“Vĩnh Thành, anh xong chuyện chưa? Cậu lôi kéo con trai của Thái cục trưởng đi Tụ Phong Viên ăn, anh mau tới đây đón em.”
Hạ Phi đi vào toilet, vội vã gọi điện thoại cho Trịnh Vĩnh Thành, tâm tư của cậu cô ấy tự nhiên rõ ràng, thế nhưng cô ấy cũng không muốn ăn cùng công tử cục trưởng nhìn qua là vẻ quần áo lụa là.
Trịnh Vĩnh Thành lúc này đang lái xe mang theo Lục Duệ cùng Hà Đông Tiến đi tới bên kia, cầm điện thoại, do dự một chút, nghiêng đầu nói với Lục Duệ: “Lục ca, bạn gái tôi nói bọn họ muốn đi Tụ Phong Viên ăn.” Tuy rằng lớn hơn vài tuổi so với Lục Duệ, thế nhưng Trịnh Vĩnh Thành vẫn rất cung kính gọi Lục Duệ là Lục ca, cái này và tuổi tác không quan hệ, thuần túy là tôn trọng.
“Tụ Phong Viên?” Lục Duệ sửng sốt một chút, nhìn về phía Hà Đông Tiến bên cạnh nói: “Hà chủ nhiệm, Tụ Phong Viên này là địa phương nào hả?”
“Tụ Phong Viên là một hạng mục kiếm tiền cục tài chính khu, bất quá dưới danh nghĩa của phòng làm việc chính phủ chúng ta, mỗi một tháng đưa đến đây không ít phí quản lý.” Hà Đông Tiến cười cười, hồi đáp: “Có đôi khi, phòng làm việc chính phủ chúng ta chiêu đãi, cũng sẽ làm tại nơi đó, là chổ rất không tồi.”
Lục Duệ cười.
Nhìn Trịnh Vĩnh Thành gật đầu nói: “Nói với bạn gái anh, nói anh sẽ lập tức đến.”
Nói xong, hắn nhìn Hà Đông Tiến một chút, cười nói: “Không thiếu được, muốn mượn danh tiếng của Hà chủ nhiệm dùng một chút.”
Hà Đông Tiến vội vã xua tay nói: “Nói cái gì, cái này không phải khách khí sao.”
Lúc mấy người đi tới Tụ Phong Viên, đã qua mười phút.
Lúc đi Hạ Phi lấy điện thoại gởi tin nhắn nói cho Trịnh Vĩnh Thành số phòng, chợt nghe bên trong tựa như có người nói chuyện.
“Phi Phi, đầu tiên mắt nhìn thấy em, anh đã bị hấp dẫn thật sâu.
Em nghe cậu của em khuyên đi.
Theo anh, anh cam đoan sẽ làm em hạnh phúc, nếu như em nguyện ý, anh lập tức để em làm quản lí của Tụ Phong Viên.
.
.” Đây là âm thanh của một người thanh niên tuổi còn trẻ, xem ra rượu uống không ít, chút có nói đớt.
“Đúng vậy, Phi Phi, cậu sẽ không hại con, con xem thấy Thái Dũng có thành ý như thế, con đáp ứng đi.” Đây là âm thanh nói chuyện của một người đàn ông khác.
Một bên còn có âm thanh của mấy người phụ nữ, kèm năm kẹp bảy.
Lục Duệ biết, đây cũng là thân thích Trịnh Vĩnh Thành nói.
Đẩy Trịnh Vĩnh Thành một chút, Lục Duệ ý bảo hắn đi vào.
Trịnh Vĩnh Thành sắc mặt có chút xấu xí lúc này mới hít một hơi thật dài, cửa đẩy đi vào.
Vừa vào đến trong phòng, Lục Duệ thấy một người thanh niên đại khái hai mươi bảy hai mươi tám tuổi ngồi ở vị trí chính, tại bên cạnh của hắn, có một cô gái đang ngồi nhìn qua có chút nhỏ nhắn xinh xắn, mặt khác còn có một người trung niên tóc hơi hoa râm ngồi ở bên người.
Người thanh niên trẻ tuổi kia, hẳn cũng là con trai của phó cục trưởng Thái Khải Minh cục tài chính Thái Dũng.
Lục Duệ ngày hôm qua từ chỗ Hà Đông Tiến lấy được tư liệu công khai của chính phủ khu Đông Phong.
Tuy rằng hắn là thư ký của Âu Văn Hải, thế nhưng Lục Duệ biết, mình tuyệt đối không thể đem ánh mắt gần cực hạn tại chức vị thư ký, dù sao Âu Văn Hải là người muốn làm đại sự, mình cũng phải bắt chước đem ánh mắt đặt xa một ít.
Tuy rằng không thể đem mình tưởng tượng thành khu trưởng, thế nhưng có thể đứng ở góc độ của Âu Văn Hải lo lắng rất nhiều vấn đề.
Dựa theo cái ý nghĩ này, Lục Duệ tìm ra rất nhiều tin tức hữu dụng.
Chức vị như đối đãi, chổ có người sẽ có phe phái, theo trước mắt mà xem, trong tay Âu Văn Hải cũng không nhiều người có thể dùng được.
Mã Quốc Lực thân là phó bí thư đảng ủy nhiều năm của khu Đông Phong, cục công an, bộ tổ chức, cục tài chính, cục công thương đều đều có người của ông ta, có chổ thậm chí ngay cả bí thư đảng ủy Vũ Sĩ Ngân đều không có biện pháp nhúng tay.
Bí thư khu uỷ Vũ Sĩ Ngân, làm cán bộ gần hai mươi năm tại khu Đông Phong, từ phó hương trưởng, hương trưởng, hương bí thư đảng ủy, phó khu trưởng, khu trưởng từng bước làm đến vị trí bí thư khu uỷ, tuy rằng không có bối cảnh và chỗ dựa vững chắc gì, nhưng bởi vì mắt thấy muốn về hưu, dưới tình hình chung, thị ủy vẫn vô cùng tôn trọng ý kiến của ông ta.
Bất quá người này cũng có một khuyết điểm, đó chính là dục vọng quyền lực rất nặng, mấy phòng ban béo bở nhất của khu Đông Phong, cục thuốc lá, quốc tư ủy, cục nông nghiệp đều trong tay của ông ta, bộ trưởng tổ chức và trưởng cục công an còn lại, cũng đều nghe lời ông ta.
Đặc biệt quốc tư ủy càng là đất của ông ấy.
Khu Đông Phong ở vào tây bộ Mộc Dương, bởi vì vấn đề lịch sử lưu lại, có hơn mười xí nghiệp quốc doanh ở khu Đông Phong.
Tại địa phương khác quốc tư ủy có thể không có gì ăn, thế nhưng tại khu Đông Phong, quốc tư ủy cũng một phòng ban cực béo.
Trong mấy năm gần đây quốc hữu thay đổi chế độ xã hội, phần lớn xí nghiệp quốc hữu khu Đông Phong đều đối mặt vấn đề bị tư nhân thu mua, chức năng của uỷ ban quản lý tài sản quốc hữu, cũng là bảo đảm những tài sản này không bị đánh giá thấp, phụ trách ước định giá trị của những tài sản quốc hữu này.
Đương nhiên, theo thị trường kinh tế phát triển, cũng quả thật có một vài tài sản quốc hữu đối mặt với cạnh hạ giá.
Bất quá, hai chữ “có chút” này vừa xuất hiện, học vấn bên trong có thể rất nhiều, mặc kệ là ai muốn mua tài sản quốc hữu, tất nhiên không thể vượt qua quốc tư ủy.
Vũ Sĩ Ngân nắm giữ phòng ban như vậy, thứ bên trong, tự nhiên cũng đủ làm cho suy nghĩ sâu xa.
Bất quá Lục Duệ ngày hôm nay đi tới Tụ Phong Viên, không quan hệ cùng Vũ Sĩ Ngân.
Sở dĩ chạy đến đây, một là vì kéo gần quan hệ cùng Hà Đông Tiến, mặt khác cũng vì mượn hơi Trịnh Vĩnh Thành, dù sao có đôi khi, mình ra về sẽ không bên cạnh của Âu Văn Hải, mà tài xế vẫn ở cùng ông ta.
Giữa thư ký cùng tài xế của lãnh đạo, quan hệ tốt một chút, tóm lại cũng không phải xấu.
Quan trọng nhất là, Lục Duệ là muốn gặp Thái Khải Minh.
Trong cuộc họp công tác khu trưởng ngày hôm qua, Lục Duệ chính tai nghe được vị thường vụ phó khu trưởng Trần Quốc Dân đề nghị muốn đề bạt vị Thái phó cục trưởng này lên cục trưởng của cục tài chính, mà lúc đó sắc mặt của phó khu trưởng Chiêm Hải Yến không được đẹp, biểu thị phản đối rõ ràng.
Căn cứ tư liệu của Lục Duệ nhận được, Trần Quốc Dân cùng Mã Quốc Lực lúc tham gia quân ngũ là chiến hữu, mà lúc Chiêm Hải Yến làm chủ nhiệm phòng làm việc chính phủ hương, bí thư đảng ủy chính là Vũ Sĩ Ngân.
Như vậy xem ra, vị Thái phó cục trưởng của cục tài chính này, rất có khả năng là người của Mã Quốc Lực.
Bởi vì vụ án của Lý Hiếu Đức liên lụy, cục trưởng cục tài chính tiền nhậm của khu Đông Phong bị miễn chức, lúc này thế lực khắp nơi vì tranh đoạt cái vị trí cục trưởng này, đều trổ hết tài năng, Lục Duệ tự nhiên biết Âu Văn Hải cũng có ý đối với vị trí này, thế nhưng dù sao cũng mới đến, mặc dù là cố tình, cũng không có độ mạnh yếu.
Mà hiện tại, Lục Duệ chính là muốn nhìn, nước của khu Đông Phong, rốt cuộc sâu đậm bao nhiêu.
Cậu của Hạ Phi tên là Bàng Lượng, thấy Trịnh Vĩnh Thành không chỉ trực tiếp cửa đẩy đi vào, phía sau tựa như còn theo hai người, sắc mặt không khỏi trở nên khó nhìn, xuất khẩu quát lớn nói: “Trịnh Vĩnh Thành, cậu muốn làm gì? Coi nơi này là nhà của mình sao?”
Lại không ngờ rằng Trịnh Vĩnh Thành không nói gì, phía sau truyền đến một tiếng cười khẽ.
” Mặt mũi của Thái phó cục trưởng thật lớn! Không phải là cái Tụ Phong Viên này là nhà anh mở?”.