Sau Khi Yêu Đương Trực Tuyến Cùng Đại Lão Hào Môn Tôi Nổi Tiếng

Chương 5: Chương 4


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Editor: Hải Thượng Minh Nguyệt
Thẩm Trì nhìn màn hình mím môi, hắn cũng không để bụng đối phương có xem hay không, nói như vậy chỉ là nhất thời hứng khởi mà thôi.
Hắn cúi đầu đeo tai nghe nhưng khi ngẩng đầu lên đã thấy phòng phát sóng trực tiếp nhiều thêm một người, nhân số ban đầu hiển thị là 0.

Có lẽ lần đầu tiên phát sóng trực tiếp quá khẩn trương, Thẩm Trì nhanh chóng nhìn ra chỗ bàn tay dùng lực nắm chặt con chuột hơn thường ngày.
Tiếng trực thăng khởi động vang lên, đường hàng không ở giữa xuất hiện trên bản đồ hải đảo, Thẩm Trì lựa chọn nhảy xuống ở một trạm năng lượng nguyên tử gần biển.
*
Là một streamer có chút danh tiếng tại nền tảng Kitten Live, sau khi Nguyễn Ngôn rời giường chuyện thứ nhất hắn làm đó là đăng nhập trò chơi.
Tay trái cầm sandwich, tay phải nắm con chuột, tùy ý mà nói: “Tôi nhảy trạm năng lượng nguyên tử.”
“Ngôn Ngôn buổi sáng”
“Nhảy trạm năng lượng nguyên tử khá tốt, ít người”
“Hôm nay chơi đơn sao? Tôi còn tưởng rằng muốn nhóm bốn người”
Nguyễn Ngôn chơi trò này tính đâu ra đấy cũng đã hai năm, solo thắng lợi không có gì áp lực.

Sau khi rơi xuống đất, hắn vừa tùy ý tìm tòi vật tư vừa trả lời vấn đề của người xem: “Tìm chút cảm giác.”
Vật tư tại trạm năng lượng nguyên tử có không ít nhưng Nguyễn Ngôn chỉ nhặt được một khẩu AKM, hắn mang vẻ mặt hoài nghi đi xung quanh các nhà máy nhỏ gần đó tìm kiếm một vòng cuối cùng vẫn không thể thấy được một khẩu súng nào khác.
“Không có việc gì, AKM có sát thương cao”
“Cận chiến rất mạnh”
“+1, cự ly trung bình và xa cũng có thể”
Nguyễn Ngôn hiểu đây đều là những lời an ủi từ fans, lực phản chấn của cây súng này quá lớn chỉ có thể gắng gượng dùng tạm.
Tuy nhiên tâm lý của Nguyễn Ngôn vẫn rất bình tĩnh, hắn nhìn thấy một vài hòm trang bị.

Chẳng bao lâu sau Nguyễn Ngôn cũng ăn xong sandwich trên tay, hoàn toàn không có cảm giác khẩn trương khi đứng trong game.
“Vì sao không có một người nào?”
“Trên mặt đất có dấu vết tìm tòi”
“Hình như tôi nghe thấy tiếng bước chân!”
Nguyễn Ngôn cũng nghe thấy tiếng bước chân, cảm giác nguy cơ chậm rãi hiện lên.

Hắn cầm lấy súng, cảnh giác nhìn về phía bốn phía nhưng xung quanh cái gì cũng không có.
Có lẽ chỉ là có người đi ngang qua.
Nguyễn Ngôn thu súng.
*
Thẩm Trì chưa từng xem người khác phát sóng trực tiếp, cũng không biết phát sóng trực tiếp như thế nào.

Phòng phát sóng của cậu vô cùng quạnh quẽ cũng không có tin nhắn nào, Thẩm Trì trong lúc vô tình thoáng nhìn số người trên góc phải màn hình.
Hóa ra cô ấy vẫn ở đây.

Thiếu niên rũ mắt, một cảm giác thoải mái khó tả tràn ngập khắp cơ thể.

Cậu nhẹ nhàng nhảy lên tháp canh.
Vị trí này rất dễ ẩn nấp nhưng vì ở trên cao một khi Thẩm Trì nổ súng kẻ thù sẽ lần theo âm thanh tìm được tọa độ của cậu, bởi vậy số lần nổ súng phải càng ít càng tốt.
Mỗi lần bắn thêm một phát cuộc chơi lại gia tăng một phần nguy hiểm.
Nguyễn Ngôn không hề phát hiện động tác của Thẩm Trì.
“Vận khí của người nọ khá tốt”
“Cầu ai đó cho Ngôn Ngôn một khẩu súng đi”
“Hình như có người trên tháp canh phía nam?”
Nguyễn Ngôn nhìn thấy tin nhắn ở khung chat liền dừng chân đưa mắt nhìn về phía nam.

Ngay lúc này, viên đạn nhanh chóng hướng hắn đánh úp lại, trực tiếp làm Nguyễn Ngôn mất một nửa thanh máu!
Hắn lập tức trốn sau gốc cây, người trên tháp canh tựa hồ sợ bại lộ vị trí không dám nổ súng nữa.
Nguyễn Ngôn không khỏi thở phào nhẹ nhõm nhưng khi hắn thả chậm bước chân vừa định dựa vào gốc cây, phát súng thứ hai đã ngắm thẳng vào đầu nhân vật tinh chuẩn xoá sạch nửa thanh máu còn lại.
“Cmn, hai phát súng bạo đầu!”
“Hiện tại trình độ của người qua đường đều tốt như vậy sao?!”
“Thực xin lỗi! Ta khiến nhóm người qua đường mất mặt”
Trong nháy mắt, màn hình trò chơi chuyển sang màu xám đại biểu đã tử vong.

Nguyễn Ngôn nhìn nhân vật của mình biến thành hòm nhất thời không biết nói gì, trên màn hình hiện lên một hàng chữ trắng.
Late sử dụng AKM giết chết bạn.
Nguyễn Ngôn thiếu chút nữa cho rằng chính mình nhìn lầm rồi, nếu không phải cây súng này khó dùng, hắn khắp nơi tìm loại súng khác cũng không bị người ta lợi dụng thừa nước đục thả câu, ở cự ly xa như vậy làm sao có thể bắn trúng mục tiêu?
“Ngọa tào, đây là lần đầu tiên tôi thấy có người dùng AKM bắn tỉa! Cảm giác không phải người qua đường, khẳng định là streamer”
“Chưa từng thấy ID này, nói không chừng là thành viên của chiến đội nào đó”
“Vậy có thể lý giải, tuyển thủ chuyên nghiệp không những có huấn luyện viên chỉ đạo, máy tính được sử dụng cũng không phải là loại streamer có thể so sánh”
“Muốn biết là ai”
Ngay cả Nguyễn Ngôn cũng phải tự hỏi, hắn suy nghĩ một lúc rồi gửi lời mời tổ đội.
Mà trong tiệm net ở Biên thành, thiếu niên ngồi trước máy tính đời cũ điều khiển nhân vật đi đến bên cạnh hòm nhặt vật tư đối thủ lưu lại, không nhận ra rằng chính mình đã khiến toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp dấy lên một cuộc tranh cãi, tùy tiện nhấn cự tuyệt.

ngôn tình hay
Trang Châu vác cặp sách đến tiệm net liền thấy cậu chàng tóc đỏ hôm nọ, hắn ngồi xuống bên cạnh Thẩm Trì trộm nhìn ID của thiếu niên trong trò chơi, Late.
Còn rất khiêm tốn.
Không thể không nói hắn có chút ngoài ý muốn, ngồi xuống không bao lâu Thẩm Trì đã kết thúc trò chơi chen vào hậu trường phát sóng trực tiếp.

Trang Châu kinh ngạc nghĩ, thật đúng là người dẫn chương trình?
Nhưng mà điều này không phải trọng điểm, trọng điểm là cái tên phòng phát sóng trực tiếp “Châu Á Đệ Nhất Thương Thần” chói lọi chiếu vào mi mắt của hắn, khóe mắt Trang Châu không khỏi giật giật.
Nếu không phải không có máy chủ quốc gia chỉ có thể sử dụng máy chủ nước ngoài, ID trong trò chơi có lẽ cũng sẽ đặt là Châu Á Đệ Nhất Thương Thần, Trang Châu thầm mắng chính mình kết luận quá sớm.
Hắn cho rằng bản thân là một người nghiện game nhưng thiếu niên ở bên cạnh cả một buổi sáng đều ngồi ở trước máy tính, ngẫu nhiên uống một chút nước, thân hình gầy yếu làm cho áo khoác tối màu bên ngoài có vẻ quá cỡ.

Hắn nhìn phòng phát sóng vắng tanh của Thẩm Trì, nhịn không được mà khuyên: “Dù sao phòng phát sóng trực tiếp cũng không có ai, nghỉ ngơi chút đi.”
Mãi cho đến khi trò chơi kết thúc, thiếu niên mới ngẩng đầu nhìn lên số người góc bên phải màn lạnh nhạt phản bác: “Có người.”
“Có một người.”
*
Nước Mỹ, bang New Jersey.
“Nghiêm thị tính toán thu mua ngân hàng Châu Âu, đây sẽ là thương vụ thu mua lớn nhất ở nước ngoài của Hoa Quốc từ trước tới nay” Ông chủ tiệm cà phê buông tờ báo kinh tế tài chính trong tay, cảm khái một câu, “Tiền tài thật mỹ diệu.”
Nghiêm Tuyết Tiêu đem tờ báo mới đến.

Ly cà phê được sắp xếp gọn gàng trên ngăn tủ.
“Cháu không nghĩ vậy sao?” Lão bản hỏi.
Thanh niên im lặng.
“Đã quên cháu đang học triết, ngày nào cũng đọc đống giấy tờ cũ nát kia.” Ông chủ lắc đầu, “Nhưng khi đứng ở vị trí đó cháu sẽ không nghĩ như vậy nữa, cháu chưa từng nghe qua sao? Đối với nam nhân mà nói, quyền thế là liều xuân dược tốt nhất.”
Thanh niên không cãi cọ, khách khí mở miệng: “Tất cả đã được sắp xếp.”
Lão bản dồn sự chú ý vào những chiếc ly yêu quý của mình, nhìn những chiếc cốc che kín một vách tường, hắn không khỏi thốt lên: “Bận bịu nửa ngày, thật vất vả cho cháu.”
Nghiêm Tuyết Tiêu thay đồng phục cửa hàng rồi bước ra quán cà phê, sau khi trở lại ký túc xá hắn ngồi ở bàn học rồi mở đèn đọc sách, ánh đèn phác họa sườn mặt rõ ràng của thanh niên.
Đột nhiên, màn hình di động của Nghiêm Tuyết Tiêu sáng lên.
Hắn nhìn một lát rồi nhấc máy.
Trong điện thoại truyền đến giọng nói ngập ngừng của thúc thúc: “Con cùng hài tử ở Yến Đại kia ở chung thế nào, có hứng thú kết giao không?”
Thanh niên lật sang trang tiếp theo, ngữ khí bình tĩnh: “Không.”
Nghiêm Tế ở đầu bên kia cảm giác có chút khó giải quyết, cháu trai của hắn rất giống đại ca, tuổi còn nhỏ đối nhân xử thế rất tốt với ai cũng ôn hòa nhưng không hề thân thiết với người nào cả.
Hắn thở dài cúp điện thoại, yên lặng tính toán nhi tử nhà nào có vẻ tốt.

Tiếp tục sự nghiệp mai mối đây mà:3
Nghiêm Tuyết Tiêu tắt di động, tiếp tục đọc sách.
Không biết qua bao lâu, hắn gập sách lại trên màn hình điện thoại có thêm vài dòng thông báo.
【 Châu Á Đệ Nhất Thương Thần 】 Tôi thấy cậu xem phát sóng trực tiếp cả một ngày trời, cậu cũng thích chơi trò chơi sao?
【 Châu Á Đệ Nhất Thương Thần 】 Nếu cậu muốn chơi, tôi có thể gánh cậu đó, bởi vì cậu khẳng định không thể chơi tốt giống như tôi được.
【 Châu Á Đệ Nhất Thương Thần 】 kỳ thật, phòng phát sóng trực tiếp không có ai cũng không sao cả.

Nhưng mà hôm nay cậu tới xem…
【 Châu Á Đệ Nhất Thương Thần 】 tôi rất vui vẻ.
Đây là tin nhắn từ một tiếng trước.
Nghiêm Tuyết Tiêu nhẹ nhàng nhướng mày, sau khi nhấn vào hắn căn bản không có thời gian xem chỉ là tiện tay treo máy.

Thế mà đối phương lại cho rằng hắn xem cả một ngày sao?
Nghiêm Tuyết Tiêu cụp mắt phượng, đuôi mắt vẽ ra một đường vòng cung đẹp đẽ, hắn bỏ điện thoại xuống cầm một cuốn sách khác mở ra.
Nhưng khi hắn lặng lẳng ngồi đọc một hồi, bỗng nhiên cầm lấy chiếc di động vẫn luôn đặt ở bên cạnh——
Mở chương trình phát sóng trực tiếp của đối phương.
– ——————–
Editor: Thế nào là khẩu thị tâm phi? Đây là khẩu thị tâm phi chứ còn gì nữa, vừa edit vừa đọc khoái khoái thế nào ấy:3.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận