Quỷ Dị Dược Tề Sư

Chương 4: 4: Thật Ngon Miệng Nha!!!



【 đinh! Khôi Lỗi Máu vừa tuyên bố nhiệm vụ cho ngươi, trị liệu búp bê bị thương cho cô bé, nhiệm vụ hoàn thành: Tiền khô lâu +50, kinh nghiệm năng lực giải phẫu +50, khen thưởng đặc thù +1】Lâm Ân lướt mắt nhìn thoáng qua, chỉ thấy ngọn hỏa diễm bên trong chiếc hồn đăng ngoài cửa vừa khẽ rung động một chút.Thứ ánh sáng hỗn độn chập chờn này đại diện cho cường độ sức mạnh của người tới, mà dưới hồn đăng che chở, chỉ cần hắn không chủ động mời đối phương vào cửa, đối phương chỉ có thể đứng ngoài, không thể tiến vào.Đương nhiên, ngoại trừ sinh vật mạnh mẽ.Trước mắt hắn cũng lập tức hiện ra tin tức về cô bé kia.【 Huyết Oa Oa 】【 cấp bậc 】: 5【 chủng tộc: Ác linh huyết nhục 】【 thuộc tính: Hỗn loạn trung lập 】【 năng lực chiến đấu 】: Ngươi có thể trêu chọc nó một chút【 giới thiệu 】: Oa Oa mang theo búp bê, đi tìm mẹ của mình trong hẻm Du Hồn, ai muốn cướp lấy con búp bê mà cô bé yêu nhất, cô bé sẽ cho búp bê ăn luôn hắn…Trong lòng Lâm Ân thầm sợ hãi, nhưng trên mặt vẫn duy trì vẻ trấn tĩnh.”Vào đi.”Làm nhân viên phục vụ trong tiệm dược tề ở hẻm Du Hồn, Lâm Ân biết, nơi này cũng có quy tắc của riêng nó, đối với những ác linh quỷ quái này, chỉ cần hắn không chạm đến điều cấm kỵ của bọn họ, bọn họ cũng không phải thật sự giết chóc thành tánh.Tóm lại là vụ làm ăn này có thể làm được.Ngay sau khi được hắn cho phép, cô bé kia tỏ vẻ đáng thương vô cùng ôm con búp bê trong lòng ngồi xuống trước quầy.Lâm Ân nhìn thoáng qua.Chỉ thấy một cánh tay của con búp bê trong lòng cô bé đã bị xé toang ra, bên trong có từng giọt máu màu đỏ tươi chảy ra ngoài hòa cùng với vết bẩn.Giống như đã bị một thứ gì đó hung hăng mà cắn xuống vậy.”Bác sĩ, anh hãy cứu búp bê của em đi, cánh tay của nó bị cắt đứt rồi, em lại không tìm thấy cánh tay của nó.

Nó là con búp bê mà em thích nhất, nếu cứ tiếp tục như vậy, nó sẽ chết mất.” Cô bé kia lại tỏ ra vô cùng đáng thương nói.Sau đó đột nhiên, khóe miệng của cô bé hung hăng kéo một cái, kéo thẳng tới sau gáy, chỉ trong nháy mắt, trên mặt đã lộ ra nụ cười tươi đầy máu.”Anh nhất định có thể cứu được búp bê của em mà? Phải không? Đại ca ca.”【 Giá trị tinh thần của Lâm Ân -5】Lâm Ân vẫn duy trì vẻ trấn định, hắn nhanh chóng vươn tay lật xem phần mặt cắt trên cánh tay cụt của con búp bê nọ.Mà ngay tại thời điểm đó, trong đầu hắn lập tức truyền đến tiếng nhắc nhở của hệ thống.【 đinh! Miệng vết thương có dấu vết bị răng nanh xé rách.


Dấu vết nhỏ nhắn, ăn khớp với răng sữa của người nhà mục tiêu.

Bên cạnh đó, thành phần máu tươi trong miệng cô bé kia cũng ăn khớp với máu tươi của con búp bê trong tay cô bé.

