“Nguyên liệu chế tạo Tụ Khí Đan cần chuẩn bị bốn cây diệp liên, hai xà hồng quả, một cây cỏ tụ linh khoảng hai mươi năm, quan trọng nhất còn có một viên ma hạch nhị giai hệ thủy.” Tử Văn bên trong hệ thống nhìn nguyên liệu chế tạo Tụ Khí Đan thản nhiên nói.
” Diệp liên? Giá cả là hơn ba nghìn kim tệ một cây? Xà hồng quả? Cực phẩm trong tài liệu cấp thấp, một ít của hàng dược tài ngay cả mua cũng không có mà bán, cho dù vận khí tốt gặp được, cũng ít nhất phải hơn tám nghìn kim tệ. Cỏ tụ linh hai mươi năm tuổi? Trời ạ, ta chỉ mới nhìn thấy một lần ở đấu giá hội, giá cả lúc ấy, cũng là một vạn năm nghìn kim tệ, còn có ma hạch nhị giai hệ thủy, cũng phải hơn hai nghìn kim tệ a.” Cao Lãng đau khổ rên rỉ nói: “Chỉ nguyên liệu cộng vào đã hơn năm vạn kim tệ, ta làm gì có nhiều tiền như vậy?”
“Ặc…” Nghe vậy, Tử Văn nghẹn lời, không thèm quan tâm nói nói: ” Đâu phải việc của ta, nhiệm vụ làm việc là của ngươi mà, cố lên a.”
“Mẹ kiếp, thật là quá đắt, nếu ta liên tục sử dụng tài liệu này, cho dù có được sự ủng hộ tài lực của Cao gia, cũng căn bản là không đáp ứng được.” Trong lòng cười khổ mắng một tiếng, Cao Lãng từ đầu giường lấy ra một tấp thẻ màu xanh, vuốt ve nó bất đắc dĩ nói: “Số tiền lần trước bán linh dịch cũng chỉ còn hơn một vạn, căn bản không đủ mua số dược tài trong nhiệm vụ.”
Day day trán suy nghĩ một lúc, Cao Lãng nhếch miệng nói: “Đầu tiên dùng nó mua tài liệu trúc cơ linh dịch đi, luyện chế một số linh dịch đi đấu giá, nếu không tiền chắc chắn không đủ.”
” Ý kiến hay.” Tử Văn đồng ý, dù sao Cao Lãng phải mất điểm năng lượng để hắn dùng hệ thống luyện chế. Với hắn chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Tim được đường sáng, Cao Lãng lúc này mới thở ra một hơi, nặng nề nằm xuống giường, cười khổ nhẹ giọng nói: “Không có tiền, thật sự là phiền não a…”
Sáng sớm ngày thứ hai, Cao Lãng lặng lẽ đi ra khỏi gia tộc, mua đầy đủ tài liệu của linh dịch trong một số cửa hàng dược tài của Phong Vũ thành, sau đó đi vào một khách sạn vắng vẻ.
Vì bán cho người khác dùng, nên Cao Lãng cũng không có rảnh rồi chọn dược liệu, cho nên cũng giống như lần trước, hắn mua những dược tài kém rẻ tiền nhất.
Vì vậy, Cao Lãng mua được bảy phần tài liệu, đồng thời cũng đem số tiền còn lại trong thẻ tiêu hết. Tiêu hao 35 điểm năng lượng, Cao Lãng để Tử Văn luyện chế.
Cao Lãng còn lại 765 điểm năng lượng.
Lúc đợi Tử Văn, Cao Lãng cầm tạp phiến màu xanh trong tay, bất đắc dĩ lắc đầu, bây giờ hắn lại trở lại trạng thái hết tiền như trước kia.
Nhìn bảy chiếc bình bằng bạch ngọc đặt ở trên bàn, Cao Lãng cẩn thận đem chúng cất vào trong người.
