Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 17: Bề ngoài hung mãnh


Trang bị có ánh sáng hồng, đó chính là trang bị cấp Hồng Tước. Nhìn hình dáng của cái trang bị này, liền lập tức nhận ra đây là một món vũ khí.

Nhanh chóng đi tới, Sở U trước tiên nhặt lên cái trang bị cấp Hồng Tước, sau đó mới bắt đầu thu hết những thứ còn lại vào túi.

BOSS dã ngoại có tỉ lệ rơi đồ là 100%, chắc chắn sẽ không xuất hiện tình huống cái gì cũng không rơi đồ.

Ngài thu được vũ khí: Thiên Lăng Võ Sĩ Miêu Đao

Vũ khí một tay, cấp Hồng Tước, lực công kích +29, mệnh trung +5, bạo kích +10, bạo kích tổn thương trí mạng +10%, tốc độ công kích +5, chú ý: Khoảng cách công kích tăng thêm 1.5 mét.

Yêu cầu nghề nghiệp: Chiến sĩ, đẳng cấp yêu cầu: level 5.

Má ơi! Cực phẩm a, phải biết trang bị tốt nhất có thể kiếm được trong thời kì tân thủ, chính là Hồng Tước, Bạch Kim trở lên chính là sau khi chuyển chức xong mới có thể dựa vào may mắn đi kiếm.

Nhìn cây vũ khí này, cái biểu tình lạnh nhạt của Sở U cũng không khỏi xuất hiện vài tia nhu hòa xuống. Cái này quả thật chính là một cái bản thu nhỏ của vũ khí co dãn, chiến sĩ có phạm vi công kích là 2 mét, nếu như dùng cái trang bị cực phẩm này, Sở U phạm vi công kích sẽ đạt tới 3.5 mét.

Y như kiếp trước mà đánh giá, vũ khí có thể tăng lên phạm vi công kích, đó chính là cực kì đáng giá, hơn nữa không chỉ là giá trị cao không thôi!

Nếu như loại trang bị này ở trong tay cao thủ, vậy thì hiệu quả của nó sẽ càng được phát huy tốt hơn, càng mạnh hơn.

Cái gì cũng không cần nói nữa, Sở U lập tức đem Khiết Bạch Chi Kiếm bỏ vào túi đeo lưng, sau đó trang bị lên cây vũ khí cấp Hồng Tước này.

Lập tức, Sở U trợn tròn hai mắt, hoàn toàn giật mình.

Tại sao?

Bởi vì cây vũ khí này quá dài rồi!

Trong trò chơi, kích cỡ của vũ khí cùng hình thể của người chơi là có liên quan nhau, vũ khí sẽ tự động căn cứ vào hình thể của người chơi mà làm ra điều chỉnh, thể hiện ra đặc điểm của vũ khí.

Nhưng nếu như vũ khí bản thân nó liền rất dài, lại phối hợp với người chơi có hình thể cao to, vậy sẽ ra cái gì?

Cây vũ khí này thân đao dài nhỏ, mũi nhọn có lưỡi, phối hợp với cái thân thể cao 2 mét của Sở U, tổng chiều dài của nó lên đến 1.9 mét, chuôi đao 40 cen-ti-mét, thân đao dài 1.5 mét. Cây Miêu đao này thật sự là dài hơn bản thực tế của nó khá nhiều.

Trang bị lên cái vũ khí này, động tác thu đao của Sở U cũng không thể lại là rút vào vỏ đao ở bên hông, chưa nói cây vũ khí này còn không có vỏ đao, vậy làm sao bây giờ?

Vác! Tay phải đang cầm lấy chuôi đao giơ qua vai, cái thân đao dài nhỏ đặt lên vai phải, lưỡi đao thì ở phía sau hông trái, đây chính tư thế thu đao mà hệ thống thiết kế cho Sở U.

Nếu như cần dùng hai tay để thực hiện một số hành động thì làm sao bây giờ? Vũ khí sẽ tự động thu vào túi.

Sở U đưa tay vung mấy lần cây Miêu Đao cấp Hồng Tước vừa lấy được, cảm giác vô cùng mềm mại, hầu như không có một chút nặng nề nào, Sở U phi thường hài lòng.

Sau đó, Sở U lại bắt đầu kiểm tra những trang bị khác.