Bước đầu chẩn đoán bệnh, người nhà của mục tiêu đã ăn luôn một cánh tay của mục tiêu rồi.

】Lâm Ân: “? ? ?”Quả nhiên hệ thống này lợi hại thật, hóa ra nó còn có thể tự động trợ giúp hắn tiến hành chẩn đoán chính xác nữa?Nếu là như vậy, mọi chuyện trở nên đơn giản hơn rất nhiều rồi.Hắn liếc mắt một cái nhìn cô bé kia, tự động bỏ qua nụ cười tươi đầy máu ấy, thản nhiên nói: “Có phải gần đây em đã ăn cái gì đó phải không?”Cô bé kia lập tức thu nụ cười tươi đầy máu lại, và một lần nữa khôi phục dáng vẻ cả người lẫn vật vô hại đáng thương như lúc trước kia, sau đó chắp hai tay trước ngực, nói:”Đã rất nhiều ngày rồi em không có ăn cái gì, đã đói bụng vô cùng, nhưng lúc đêm qua đi ngủ, đột nhiên trong mộng em mơ thấy mình hung hăng ăn xong một bữa tiệc lớn.” Nói đến đây, cô bé li3m li3m khóe miệng, đột nhiên phát ra nụ cười trong như tiếng chuông bạc, nói: “Thật ngon miệng nha.”Kẹt kẹt——Kẹt kẹt——Đột nhiên con búp bê đang ở trên bàn cũng phát ra nụ cười kinh hãi đến dọa người giống hệt cô bé nọ, thậm chí nó còn không ngừng lặp lại câu nói kia.”Thật ngon miệng nha! Thật ngon miệng nha! Hì hì hì hì!”【 giá trị tinh thần của Lâm Ân -10】Lâm Ân vẫn duy trì trấn định, nói: “Nếu là như vậy, bước đầu anh đang hoài nghi hẳn là em đã ăn nhầm thứ rồi.


Thứ mà em đã ăn chính là cánh tay của con búp bê này.”Nụ cười tươi trên mặt cô bé kia lập tức trở nên cứng đờ.Nhưng tiếng cười của con búp bê nọ vẫn không ngừng vang lên: “Búp bê yêu mẹ! Mẹ yêu búp bê! Hì hì hì hì!”Lâm Ân ngẩng đầu, mở to đôi mắt cá chết, nói: “Có phải gần đây em thường có cảm giác bụng mình không được thoải mái hay không?”Cô bé kia cứng ngắc nói: “Trong bụng cứ vang lên tiếng cười khanh khánh, có cảm giác như bị thứ gì đó cào cào ngưa ngứa.”Lâm Ân gật đầu, hắn lập tức ghi chép chi tiết này vào sổ rồi thuận miệng nói:”Thế chắc là đúng rồi, xem ra nó còn chưa bị tiêu hóa.

Bây giờ em muốn mổ hay là vật lý trị liệu?”Cô bé kia cứng ngắc nói: “Là làm như thế nào…”Leng keng ——Lâm Ân dùng một tay đâm con dao lóc xương máu chảy đầm đìa xuống cái bàn trước mặt: “Mổ bụng, lấy cánh tay búp bê của em ra, sau đó anh sẽ khâu lại cho em.”*Nói một chút về giá trị tinh thần: Giá trị tinh thần hay giá trị San – Sanity là một khái niệm được đề cập đến trong Board game Cthulhu.


Nói đơn giản, khi bạn nhìn thấy điều gì đó siêu nhiên hoặc điều gì đó quá mức đáng sợ khiến tinh thần của bạn bị k1ch thích thì SAN của bạn sẽ giảm xuống, nếu lúc này, kẻ địch dùng đòn tấn công rối loạn tinh thần sẽ dễ dàng thành công.

Cuối cùng, khi giá trị tinh thần giảm xuống còn 0, bạn sẽ rơi vào điên cuồng, mất hết lý trí.*.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận