Nhìn Khương Tuyết Vi nhu nhược đáng thương, Khương Quốc Thanh chỉ cảm thấy thực lạnh, khí lạnh từ bốn phương tám hướng vọt tới xâm nhập vào khắp người ông, thẳng đến tận sâu trong lòng.
Sắc mặt Khương Quốc Thanh trắng bệch, ông không dám nhìn thẳng vào Khương Tuyết Vi, cố gắng trừng mắt, trầm giọng nói: “Vậy tùy con đi.”Khương Tuyết Vi đang bụm mặt đáng thương khóc thút thít, chợt dừng lại tiếng khóc, quả thực là không thể tin vào lỗ tai chính mình, ba ba cư nhiên nói tùy cô, ba ba cư nhiên không có giữ cô lại! Kinh ngạc, phẫn nộ, không dám tin….Đủ loại cảm xúc phun trào ra tới, làm khuôn mặt của Khương Tuyết Vi trở nên vặn vẹo.Ba, ngươi thật sự không cần Vi Vi, ngươi như thế nào lại có thể như vậy!” Khương Nhất Phàm lập tức bênh vực người trong lòng.
Vi Vi thiện lương như vậy, ba tại sao lại có ý chí sắt đá như vậy, cư nhiên một chút cũng không dao động.Sắc mặt Khương Quốc Thanh xanh mét, hiện tại ông nhìn thấy mặt Khương Nhất Phàm liền tức giận, đặc biệt là lúc hắn bênh vực cho Khương Tuyết Vi.Phía trước ông đều tưởng là vì tình huynh muội, tuy rằng không phân biệt đúng sai, nhưng còn có chỗ đáng khen.
Hiện tại ông biết đó là vì tình yêu nam nữ, quả thực là căm thù đến tận xương tủy, thậm chí còn có cảm giác ghê tởm đến muốn nôn.”Ta quyết định không tới lượt ngươi tới xen vào, ngươi bất mãn, ngươi cũng có thể đi!”Khương Nhất Phàm lòng đầy căm phẫn nói: “Đi thì đi.
Vi Vi, chúng ta đi, muội đừng sợ, liền tính ba cùng mụ mụ đều không cần muội, muội còn có ta.”Khương Quốc Thanh lạnh lùng nói: “Công ty ngươi cũng không cần phải tới nữa, ngươi cảm thấy huyết thống đều là chó má, không sao cả.
Vậy ngươi cũng đừng tiếp tục hưởng thụ những thứ ngươi bởi vì có huyết thống mà nhận được từ ta.Ngươi có bản lĩnh hãy tự mình đi ra ngoài dốc sức mà làm việc, để ta nhìn xem ngươi đánh ra cái tên tuổi gì hay không, đến lúc đó ngươi sẽ biết mấy năm nay Khương Quy mất đi chính là những cái gì.”Khương Quy mất đi không phải chỉ là tình yêu thương của cha mẹ, còn có điều kiện vật chất ưu việt, có thể cho cô dẫn đầu 99% người đi từ vạch xuất phát, còn thêm tương lai bình thản rộng lớn.May mắn cô gặp được kỳ ngộ, bằng không phải lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, cả đời cô liền sẽ bị hủy hoại.Khương Nhất Phàm nơi nào chịu được loại kích thích này, lập tức nói năng khí phách đáp trả: “Tốt! Rời đi Khương gia, ta cũng không tin ta sẽ không thể trở nên nổi bật.”Khương Quốc Thanh đáp trả hắn bằng nụ cười chế nhạo.Bị vẻ mặt trào phúng của Khương Quốc Thanh chọc tức, hắn nổi trận lôi đình duỗi tay nắm chặt cổ tay Khương Tuyết Vi nói: “Vi Vi chúng ta đi.”Khương Tuyết Vi né tránh tay của Khương Nhất Phàm, khóc đến thương tâm, cô xin lỗi nói: “Ca ca, ngươi đừng như vậy, muội mới là người nên rời đi.
Muội đi vào ngôi nhà này vốn dĩ là một sai lầm, ca ca không cần vì muội mà cùng tranh cãi với ba, ca ca mau xin lỗi ba đi.
Ba, ngài đừng tức giận với ca ca, ca ca là đau lòng ta nên mới có thể như vậy, qua mấy ngày ca ca liền sẽ suy nghĩ cẩn thân.”Khương Quốc Thanh đã phân không rõ là cô có bao nhiêu phần là thật tình bao nhiêu phần là giả ý, ông cũng không có dư thừa tinh lực mà đi phân biệt.”Nó sẽ không hiểu, đầu óc của nó có bệnh, bệnh cũng không nhẹ.
Con cách xa nó một chút, nó đối với con là có tâm tư xấu xa, căn bản là không phải tình cảm huynh muội, con đừng để cho nó chiếm tiện nghi.”Thần sắc của Khương Tuyết Vi cứng đờ, ba cư nhiên lại biết, ba cùng mụ mụ đối với cô không nhớ tình cũ như vậy, có phải hay không còn có nguyên nhân này ở trong đó.
Bọn họ không muốn chính mình cùng Khương Nhất Phàm tiếp xúc, Khương Nhất Phàm là con ruột, như vậy cho nên chỉ có thể đuổi đi đứa con nuôi như cô.Khương Quốc Thanh nhìn Khương Tuyết Vi kinh ngạc, thần sắc ông phức tạp: “Con tự giải quyết cho tốt đi.”.