Pháp bào Dũng sĩ bảo vệ đùi, cấp Thanh Tước

Trí lực +5, ma pháp công kích lực +2, lực phòng ngự vật lý +12, HP +80, yêu cầu nghề nghiệp: Pháp sư, đẳng cấp yêu cầu: level 5.

Chiến bào Dũng sĩ bộ giày bó, cấp Thanh Tước, sức mạnh +3, vật lý phòng ngự +7, HP +60, tốc độ di động +3, yêu cầu nghề nghiệp: Chiến sĩ, yêu cầu đẳng cấp: level 5.

Thu được vật phẩm, trái tim Thiên Lăng, vật liệu dùng chế tác vũ khí cao cấp.

Thu được tiền vàng +100.

Thu được kinh nghiệm +12000.

Sở U thanh kinh nghiệm một thoáng tăng lên ba phần mười, hiện tại Sở U lực công kích đạt đến 91, tốc độ công kích đạt đến 19.

Duy nhất khiến cho người ta tiếc nuối, chính là không có rơi ra trang bị loại áo giáp ngực. Sở U lúc trước là đã mất cái áo giáp tân thủ, cho nên bây giờ hắn liền một cái áo đều không có.

Nhìn thấy trên mặt đất đã không còn thứ gì, Sở U lại nhìn cái thân thể trần truồng của mình, không khỏi cười một cái.

《 Thiên Thế 》là không cho phép người chơi trần truồng, mặc dù chỉ là phần trên cũng là không thể.

Trừ phi trang bị bị đánh cho rơi xuống, trong túi lại không có vật thay thế, nếu không đừng hòng xuất hiện tình huống như Sở U lúc này.

Nếu như trong túi đã không có vật thay thế, vậy thì làm sao có thể tự động mà lấy ra cái khác mặc vào?

Vì vậy, ở kiếp trước có rất nhiều người vì để nhân vật có được hiệu ứng khỏa thân, một ít người đã vắt óc mà nghĩ đến cái cách đánh cho rơi trang bị này, nhưng cái cách này cũng nhận được vô số chửi rủa.

Tuy rằng có tỉ lệ nhất định trang bị trên người có thể bị đánh rơi xuống, nhưng đó cũng chỉ là tỷ lệ nhất định, hơn nữa tỉ lệ còn thấp đến đáng sợ.

Đồng thời, muốn xuất hiện cái hiệu quả đánh rơi trang bị này, thương tổn của người đánh phải đạt tới mức cực đoan. Cái này lại dẫn đến tình huống trang bị trên ngươi còn chưa rơi xuống, đối phương cũng đã nằm chết dưới mặt đất.

Khỏa thân, là ở thời gian giữa của trò chơi thậm chí là gần cuối trở thành mục tiêu cuối cùng của một ít người chơi. Bởi vì cái thứ này đại biểu cho một loại “Thời trang”, một kiểu “Ngoại hình” loại hiếm có.

Nếu như đang ở trong thành, bỗng dưng có một nhân vật hoàn toàn trần truồng 90%, nói xem có phong cách không?

Sở U ý cười, chính là vì nghĩ đến cái này, nhưng hắn không phải một đứa cuồng khỏa thân, nếu như có một cái áo có thể trang bị, hắn vẫn là sẽ tranh thủ mặc vào.

Sau đó, Sở U vác lấy cây Miêu Đao, nhanh chân trở về cửa động.

Sở U cúi người bò ra hang động, chỉ có điều hơi ngạc nhiên chính là, đã rời đi hang động khoảng chừng 1.5 mét, cây vũ khí mới của Sở U vẫn chưa được sử dụng……

Bên ngoài đã là buổi trưa, trong《 Thiên Thế 》, là có ngày đêm trôi qua, ban ngày lâu hơn một chút, khoảng 32 tiếng. Sở U đã ở trong huyệt động trôi qua hết cả đêm, thêm buổi sáng.

Liếc mắt nhìn thời gian thực, đã là 6 giờ sáng sớm.

Lúc này Sở U mới nhớ tới một người bạn của mình, lập tức mở ra bảng thông tin, phát hiện Lâm Lạc Nhi vẫn còn đang online.

Trong nháy mắt, Sở U đột nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, nhân vật của hắn đứng ở trong rừng trúc, ánh mắt tựa hồ có chút dại ra.

Nàng lẽ nào vẫn một mực chạy qua đây không có nghỉ? Nàng rốt cuộc là cách mình bao xa?

Giả sử nàng thật sự từ 11 giờ tối bắt đầu chạy qua, như vậy chạy đến hiện tại đã là 7 tiếng, thời gian trong trò chơi càng là 14 tiếng, nàng lại kiên trì đến như vậy?

Vấn đề nghiêm trọng a! Không được, phải đi hỏi một cái cái cô nàng này mới được.

Sở U lập tức gửi cho Lâm Lạc Nhi một tin giọng nói.

– Lâm Lạc Nhi, cậu đang làm gì thế?

Một phút hơn, Sở U ngẩng đầu nhìn…

Hai phút hơn, Sở U buồn chán nhìn ngắm bốn phía…

Ba phút hơn, Sở U nghĩ có nên đem con Tiểu Yêu Trư gần đó cho giết chết không.

– Tôi sắp đến rồi!

Lâm Lạc Nhi rốt cục truyền đến âm thanh.

– Cái gì? Cậu sắp đến?

Sở U cả kinh, linh cảm trong lòng từ từ biến thành sự thật.

– Làm sao?

Đối phương cũng cả kinh.

– Không… Cơ mà, cậu là từ nơi nào chạy tới?

– Từ Bàng Sơn Thành, Lạc Hoa Thôn a!

Lâm Lạc Nhi đáp.

Sở U lập tức mở ra bản đồ bắt đầu tìm cái chỗ này.

Lựa chọn chỗ cần đến, từ nơi này xuất phát, ra được kết quả: Ngài cần chạy bộ 4 tiếng mới có thể đến! (thời gian trò chơi)

Má ơi! Nhìn thấy kết quả này, Sở U không khỏi giật mình, mình là có thể dựa dẫm vào tốc độ di động bổ trợ, thể lực bổ trợ, Lâm Lạc Nhi nàng là tuyệt đối không có cái gì tốc độ di động thêm vào, như vậy, thời gian nàng cần chạy chắc chắn phải càng lâu.

“Cũng thật là một cô gái ngốc…”

Sở U một người đứng ở rừng trúc, tự lẩm bẩm. Sớm biết như vậy, Sở U chắc chắn sẽ không đồng ý để Lâm Lạc Nhi chỗ xa như vậy chạy tới đây, bởi vì thể lực của người chơi là không thể một mực cứ chạy, dù sao cũng phải ngồi xuống nghĩ ngơi đi?

– Ừ… Tốt, cậu nếu như đến liền kêu ta, tôi ở chỗ này chờ.

– Ừm!

Nếu người ta cũng đến rồi, mình càng không thể rời đi. Tùy tiện liếc nhìn xung quanh, sau đó lại hường về khu quái cấp thấp đi tới.

Đại khái hơn nửa tiếng thời gian trò chơi.

Bảng thông tin của Sở U vang lên.

– Sở U, tôi đã đến Lưu Huỳnh Thôn, cậu ở chỗ nào?

– Ừ… cậu ra thôn, tùy tiện tìm một nơi không có người chơi khu quái level 1, sau đó gửi tọa độ cho tôi.

Tên của Sở U hiện tại vẫn là màu đỏ, xuất hiện ở Tân Thủ thôn sẽ chọc đến phiền phức không cần thiết.

Lâm Lạc Nhi mặc dù đối với với lời nói của Sở U cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không nói gì, tùy tiện tìm cái phương hướng, liền chạy đi.

– Tôi ở 131, 874, 658.

Nghe được đối phương, Sở U lúc này đã đến khu level 4, đã sắp vào tới khu level 3.

– Được rồi, cậu chờ chút, tôi đến đây.

Sở U nhanh chóng hướng phía sườn núi chạy tới.

Dọc theo đường đi, Sở U còn tình cờ gặp mấy người chơi, ở trong ánh mắt kinh ngạc của những người kia, thân hình cao to của Sở U mang theo một làn khói nhạt màu đỏ cứ thế lướt qua, đương nhiên còn cái “Ngoại hình” đặc biệt của hắn, cùng với cây vũ khí cũng bắt mắt không kém.

“Hô”, khi đã sắp đến được tọa độ cần đến, điểm thể lực cũng đã biến thành 0, Sở U không thể không đổi sang đi bộ.

Nghĩ đến đã sắp gặp được cô ta, trong lòng Sở U đột nhiên có vài phần kích động.

