Sau Khi Sống Lại, Các Anh Hối Hận Rồi

Chương 89: Vả mặt


Hậu hoa viên cũng có không ít phu nhân mang các quý nữ đến tham gia yến hội, từng người bộ dáng tâm hoa nộ phóng mặt lại mang ngượng ngùng.

“Hắn đang nhìn ta!”

“Rõ ràng là đang nhìn ta……”

Hai quý nữ đứng ở phía sau Khương Ấu An nhỏ giọng tranh chấp.

Khương Ấu An: “…………”

Vân An quận chúa ở một bên trong lòng hừ lạnh một tiếng.

Lớn lên xấu như vậy, hắn sẽ nhìn các ngươi sao? Hắn rõ ràng chính là đang nhìn bổn quận chúa!

Lúc này, Khương Ấu An thế nhưng có loại xúc động muốn trùm bao tải Mặc Phù Bạch, sau đó khiêng về nhà.

Lớn lên quá đẹp cũng không tốt, trêu hoa ghẹo nguyệt!

“Văn phu nhân, ngươi mau xem, thần Nam Vương phi đều xem trợn tròn mắt!” Lý phu nhân nói.

Văn phu nhân mắt nhìn Cung Ngọc Yến, ha hả cười nói: “Ta nghĩ Vương phi lúc này trong lòng khẳng định sẽ khó chịu, nhìn công tử nhà khác, người nào không phải là ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng. Đây là thất hoàng tử điện hạ Thần Quốc, sinh ra giống như tiên nhân, nhìn lại nhi tử của nàng, diện mạo giống như quỷ muốn dọa người, Thế tử phi nửa đêm ngủ ở bên cạnh một người như vậy, nửa đêm mở mắt ra, người dều bị dọa mất nửa cái mạng, cũng thật là đáng thương.”

Lý phu nhân quay đầu, ánh mắt nhìn như đồng tình lại mang theo vui sướng khi người gặp họa nhìn về phía Khương Ấu An.

“Các ngươi nói cái gì?” Cung Ngọc Yến hoàn hồn tới, trừng mắt với hai người này.

Văn phu nhân đi đến bên cạnh người Cung Ngọc Yến: “Vương phi, ngươi nhìn đến không? Người nọ lớn lên anh tuấn đi?”

“Ngươi già như vậy rồi, chẳng lẽ còn có ý tưởng?” Cung Ngọc Yến hừ lạnh một tiếng.

Văn phu nhân cười nói: “Vương phi nói thật buồn cười, ta chỉ là suy nghĩ a, ngươi này trong lòng có thể hay không vì nhi tử ngươi mà cảm thấy tự ti? Người nọ vừa xuất hiện, liền như minh châu bắt mắt loá mắt, mà Thế tử hắn vừa xuất hiện, sợ là có không ít người buổi tối sẽ làm ác mộng đi?”

Cung Ngọc Yến không ra tiếng.

Văn phu nhân còn tưởng rằng chính mình nói là chọc tới chỗ đau của Cung Ngọc Yến, cùng Lý phu nhân liếc nhau, hai người càng hăng hái.

“Văn phu nhân, ta suy nghĩ người mẫu thân nọ hẳn là một đại mỹ nhân đi?”

Văn phu nhân cười nói: “Có lẽ là phụ thân lớn lên anh tuấn đâu?”

Lý phu nhân hắc hắc cười, liếc mắt một cái nhìn Cung Ngọc Yến: “Văn phu nhân, phần lớn nam tử diện mạo đều tùy mẫu thân, bất quá ta nghĩ mẫu thân người nọ là một đại mỹ nhân, phụ thân chắc chắc cúng sẽ không kém đâu, đúng không, Vương phi?”

Văn phu nhân cười ra tiếng tới: “Vẫn là Lý phu nhân hiểu biết nhiều, ai nha, Vương phi ngươi cũng không nên hiểu lầm a, Lý phu nhân không phải có ý tứ nói ngươi lớn lên xấu, sinh ra tới hài tử cũng xấu ……”

“Đúng vậy, vương phi ngươi chớ có giận ta.”

Khương Ấu An thật phục này hai nữ nhân.

“Thế tử phi thật đúng là đáng thương.”

Đúng lúc này, Diệp Vân An vui sướng khi người gặp họa nói.

Mới vừa rồi lời nói của Lý phu nhân cùng văn phu nhân, nàng đều nghe được.

Khương Ấu An lười đến phản ứng Diệp Vân An.

Đúng lúc này, Cung Ngọc Yến than nhẹ một tiếng.

Văn phu nhân cùng Lý phu nhân đang muốn tiếp tục nã pháo, há liêu Cung Ngọc Yến hướng tới phía trước đi đến.

Nàng hướng tới tên nam tử bạch y kia đi đến!

“Nàng chẳng lẽ là bị chúng ta kích thích tới rồi? Phải đối người nọ làm khó dễ?”

“Không thể nào?”

Cung Ngọc Yến đi đến trước mặt Mặc Phù Bạch.

Mặc Phù Bạch nhìn mẫu thân nhà mình, hơi nhíu mày.

Lý phu nhân cùng văn phu nhân không nhìn được biểu tình của Cung Ngọc Yến.

Mà Cung Ngọc Yến lại là hướng tới nhi tử nhà mình lộ ra một ý cười đắc ý, còn có ý tứ vụng trộm, dùng một câu không dễ nghe mà nói, đó là đê tiện……

“?”

Cung Ngọc Yến thanh thanh giọng nói, bỗng nhiên mở ra đôi tay, ở dưới tình huống mọi người đều không có phản ứng, đột nhiên ôm lấy nam tử anh tuấn trước mặt.

Lúc này, Mộ chiêu nghi đều ngây ngẩn cả người.

Càng miễn bàn những người khác.

Đều dùng một loại ánh mắt khiếp sợ nhìn Cung Ngọc Yến.

Vương phi đây là điên rồi phải không?

Chỉ là giây tiếp theo ——

Cung Ngọc Yến lớn giọng hô: “Nhi a, con của ta a…… Ngươi như thế nào sẽ lớn lên xấu đến như vậy a? Xấu quái dị, xấu đến yêu cầu mang mặt nạ, xấu đến vì nương tâm đều phải nát a a a a a!”

Văn phu nhân: “???”

Lý phu nhân: “???”

Diệp Vân An: “!!!”

Những người liên can: “!!!”

Mặc Phù Bạch: “…………”

Khương Ấu An sửng sốt, thật sự là nhịn không được, cười to ra tiếng.

“Ha ha!”

Mặc Phù Bạch nghe được tiếng cười của Khương Ấu An, giương mắt hướng nàng nhìn lại, đáy mắt còn mang theo một tia nghi hoặc.

“Nhi a, nương thế nhưng đem ngươi sinh đến xấu như vậy, nương thật là không có thể diện đối mặt với liệt tổ liệt tông….. Không có thể diện đối diện với toàn bộ người trong thiên hạ!”

Mặc Phù Bạch: “…………”

Văn phu nhân cùng Lý phu nhân há miệng, đều có thể nhét được một quả trứng gà.

“Thần Nam Vương Thế tử?” Diệp Vân An thình lình nhảy ra mấy chữ.

Đám người liền giống như nổ tung chảo, ầm ầm một chút nổ tung.

“Mẹ nó, hắn là thần Nam Vương Thế tử?”

“Mặc Phù Bạch?”

“Thế nhưng là thần Nam Vương Thế tử? Không phải nghe đồn thần Nam Vương Thế tử diện mạo như ác quỷ sao? Xấu sao? Hắn tính xấu, chúng ta đây tính cái gì?”

“Trời ạ, hắn thế nhưng là thần Nam Vương Thế tử!!!”

“!!!”

Không ít các quý nữ thế gia đều hướng Khương Ấu An nhìn lại, khiếp sợ rất nhiều, đáy mắt còn kèm theo một tia hâm mộ cùng ghen ghét.

Vốn dĩ các nàng nghe xong Văn phu nhân cùng Lý phu nhân nói, còn có chút vui sướng khi người gặp họa, nhưng hiện tại!!!

Cung Ngọc Yến gắt gao ôm người nhi tử, trong lòng cuồng tiếu a!

Xem lão nương không đem các ngươi những người này vả sưng mặt.

Đây là nhi tử của lão nương, so thân sinh còn muốn thân sinh!

“Nhi a, ngươi vừa xuất hiện, đều làm mù mắt đám người đó, ngươi nói nương phải làm sao bây giờ a, nương thật sự hảo thương tâm a…… Nương hảo khổ sở a……”

Nhi a, ngươi cái gì cũng đừng nói, để nương lại khoe khoang hai lần.

Sợ nhi tử của mình không cho mặt mũi, Cung Ngọc Yến đem Mặc Phù Bạch ôm thật chặt.

Mặc Phù Bạch đầu có chút đau.

Nhưng không có đẩy Cung Ngọc Yến ra.

Cung Ngọc Yến quay đầu hướng tới Mộ chiêu nghi nhìn: “Chiêu nghi nương nương a, ngươi xem mặt con ta, bị lửa đốt đều hủy dung a!”

Mộ chiêu nghi…………

Mặt đỏ lên.

Ai cùng nàng nói, thần Nam Vương phủ Thế tử lớn lên xấu?!

Cung Ngọc Yến không nghĩ buông nhi tử nhà mình ra a, ngày thường nhi tử đều không cho nàng chạm vào, này thật vất vả không đẩy ra nàng…… Ai, chính là không có cách nào, nàng đến tìm về bãi a!

Cung Ngọc Yến lưu luyến không rời thu hồi tay, sau đó lắc mông, hướng tới Văn phu nhân cùng Lý phu nhân đi đến.

Hai người này vừa thấy, lập tức muốn chạy.

Chỉ là, Khương Ấu An ngăn trở một bên đường đi

“Hai vị phu nhân đây là muốn đi đâu? Hoàng Thượng cùng Trưởng công chúa điện hạ lập tức liền phải trở lại a……” Khương Ấu An chớp chớp đôi mắt nói.

“Tránh ra……”

Khương Ấu An không cho.

Hai người lại muốn hướng một hướng khác đi, Khổng phu nhân thanh thanh giọng nói cũng tiến lên ngăn trở đường đi hai người: “A, hôm nay thời tiết này thật tốt a……”

Hai người: “!!!”

Cung Ngọc Yến cười tươi như hoa: “Văn phu nhân a, ngươi nói rất đúng, ta xấu, ta sinh nhi tử cũng xấu, xấu đến đều không thể ra tới gặp người nga!”

Hai người: “!!!”

“Con ta thời điểm còn nhỏ, lúc ấy ta còn mang theo hắn ngủ, nửa đêm ta vừa tỉnh tới, nhìn đến gương mặt kia của hắn, đều bị dọa đến không ngủ được……..Aizzzz, ta như thế nào khổ như vậy đâu!”

“Ta thật khổ nga…… Nga hoắc hoắc hoắc.”

Văn phu nhân cùng Lý phu nhân hai người muốn điên rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận