Pháo Đài Số

Chương 16


– Một chiếc nhẫn ư? – Susan hoài nghi.

– Tankado bị mất một chiếc nhẫn?

Đúng thế. May mà David đã tìm thấy. Màn kịch đã kết thúc.

– Nhưng ông đang tìm chìa khoá giải mã chứ có tìm đồ trang sức đâu.

– Tôi biết, nhưng cũng thế cả thôi mà.

Susan lúng túng.

Đó là một câu chuyện dài.

Susan đưa tay chỉ màn hình vi tính và nói:

– Vẫn chưa đâu vào đâu cả!

Strathmore thở dài, đi tới đi lui.

– Như chúng ta biết một số người đã chứng kiến cái chết của Tankado. Theo lời viên trung uý phụ trách nhà xác, sáng nay một du khách người Canada đã hốt hoảng gọi cảnh sát và báo rằng một người Nhật Bản đang bị cơn đau tim hành hạ trong công viên.

Khi viên trung uý ấy đến thì Tankado đã chết, vị du khách Canada vẫn còn ở đó, anh ta đã gọi các nhân viên y tế. Trong khi các nhân viên y tế đưa xác Tankado đi anh ta đã cố gắng yêu cầu vị du khách tường thuật lại toàn bộ sự việc. Điều duy nhất ông già Canada đó có thể làm là bập bẹ nói về một chiếc nhẫn mà Tankado đã đem cho trước khi chết.

Susan đưa mắt nhìn một cách đầy nghi ngờ.

– Tankado đã đem cho chiếc nhẫn?

– Đúng thế. Rõ ràng là khi anh ta dúi nó vào tay gã này, anh ta đã năn nỉ hắn cầm lấy. Có vẻ như người Canada này đã kịp quan sát chiếc nhẫn – Strathmore đột nhiên dừng lại, quay đầu về Susan – Ông ta nói rằng trên chiếc nhẫn có khắc một kiểu chữ nào đó.

– Chữ ư?

– Đúng thế, và còn cho biết đó không phải là tiếng Anh. – Strathmore nhướng mày chờ phản ứng của Susan.

– Hay là tiếng Nhật?

Strathmore lắc đầu:

– Lúc đầu tôi cũng nghĩ thế. Nhưng ông ta nói rằng không thể đánh vần được những chữ cái đó. Ông ta không thể nhầm chữ Nhật với các con chữ Latinh. Ông ta còn thấy những hình chạm khắc đó giống mèo cào cơ…

Susan cười phá lên.

– Thưa sếp, ngài không thực sự cho rằng…

Strathmore ngắt lời cô:

– Susan, mọi chuyện đã rõ như ban ngày.

Tankado đã khắc chìa khoá Pháo Đài Số lên chiếc nhẫn. Vàng là thứ kim loại tốt. Bất kể khi ngủ, tắm hay ăn, thì chiếc chìa khoá giải mã luôn ở bên anh ta, sẵn sàng cho giây phút đem ra công bố.

Susan dường như vẫn còn hoài nghi.

– Trên ngón tay? Lộ liễu như thế kia à?

– Tại sao không? Tây Ban Nha không phải là thế giới của các chuyên gia giải mã. Không một ai biết những chữ đó hàm ẩn điều gì. Hơn thế nữa, nếu chiếc chìa khoá đó là một bit 64 chữ cái thì thậm chí giữa ban ngày cũng chẳng ai nhớ được tất cả sáu mươi tư kí tự như thế.

– Và Tankado đã đưa chiếc nhẫn đó cho một người hoàn toàn xa lạ trước khi chết – Susan thắc mắc – Tại sao chứ?

Strathmore nheo mắt:

– Theo cô thì tại sao nào?

Chỉ một tích tắc Susan đã hiểu ra vấn đề. Mắt cô mở to.

Strathmore gật đầu.

– Tankado cố gắng vứt nó đi. Anh ta biết mình sắp chết và có thể cho rằng chúng ta có trách nhiệm trong việc này. Thời điểm của cái chết giống như trời định. Anh ta có thể cho rằng chúng ta đã truy tìm anh ta, một người đang bị rối loạn tim chỉ chờ ngày chết, để đầu độc hay làm gì đó tương tự. Điều duy nhất anh ta biết chắc chắn là nếu tìm được North Dakota, chúng ta sẽ thủ tiêu anh ta.

Susan cảm thấy ớn lạnh.

– Đương nhiên – cô thì thầm.

– Tankado nghĩ rằng biện pháp tự vệ của anh ta đã bị chúng ta vô hiệu hoá, thì đương nhiên là anh ta sẽ bị tiêu diệt.

Bây giờ Susan đã rõ tất cả. Thời điểm xảy ra bệnh đau tim có vẻ có lợi cho NSA đến nỗi Tankado cho rằng NSA dính líu trong vụ này. Mục đích cuối cùng của anh ta là trả thù. Ensei đã đem cho chiếc nhẫn để công bố chìa khoá giải mã. Và hiện giờ một du khách Canada lại đang nắm giữ trong tay thuật toán giải mã vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại.

Susan hít một hơi thở dài và hỏi tiếp.

– Vậy bây giờ du khách Canada đó ở đâu?

Strathmore nhăn mặt.

– Vấn đề chính là ở chỗ đó.

– Viên trung uý không biết ông ta ở chỗ nào à?

– Không. Lời khai của du khách đó khó tin đến mức anh ta cho rằng đó là đo ông ta bị sốc hoặc là do tuổi già. Vì vậy anh ta đã lấy xe máy chở ông ta về khách sạn. Nhưng ông già đó không biết ngồi sau xe máy, kết quả là chưa đi đầy 1 mét, ông ta đã bị ngã vỡ đầu và gẫy tay.

– Cái gì cơ! – Susan cảm thấy ngạt thở.

– Viên trung uý muốn đưa ông ta đến bệnh viện, nhưng ông ta đã rất tức giận – nói rằng phải quay về Canada và nhất định không leo lên xe máy lần nào nữa. Vì vậy tất cả những gì mà viên cảnh sát có thể làm là dìu ông ta đến một trạm xá gần đó và để cấp cứu ông ta ở đó.

Susan cau mày.

– Tôi cho rằng chúng ta không cần hỏi David đang đi đến đâu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận