nói với hắn tôi có con vậy thì hắn sẽ không muốn kết hôn cùng tôi cũng sẽ không thật lòng đối với tôi.”
Tác giả: Hình như mọi người rất chờ vị khách bê gạch kia xuất hiện nhỉ.
Mọi người lập tức có thể gặp anh ấy……