Nhưng trong mắt Sở U lại lóe qua một ít mờ mịt, bởi vì cái phần cảm xúc này quả thật chính hắn cũng không hiểu là thế nào, Sở U suy nghĩ mãi mà không tìm được manh mối gì, lẽ nào mình giống như vị bạn học kia nói, thầm thương trộm nhớ cô ấy sao?

Sao có thể có chuyện đó, mình suýt chút nữa còn quên luôn cô ta. Nhất định cái thân phận kia của cô ấy đã hấp dẫn mình, Lạc Thủy Huy Dạ! Sở U cứ như vậy khẳng định trong lòng, bởi vì vừa nghĩ đến người mình yêu thích, hắn là nghĩ tới một người khác.

Người kia nha… Còn đang học tiểu học, nhà nàng, chính là cô nhi viện U U.

Nhớ tới cô bé kia, Sở U lại vô cớ cười một cái.

Có thời gian, liền đi qua thăm nàng một chút đi, nhìn xem lúc nhỏ nàng là người thế nào.

Đi chưa được mấy bước, Sở U đột nhiên quay người, hướng về sau nhìn lại, chỉ thấy cách mình khoảng 100 mét, có 3 người chơi đang chạy tới, ánh mắt bọn họ mang theo kinh ngạc. Đẳng cấp của Sở U khiến bọn họ thật kinh động, đặc biệt là cái ngoại hình đặc biệt này của Sở U.

– Lại đi theo liền đem các ngươi giết sạch.

Sở U giọng phát ra không lớn, vừa vặn có thể để cho bọn họ nghe thấy. Nhìn thấy cả 3 đều dừng lại, lúc này Sở U mới xoay người đi tiếp, thỉnh thoảng còn hướng về sau liếc nhìn, phát hiện đối phương lại thật không đi theo nữa rồi.

Sở U đến một khu rừng núi, liếc mắt nhìn tọa độ, khẳng định mình là đi đúng đường.

Tiếp tục đi… Từ từ đi qua một vùng địa hình phức tạp, một bóng người mặc Mục Sư bố giáp xuất hiện trước trước mắt Sở U.

Một nụ cười hiện lên, chỉ có điều rất nhanh, Sở U liền thu hồi nó rồi.

Khí chất trên người Sở U lúc này đột nhiên biến hóa, khuôn mặt trở nên lạnh lẽo, đi tới.

– Lẽ nào liền tên ngươi cũng không cho ta biết sao?

Một người chiến sĩ level 2, tên là Ma Vận Thương Mang, biểu lộ ra một vẻ mặt khó chịu. Ở xung quanh hắn, còn có 5 người chơi có nghề nghiệp khác nhau. Lúc này bọn họ chính là đang vây quanh Lâm Lạc Nhi.

– Thêm cái hảo hữu liền khó khăn như vậy? Cô em ngươi có phải bị bệnh hay không?

Một người chơi trong đó thiếu kiên nhẫn nói, hắn quả thực không có hứng thú với nữ nhân này, chỉ có điều lão đại không đi, hắn cũng không thể đi.

Cái lúc vừa nhìn thấy dung mạo của Lâm Lạc Nhi, Ma Vận Thương Mang quả thật có cảm giác như gặp được tiên nữ vậy, mặc dù biết trò chơi có thể “Sửa mặt”, nhưng cái cỗ khí chất này của đối phương cũng đã hấp dẫn hắn.

Thật sự là muốn nhìn đối phương kĩ một chút!

Cũng liền như vậy một chút, Ma Vận Thương Mang đã say mê. Hắn quyết định theo đuổi nàng, hay chí ít thêm cái hảo hữu trước nói sau, sau đó, dựa vào kinh nghiệm lăn lộn của chính mình, biết đâu chừng sẽ có kết quả đây.

Nhưng nơi nào nghĩ tới, cái cô nàng dung mạo tuyệt đẹp này lại không thèm để ý hắn.

Lời hay đều nói ra hết, nhưng đối phương chính là không để ý tới, Ma Vận Thương Mang sắc mặt cũng dần đen xuống.

Trong lúc hai bên đang giằng co, thì một âm thanh vô cảm xuất hiện trong đầu mỗi người bọn hắn.

Hệ thống nhắc nhở: Xung quanh ngài có người chơi tên đỏđang đến gần, xin mời tăng cao cảnh giác, sau khi thấy được lập tức giết chết!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận