Edit: HT-Dieulinh
Bạn có hay không đã từng yêu hoặc được yêu ? Bạn có hay không bị người mình yêu tri kỷ nhất phản bội chưa?
Linh hồn Thẩm Kiều An du đãng suốt đêm ở thành phố A. Cô như đang tìm kiếm thứ gì đó, nhưng không biết thứ mình đang tìm là gì.
Hoang mang, mê mang, bất lực……
Thẳng đến khi cô nhìn thấy đôi tình lữ đang nắm tay nhau đi dạo trên thương trường*, một đường cười nói đến ngân hàng rút tiền, linh hồn cô chấn động từ trong mê mang tỉnh lại!
Thẩm Kiều An đồng tử co rụt , gắt gao nhìn chằm chằm hai người.
Lâm Dật, người yêu kiếp này của cô, cũng là đối tượng cùng cô sắp kết hôn.
Nhạc Vi Nhi, là bạn thân tốt nhất của nàng.
Bọn họ thế nhưng ở bên nhau!
Tầm mắt dời về phía Lâm Dật đang cất tiền vào ví, Thẩm Kiều An khiếp sợ, linh hồn trôi nổi trên không trung không giây phút nào rời mắt khỏi họ.
Ký ức trước trước khi chết như thủy triều vọt tới, Thẩm Kiều An ngơ ngẩn nhìn Lâm Dật luôn nở nụ cười ôn hòa nhìn người bên cạnh.
Nàng cùng Lâm Dật đều đến từ vùng nông thôn xa xôi, hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thanh mai trúc mã, ở thời khắc đẹp nhất thời thanh xuân luôn ở cùng nhau.
Hai người một lòng muốn rời nông thôn lên thành phố học tập, chỉ là gia đình nghèo khó, Thẩm Kiều An đành phải từ bỏ việc học mỗi ngày làm công kiếm tiền cung cấp cho Lâm Dật vào đại học.
Tiền học phí, chi tiêu của hai người đều là tiền mồ hôi nước mắt mà Thẩm Kiều An cực khổ làm ra.
Đó là mấy vạn tiền lương mà cô tích góp mấy năm dự định mua cho hai người căn hộ mới.
Chính là, hiện tại thì sao?
Chính mình vừa mới chết, bạn trai liền có người mới ! Mà đó lại là bạn thân nhất của mình! Bọn họ không chút thương tâm nào về cái chết của cô!
Thẩm Kiều An đau lòng nhìn hai người hiện giờ đang điên loan đảo phượng trên giường.
“Dật ca ca, tiện nhân kia rốt cuộc đã chết.”
Trong phòng, một giọng nữ nũng nịu từ trên giường truyền tới.
“Đúng vậy, về sau chúng ta có thể vĩnh viễn ở bên nhau.” Nam nhân nói.
“Ừm~” Nữ nhân thẹn thùng.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Nhạc Vi Nhi đem Lâm Dật thoáng đẩy ra, mặt u buồn nói “Anh có phải hay không đối với Kiều An nói những lời như vậy?”
Lâm Dật lắc đầu, “Sao có thể a, anh cùng em yêu nhau mấy năm nay. Em cho anh tất cả. Vẫn là em tốt nhất!”
Nói xong muốn ôm ả ta bị Nhạc Vi Nhi né tránh, “Người ta yêu anh. Hi sinh nhiều thứ cho anh, sao anh không đau lòng?”
“Đau lòng cái gì? Thấy được mà ăn không được, làm bạn gái có ích lợi gì? Thẩm Kiều An người này thanh cao, nói cho cô ta mong muốn của mình, khẳng định nổi điên. Tự sát là tốt nhất.”
“Ha ha……” Nói xong hai người nhìn nhau cười rộ lên.
“Thì ra các ngươi tính kế ta!!!”
Thẩm Kiều An chỉ cảm thấy đầu “Ong” một tiếng, máu tươi từ mắt chảy xuống, trừng mắt nhìn hai người.
Cô còn nhớ đêm qua Nhạc Vi Nhi hẹn nàng đến 1 quán bar, bắt cô uống 1 ly rượu- làm cơ thể cô vô lực. Rồi cô bị người ta kéo vào WC bị lăng nhục.
Tỉnh lại cô thần trí không rõ, trong cơn hoảng loạn nhảy nhót lung tung trên tầng thượng. Rồi cô bị ai đó đẩy từ cao xuống.
Thì ra không chỉ có bạn thân cô mà còn có người cô yêu nhất thiết kế hãm hại!!
Lửa giận trong lòng cô bị thiêu đốt
“Ta giết các ngươi đôi cẩu nam nữ!!!”
Thẩm Kiều An gào thét bổ nhào lên giường muốn bóp chết bọn họ.
Nhưng ngoài ý muốn phát hiện chính mình xuyên qua giường, Thẩm Kiều An run rẩy nhìn đôi tay, mới đột nhiên phản ứng lại , cô đã chết, cô— Thẩm Kiều An đã chết!
Giờ phút này cô đang trong trạng thái linh hồn tồn tại.
Đôi mắt đầy tơ máu gắt gao nhìn đôi cẩu nam nữ đang nhu tình mật ý trên giường , cô giờ phút này cái gì đều làm không được, chẳng lẽ cũng chỉ nhìn bọn chúng an ổn sống trên đời !?
Nàng không cam lòng, nàng hận!
[Ngươi muốn trọng sinh sao? Ngươi muốn báo thù sao?]
Trong đầu bỗng nhiên vang lên giọng nói máy móc, Thẩm Kiều An không chút do dự đáp.
“Muốn!”
[Không tiếc phải trả đại giới gì?]
Thẩm Kiều An nghiến răng nghiến lợi nói: “Không tiếc bất luận đại giới gì!!”
—–
Thương trường : nơi diễn ra hoạt động thương mại
—–
Cầu phiếu~~