Ryou - Hành Trình Trở Thành Ma Thần

Chương 19: Thủy nương Yuri


Chạy ra khỏi Bãi Vô Hạn, cậu gọi cho Hajima.

– Ngài cần gì ạ? (Kazuto)

– Có một Bãi Vô Hạn ở … Đó là một trong hai căn nhà của tôi. Làm mọi cách cho bọn quái lên đến cuối cấp hạ hoặc đầu cấp trung đi. Cho người khác vào luyện tập cũng được. Xong thì báo tôi (Ryou)

– Chuyện đó thì dễ thôi! Ngài có thể cho tôi hỏi lí do không ạ? (Kazuto)

– Không (Ryou)

– Vậy chúng tôi sẽ bắt đầu vào ngày mai. Ngài còn cần gì không? (Kazuto)

– Ờ… À! Có bãi săn nào mạnh mạnh cho tôi thử nghiệm một tí (Ryou)

– Chúng tôi xin lỗi nhưng trong địa bàn của Hajima hay Kisami không có một bãi săn nào mạnh cả. Nhà của ngài từng là bãi mạnh nhất đấy (Kazuto)

‘Mấy con cá level 7 mà mạnh nhất…’

– Vậy có chuyện gì cho tôi làm không? Rảnh quá sinh lười mất (Ryou)

Cậu quyết định tạm từ bỏ việc lên level vì điều kiện không phù hợp. Còn chăm sóc cho đội quân thì cũng vậy, phải có xác quái mạnh. Hiện giờ cậu không biết phải làm gì cả. Nếu vào địa bàn của một thế lực khác rồi người ta đem cả đạo quân ra đánh thì rất phiền phức.

– Hiện tại thì Hajima và Kisami chỉ tập trung mở rộng địa bàn và thu thập nhân tài. Hai ngày nữa chúng tôi sẽ có một cuộc nói chuyện với nhà Hikita, Hasagi và Cục. Nếu muốn thì ngài có thể tham dự (Kazuto)

– Hikita? Tại sao lại là Hikita? (Ryou)

– Hikita cũng là một thế lực mạnh. Họ còn mạnh hơn cả Hajima hay Kisami một chút, nhưng họ đang đóng cửa hoạt động một mình. Tuy bình thường thì việc này sẽ không có ảnh hưởng gì nhiều, nhưng lãnh địa của họ là nơi có nhiều nguyên liệu tốt nhất nên những thế lực khác đang cố gắng lập một liên minh với họ (Kazuto)

– Ra vậy… Họ có nhiều bãi săn đúng không? (Ryou)

– Vâng! (Kazuto)

– Được thôi. Đến lúc đó tôi sẽ có mặt (Ryou)

Cậu không liên lạc với Hikita ngay bây giờ với cái tên Lucky Investor, vì nếu làm vậy cậu sẽ lộ thân phânn của mình. Cậu sẽ tham dự cuộc gặp mặt với tư cách là Lucky Investor, Hắc hoàng và là người điều hành hai trong năm thế lực mạnh nhất nước cùng một lúc.

Nếu hên thì cậu có thể nhận được niềm tin của cả Cục và Hasagi nữa. Nếu chuyện đó xảy ra thì gần như cả nước Nhật nghe theo lời của cậu. Và cậu muốn săn ở đâu cũng được!

‘Tiếp theo là ‘rủi’ nhỉ? Không đem cái đó vào cuộc họp được’

Nếu ‘rủi’ xảy ra trong cuộc họp, giấc mơ “săn cả đất nước” của Ryou sẽ tan biến. Vì thế, cậu quyết định trong ngày mai phải làm cho cái ‘rủi’ đó xuất hiện. Nhưng bằng cách nào thì cậu không biết.

‘Mình làm chính trị giỏi đấy nhỉ?’

Cậu tự khen mình một câu rồi bắt đầu chạy về nhà.

Tự khen mình cũng là một cách để cậu vượt qua cuộc sống nhàm chán trước đây ngoài âm nhạc. Đôi lúc, hoàn thành một việc mà cậu cho là bất khả thì thì cậu sẽ vỗ tay vài cái hoặc nói “Boom! Magic!”.

Dù gì cậu cũng tự kỉ, hành động này được cho là bình thường.
_______________________________

Đứng trước nhà cậu là một cô gái.

Cô cao khoảng bằng Siri, tóc xanh dương nhạt gần như là xám, mắt vàng. Cô mặc trên mình một bộ váy ngắn, với giày, găng tay và một chiếc nơ trên đầu. Tất cả đều xanh dương.

Trong đầu của Ryou từ lâu đã không có phân biệt chủng tộc, giàu nghèo, nam nữ, địa vị,… vì cậu tự kỉ và chỉ quan tâm bản thân mình. Một lí do nữa là dù bất cứ ai xuất hiện trước nhà cậu, chỉ có một thứ cậu có thể nghĩ tới.

Là phiền phức. Phiền phức thì không có giới tính hay chủng tộc. Phiền phức là phiền phức, và cậu không thích phiền phức.

Nhưng lần này lại khác. Có phiền phức đồng nghĩa với ‘rủi’ đã xảy ra. Cậu không cần phải cố gắng làm gì nữa.

Ryou tiến lại gần cô gái.

– Cô đang xâm nhập bất hợp pháp đấy (Ryou)

– A! Cậu là chủ nhà à? Vậy cậu là Hắc hoàng mới nổi đúng không? (Cô gái)

‘Hửh?’

Cái tên Hắc hoàng cậu mới quyết định hôm qua, mà hôm nay đã lan ra rồi à? Mà cậu từng nghĩ cái tên đó sẽ đuổi phiền phức đi, nhưng không ngờ nó lại rủ phiền phức tới.

– Đúng thì sao? (Ryou)

– Tôi là Thủy nương Yuri của Hasagi. Tôi đến để thách đấu cậu giành cái danh Vương! (Yuri)

– … Cô biết bây giờ là trời tối đúng không? Cô còn chả phải một Vương mà đi thách đấu Hắc hoàng trong trời tối? Thiếu thông minh à? (Ryou)

– Cái đó… là tôi chờ cậu từ trưa mà đến giờ cậu mới về đó chứ. Nhưng ở đây cũng có nước, coi như huề đi (Yuri)

– Luyện đến đâu rồi? (Ryou)

– Sao lại hỏi chuyện đó? Giữa cấp thấp (Yuri)

– Haiz~ (Ryou)

Cậu bó tay với Yuri rồi. Yếu xìu mà đòi đi đánh nhau.

Ryou chuyển đổi bộ Hắc hoàng chiến trang sang bộ dưới nước cậu mua đầu tiên. Chiến đấu với một cấp thấp mà mặc đồ huyền thoại thì hơi quá.

– Bắt đầu nào (Ryou)

– Nói trước cho cậu biết. Tuy tôi không mạnh bằng Vương nhưng tôi vẫn có một biệt danh, không thể khinh thuờ… (Yuri)

– Bắt đầu (Ryou)

– Hừ. Cậu mất lịch sự quá đấy. Vậy thì xem chiêu mạnh nhất của tôi đây. Thủy Ngục!  (Yuri)

Một dòng nước từ dưới sông chảy lên như một con rắn, và tạo thành một quả cầu nước bao quanh Ryou với đường kính 2,5m.

Ryou… chỉ đứng yên đó. Cậu nhìn Yuri với khuôn mặt chán nản và khinh bỉ.

– Cậu đi đến đâu thì Thủy Ngục sẽ theo cậu đến đó. Và với ma thuật hệ hắc ám thì cậu không thể phá nó đâu. Hãy đầu hàng trước khi ngạt chết! (Yuri)

-… Có vậy thôi à? (Ryou)

– Hểh? Cậu thở được sao? Còn nói nữa? (Yuri)

– Ờ. Mà mấy người kia không nói được thì đầu hàng kiểu gì? (Ryou)

– Chưa có ai đầu hàng cả! Họ đều quơ tay quơ chân tìm cách thoát đến khi bất tỉnh mới thôi (Yuri)

– Thế lỡ họ quơ tay đầu hàng thì sao?(Ryou)

– Ừ… nhỉ…. (Yuri)

– Trận này tôi thắng. Được chứ? (Ryou)

– Được… (Yuri)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận