Sau Khi Thế Thân Pháo Hôi Là Ta Chết Đi

Chương 18: 18: Ngạo Kiều Tiểu Băng Sơn Sư Đệ X Liếm Cẩu Đại Sư Tỷ 18



Edit+Beta: Đặc Lôi Tây
Tang Nhị dạ dày cồn cào, thật sự rất muốn nôn.

Nàng dùng sức vỗ vai Đan Hoằng Thâm, ý bảo gã thả mình xuống.
Để tránh nàng nôn lên đầu mình, Đan Hoằng Thâm chỉ đành thả nàng xuống đất.

Tang Nhị vội vã đẩy gã ra, thất tha thất thiểu đi vào bụi cỏ bên cạnh
Dạ dày đang quay cuồng, bỏng rát nóng như lửa đốt, nhưng nàng lại chẳng nôn được gì.
Tang Nhị khó chịu dùng tay áo khẽ xoa miệng, ánh mắt mê mang.
Đan Hoằng Thâm ghét bỏ nhìn nàng, chống nạnh nói, “Để ta xem lần sau ngươi còn dám uống nhiều như vậy không, khó chịu cũng đáng đời lắm”
“Lần sau là bao giờ…”
“Cái gì?”, Đan Hoằng Thâm không nghe rõ nàng lẩm bẩm câu gì.
Tang Nhị xoa mặt, lắc đầu đứng lên, cơ thể có chút loạng choạng.
Đan Hoằng Thâm cũng không nghĩ nhiều, đang muốn tiến đến kéo nàng lên thì đã có một bóng người nhanh hơn gã một bước, nhanh chóng ôm chặt Tang Nhị lảo đảo suýt ngã vào lòng.
Đan Hoằng Thâm ngẩn ra, dời mắt khỏi vòng tay trống rỗng của mình, khi đối diện với ánh mắt của Tạ Trì Phong, gã nhất thời nổi giận, “Ngươi làm gì vậy?”
Trong một năm qua, ngoài mặt Đan Hoằng Thâm chưa từng có xung đột gì với Tạ Trì Phong, nhưng trong tối những mâu thuẫn giữa họ đã bất tri bất giác chất cao như núi, quan hệ cũng đầy mùi thuốc súng.

Gã luôn cảm thấy Tạ Trì Phong có địch ý với mình, nhưng lại không có bằng chứng, chỉ có thể nói họ trời sinh không phải một loại người.
Tạ Trì Phong đêm nay tâm trạng vốn dĩ cực tệ, ban nãy khi không thấy Tang Nhị đâu, hắn liền ra ngoài tìm.

Nghĩ đến cảnh Tang Nhị đứng không vững, dựa đầu trước ngực Đan Hoằng Thâm khi nãy, trong lòng hắn chợt trào dâng một sự phẫn nộ, từ đó ngữ khí cũng không tốt lắm.

Hắn lạnh lùng hỏi, “Còn huynh, huynh đến đây làm gì?”
“Ta đương nhiên là đến đón nàng về”
“Không cần”, Tạ Trì Phong hoàn toàn không có ý định buông tay, hắn lạnh như băng mà nhìn đối phương, hạ lệnh đuổi khách, “Huynh về đi”
“Dựa vào gì chứ?”, Đan Hoằng Thâm thái độ gay gắt chống đối, “Tốt xấu gì Tang Nhị và ta đều có cùng một sư phụ, bọn ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, việc ta đón nàng về là thiên kinh địa nghĩa.

Ngươi là gì của nàng mà có thể thay nàng nói không cần?”
Tang Nhị bị sự ồn ào giữa hai người khi lời qua tiếng lại mà có chút không thoải mái, nàng giật giật thân thể, trong không khí nồng nặc mùi rượu, nàng loáng thoáng ngửi được một mùi thơm.

Nàng khẽ lầm bầm một tiếng trong cổ họng, sau đó cọ cọ mặt vào tay áo thiếu niên bên cạnh.
Hành động này khiến hai người đang giằng co đồng thời ngẩn người.
Tuy không hẳn hành động kia là do Tang Nhị cố ý, nhưng đó cũng xem như là một sự lựa chọn nhằm kết thúc cuộc giằng co này.

Thần sắc Tạ Trì Phong dịu xuống, hắn nhìn thoáng qua Đan Hoằng Thâm, mặt không cảm xúc nói, “Ta trước mang tỷ ấy đi vào uống trà giải rượu.

Chốc nữa ta đương nhiên cũng sẽ đưa tỷ ấy về, không cần huynh nhọc lòng”
“Ngươi!”
Đan Hoằng Thâm nhìn theo bóng hai người, tức đến não căng phồng, nhưng lại chẳng thể làm gì khác.

Gần đây Tang Nhị một hai muốn mặt nóng dán mông lạnh, thiên vị Tạ Trì Phong.

Thêm nữa, gã cũng không thể nào động thủ với Tạ Trì Phong ở Xích Hà phong ngay trong ngày vui của hắn.


Còn có một điểm gã không muốn, nhưng lại không thể không thừa nhận, cho dù động thủ, gã có lẽ cũng không phải đối thủ của Tạ Trì Phong.
Bỏ đi, gã không nên lo lắng chuyện của Tang Nhị.
Để mặc nàng chết vì ngốc đi.

Chấp mê bất ngộ như vậy, nàng nhất định sẽ có ngày phải hối hận!

Bồ Chính Sơ tính toán thật sự chu đáo, vì nơi đây đều là những thanh thiếu niên huyết khí tràn đầy, lo lắng có người uống quá nhiều rồi gây chuyện nên đã sớm chuẩn bị trà đậu xanh giải rượu.
Tang Nhị uống trà xong, cảm giác dạ dày nhộn nhạo cũng dịu xuống, thoải mái hơn rất nhiều.
???? Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé ????
Thời gian cấm đi lại ban đêm đã đến gần, yến hội cũng sắp kết thúc.

Tạ Trì Phong như lời hứa ban nãy, đưa Tang Nhị về động phủ.
Có người uống say sẽ mượn rượu làm càn, trở nên rất phấn khích, nhưng Tang Nhị hiển nhiên thuộc dạng sau khi say sẽ rất yên tĩnh, ngoan ngoãn.
Sau khi được Tạ Trì Phong đỡ lên trên ghế nằm, nàng liền rúc thành một khối không nhúc nhích.

Gò má, bên tai, cánh mũi, đều vì say mà ửng hồng, cánh môi no đủ cũng đỏ như trái đào căng mọng.

Trong chớp mắt, mùi rượu ngòn ngọt không thể vứt tràn ngập khắp cả động phủ.
Tạ Trì Phong đốt nến trong động lên.

Nến vừa sáng, Tang Nhị liền có chút không thoải mái mà hơi nghiêng đầu, lẩm bẩm những lời người khác nghe không hiểu.
Tạ Trì Phong dừng một chút, hắn thắp nến vốn là vì lo lắng khi Tang Nhị đi tiểu đêm sẽ vì không nhìn thấy đường mà vấp té.

Nghe thấy nàng thấp giọng oán giận, Tạ Trì Phong nhìn nàng một cái, sau đó cầm giá cắm nến đặt xa hơn một chút, còn dùng một chiếc chụp đèn chụp lên
???? Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé ????
Hai mày Tang Nhị lần nữa giãn ra.
Tạ Trì Phong ôm một chiếc chăn đến, nhẹ nhàng đắp lên người nàng.

Hắn ngồi xuống chiếc ghế cạnh mép giường, nặng nề mà nhìn chằm chằm Tang Nhị ngủ.
Nhớ khi còn nhỏ, cha mẹ hắn vẫn còn sống luôn khen hắn thông minh, rất nhiều người lớn thích hắn.

Sau khi Tạ gia diệt môn, một kẻ lưu lạc như hắn lại thành tiểu khất cái bị mọi người ghét bỏ, đánh chửi.
Nhân tình ấm lạnh cả hai cực, hắn đều nếm đủ.
Cho nên, sau khi gia nhập Chiêu Dương tông, cho dù có rất nhiều người nói ái mộ hắn, thái độ của Tạ Trì Phong cũng rất lạnh nhạt, càng đừng nói đến việc sẽ vì thế mà sung sướng khôn kể.

