Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 18: Sinh Vật Biến Dị




– Anh đi đâu đấy?Tần Huyên nhíu mày hỏi.

– Đợi tôi nhặt thi thể con Độc Tinh Hạt Tử biến dị kia về rồi sẽ dẫn cô rời khỏi nơi đây.

Hàn Sâm nói xong liền tiếp tục đi vào bên trong.

– Ở bên trong có rất nhiều Độc Tinh Hạt Tử, anh không cần các loại đồ vật như Long Tiên Hương sao?Tần Huyên nghi ngờ nhìn Hàn Sâm.

– Nam tử hán đại trượng phu không cần dâng hương.

Hàn Sâm nói xong đã đi tới chỗ sâu bên trong sơn động, không bao lâu liền mang theo một con Độc Tinh Hạt Tử khổng lồ dài đến một thước, toàn thân giống như lam tinh ra.

Vẻ mặt của Tần Huyên kỳ quái nhìn Hàn Sâm hồi lâu, sau đó thở dài nói:- Tôi mắc bẫy anh rồi, Độc Tinh Hạt Tử bên ngoài đã bị anh giết sạch rồi phải không?- Tần đại tiểu thư đúng là Tần đại tiểu thư, rất thông minh.

Hàn Sâm dốc ngược miệng túi trên lưng ra, thi thể Độc Tinh Hạt Tử ở bên trong lập tức rơi xuống như mưa, rất nhanh đã chất thành đống.

Mặc dù Tần Huyên đã sớm đoán được, nhưng lúc chứng kiến Hàn Sâm thật sự giết được nhiều Độc Tinh Hạt Tử như vậy, trong lòng vẫn vô cùng kinh ngạc.

Hàn Sâm bỏ thi thể con Độc Tinh Hạt Tử biến dị kia vào túi, sau đó mới nhồi nhé thi thể Độc Tinh Hạt Tử cấp nguyên thủy vào bên trong, mãi đến lúc không còn nhét được hắn mới dừng tay.

Thế nhưng còn rất nhiều thi thể Độc Tinh Hạt Tử ở bên ngoài, trong lòng Hàn Sâm thật sự không nỡ, hắn cắn răng, trực tiếp nắm một con Độc Tinh Hạt Tử lên, dùng dao găm cắt lớp xác ngoài, lấy thịt giống như rau câu đông lạnh ở bên trong ra, trực tiếp nhét vào trong miệng.


– Ăn thịt Độc Tinh Hạt Tử cấp nguyên thủy, đạt được 4 điểm gen nguyên thủy.

Hàn Sâm ăn một con tiếp một con, căn bản không ngừng, một hơi ăn sạch sẽ những con Độc Tinh Hạt Tử còn thừa ở trên mặt đất, chỗ áo giáp bọc vùng bụng tròn lên thấy rõ.

Mấy con ban đầu còn thêm được chút ít gen nguyên thủy, sau đó phải ăn vài con mới thêm được một chút, mãi đến lúc không thể tăng thêm gen mới thôi.

– Anh đúng là hết thuốc chữa, thứ buồn nôn như vậy cũng ăn được, quả thật không chịu được một chút thiệt thòi nào mà.

Tần Huyên cho tới bây giờ vẫn chưa nhìn thấy ai giống như Hàn Sâm, đã có được nhiều thứ tốt như vậy, nhưng vẫn keo kiệt tới mức này.

– Đến đây đi.

Hàn Sâm đi đến bên cạnh Tần Huyên ngồi xổm xuống, ý là muốn cõng Tần Huyên ra ngoài.

– Nếu như Độc Tinh Hạt Tử bên ngoài đã bị anh giết sạch rồi, tự tôi cũng có thể đi ra, không cần anh cõng.

Tần Huyên nói.

– Dù sao cô đã đồng ý cho tôi thú hồn biến dị rồi, Tần đại tiểu thư sẽ không nuốt lời đấy chứ? Đã đưa ra thù lao rồi, sao không hưởng thụ một chút, huống hồ chân cô vẫn bị nọc độc tác động, không nên tự mình đi lại.

Hàn Sâm lạnh nhạt nói.

– Cũng đúng.

Tần Huyên cắn môi một cái, đứng dậy cẩn thận bám lên trên lưng Hàn Sâm.

Ngoài thân Hàn Sâm có áo giáp, cũng không cảm giác được mềm mại là gì, chỉ là cõng Tần Huyên lên, một tay ôm lấy mông Tần Huyên, một tay cầm túi đi ra ngoài.

Thể trọng khoảng năm mươi kg của Tần Huyên đối với Hàn Sâm đã đạt được không ít gen mà nói, không đáng kể một chút nào, không bao lâu đã cõng Tần Huyên từ trong động không đáy ra ngoài.

– Cô muốn đi đâu?Hàn Sâm hỏi.

– Về Tí Hộ Sở.

Tần Huyên nói.

Hàn Sâm không nói thêm gì nữa, lưng cõng Tần Huyên thằng đến chỗ Cương Giáp Tí Hộ Sở, sau khi đi được hơn một giờ, Hàn Sâm đột nhiên để Tần Huyên xuống.

– Chỗ này cách Cương Giáp Tí Hộ Sở không xa lắm, hơn nữa thường xuyên có người đi ngang qua, cô chờ một lát, có người đi ngang qua lại nhờ bọn họ đưa cô trở về.

Hàn Sâm đưa bàn tay đến trước mặt Tần Huyên:- Thú hồn biến dị của tôi.

– Tôi đã nhờ Tô Tiểu Kiều hỏi qua anh rồi, cái thần huyết thú hồn và bảo cụ thần huyết kia anh có bán hay không?Lúc này Tần Huyên rất trực tiếp gọi ra một cái thú hồn biến dị bộ dáng Hắc Miêu, giao cho Hàn Sâm, sau đó lại hỏi.

– Thanh cự phủ hai lưỡi màu vàng kia cô ra giá bao nhiêu?Hàn Sâm trầm ngâm nói.


– Hai trăm vạn.

Tần Huyên nói thẳng.

– Đây chính là bảo cụ thần huyết, cái giá này của cô ngay cả thú hồn biến dị cũng không mua được đâu.

Hàn Sâm cau mày nói.

– Bảo cụ thần huyết tuy tốt, tuy nhiên lại không thể mang ra khỏi thế giới Tí Hộ Sở được.

Thú hồn lại có thể sử dụng ở bên ngoài, thứ nào quý giá hơn còn phải nói nữa sao? Giá trị của bảo cụ thần huyết đương nhiên là thấp hơn thần huyết thú hồn nhiều, nếu anh chịu bán thú hồn thần huyết kia, tôi ra giá 2000 vạn đều được.

Tần Huyên nói.

– Một cái thú hồn biến dị thêm hai trăm vạn nữa.

Hàn Sâm nói ra.

– Thú hồn biến dị thì không có khả năng, tôi cho anh năm trăm vạn.

Tần Huyên nói như đinh chém sắt.

– Thịt của hai sinh vật biến dị thêm hai trăm vạn.

Hàn Sâm vẫn nói thêm.

– Yêu cầu của anh quá cao, giá cuối cùng, sáu trăm vạn, đây là giá cao nhất của tôi, dù sao bảo cụ thần huyết cũng không thể mang ra khỏi thế giới Tí Hộ Sở được.

Tần Huyên nói.

– Được, cô chuẩn bị sẵn tiền đi, sau này tôi sẽ nói thời gian và địa điểm giao dịch cho Tô Tiểu Kiều.

Hàn Sâm nói xong cũng khoát tay áo, vác túi rời đi.

– Thú hồn thần huyết thật sự không cân nhắc bán sao? 2000 vạn chỉ là giá tham khảo, còn có thể bàn lại.

Tần Huyên nhìn bóng lưng Hàn Sâm hô.

– Không bán.

Hàn Sâm cũng không quay đầu lại, trực tiếp rời đi.

Vẻ mặt của Tần Huyên có chút phức tạp nhìn Hàn Sâm:- Áo giáp kia của hắn ngay cả Độc Tinh Hạt Tử đều không xuyên qua nổi, chẳng lẽ cũng do thần huyết thú hồn biến thành?Tần Huyên càng nghĩ càng có khả năng, cho dù áo giáp do thú hồn biến dị biến thành, đối mặt với đuôi của Độc Tinh Hạt Tử cũng không thể nào không kiêng kỵ như vậy.


– Người này đến cùng là ai? Thoạt nhìn không giống như người trong quân đội.

Tần Huyên suy nghĩ thật lâu cũng không nghĩ ra đầu mối gì.

Hàn Sâm lượn một vòng, khôi phục thành hình dạng của mình, lúc này mới vác túi trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở.

Cửa ra vào của Tí Hộ Sở đã không còn người của Thần Thiên Tử nữa, bọn họ tìm lâu như vậy đều không tìm được, hiển nhiên đã bỏ loại phương pháp đần độn này đi.

Hàn Sâm vừa đi đến cửa thành, đúng lúc lại đụng phải đám người trẻ tuổi bọn Hàn Hạo.

– Đúng là trùng hợp đấy tên cuồng mông, chúng ta lại gặp mặt, thoạt nhìn mày thu hoạch cũng không tồi nhỉ, đầy cả một túi, bên trong có mấy con sinh vật biến dị thế?Một người trẻ tuổi cười hì hì nói.

– Một.

Hàn Sâm lạnh nhạt đáp.

– Ha ha, mày còn biết nói đùa nữa à, còn sinh vật biến dị, mày có thể săn được sinh vật nguyên thủy sao? Chỉ sợ trong bao vải kia đều là Hắc Giáp Trùng đi.

Một người trẻ tuổi cười nhạo nói, dẫn tới những người khác đều cười vang, đương nhiên không ai tin tưởng Hàn Sâm có thể săn được sinh vật biến dị.

– Hàn Hạo, về sau đừng nhận lầm người nữa, có quan hệ với loại người này sẽ xui tới tám đời đấy.

Một người trẻ tuổi vỗ lên bả vai Hàn Hạo nói.

– Trước kia chỉ là nhận lầm người mà thôi, sao tôi lại có quan hệ với tên tên cuồng mông này chứ.

Hàn Hạo lộ ra vẻ mặt lúng túng nói.

Hàn Sâm cũng không thèm để ý đến bọn họ, vác túi tiến vào Cương Giáp Tí Hộ Sở, rất nhanh đã trở lại gian phòng của mình.

Hàn Sâm lưu thi thể Độc Tinh Hạt Tử biến dị lại, những thi thể bò cạp nguyên thủy khác đều chuẩn bị bán cho Tô Tiểu Kiều.

Mặc dù tinh thể màu đen trong nửa tháng có thể tiến hóa ra một con sinh vật biến dị, nhưng mà Hàn Sâm căn bản không có thời gian, hắn còn phải dùng tinh thể màu đen tạo ra sinh vật thần huyết nữa.

.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận