Tiếng súng không dứt bên tai trong Tân Thế Giới, bộ đội thành Bảo Ninh bị chắn ở trên mấy đường cái nhất định phải đi qua, lúc này Tạ Nguyễn Ngọc bỏ cả vốn gốc, cảnh giới cũng cao, mấy bộ dáng lấp kín đường mỗi người có 50 đồng Đại Dương huống chi một đám lưu manh ẩu đả bên đường cũng không tính là việc lớn ghê gớm gì.Chỉ là lần bắn nhau liên tục này có chút lâu, Tạ Nguyễn Ngọc dần dần có chút bất an, nàng chỉ muốn giúp Thẩm Thất gia trừ bỏ Hà Tĩnh Liệt, Tổng công đoàn Bảo Ninh bị thương nặng, nàng biết Thẩm Thất gia vẫn luôn không tin nàng, lần này xem như lấy ra thành ý mười phần để tạo nên quan hệ tốt với hắn.Tạ Nguyễn Ngọc dám động thủ tự nhiên cũng đã nghĩ kỹ đường lui, thành ý của nàng là cắt đứt cánh tay của Thẩm Tứ, nàng muốn thành ý của Thẩm Thất gia chính là ra sức bảo vệ nàng.
Mua bán này nghĩ thế nào cũng rất có lời.Cho nên trước đó nàng bảo Đinh Chí tìm mấy phương pháp có thể tin, nhân một lúc nháo loạn sau đó lại dẫn bộ đội cách đó không xa đến đây, dù sao Hà Tĩnh Liệt và thân tín ở cửa đều đã chết, ai có thể chứng minh người là do nàng giết? Nàng chỉ cần giả vờ là vô tội bị cuốn vào việc này là được.
Còn về kết thúc, nàng cảm thấy có thể giao toàn quyền cho Thẩm Thất gia.Bỗng nhiên cửa bị người mạnh mẽ đá văng ra, Tạ Nguyễn Ngọc lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu, quần áo của nàng hỗn độn, vành mắt đỏ lên, nước mắt ào ào chảy xuống.”Cứu…” Chữ “mạng” còn chưa nói ra đã bị chặn ở cổ họng, Tạ Nguyễn Ngọc khiếp sợ nhìn cửa, Thanh tra Cục cảnh sát, Cục trưởng lực lượng Gìn giữ Hoà bình cùng với Thẩm Thất gia, giọng nói của nàng vừa chuyển, lập tức sửa lại kịch bản gốc, hai mắt đẫm lệ khóc ròng nói: “Thất gia.”Như đỗ quyên hút máu, ngữ khí làm lòng người tan nát.”Phu nhân, em còn ổn không?” Thẩm Thất gia bước nhanh đi vào, này nhăn thành một nhúm, thuận tay kéo màn giường xuống, ngăn cách tầm mắt của mọi người.Phu nhân? Tạ Nguyễn Ngọc sửng sốt, nghĩ lại đã biết Thẩm Thất gia nghĩ gì, vội vàng chôn đầu vào trong hai tay không cho người khác nhìn thấy gương mặt của nàng, cuộn thân mình khóc thành một nhúm.Thẩm Thất gia kéo Tạ Nguyễn Ngọc vào trong ngực, thuận tay giúp nàng sửa sang lại quần áo, ánh mắt là sự phức tạp nói không nên lời, Thẩm Tứ muốn giết hắn, hắn đã sớm biết cho nên bên ngoài hắn nguyện ý sủng Vân Nương, dung túng nàng ta thường âm thầm lui tới với người của Thẩm Tứ, quạt gió thêm củi cung cấp một vào cơ hội manh mối.
Điều ngoài ý muốn duy nhất chính là viên đạn của Đinh An bị Vân Nương thay đổi, hắn mới không thể không lùi tính bước tiếp theo, bỏ qua một cái trước rồi sẽ bàn bạc kỹ hơn.Chỉ là không nghĩ đến, kế hoạch hắn chuẩn bị từ bỏ thì Tạ Nguyễn Ngọc lại làm thay hắn.
Tuy rằng không coi là sạch sẽ, thậm chí còn có trăm ngàn chỗ hở nhưng nàng lại cho hắn một cơ hội có thể diệt trừ Thẩm Tứ và Hà Tĩnh Liệt.Thẩm Thất gia là người thông minh, đầu óc của hắn xoay chuyển rất nhanh, đường Xương Hưng vừa đổ, Thẩm Thất gia đã phát hiện không đúng, xen lẫn với tin tức người trong tuyến lưu manh truyền đến cho hắn, hình dung nam tử tương tự với Đinh Chí còn về thần bí nữ tử trong miệng Thẩm Thất gia phỏng đoán tám chín phần mười là Tạ Nguyễn Ngọc.
Vừa đoán đã lập tức thay đổi kế hoạch vốn có.
Hắn không đi tìm Đinh Chí mà thay đổi một bộ âu phục khiêm tốn bình thường đi vào Tân Thế Giới, đến Thanh Tra Cục cảnh sát báo án, chính mình và những người lưu lại trước đó lại án binh bất động.Sắp xếp hợp tình hợp lý cho đến khi tiếng súng trên lầu vang lên.
Dường như nhận được chỉ thị gì, tiếng súng đầu tiên vừa nổ ra, tiếng súng thứ hai đã truyền ra đến, mệnh lệnh của Thẩm Thất gia và tiếng súng của nhóm Đinh Chí vang lên dường như là cùng thời gian.Quân chia làm hai đường, xuống tay sạch sẽ lưu loát.Chờ đến lúc Cục Cảnh sát và bộ đội Gìn giữ Hoà Bình đuổi đến, Thẩm Thất gia vừa dùng súng bắn chết Thẩm Bồi Hoa..