Không khí trong hội trường lúc này vô cùng náo nhiệt, bọn họ đều đang chờ đợi hai vị giám khảo cho buổi thi đấu lần này.
Đám người bên trong rảnh rỗi quá nên cũng liền tụ lại một chỗ bắt đầu trò chuyện.
“Mọi người đoán xem lần này ai sẽ thắng đây”
“Thẩm Giai là con gái của Bạch Dao tất nhiên năng lực cũng không tệ.”
“Đâu phải không tệ, ngay từ nhỏ cô ta đã được Bạch Dao dạy dỗ, được một nghệ sỹ thế giới công nhận đào tạo tất nhiên là phải xuất sắc rồi” Một cô gái mặc váy đen mở miệng nói.
“Tôi thấy chưa chắc dù sao cũng phải thử mới biết được.”
Thời điểm mấy người đang nghị luận, một đoàn người đẩy cửa bước vào.
Mới vừa rồi mấy người còn đang nghị luận, giương mắt nhìn thấy người đi đầu thì lập tức im lặng.
Người đi đầu là Grane Mathew là nhà phê bình nổi tiếng, xem ra ông ta chính là giám khảo cho cuộc tranh tài lần này.
Ông ta bước lên nắm tay với John rồi gật đầu chào hỏi giám đốc Jane và Bạch Dao sau đó ngồi xuống.
Phái sau Trình Lâm lúc này cũng lo lắng chạy đến, anh đến bên cạnh Thẩm Tinh thấp giọng hỏi cô:” Thế nào”.
Thẩm Tinh lắc đầu nói không sao
” Chỉ là nghệ sĩ vô danh dựa vào chút thủ đoạn liền muốn tiến vào nơi này,đúng là mơ mộng hão huyền.” Một cô gái có mái tóc ngắn màu vàng hoe đưa mắt quan sát trên dưới Thẩm Tinh đang đứng bên cạnh Trình Lâm một phen, đáy mắt không khỏi mang theo mấy phần ý tứ chế giễu.
“Nể mặt của ngài Jane có người nên tự động rút lui thì hơn, một người được học tại trường học danh tiếng so với một kẻ không ra gì đúng là…”
Người kia nói phân nửa cũng còn chưa nói hết, nhưng ý tứ đoạn chưa nói xong kia mấy người tại chỗ trong lòng mình đều tự biết rõ.
Bọn họ đối với Thẩm Tinh rất xa lạ, thậm chí còn chưa nghe tới cô bao giờ nhưng Thẩm Giai thì khác, bọn họ nghe nói cô ta đang theo học ở nhạc viện Gifin danh giá, cách đây không lâu lại dành được giải quán quân trong cuộc thi dương cầm ở Roma, so sánh như vậy bọn họ tất nhiên sẽ có khuynh hướng nghiêng về Thẩm Giai.
“Tôi cảm thấy với bối cảnh của Thẩm Giai Thẩm Tinh lần này tám chín phần là không lấy được vị trí này rồi.”
Mọi người đều gật đầu đồng ý tuy nói dựa trên thực lực nhưng nếu năng lực của Thẩm Tinh không xê xích gì nhiều so với Thẩm Giai thì sẽ đều bị tư bản sau lưng thao túng mà thôi.
Dù sao thì bốn bỏ lên năm vẫn tính được.
“Nhưng cũng không đúng nếu cô ta không có bối cảnh làm sao có thể quen biết với Jane cho được”
Một số người lại bắt đầu thắc mắc.
…
Đám người tụ tập chung một chỗ âm thầm bàn tán, bọn họ đều nhất trí cho rằng Thẩm Tinh có khả năng tranh đoạt ới Thẩm Giai.
Mấy người bọn họ tiếng nghị luận mặc dù không lớn, nhưng ít hay nhiều đều đã truyền vào trong tai Thẩm Tinh và Trình Lâm
Thẩm Tinh thì bình tĩnh, sắc mặt cũng không có mấy phần thay đổi chỉ im lặng đứng đó
Trình Lâm ghé sát vào Thẩm Tinh:” Thế nào em có mấy phần nắm chắc”
Thẩm Tinh đưa mắt qua nhìn anh:” Anh thiếu tự tin với nhân viên của mình vậy sao”
Trình Lâm lúc này lắc đầu một cái đáp: “Không phải vậy, chỉ là khí thế bị áp nhiều quá có cần anh gọi người tới trợ trận giúp em không ”
Thẩm Tinh bị lời nói của anh chọc cười:” Không cần thiết đâu”.
“Không cần nghĩ nhiều, không phải chỉ là một Thẩm Giai thôi sao, cho dù mười Thẩm Giai tới đây cũng không thay đổi được, lát nữa anh nhìn cho kĩ em treo cô ta lên đánh thế nào đi.” Thẩm Tinh nhìn thấy cặp mắt lo lắng của Trình Lâm, trong đôi mắt lộ ra một vệt nhuệ khí nói.
Trình Lâm nhìn lấy ánh mắt của Thẩm Tinh trong lòng hơi chấn động một chút.
Mấy hôm trước anh có về Nam thành mấy hôm, gặp được Tiêu Duệ anh ta liền nói chuyện này cho anh ta.
Ai ngờ anh ta lại nghe Tiêu Duệ nói một câu.
Nó là Thẩm Tinh chỉ là một Thẩm Giai cũng không giải quyết được vậy thì chúng tôi cần đi xét nghiệm DNA đấy”.
Trong giọng nói còn có sự khinh thường.
Sau đó anh ta mới biết được Thẩm Tinh là chị gái của Thẩm Giai.
Năm xưa cha của Thẩm Tinh đã ngoại tình với Bạch Dao sau lưng Thẩm phu nhân sinh ra Thẩm Giai.
Cho nên Thẩm Tinh đối với một nhà bọn họ mới ghét lên ghét xuống như vậy.
Anh còn phát hiện ra sự trái tính trái nết của Thẩm Tinh mấy năm nay ít nhiều là do có liên quan đến bọn họ.
Mấy hợp đồng biểu diễn trước đây anh đưa cho Thẩm Tinh xem bên dưới đều có sự tài trợ của Thẩm Hoài cha của cô cho nên cô mới từ chối không tham gia.
Còn lần cho leo cây lần trước cũng là do anh lúc đó cũng không điều tra kĩ không biết người đứng sau của Thịnh Thế cũng là Thẩm Hoài cho nên sau khi biết được cô nàng thà hủy hợp đồng còn hơn là đến biểu diễn.
Hắn đưa mắt nhìn Thẩm Tinh, đối với cô lại nhiều hơn một phần yêu thương, ánh mắt lại càng giống kiểu cha già yêu thương con gái vậy.
Nhận thấy ánh mắt của Trình Lâm Thẩm Tinh bỗng chốc nổi da gà:” Tự nhiên anh nhìn em như vậy làm gì”
“Anh quyết định rồi”
Thẩm Tinh ngạc nhiên:” Cái gì”
“Sau này anh sẽ bao dưỡng chăm lo cho em thật tốt “.
Thẩm Tinh thiếu chút thì sặc:” Anh chú ý ngôn từ một chút đi.
Hơn nữa thay vì dành thời gian chăm sóc em anh nên nghĩ cách để nhanh chóng thoát ế đi thì hơn.
Cậu của em sắp cưới được vợ rồi đấy”.
Anh ta nghe vậy thì nhảy lên:” Làm sao có thể, người đẹp trai như anh còn chưa có bạn gái cậu ta dựa vào đâu chứ”
Thẩm Tinh giật giật khóe miệng:” Bởi vì cậu em đẹp trai lại nhiều tiền ” Tính bao che truyền thống của nhà họ Tiêu nổi lên.
Trình Lâm:”…”Thôi được rồi
Hai người vui đùa một hồi không khí cũng tốt hơn đôi chút
Mà vị giám khảo thứ ba cũng đã xuất hiện.
Dù chỉ là cuộc cạnh tranh nhỏ nhưng Jane vẫn rất chu đáo mời tới hai vị giám khảo có chuyên môn, người vừa mới vừa tới Thẩm Tinh liền phát hiện đó là cô giáo đã dạy cô ở học viện Gifin – giáo sư Tô Vân.Bà ấy có chuyên môn lĩnh vực rất cao, trước khi lui về giảng dạy ở Gifin bà ấy từng là tượng đài vững chắc trong dương cầm thế giới mà hiếm ai có thể thay thế được.
Năm đó khi mới tới Gifin Tô Vân là người đã dìu dắt cho cô từng bước đi lên, chỉ có điều cuối cùng cô lại phụ lòng những công sức bà ấy đã bỏ ra.
Bà ấy khi nhìn lướt qua Thẩm Tinh thì mỉm cười gật đầu, Thẩm Tinh cũng mỉm cười cúi đầu chào đáp lại.
Sau khi bà ấy đến ngay cả Grane Mathews và Bạch Dao cũng phải đứng lên.
Sau đó cả ba cùng ngồi vào vị trí giám khảo..