Hắn biết, tình cảm của con người có thể thay đổi chỉ trong nháy mắt.
Hắn cũng quen với việc độc lai độc vãng.

Những người tự xưng là ái mộ hắn, cũng chẳng có mấy ai thật sự có thể đến gần trái tim hắn.
Một năm trước, thời điểm Tang Nhị vừa mới bắt đầu bám riết lấy hắn, Tạ Trì Phong thật sự không quen, trong lòng cũng có chút phiền chán nàng.

Nhưng hắn lại không ngăn cản Tang Nhị tiếp cận mình vì khi đó, hắn theo bản năng lợi dụng sự ái mộ của nàng để khiến Đan Hoằng Thâm thống khổ, ghen ghét.
Nhưng con người nào phải cỏ cây, sỏi đá.


Dần dần, khi đã thấy quá nhiều thần sắc dịu dàng lại chuyên chú kia của Tang Nhị, thái độ của Tạ Trì Phong cũng thay đổi, bắt đầu không mang theo định kiến mà nhìn thẳng vào con người của nàng.
Đêm nay, khi chứng kiến một màn kia, trong đầu hắn đã hoàn toàn không còn ý tưởng lợi dụng như một năm trước nữa.

Và sự tức giận trào dâng mãnh liệt trong lòng kia cũng vô cùng chân thật.
Bỗng nhiên hắn nhớ ra, một năm trước, Tang Nhị cũng vì muốn cùng hắn song tu mới tiếp cận hắn.
Gần đây, số lần nàng tìm hắn càng ngày càng ít.

Tuy rằng nụ cười kia vẫn như cũ, nhưng mọi đặc quyền vì thích mà dành riêng cho hắn, đều như cát chảy qua tay, chậm rãi biến mất.
Người ngoài không thể thấy rõ nhưng người từng được Tang Nhị nâng niu, quý trọng trong lòng bàn tay như hắn sao có thể không phát hiện được?
Nàng có ý gì chứ? Chẳng lẽ nàng định chuyển mục tiêu, tìm một người dễ dàng đồng ý song tu với nàng hơn mình?
Tạ Trì Phong ánh mắt chợt lạnh như gió rét mùa đông.
Hắn không thích bị người khác quấn lấy, cũng không biết mình gần đây bị gì nữa.
Nhưng hắn ghét nhất loại người một dạ hai lòng.
Cho nên, hắn không thể chịu đựng được việc đôi mắt vốn luôn dõi theo hắn của Tang Nhị có một ngày cũng sẽ nhìn người khác.
Đúng lúc này, Tang Nhị đang nằm trên ghế dường như cảm thấy khát nước, nàng khẽ nhúc nhích người, hai mắt vẫn nhắm, nhỏ giọng nói, “Nước…”
???? Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé ????
Tạ Trì Phong như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, hắn không nói một lời đứng dậy rót ly nước và đưa đến tận bên môi nàng, chậm rãi đút nàng uống.

Tay hắn cầm ly, khi tiếp xúc, đốt ngón tay hơi lạnh của hắn không cẩn thận chạm vào môi nàng.
Xúc cảm, so với chỉ nhìn từ bên ngoài, ấm áp, mềm mại hơn nhiều.
Bởi vì nàng hơi nhếch môi, Tạ Trì Phong thấp thoáng còn có thể nhìn thấy đầu lưỡi bên trong.
Cũng không biết nó có mềm như môi không.
Tạ Trì Phong ngẩn ra, bị chính suy nghĩ ma quỷ kia làm cho hoảng sợ mà đứng phắt người dậy.

Nước trong ly sái ra, bắn lên quần áo hắn sau đó lan rộng thành một mảng đậm màu.
Mà Tang Nhị lại hoàn toàn không biết gì cả.

Hôm sau, Tang Nhị ngủ đến giữa trưa mới tỉnh, trong động phủ sớm đã không còn ai.
Nàng là loại người dù uống nhiều cũng sẽ không quậy không phá, nhiều nhất chỉ là ngủ một giấc.

Bởi vì đã uống trà giải rượu nên không bị đau đầu sau khi tỉnh rượu, chỉ là vì cả đêm đều nằm một tư thế nên eo lưng có chút đau.
???? Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé ????
Tang Nhị ngáp một cái, như lạc vào cõi thần tiên mà đi tắm.
Chuyện tối hôm qua nàng loáng thoáng có chút ấn tượng, hình như là Tạ Trì Phong đưa nàng về.

Không biết đã xảy ra chuyện gì, độ hảo cảm vốn dậm chân tại chỗ rất lâu lại từ 90 tăng lên 95, đã đến gần đến điểm tuyệt đối.
Tang Nhị có một ưu điểm là chưa bao giờ tự mình đa tình, nàng cực kì tin tưởng câu nói trước đây hệ thống từng nói, 【 một ngày liếm cẩu, cả đời liếm cẩu 】, tin tưởng không chút nghi ngờ.

Mà rất nhiều lúc, mọi xui xẻo của một người bắt đầu khi họ mất đi khả năng tự mình hiểu lấy.
Bởi vì bạch nguyệt quang vẫn chưa chính thức lên sân khấu, khiến hạt cơm thừa không có đối chiếu.


Vì không bị hào quang nữ chính chèn ép, lòng tự tin khó tránh khỏi sẽ bắt đầu bành trướng, cũng sẽ bắt đầu ảo tưởng, bản thân có lẽ không phải hạt cơm thừa, mà là một cánh hoa hồng trắng ngát hương.
Trên thực tế, chỉ cần bạch nguyệt quang xuất hiện, đừng nói 95 độ hảo cảm, 950 độ hảo cảm cũng có thể nháy mắt biến mất không còn.
Thậm chí không cần bạch nguyệt quang tự mình lên sân khấu, chỉ cần bạch nguyệt quang từ đám mây trên cao khẽ hé lộ chút hào quang thôi, thì hạt cơm thừa atsm liền sẽ bị vô tình mà đánh về nguyên hình.
???? Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé ????
Cho nên, Tang Nhị tâm thái vững như bàn thạch, không hề nghĩ nhiều.

So với độ hảo cảm, thứ khiến Tang Nhị để ý hơn chính là【 chỉ số pháo hôi 】gần đây vẫn luôn kẹt ở 4200 điểm.
Thứ chết tiệt này là thanh tiến độ.

Tuy nói hiện tại cuộc sống tương đối yên ả nhưng nói thế nào, nó cũng không đến mức một chút cũng không xuy xuyển.
Ngày hôm qua là sinh nhật của Tạ Trì Phong, xem như là một chuyện có liên quan hệ trọng với vai chính, ấy vậy mà chỉ số pháo hôi lại chẳng biến hóa xíu xiu nào, chuyện này rốt cuộc là sao chứ?
Điều đó khiến nội tâm Tang Nhị hiện lên một tia bất an khó lòng diễn tả.
Và rất nhanh, sự bất an kia đã được kiểm chứng.
Tối ngày hôm sau, Tang Nhị ở động phủ thu dọn đồ vật.
Nàng quyết định sắp xếp lại hết những quần áo dày, chăn dày còn mới tinh, đưa cho Ninh Ngang.
Ninh Ngang tuy không thu tiền bánh rán của nàng, nhưng Tang Nhị cũng sẽ không ăn chùa như thế mãi.

Nàng thường thường sẽ mua chút đồ ăn, đồ dùng đưa cho Ninh Ngang.
Mọi người trong Chiêu Dương tông sau khi phát hiện nàng chết rồi, có lẽ sẽ đem di vật thiêu chung, hoặc bỏ vào nhà kho.

Như vậy còn không bằng chọn một ít đưa cho Ninh Ngang, sẽ tốt hơn nhiều khi để chúng đóng bụi trong nhà kho.

Trong lúc nàng bận rộn đến khí thế ngất trời, bỗng nhiên nhận được lệnh truyền triệu của Liên Sơn chân nhân, bảo nàng đến Xích Hà phong một chuyến.
Đã gần đến thời gian cấm đi lại ban đêm rồi, Tang Nhị không rõ nguyên do, nhưng vẫn lập tức chạy đến Vô Cực Trai trên Xích Hà phong.
Nơi ấy là một tòa đại điện xây trên đỉnh núi mây mù bao phủ, cũng là nơi mà Tinh Dao chân nhân và thân truyền đệ tử ngày thường sinh sống, tu luyện.

Tang Nhị là đệ tử của Thanh Trúc phong, trước kia cũng từng theo sư phụ đến đây.
Bên trong đèn đuốc sáng trưng, trong đại sảnh, trên ghế dựa tuốt trên cao nhất chính là Tinh Dao chân nhân cùng Liên Sơn chân nhân.

Phía dưới là Tạ Trì Phong, Bồ Chính Sơ, còn có mấy thanh niên là đệ tử thân truyền của Tinh Dao chân nhân đang đứng, trong một góc khuất chính là Đan Hoằng Thâm.

Không khí yên lặng lại nặng nề, ngoại trừ một số người ít ỏi, đại đa số đều không biết bản thân vì sao sẽ bị triệu tập đến đây.
Liên Sơn chân nhân vừa nhìn thấy nàng liền lập tức nói, “Tang Nhị, mau tiến vào đây”
Hoàn cảnh hiện tại khiến loại cảm giác bất an kia của Tang Nhị càng thêm mãnh liệt.
Nàng tiến lên hành lễ, sau đó yên lặng đứng một bên.
“Đã trễ thế này còn triệu tập mọi người đến đây là vì một chuyện quan trọng”, Tinh Dao chân nhân nhìn quanh một vòng sắc mặt của các đệ tử đứng phía dưới, trầm giọng nói, “Chúng ta đã tìm được tung tích của Lang Thiên Dạ”
Ông vừa dứt lời, mọi người đều giật mình, phản ứng cực lớn…
“Cái gì?!”
“Là ả yêu nữ Lang Thiên Dạ tiếng xấu đồn xa kia sao?”
Đan Hoằng Thâm cũng kích động hỏi, “Tông chủ, thật sự như vậy ạ?!”

Từ những phản ứng khác nhau của mọi người, Tang Nhị mới biết được, số nợ máu mà ả yêu nữ Lang Thiên Dạ này gây ra, thì ra không chỉ dừng lại ở vụ án diệt môn của Tạ gia.

Những đệ tử có mặt ở đây, hoặc nhiều hoặc ít đều nghe qua tên ả, thậm chí còn có quen biết người đã bỏ mạng dưới tay Lang Thiên Dạ.
Ví dụ như, Tang Nhị không ngờ trong danh sách đó cũng có Đan Hoằng Thâm.

Trước khi trở thành đệ tử của Liên Sơn chân nhân, một cặp họ hàng xa biểu muội biểu đệ của gã, chính bị Lang Thiên Dạ hút tủy mà chết.
???? Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé ????
Ả yêu nữ này thật đúng là kẻ khát máu, nếu không phải cách đầu bảy tấc bị cắm Tiên Khí, rơi vào hoàn cảnh bị khống chế, mấy năm nay trong lúc lẩn trốn, số người bị ả làm hại nhất định sẽ tăng gấp mấy lần.
Trong nhiều vụ huyết án kia, nếu đặt lên bàn cân, vụ án diệt môn Tạ gia là vụ thảm thiết nhất.


Chẳng trách đêm đó Tinh Dao chân nhân lại tiết lộ thông tin với Tạ Trì Phong đầu tiên.
Hiện tại, phản ứng của Tạ Trì Phong so với đám đông tương đối bình tĩnh, ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn thẳng về trước.
Xem ra, trước khi mọi người bị triệu tập đến đây, hắn đã được Tinh Dao chân nhân thông báo chuyện này.
“Chúng ta phát hiện, dạo gần đây Lang Thiên Dạ vài lần có ý đồ phá vỡ phòng tuyến của chúng ta đặt bên ngoài đất Thục.

Cũng không biết ả dự định làm gì.

Nhưng từ dấu vết để lại trên phòng tuyến, ả không chỉ thất bại trong việc xông vào kết giới mà còn bị kết giới làm bị thương, vết thương hẳn cũng không nhẹ”, Tinh Dao chân nhân khẽ vuốt chòm râu nói, “Thanh Quỷ âm tiêu cắm cách đầu ả bảy tấc đã cách xa ta khá nhiều năm, liên hệ giữa ta và nó cũng không quá chặt chẽ như xưa nữa.

Nhưng một canh giờ trước, ta lại lần nữa cảm nhận được nó.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, Lang Thiên Dạ hiện tại đang lẩn trốn ở trấn Cô Nam, Vân Hoài, trong khoảng thời gian ngắn, ả ta hẳn sẽ không thể đi quá xa”
Mọi người bên dưới đều có chút xôn xao, “Ý của tông chủ là…”
Người vẫn không nói một lời là Tạ Trì Phong lúc này bỗng lên tiếng, giọng nói lạnh lẽo như băng quét qua người bọn họ, “Đây là thời cơ tốt nhất cho chúng ta để giết chết ả”
“Không sai, đây là nguyên nhân mà ta triệu tập các ngươi đến”, Tinh Dao chân nhân nghiêm mặt nói.
Tang Nhị, “…”
???? Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé ????
Nếu nói ban nãy vừa tiến vào nàng còn có chút ngây ngốc thì hiện tại khi nghe đến đây, dù có ngốc thế nào cũng phải phát hiện mọi chuyện có gì đó không ổn.
Hệ thống, “Đinh! Chúc mừng ký chủ kích phát phó bản che giấu trong cốt truyện chủ tuyến, 【 Chích tình 】”
Tên nhiệm vụ: Chích tình
Mục tiêu: Giúp đỡ Tạ Trì Phong đánh bại BOSS Lang Thiên Dạ.
Thời hạn: Không có
Mức độ nguy hiểm: cấp S
Mức độ trinh thám: cấp B
Đánh giá tổng quan: phó bản Cao cấp
Tiến độ hoàn thành: 1%
Ghi chú: Nhiệm vụ là phó bản che giấu kích phát hay không đều được.

Vì ký chủ có đủ điều kiện kích phát cho nên phó bản này chính thức gộp vào cốt truyện chủ tuyến 【 Tạ Trì Phong lộ tuyến 】.
Tang Nhị, “???”
Đệt! M*!
Nàng kích phát cái phó bản này bao giờ?!
Hệ thống, “Bởi vì chỉ số pháo hôi vẫn luôn đứng yên cho nên ta đã đi kiểm tra, cũng chỉ vừa nãy thôi mới xác nhận được tình huống là thế này, buổi tối hôm đó, khi ngươi ở lại phòng Tạ Trì Phong ăn chén canh lê nấm tuyết chưng đường phèn, từ đó vô tình nghe được những lời của Tinh Dao chân nhân nói với Tạ Trì Phong về Lang Thiên Dạ.

Đây là điểm để kích phát cốt truyện che giấu.

Cũng là điểm khởi đầu cho việc ngươi tham gia phó bản Lang Thiên Dạ này”
Tang Nhị, “Không được! Từ chối! Ta từ chối chấp hành nhiệm vụ này!”
Hệ thống, “Một khi đạt đủ điều kiện kích phát nhiệm vụ tương đương với việc tên đã ra khỏi vỏ, nhất định phải hoàn thành”
Tang Nhị da đầu tê dại, một vạn câu chửi tục không ngừng chạy qua trong đầu nàng, nhưng không một câu nào có thể thể hiện được một phần ngàn sự sụp đổ trong lòng nàng hiện tại.
Chẳng trách 200 điểm pháo hôi cuối cùng vẫn luôn không nhúc nhích, hóa ra chính là vì trải chăn cho chuyện ngày hôm nay!
Vốn dĩ đã nghĩ mọi cách lẩn tránh nhiệm vụ trừ yêu để miễn phải chết thảm trong miệng yêu thú.

Hiện tại hay rồi, ngăn được sự kiện tử vong ngẫu nhiên, lại không ngăn được phó bản che giấu.
Phó bản này quả thực là con đường chết “xa hoa” được đo ni đóng giày cho nàng, còn sắp xếp một con Boss cấp S khủng bố hơn gấp trăm lần so với yêu quái bình thường, chính tay tiễn nàng về chính suối.
Amen.
Xem ra, nàng nhất định phải ngủm củ tỏi trước khi cầm được Huyền minh lệnh xin của Định Tinh đường rồi.
24/12/2022
Merry Christmas ???????????????? cố gắng hoàn thành vị diện trước năm mới ????.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận