Mộng Ảo Thần Vực

Chương 2: Lựa chọn chức nghiệp


“Đó là cái gì? Trò đùa nào sao?”

“Lâm Bác, lâm bác là ai vậy?”

“Ta nhớ rằng, lâm bác giống như là vị thiên tài khoa học kia ở trong 20 năm nay được thưởng vị Nobel thế giới!”

Trên lớp học, trong khoảng thời gian ngắn vì cái âm thanh kỳ quái kia vang lên, mọi người nghị luân sôi nổi hẳn lên.

“Yên tĩnh, yên tĩnh!” Lão sư trung niên dùng sức vỗ bục giản, nổi giận đùng đùng nói: “Các ngươi hiện tại rảnh vậy sao? Đi quan tâm cái trò đùa đấy! Bình tĩnh lại hết cho ta, tiếp tục học! Còn có ngươi, Triệu Nam, cút ra ngoài cho ta!”

Triệu Nam nghe vậy, trong mắt không có biểu tình gì cả, từng bước từng bước hướng ra ngoài phòng học. Hắn như là lúc mới tập đi ấy, hầu như là ba giây mới bước ra 1 bước, đồng thời ngày càng chậm, phải dùng hơn một phút đồng hồ mới tới cửa phòng.

Điều này làm cho lão sư trung niên tức giận thêm, “Triệu Nam, ngươi đi ra ngoài, lập tức, lập tức!”

Thanh âm này làm cho Triệu Nam giật mình tỉnh lại, cả người hắn chấn động, sau đó bộp một tiếng kéo cửa phòng học ra, hướng bên ngoài hành lang chạy đi.

Lão sư kia lao ra khỏi phòng học thì đã không nhìn thấy nửa bóng dáng Triệu Nam đâu.

Triệu Nam nhanh chóng chạy khỏi lớp học trốn đến góc cầu thang,lúc này còn đang là giờ học, chỗ này không một bóng người. Triệu Nam hít một hơi thật sâu, dùng sức hướng về góc tường đấm một quyền, đau nhói nhất thời làm cho hắn nhíu mày.

Triệu Nam lúc này hít sâu mấy cái, bụm lấy lồng ngực của mình… Rõ ràng là nhịp tim đập một cách vô cùng khủng bố!

Thế nhưng đây không phải là sợ hãi, mà là mừng như điên! Nguyên nhân mừng ấy vì là chính hắn không có chết, trái lại không hiểu vì sao mà trở lại thời gian trước!

Sau khi trải qua ba năm trong mộng ảo, Triệu Nam có rất nhiều trái nghiệm nhân sinh quý giá. Tử vong chẳng qua chỉ là một loại giải thoát mà thôi. Nhưng chỉ cần là con người, thì có ai mà đồng ý đi tìm chết, bỏ đi tính mạng bản thân?

Ánh mắt Triệu Nam xuyên thấu qua ngoài cửa sổ nhìn ra, trên trời đã xuất hiện một chút điểm đen kỳ quái… Đây là toàn cầu đang trong quá trình biến hóa.Điểm đen ở thời sơ kỳ cũng sẽ không quá lớn, làm cho người ta cảm giác ở trên không đang có chiếc máy bay ngang qua. Thế nhưng theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, những điểm đen này sẽ mở rộng ra thật nhanh, mãi đến bao trùm toàn bầu trời địa cầu mới thôi.

Cũng chính là thời gian trò chơi chính thức bắt đầu

Chỉ còn có 10 phút… Không, hiện tại nhiều nhất chỉ còn dư lại 5 phút mà thôi. Trước khi trò chơi bắt đầu, Triệu Nam nhất định phải tìm một chỗ an toàn, để cho bản thân có khoảng thời gian yên tĩnh đồng bộ hệ thống trò chơi.

Kiếp trước, Triệu Nam cũng giống như đại chúng, không thèm để ý âm thanh đột nhiên xuất hiện nhắc nhở. Rồi sau khi trò chơi bắt đầu, hắn bất hạnh chịu thương tổn kinh khủng, cho tới khi trò chơi bắt đầu phân bố thuộc tính thì tình huống thân thể của hắn cực kỳ tệ, làm cho điểm thuộc tính hạ thấp đi.

Tình huống này cũng phổ biến ở rất nhiều người tại thời điểm sơ kỳ! Sau khi trò chơi bắt đầu, người chơi ở bên cạnh cũng sẽ tùy cơ mà trở thành quái vật, hoặc là trở thành player. Quái vật thì sẽ mất đi lý trí và công kích chung quanh, rất nhiều người còn chưa kịp đợi trò chơi đồng bộ thì cũng đã tử vong.

Triệu Nam cực lực khống chế tâm tình chính mình, hắn không biết lần mình sẽ có may mắn lần thứ hai trở thành player hay không. Một khi trở thành quái vật thì vận mệnh của hắn liền với chờ đợi một ngày nào đó bị người chơi khác chém chết.

Thế nhưng là chỉ cần có cơ hội, hắn liền sẽ không từ bỏ.

“Đầu tiên phải tìm được một nơi tuyệt đối an toàn, phải là địa phương không có người mà ẩn nấp. . .”

Triệu nam nhìn bốn phía, nơi này là lớp học, hiển nhiên muốn chạy tới địa phương ở xa không có người là điều hoàn toàn không thể. Như vậy thì liền trốn thôi!

Phòng tạp vật nằm dưới cầu thang lầu.

Triệu nam nhẫn nhịn mùi thối, nhanh chóng chui vào trong đó, sau đó khóa cửa lại, chỉ để một tia sáng từ trong khe cửa phản ra. Hắn cuộn thân thể lại, trong lòng yên lặng đếm thời gian.

Một phút. . .

Hai phút. . .

3 phút. . .

Ba phút hai mươi giây, vào lúc này tiếng kêu thảm thiết vang lên! Trong lòng Triệu Nam lạnh lẽo, trò chơi đã chính thức b ắt đầu! Có nhân loại trở thành quái vật, đồng thời bắt đầu công kích người bên cạnh, Triệu Nam nahast thời thở phào nhẹ nhõm, hắn vẫn có thể cảm giác được bản thân không có phát sinh bất kỳ biến hóa nào, nói cách khác, hắn sẽ chính thức trở thành một player.

Đồng thời âm thâm vui mừng, nhưng Triệu Nam chỉ có thể yên lặng lắng nghe những tiếng kêu cứu hốt hoảng kia. Dưới tình huống này, hắn tự vệ cho bản thân là cả một vấn đề, chớ nói chi là đi lo cho người khác. Coi như hắn thật sự làm như vậy thì cũng cho là hắn bị điên.

Tiếng kêu thảm thiết càng thêm vang dội, lúc này toàn bộ thành phố đều rung động.

“Mộng Ảo Thần Vực, chính thức bắt đầu, hoan nghênh tiến vào thế giới game chân thực!”

Triệu Nam bỗng nhiên cảm thấy thân thể nhẹ hẵn đi, tựa hồ là bị lôi kéo vào trong không gian quái dị. Trước mắt hắn có một quả cầu ánh sáng to lớn, âm thanh hồi nãy chính là từ trong quang cầu truyền ra. Mà âm thanh này, cũng sẽ nương theo nhân loại, bởi vì nó chính là chủ hệ thống.

Đồng thời, cũng là âm thanh của Lâm Bác. Cái tên điên này, được cho là đem ý thức của chính hắn nhập vào bên trong hệ thống, trở thành hạnh nhân không có tình cảm chút nào bên trong hệ thống trò chơi.

Về phần hắn tại sao muốn sáng tạo trò chơi này, vẫn luôn là một điều bí ẩn.

“Hiện tại bắt đầu quá trình phác họa thân thể. . . Xác nhận nhân vật. . .”

Triệu Nam yên lặng chờ đợi tiến trình hệ thống. Sau một phút đồng hồ, trước mắt hắn đã xuất hiện bản thuộc tính.

Họ tên: Triệu nam

Thể chất: 8(10)

Sức mạnh: 7(10)

Tinh thần: 16(10)

Nhanh nhẹn: 6(10)

Khí huyết: 100

Pháp lực: 0

Tình hình sinh mệnh: Hài lòng

Triệu Nam không khỏi nhếch miệng nở nụ cười, thuộc tính hiện tại của hắn so với kiếp trước là cao hơn quá nhiều. Xem ra mình lựa chọn ẩn núp quả thật là không sai. Sau khi bắt đầu trò chơi, nắm giữ thuộc tính như vậy đã cao hơn phần lớn người chơi khác không ít. Đặc biệt là tinh thần, dĩ nhiên là vượt qua điểm chuẩn của hệ thống cho player lúc bắt đầu chơi, đạt đến 16 điểm.

Triệu Nam phỏng chừng điều này cùng mình sống lại có quan hệ, trải qua ba năm sống trong trò chơi, tinh thần của hắn đã đạt đến trình độ bền bỉ, tự nhiên là bất đồng với người bình thường rất lớn đi.

“Người chơi tôn kính, thuộc tính ban đầu của ngươi đã quét hoàn tất. Tổng điểm thuộc tính bắt đầu của ngươi là 37 điểm, ngươi có một cơ hội bố trí điểm lại lần nữa, có hay không thiết lập lại điểm?”

“NO!”

Cái gọi là bố trí lại, chính là để hệ thống lần nữa tùy ý phân phối điểm, random các chỉ số sức mạnh, tinh thần, nhanh nhẹn, thể chất. Trời mới biết có loại nào vượt trên 16 điểm tinh thần hiện tại của mình hay ko?

“Tiếp theo, xin mời ngươi lựa chọn chủng tộc!”

Sau đó, trước mặt Triệu Nam xuất hiện đủ loại sinh vật. Có nhân loại, thiên sứ cánh trắng nõn, ác ma, thú nhân, tinh linh, long nhân. . .

Về sau ở mỗi cái chủng tộc thì phương hướng phát triển cường hóa đều không giống nhau. Chỉ sau khi tiến hành trò chơi mới dần dần trải nghiệm được. Cũng không phải là vừa bắt đầu lựa chọn thiên sứ hay là ác ma loại siêu nhiên chủng tộc này thì liền có thể tiếp tục sống tốt đâu.

Bởi vì ngoại trừ nhân tộc mỗi lần thăng cấp là có thể tự do phân phối điểm số ra, thì mấy chủng tộc khác đều có thuộc tính tăng theo tỉ lệ cố đỉnh ở mỗi cấp. Trừ phi là nắm giữ đạo cụ phân bố thuộc tính cao cấp, hoặc là tiến hành chuyển chức, bằng không thì những chủng tộc siêu nhiên này đã đi con đường ngắn tới đỉnh cao.

Thân là người chơi pro, Triệu Nam tự nhiên rõ ràng nhất tầm quan trọng của điểm thuộc tính được phân phối. Vì lẽ đó lần này hắn vẫn như cũ lựa chọn nhân tộc.

“Tiếp theo, xin mời lựa chọn nghề nghiệp của ngươi!”

Triệu Nam hít sâu một hơi, rốt cục cũng chờ đến một bước này. Nắm đó cũng là bởi vì vô tri, sau khi lựa chọn nhân tộc thì bị bề nghoài đẹp trai của Kiếm Sĩ hấp đẫn, hoàn toàn không có cân nhắc đến vấn đề của thuộc tính bản thân, kết quả phát triển không thăng bằng, nối nghiệp bất lực, coi như là có chút kỳ ngộ đi thì thực lực ở trên thế giới cũng cỡ tầm 2000 mà thôi.

“Pháp sư!”

Chỉ số tinh thần vừa bắt đầu đã đạt đến 16, không lựa chọn nghề nghiệp pháp sư này thì thật sự đập đầu vào đậu hũ chết đi cho xong.

Cùng lúc đó, một vòng ánh sáng từ trên đỉnh đầu Triệu Nam hạ xuống, xoay tròn dần dần xuống đến dưới chân của hắn. Lúc này dáng dấp của hắn cũng không có phát sinh bất kỳ biến hóa nào, chỉ là trong tay có thêm một nhánh cây, dáng vẻ cùng thủ trượng pháp sư không sai biệt lắm, đây là vũ khí hệ pháp sư do hệ thống giáo cho hắn.

“Bạch Sắc tân thủ pháp trượng: Công kích 1-2”

Còn bên vị trí cổ tay trái của hắn thì xuất hiện một vòng tay cổ điển. Cái vòng tay này công dụng rất nhiều, dùng để triệu hồi ra bảng nhân vật, không thể gỡ xuống, không bị hư, trừ phi là nhân vật tử vong thì mới biết mất, đồng thời cũng có được công năng hành trang cho nhân vật.

Lúc này, thuộc tính Triệu nam cũng tương ứng phát sinh một chút biến hóa.

Họ tên: Triệu nam

Nghề nghiệp: Pháp Sư Nhân Tộc

Đẳng cấp: LV 0

Thể chất: 8(10)

Sức mạnh: 7(10)

Tinh thần: 16(10)

Nhanh nhẹn: 6(10)

Khí huyết: 100

Pháp lực: 160 (1 điểm tinh thần = 10 điểm pháp lực)

Tình hình sinh mệnh: Hài lòng

Trang bị: Bạch sắc tân thủ pháp trượng

Kỹ năng: Tiểu Hỏa cầu (LV0)

Item: 5 bình dược tề khôi phục sinh mệnh loại nhỏ, 5 bình dược tề khôi phục pháp lực loại nhỏ

Tiền: 0

Kinh nghiệm: 0/100

“Chúc mừng ngươi chính thức trở thành Player [Mộng Ảo Thần Vực], ở đây ngươi sẽ thực hiện được mọi mong muốn của ngươi! Mỹ nữ kim tiền sức mạnh quyền lực đều có hết thảy nếu ngươi muốn! Đi và sáng tạo kỳ tích đi!”

Âm thanh hệ thống mang theo một điểm kích động, tựa hồ là có loại tâm tình nào đó cổ động. Triệu Nam nhẹ nhàng thở ra một hơi, quả cầu ánh sáng trước mắt đã biến mất không còn tăm hơi, thay vào đó là một cánh cửa to lớn hiện ra.

Đẩy ra cánh cửa này, thế giới ngoài kia đã trở thành trò chơi chân thực nhất, đang đợi hắn đến. . .

. . .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận