– — Chúng ta sắp đính hôn rồi —-
Ngày 30 tháng 9.
Thường thường vẫn luôn có chất lượng ngủ rất tốt như Kỳ Thư Tiên hôm nay ngủ không chút an ổn, đêm chỉ thiếp được vài tiếng đồng hồ, đã vậy còn mơ đủ loại giấc mơ kỳ lạ.
Trong mơ, khi thì nàng được như ý nguyện, đem người ôm trong lòng ngực, trong chốc lát lại bị người cự tuyệt, chỉ biết xấu hổ hướng đối phương ngây ngô cười.
Một loạt tiếng chuông reo lên, Kỳ Thư Tiên cuối cùng cũng từ những giấc mộng rối rắm mà tỉnh dậy.
Nàng xoa đôi mắt chua xót, tới tầm tuổi này chỉ cần thức đêm muộn một chút là trạng thái tinh thần của nàng lập tức kém đi không ít, liền đầu cũng có chút choáng.
Kỳ Thư Tiên nhìn thoáng qua chiếc di động vừa với lấy từ trên tủ đầu giường, mới hơn sáu giờ sáng.
Có người gửi tin nhắn cho nàng, là Coco.
“Kỳ tỷ, tối hôm qua dàn pháo hoa đã được lặp đặt theo ý của chị, gia đình hai bên cũng đã được an bài chỗ ngồi ổn thỏa, chị có muốn lại qua đây xem một chút không?”
Coco là người phụ trách tổ chức sự kiện bên một công ty dịch vụ đám cưới, bởi vì liên quan đến công việc, Kỳ Thư Tiên cùng hắn xem như nhận thức nhưng cũng không phải là thân, chương trình cầu hôn lần này, nàng nghĩ một đội sự kiện chuyên nghiệp kiểu gì cũng phải hơn một đứa gà mờ như nàng, liền nhờ công ty của họ tới làm, nhưng ý tưởng chính vẫn là Kỳ Thư Tiên chính mình tới quyết định.
Kỳ Thư Tiên: “Ân, để chị rửa mặt xong liền qua luôn.”
Kỳ Thư Tiên mấy ngày này luôn vội vàng bởi cần chuẩn bị chương trình cầu hôn, gần như ba ngày chưa thể chợp mắt.
Tối hôm qua nàng về ngủ cũng là Coco nhắn cho nàng một đoạn tin nhắn dài.
“Kỳ tỷ, chị như thế nào cũng là người cầu hôn, chị thường ngày thường đã xinh đẹp, đến lúc cầu hôn thì khắng định càng cần có tinh thần càng tốt, diện mạo càng đẹp mới được.”
“Nếu chị mang theo quầng thâm mắt, một mặt dày phấn lại đây, nói không chừng người kia liền không đồng ý, đúng không?”
“Nói nữa, nếu chị cầu hôn thành công, thể nào chả được chúc mừng một phen a, không có điểm thể lực tốt thì buổi tối làm sao bây giờ a.”
Kỳ Thư Tiên xem xong tin nhắn liền cảm thấy rất có đạo lý, thấy các hạng mục đều đã hoàn thiện không sai biệt lắm, nàng liền lái xe về nhà.
Hồi tưởng xong nàng gãi gãi tóc rối, nhẹ nhàng vỗ mặt, lúc này mới đi xuống lầu hướng phòng tắm đi đến.
Kỳ Thư Tiên ở chính là một căn loft thông tầng, tầng trên cũng chỉ có giường đơn, đi xuống thang lầu đối diện chính là phòng khách, rẽ phải là phòng tắm, bên cạnh phòng tắm là một phòng để quần áo khá lớn.
Căn hộ lấy tông màu chủ đạo là xanh sương mù, phong cách giản lược phóng khoáng thường thấy ở kiểu căn hộ một ngủ một khách.
Kỳ Thư Tiên chui vào phòng tắm bắt đầu mân mê mặt mình, chủ yếu chính là trang điểm khuôn mặt theo hướng thanh khiết một chút, nàng đã hẹn makeup artirst trang điểm, chỉ còn chờ giữa trưa họ đến là được.
Nàng đối gương tả hữu nhìn nhìn, khóe mắt có chút vết chân chim, vành mắt có chút đen, xác thật không thể so với tuổi trẻ lúc ấy, hơn nữa vì phải thường xuyên đứng trước máy quay, trên mặt luôn có lớp trang điểm thật dày, cả người đều có vẻ tục, theo như cách nói giới trẻ ngày nay là dầu mỡ.
Kỳ Thư Tiên đánh lớp son kem màu cam, lại đem lông mày đơn giản chuốt chuốt, làm chính mình thoạt nhìn hơi có khí sắc là tốt rồi.
Nàng từ phòng để quần áo cần một kiện áo gió vàng nhạt, tuy rằng khuôn mặt thượng không thể so với người trẻ tuổi, nhưng dáng người nàng vẫn là có chút tự tin.
Thay quần áo xong, Kỳ Thư Tiên liền nhớ tới khi Lục Nghi Thanh mặc áo gió, mặc vào liền giống như một vị đại tiểu thư thất lạc, nhưng trên thực tế chính những người mặc áo gió đi giáo huấn các bạn nhỏ đều sẽ không phải là kiểu phụ nữ thích lớn tiếng.
Khóe miệng nàng mang theo chút cười, nhưng tâm chậm rãi trở nên khẩn trương.
Cũng không biết nàng sẽ đồng ý hay không đây?
Kỳ Thư Tiên mở tủ lạnh nhìn thoáng qua, hơi nhíu mày, thời gian cấp bách nàng cũng không có thời gian tới làm bữa sáng, thuận tay cầm cái bánh hoa cúc cùng một hộp sữa chua, nàng nhìn nhìn hạn sử dụng, tốt, còn chưa quá hạn.
Kỳ Thư Tiên lúc ra đến cửa còn mang lên mũ lưỡi trai cùng khẩu trang, hôm nay không có trang điểm kỹ, nàng cả người đều có chút không thoải mái, tựa hồ khí tràng liền yếu đi nhiều.
Cảm giác giống như là lần đầu cầm hồ sơ đi phỏng vấn xin việc sau khi tốt nghiệp đại học mà lại để mặt mộc đi vậy.
Ánh mắt nàng theo đèn báo tầng thang máy di động, cách đó không xa có mấy người đi đường đi tới, tay nàng đè lại khẩu trang, sợ bị người quen nhận ra, trang điểm không xong như vậy, nàng không nghĩ ở nơi phần lớn dân cư đều thuộc giới giải trí trở thành đề tài câu chuyện.
Nàng bước chân cũng không khỏi nhanh hơn rất nhiều, dẫm giày cao gót đăng đăng hướng xe mình đi đến.
Xe Kỳ Thư Tiên là một chiếc BMW 4 màu đỏ hệ hở mui, nàng vẫn luôn chung tình với xe hở mui, mấy năm trước nàng cùng một đại lý ô tô BMW 4s hợp tác, lão bản kia thấy nàng thích mẫu xe này liền cho nàng một khoản khuyến mãi hào phóng.
Kỳ Thư Tiên thời điểm học đại học có mua một chiếc xe dùng hỗn hợp điện và xăng, tính ước chừng sử dụng cũng sắp được bảy năm.
Vì nhiều nguyên do mà nàng đã đổi sang chạy chiếc xe mui trần đỏ này.
Mua xe xong ngày hôm sau vừa lúc là cuối tuần, Kỳ Thư Tiên nghĩ xe mới còn chưa rửa xe liền lái xe đi tìm Lục Nghi Thanh đi cháy phố.
Lúc nàng đến nơi không có cùng Lục Nghi Thanh nói chính mình đã đổi xe, chỉ nhắn Wechat nói là có phim mới ra rạp muốn cùng nàng đi xem, chính mình lái xe qua đi, đến lúc đó bảo nàng ở cổng tiểu khu chờ mình.
Lục Nghi Thanh cũng không suy nghĩ nhiều, dặn dò nàng: “Cậu nhớ sạc điện đầy hoặc là đổ đầy xăng vào.”
Chiếc xe kia của Kỳ Thư Tiên lúc đó cũng đã có tuổi rồi, nửa năm càng là hay xảy ra vấn đề, trước đó mấy tháng lúc hai nàng cùng nhau ra ngoài lại đột nhiên chết máy giữa đường, Lục Nghi Thanh từ đó về sau thường xuyên thúc giục mang xe bảo dưỡng, nếu là có thích chiếc xe nào liền lại mua một chiếc.
Công ty Kỳ Thư Tiên khi đó gặp một chút vấn đề, Lục Nghi Thanh còn lo lắng nếu nàng không xoay được tiền thì bất quá tới mượn tiền mình là được.
Kỳ Thư Tiên tự nhiên là cự tuyệt, công ty nàng cách nơi ở rất gần, xe này qua lại nhà cha mẹ nàng hay nhà Lục Thanh Nghi đều ổn, nàng cũng không liền như vậy đổi xe.
Buổi chiều 19 giờ, Lục Nghi Thanh đứng ở cổng tiểu khu chờ Kỳ Thư Tiên, các nàng hẹn nhau 19 giờ 10 phút, Kỳ Thư Tiên người này làm việc đáng tin cậy hơn nhiều so với những gì nàng thể hiện bên ngoài, quen biết nhau nhiều năm như vậy cũng chưa bao giờ gặp qua nàng đến trễ bao giờ.
Tới giờ hẹn, Lục Nghi Thanh gọi điện thoại cho nàng, trong giọng nói mang theo vài phần sốt ruột: “Thư Tiên, xe của cậu có phải hay không gặp sự cố, cậu đang ở đâu a?”
Kỳ Thư Tiên nhìn Lục Nghi Thanh đứng cách nàng không đến 5 mét, cười mau điên rồi, nàng nghẹn lại ý cười, kinh ngạc nói: “Mình tới rồi a, cậu như thế nào vẫn chưa tới đây a?”
“A? Ở đâu đâu?” Lục Nghi Thanh có chút ngốc, thanh âm cũng đi theo mềm xuống dưới.
Kỳ Thư Tiên xuyên thấu qua kính xe nhìn đến Lục Nghi Thanh khắp nơi ngó nghiêng, tựa hồ thực sốt ruột ở tìm chính mình, Lục Nghi Thanh xác định chung quanh không có xe của Kỳ Thư Tiên, hồ nghi nói: “Cậu nháy đèn xe đi, mình nhìn xem cậu ở đâu.”
Lục Nghi Thanh vừa nói xong, đèn pha chiếc xe trước mặt liền nháy, nàng kinh ngạc nói: “Không phải là chiếc xe trước mặt này đi.”
Nàng nửa tin nửa ngờ hướng chiếc BMW đỏ đi qua, còn chưa đến nơi, cửa xe đã mở ra, lộ ra nữ nhân đeo kính râm ngồi bên trong.
Nữ nhân kia không phải Kỳ Thư Tiên còn là ai.
Lục Thanh Nghi vừa vô ngữ vừa buồn cười, nàng giận dữ nói: “Thư Tiên, cậu bao lớn rồi còn chơi loại trò chơi này?”
Nàng mở cửa ghế phụ, lập tức lên xe, thuận tay đeo dây an toàn, nàng hỏi: “Bạn cậu cho cậu mượn?”
Kỳ Thư Tiên lắc đầu, kiêu ngạo ngẩng cao cổ như là một con khổng tước cao ngạo: “Không phải, mình mua đó.”
“Đây là xe mới của cậu?” Lục Nghi Thanh chấn kinh rồi, nàng liếc mắt đánh giá chiếc xe một cái, bình luận: “Kỳ Thư Tiên, cậu đều 30 rồi, như thế nào còn mua xe hở mui?”
Kỳ Thư Tiên có chút héo, rầm rì nói: “Nhưng mà nó đẹp mà.”
Lục Nghi Thanh thấy nàng bộ dáng này không khỏi cười khẽ ra tiếng, an ủi nói: “Bất quá cũng không phải không phù hợp với thân phận lão bản của cậu, cậu thích là tốt rồi.”
Kỳ Thư Tiên tiếp tục hừ hừ: “Chán ghét, thật có lệ.”
Lục Nghi Thanh lại lần nữa ý cười doanh doanh, dùng tay đẩy đẩy Kỳ Thư Tiên đang nắm vô lăng, chớp mắt hai mắt, cổ vũ nói: “Được rồi, mau đưa mình đi chơi đi, làm mình cảm thụ một chút tốc độ xe của cậu.”
Lúc này Kỳ Thư Tiên thành công bị cổ vũ tới rồi, nổ máy, khóe miệng giơ lên cong cong, ứng tiếng nói: “Hảo.”
Vừa ra khỏi tiểu khu, Kỳ Thư Tiên nghĩ đến lời vừa rồi, đột nhiên lên tiếng cười nói: “Tốc độ lái xe của mình vẫn luôn là không nhanh.”
“Ân?” Lục Nghi Thanh chớp mắt ngốc một cái, lại hồi tưởng đến cuộc hội thoại vừa rồi cũng thấy điều không đúng, nàng quay đầu đi chỗ khác nhìn về phong cảnh ven đường, ngữ khí tận lực đứng đắn: “Hảo hảo lái xe.”
Cứ việc Lục Nghi Thanh tận lực che lấp, Kỳ Thư Tiên dư quang vẫn là nhìn đến Lục Nghi Thanh sắc mặt có chút đỏ lên, nàng nhịn không được cười khẽ lên, chọc đến Lục Nghi Thanh lườm nàng vài lần.
Kỳ Thư Tiên chọn địa phương ít xe qua lại mang theo Lục Nghi Thanh đi hóng gió một lát, Lục Nghi Thanh đè lại mái tóc đẹp đang bị gió thổi bay, trong tiếng gió, Kỳ Thư Tiên ý cười doanh doanh nói: “Kỳ thật chiếc xe này thực sự khá tốt.”
Kỳ Thư Tiên cắn nhũn ống hút hộp sữa chua, lúc này mới từ hồi ức tỉnh táo lại.
Địa điểm an bài lễ cầu hôn đặt ở một công viên nhỏ, công viên kia mấy năm trước còn tương đối nhộn nhịp, mấy năm nay bởi vì các thiết bị công cộng xuống cấp nhưng thật ra người ghé qua ít dần.
Trung tâm của công viên là một hồ nước, may mắn mấy năm nay ít người, nước ở hồ nước này không có bị ô nhiễm.
Những hòn đá chung quanh hồ nước cũng đã được cẩn thận xử lý qua, ít nhất khi ngồi xuống sẽ không bị quá bẩn.
Kỳ Thư Tiên từ trên xe đi xuống, lập tập hướng bờ hồ đi qua.
Người phụ trách Coco trong tay cầm một xấp văn kiện, trong miệng còn ngậm một cây bút, vừa thấy Kỳ Thư Tiên lại đây liền vội vàng hướng nàng đi đến, trong miệng lẩm bẩm nói: “Kỳ tỷ, chị đến rồi.
Sáng nay ở công viên có điểm lạnh, đến buổi tối hẳn là không sai biệt lắm, chung quanh đây cũng không sai biệt lắm.
Chú dì em cũng đã phái người đi đón, chị nhìn xem còn có chỗ nào không ổn nữa không?”
Kỳ Thư Tiên kéo khẩu trang xuống, lập tức hướng một cái ghế nghỉ chân đi đến, nàng dùng chân ước lượng, chỉ chỉ phần đất đá phía dưới: “Màn chiếu đặt ở đây là tốt nhất, rõ chưa?”
Coco ra dấu oke, lại thấy Kỳ Thư Tiên nhìn nhìn phần hồ nước bố trí, hắn vội vàng rướn phía trước: “Kỳ tỷ, chị yên tâm, tuyệt đối sẽ không ô nhiễm môi trường, các quyền hạn em đều đã xin phép, chúng ta tuyệt đối được phép làm.”
Coco vỗ vỗ ngực đảm bảo.
Hắn động tác làm Kỳ Thư Tiên thả lỏng một chút, nghiêng đầu cười cười: “Hảo, chị tin em.”
Nàng cười làm Coco lúc này mới chú ý tới khuôn mặt Kỳ Thư Tiên, hắn liếc mắt trên dưới đánh giá, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc cùng tò mò.
Kỳ Thư Tiên lúc này mới nhớ tới việc chính mình không trang điểm, vội vàng đeo khẩu trang che lại.
Coco nói: “Tỷ, chỉ hôm nay trang điểm còn khá xinh đẹp, thoạt nhìn giống sinh viên.”
– ———————————————–
Tác giả có chuyện muốn nói:
Trước khi đi hóng gió:
Lục Nghi Thanh: Ấu trĩ, mua xe mui trần.
Đi hóng gió xong:
Lục Nghi Thanh: Còn….!không tồi.
– ————————————-
Editor: Ai thấy có lỗi typo thì cmt để mình sửa nha..