May mà Ngu Sanh đã gọi xe, nếu không thật là muốn mất đi cái cơ hội thật vất vả mới có được này.
Cứ việc như vậy, Ngu Sanh tới đại sảnh tầng một của Hãn Minh đã qua 9 giờ hai mươi, Ổ Nhị cùng tiểu Lâm quả thực là mỏi mắt chờ mong, đại sảnh mỗi lần có một người tiến vào bọn họ liền phải duỗi một lần cổ, mong ngôi sao mong ánh trăng thật vất vả mong được Ngu Sanh tới rồi.
“Văn kiện đều mang đủ chưa?” Ba người vừa chạm mặt Ngu Sanh liền hỏi trợ lý tiểu Lâm.
“Trước khi tới đã kiểm tra rất nhiều lần rồi, không thành vấn đề.” Tiểu trợ lý nhanh chóng đáp.
“Tôi lại kiểm tra một lần, không thành vấn đề, mau lên lầu đi, không còn kịp rồi.” Ổ Nhị vừa đẩy Ngu Sanh vừa ấn thang máy, còn hướng tiểu Lâm phất tay cáo biệt.
“Thế nào? Có thu phục được nàng hay không?” Trong thang máy, hai mắt Ổ Nhị quay tròn chuyển động.
Ngu Sanh làm bộ không nghe được.
“Đã sớm nghĩ cùng em nói, Nghê Uyển Sính thật tốt nha, da trắng mỹ mạo chân dài, mấu chốt là còn độc thân nhiều tiền, em lúc trước rốt cuộc là mắt mũi bị mù hay sao lại muốn đá nàng, ánh mắt cũng thật đúng là —-”
“Rốt cuộc em có nghe anh nói hay không thế, người ta muốn người có người, muốn tiền có tiền, bao nhiêu người mắt trông mong mà nhìn chằm chằm, em ngược lại —”
Ngu Sanh hoàn toàn không phản ứng Ổ Nhị.
Đúng vậy, một cái bạch phú mỹ như thế nào lại khiến cho mình đá nàng cơ chứ!
Hai người tới văn phòng của Nghê Uyển Sính vừa vặn 9 giờ 31, chết tiệt, có đen như vậy không?
“Đã muộn một phút.” Nghê Uyển Sính nhìn đồng hồ, “Xin lỗi, vừa mới cho rằng các người đã từ bỏ, cho nên thông tri Cầu Chính lại đây.”
Cầu Chính cùng Ô Thác Bang là đối thủ một mất một còn, định mức thị trường số của hai công ty cạnh tranh thực kịch liệt.
Nghê Uyển Sính nói xin lỗi, nhưng từ biểu tình của nàng thật đúng là nhìn không ra một chút ngượng ngùng.
Ngu Sanh cùng Ổ Nhị trong lòng mẳng chửi nhưng trên mặt vẫn phải duy trì mỉm cười, “Nghê tổng, tôi biết đến trễ là chúng tôi sai, tôi cũng thưởng thức thói quen đúng giờ của Nghê tổng, Ô Thác Bang chúng tôi cũng là công ty coi trọng hiệu suất, tôi tin tưởng rằng, một phút này, nhất định sẽ không làm ngài thất vọng.”
Sắc mặt Nghê Uyển Sính vẫn thanh lãnh đạm mạc như cũ.
Phát biểu xong diễn thuyết Ổ Nhị nhìn chuẩn thời cơ đem phương án hợp tác đã sửa chữa qua đưa tới tay Nghê Uyển Sính.
“Ổ tiên sinh tài năng lớn!” Nghê Uyển Sính nhìn văn kiện đặt ở trước mặt không cấm cười.
Cái phương án này chính là mấy ngày hôm trước Ngu Sanh cùng tiểu Lâm còn có nhân viên bộ phận thiết kế cùng nhau sửa chữa ra, căn cứ theo ý kiến của Nghê Uyển Sính sửa chữa một chút, hơn nữa đưa ra mấy cái phương án hợp tác hữu hiệu, Ngu Sanh vẫn rất có niềm tin.
“Nói thật, liền trước mắt thôi, giải pháp này thực sự là một trong những giải pháp lý tưởng nhất mà tôi đã thấy cho đến nay.” Sau khi xem hoàn chỉnh phương án, Nghê Uyển Sính thực sự cầu thị mà nói.
Đáng tiếc nàng thêm ‘ một trong ’, nếu không có ‘ một trong’ vậy càng hoàn mỹ.
Ngu Sanh có loại dự cảm không tốt.
Quả nhiên, Nghê Uyển Sính tiếp theo nói: “Tôi nghĩ, đối với hình thức hợp tác của hai công ty, không nên chỉ giới hạn trong hợp tác nghiệp vụ, hợp tác có chiều sâu có thể nói mới là điểm hội đồng quản trị trước mắt tố cầu.”
Ngu Sanh cùng Ổ Nhị hai mặt nhìn nhau, không quá rõ ràng ý tứ của nàng.
Cái gì gọi là hợp tác có chiều sâu? Cái phương án hợp tác này còn chưa đủ chiều sâu sao?
“Tin tưởng hai vị cũng nghe nói Hãn Minh IPO* kế hoạch đi?” Nghê Uyển Sính lại tung ra một quả bom.
*IPO:là cụm từ viết tắt của Initial Public Offering, dịch ra tiếng việt có nghĩa là “Lần đầu tiên phát hành ra công chúng”.
Đây là hoạt động của các doanh nghiệp lần đầu tiên mở bán công khai cổ phiếu, hay còn gọi là huy động vốn từ công chúng một cách phổ biến, rộng rãi, bằng việc niêm yết cổ phiếu lần đầu tiên trên sàn chứng khoán.
Thì ra bên ngoài nghe đồn đều không phải tin đồn vô căn cứ, khoảng thời gian trước khi các công ty quảng cáo tụ hội liền nghe thấy nhóm đồng nghiệp thảo luận về việc Hãn Minh niêm yết cổ phiếu.
“Hai loại hình thức: Một là Ô Thác Bang giúp đưa ra giá trọn gói tổng thể và tất cả các doanh nghiệp được hợp nhất thành China Airlines Advertising (CAA) thuộc tập đoàn Hãn Minh; hai là: Ô Thác Bang giúp giữ lại nhóm lập kế hoạch sáng tạo ban đầu và gói phương tiện truyền trực tuyến và e-thương mại neo giá, bán cho CAA, tôi biết đề nghị này có chút thất lễ, giá cả cũng yêu cầu thương thảo lại, có điều, tôi tin tưởng chúng ta sẽ trở thành người một nhà.”
Ổ Nhị cùng Ngu Sanh hai người sau khi nghe xong cái này hồi lâu cũng chưa phản ứng lại, Nghê Uyển Sính này thật là cao tay.
Ngu Sanh cảm thấy đem điện thương chủ bá bán cho Hãn Minh là có thể, bởi vì Ô Thác Bang quá nhỏ, không có thực lực đi duy trì phát triển điện thương chủ bá.
Cái gọi là điện thương chủ bá cũng chính là phát sóng trực tiếp bán hàng, tin tưởng rằng mấy năm gần đây hoặc nhiều hoặc ít nó đã chiếm cứ một bộ phận trong sinh hoạt, mở ra một cái phần mềm video sẽ có N cái phát sóng trực tiếp xuất hiện, từ ăn nhậu chơi bời lại đến vật phẩm hưởng thụ tinh thần, chỉ có không thể tưởng được chứ không có mua không được, cái gì phi cơ trực thăng xa hoa, phóng tên lửa, quyền trải nghiệm vũ trụ đều được giao dịch.
Trước mắt các điện thương chủ bá quốc nội đã có ảnh hưởng trên toàn cầu, tất nhiên, các kênh bán hàng của Ngu Sanh không tốt hơn cả, nhưng với sự bão hòa của các thành phố cấp một và cấp hai, sự phát triển của thị trường chìm đã trở nên quan trọng hơn.
Theo thống kê, việc xem người dùng phát sóng trực tiếp giờ đây đã bắt đầu thể hiện một thị trường được thống trị bởi người dùng cấp ba và cấp bốn và người dùng thị trường nông thôn.
Do đó, với sự trợ giúp của các nguồn lực của chính quyền địa phương và mô hình + phát sóng trực tiếp, bán hàng trực tiếp đã trở thành chiến trường chính cho sự phát triển trong tương lai của các nền tảng thương mại điện tử.
CAA, một công ty con của tập đoàn Hãn Minh, có các nguồn truyền thông như đèn LED ngoài trời, đèn LED trạm dừng xe buýt, biển quảng cáo trạm xăng, v.v.
Là một công ty quảng cáo lâu đời, China Airlines đã giành được vô số danh hiệu, là Top 100 công ty quảng cáo địa phương phát triển mạnh mẽ nhất ở Trung Quốc và Top 100 công ty quảng cáo địa phương có ảnh hưởng nhất ở Trung Quốc , v.v., do đó mức độ tín nhiệm là tương đối mạnh, cùng với sự may mắn của chuỗi cung ứng cửa hàng tiện lợi Cửu Thành dưới quyền Hãn Minh, việc mua lại các công ty thương mại điện tử bán hàng hàng hóa thực sự là một bước cờ hay.
Nghê Uyển Sính đang đi một nước cờ, hiện tại đều đã là thời đại lướt sóng 5G, có thể bắt lấy tài nguyên của mạng 5G mới là xu thế phát triển tương lai.
Mọi người đều cho rằng Hãn Minh tài đại khí thô, không nghĩ tới đã xưa đâu bằng nay, di động internet phát triển thúc đẩy khách hàng lựa chọn kiểu truyền thông mới, mấy năm nay số lượng nghiệp vụ quảng cáo bên ngoài của CAA có xu hướng trượt xuống, tuy rằng Hãn Minh cũng đang đầu tư mới cho truyền thông, chỉ là vẫn luôn không quá hiệu quả.
Nghê Uyển Sính có một học tỷ làm việc trong một công ty đầu tư khi nàng đi du học, vì vậy nàng đã cho nàng một ý tưởng.
Tốt hơn là nên tách ngành kinh doanh quảng cáo của CAA và bán nó cho một công ty niêm yết khác.
Nếu muốn bán, phải tối đa hóa giá trị.
Nàng tin rằng, kết hợp các nguồn lực truyền thông ban đầu của CAA và các nguồn lực truyền thông trực tuyến và thương mại điện tử của Ô Thác Bang, giá trị của công ty sẽ tăng gấp đôi.
Nghê Uyển Sính kỳ thật không có hứng thú với CAA, nhưng nó lại là bậc cha chú phấn đấu ra, tổng không thể buông tay mặc kệ.
Nhiều năm như vậy CAA vẫn luôn không có chuyển hình, vẫn luôn là hình thức đại lý quảng cáo, nói tóm lại, chính là mua tài nguyên truyền thông, rồi đem bán cho khách hàng, trung gian kiếm giá chênh lệch, vừa vô dụng vừa thiếu sáng tạo, chấp hành phí dụng.
Mặc dù là ăn chênh lệch, nhưng tốt xấu ‘ lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa ’, Ô Thác Bang cùng CAA là không ở cùng một đẳng cấp, Ô Thác Bang nếu một năm buôn bán được 500 vạn, vậy CAA công trạng đại khái là gấp mười mấy lần.
Ổ Nhị và Ngu Sanh sau khi từ văn phòng Nghê Uyển Sính ra, hai người liền tới quán cà phê gần đó ngồi xuống, Ổ Nhị đại khái hiểu được ý của Nghê Uyển Sính, chính là muốn thu mua Ô Thác Bang, nhưng lại không phải muốn bộ phận kế hoạch sáng tạo, chỉ cần lưu lại truyền thông cùng điện thương chủ bá hai cái khối nghiệp vụ này.
Vậy không phải tương đương với bán công ty sao?
Ổ Nhị còn nghĩ muốn lên sàn NEEQ, sao có thể có ý tưởng bán công ty?
Đối với Ngu Sanh mà nói, nàng cũng không có dã tâm quá lớn, chỉ cần có thể để nàng làm tương quan công tác sáng tạo nàng liền thỏa mãn, làm công việc mình thích nuôi sống chính mình chẳng phải là việc hạnh phúc nhất trên thế giới này hay sao?
Thực tế là bộ phận người bán thương mại điện tử này thực sự không phải thứ mà Ô Thác Bang có thể vận hành.
Thay vì chết trong tay Ô Thác Bang, tốt hơn là nên bán nó cho Hãn Minh để phát huy giá trị mới của nó.
Hãn Minh các tài nguyên truyền thông như CAA và chuỗi cung ứng cùng hậu cần như Cửu Thành, thực sự là một cấu trúc thương mại điện tử hoàn hảo.
Ngu Sanh tất nhiên là biết điều này, làm ông chủ mà nói, Ổ Nhị khẳng định càng là rõ ràng quan hệ lợi hại trong đó, đại khái khả năng sẽ có một ít không cam lòng đi!
Vừa rồi lúc xuống lầu Ngu Sanh thấy được ông chủ của Cầu Chính mang theo người đến đây, không cần phải nói khẳng định là đến gặp Nghê Uyển Sính, tuy rằng Ô Thác Bang và Cầu Chính là đối thủ, nhưng gặp mặt vẫn khách khách khí khí, rốt cuộc đều ở một cái thành phố kiếm ăn, ‘ ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy ’.
Trên đường về công ty, Ổ Nhị vẫn luôn lải nhải: “Nghê Uyển Sính nhà các người thật là quá phúc hắc, không thể cho anh một cái đường sống sao? Nàng thật sự cảm thấy anh là cừu con sao? Như vậy khi dễ người.”.
“Nghê Uyển Sính không phải nhà chúng ta, đình chỉ, đình chỉ.” Ngu sanh hữu khí vô lực mà đáp.
Đi con đường nào, Ngu Sanh cũng không hiểu được.
“Buổi tối anh lại hẹn nàng một lần, cụ thể trao đổi lại, nếu em mệt, một lát nữa sớm một chút tan tầm.” Nhìn bộ dáng giống như bị đánh của Ngu Sanh, Ổ Nhị thông cảm nàng.
Ổ Nhị cũng không có hẹn Nghê Uyển Sính uống rượu, chỉ là khi nàng sắp tan tầm, đem nàng chắn ở văn phòng, “Ổ tổng, suy xét rõ ràng rồi sao?” Nghê Uyển Sính nhìn như không kinh ngạc khi thấy Ổ Nhị đến.
“Nghê tổng cố ý bỏ mặc chúng tôi mấy ngày, sau đó lại ném quả bom lại đây, Ổ mỗ ngu dốt, còn xin Nghê tổng giơ cao đánh khẽ,” Ổ Nhị cười lạnh: “Nghê tổng, Ngu Sanh hiện tại độc thân, cô nói đi, tôi có cần sắp xếp cho nàng xem mắt hay không? Vô số thanh niên tốt xếp hàng muốn cùng A Sanh hẹn hò đấy!”
Nghê Uyển Sính trong lòng tức giận đến ngứa răng, mặt ngoài vân đạm phong khinh, “Ồ, phải không? Vậy Ổ tổng thử xem? Chỉ sợ đến lúc đó Ô Thác Bang xương cũng sẽ không còn!”
“Thôi, không nói giỡn, A Sanh là em gái tôi, tôi có thể hỏi một chút, rốt cuộc giúp cô cái gì được không?” Ổ Nhị nghiêm mặt nói..