Vỗ vỗ linh dịch trong ngực, Cao Lãng đem áo choàng màu đen mặc lên người, sau khi áo choàng hoàn toàn che phủ thân hình, lúc này mới hắc hắc cười đi ra khách sạn.
Triệu gia đấu giá trường, trong giám bảo thất.
Chủ tích đấu giá sư Triệu Nhã của Triệu Gia đấu giá trường, hai mắt nhìn chằm chằm vào bảy bình trúc cơ linh dịch trên bàn, bộ ngực đầy đặn khẽ nổi lên, tràn đầy khêu gợi.
” Khặc” Cao Lãng ngồi cách đó không xa khẽ ho khan một tiếng, làm nàng tỉnh táo lại.
Nhẹ nhàng vuốt ve bình ngọc lạnh lẽo, Triệu Nhã mở nắp khẽ ngửi, sau đó đưa cho Nhâm Ngạn bên cạnh.
Tiếp nhận chiếc bình bạch ngọc, Nhâm Ngạn cẩn thận kiểm tra một lúc, hơi giật mình nói: “Tất cả đều là trúc cơ linh dịch.”
Nghe Nhâm Ngạn xác nhận, Triệu Nhã hơi kinh ngạc, sóng mắt mê người chuyển qua Cao Lãng, trên khuôn mặt, tràn ngập vũ mị mê người: “Không nghĩ tới nửa năm không gặp, lão tiên sinh dĩ nhiên cũng mang đến một sinh ý lớn cho đấu giá hội của chúng ta.”
“Lúc nào mới có thể đấu giá?” Dưới áo choàng truyền ra thanh âm khàn khàn do Cao Lãng tận lực đổi giọng.
“Lão tiên sinh đang cần tiền gấp sao? Nếu không quá gấp, Triệu Nhã đề nghị ngài có thể chờ một hai ngày, rất ít khi có bảy bình trúc cơ linh dịch đồng thời xuất hiện. Nếu để đấu giá hội chúng ta tuyên truyền một chút, vậy lợi nhuận ngài có được sẽ lớn hơn rất nhiều.” Triệu Nhã thản nhiên cười, nhẹ giọng dò xét nói.
Nghe vậy, Cao Lãng hơi trầm mặc một lúc, một lúc sau mới truyền ra tiếng ừ khẽ.
Thấy hắn đáp ứng, vẻ mặt tươi cười trên Triệu Nhã càng đậm, cầm lên chén trà bên cạnh, bây giờ nàng đã có thể xác định, vị ngồi đối diện nàng ta, tuyệt đối là một nhị phẩm, thậm chí tam phẩm luyện dược sư.
Bưng chén trà nhấp một ngụm, Cao Lãng nói: “Không biết đấu giá hội các ngươi, có thể giúp ta tìm một số dược tài không?”
Con mắt sáng lên, Triệu Nhã ngồi trên một chiếc ghế, đường cong mê người hiện ra, cười khanh khách nói: “Lão tiên sinh muốn dược tài gì?”
“Bốn cây Diệp liên, hai Xà hồng quả, một cây Cỏ tụ linh khoảng hai mươi tuổi, một nhị giai ma hạch hệ thủy.”
Nhâm Ngạn một bên nghe được vài loại dược tài này, khuôn mặt nhất thời biến đổi, trong ánh mắt thêm vào một phần nghi ngờ đánh giá hắc bào nhân
” Triệu Nhã sẽ giúp lão tiên sinh chú ý mấy loại dược tài này, nếu có tin tức, sẽ thông tri cho lão tiên sinh kịp thời, không biết lão tiên sinh ở đâu? Liên lạc ra sao?” Khóe mắt Triệu Nhã liếc qua Nhâm Ngạn sắc mặt biến hóa, trong lòng cũng giật mình không dấu vết cười nói.
“không cần liên lạc ta, nếu có mấy loại dược liệu này, trực tiếp trừ vào số tiền bán được từ trúc cơ linh dịch. Ta sẽ tùy thời đến lấy.” Cao Lãng thản nhiên nói, hắn rất cẩn thận.
“Ta còn có việc, hai ngày sau ta sẽ quay lại đây.” Tùy ý nói, Cao Lãng đứng dậy, đi ra khỏi giám bảo thất.
Nhìn thân ảnh biến mất tại ngõ rẽ, đôi mắt Triệu Nhã híp lại, nhẹ giọng nói: “Dược tài vừa rồi, có gì không đúng sao Nhâm Ngạn thúc thúc?”
Nhâm Ngạn gật đầu, thở dài một hơi, cười khổ nói: “Nếu ta nhớ không lầm, đây là tài liệu luyện chế Tụ khí đan.”
Nghe vậy, khuôn mặt Triệu Nhã cũng biến đổi, thất thanh nói: “Tụ khí đan không phải cần tứ phẩm luyện dược sư mới có thể luyện chế sao?”
Nhẹ gật đầu, Nhâm Ngạn than thở: “Xem ra lần này đã đánh giá sai, nhưng tứ phẩm luyện dược sư ở xung quanh đây cũng chỉ khoảng hai mươi mấy vị, nhìn người này, tại sao trước kia chưa từng nghe nói qua?”
Triệu Nhã khẽ lắc đầu, ánh mắt hiện lên tia sáng kì dị, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Tứ phẩm luyện dược sư. Nếu có cơ hội nhất định phải chiêu mộ hắn!”
…
Không thể không nói, hiệu quả tuyên truyền của Triệu Gia đấu giá trường phi thường cường đại, sau khi Cao Lãng đem trúc cơ linh dịch giao cho đấu giá hội một ngày, gần như toàn bộ các thế lực lớn nhỏ của Phong Vũ thành đều biết được tin tức này, nhất thời tất cả mọi người máu huyết đều sôi trào lên.
Không giống với đấu giá huyền giai cao cấp công pháp lần trước, loại vật phẩm thiên giới đó cũng chỉ có vài thế lực mới có tư cách đấu giá, còn những thế lực hơi yếu cũng chỉ có thể nhìn mà thở dài.
Mà trúc cơ linh dịch, đối với rất nhiều người mà nói, lại càng thêm thực tế, vì nó có thể làm con cháu mình tăng nhanh tốc độ tu luyện, rất nhiều trưởng bối đều cũng nguyện ý bỏ tiền mua loại linh dược thực tế nhưng cũng không quá đắt này.
Khi trúc cơ linh dịch được truyền bá náo nhiệt trong Phong Vũ thành, Cao Lãng ở trong gia tộc cũng nghe thấy chút phong thanh,nhìn bảy bình trúc cơ linh dịch không nguyên chất này được truyền bá lớn như vậy cũng cảm nhận được mị lực của đan dược trên đại lục này.
Tại ngày thứ hai, Cao gia cũng thu được lời mời của Triệu Gia đấu giá trường, có lẽ vì Cao Tường lần trước mua trúc cơ linh dịch, vài vị trưởng lão trong gia tộc cũng cảm thấy hứng thú, đặc biệt là mấy vị vẫn còn có con cháu chưa đạt đến cấp bậc Linh Hải Cảnh, càng cực kỳ nóng lòng.
Buổi chiều, Cao Lãng vốn định một mình đi ra ngoài, bí mâtj đến đấu giá trường, nhưng lại bị Cao Tường phái người thông tri một tiếng, bất đắc dĩ hắn cũng chỉ có thể theo người báo tin, đi đến gia tộc cửa trước.
Tới nơi, không chỉ có Cao Tường ở đó, ngay cả mấy vị trưởng lão cũng đều đang ở đây, nhìn qua cực kỳ náo nhiệt.
Ngẩng đầu nhìn Cao Lãng đang chậm rãi đi đến, Cao Tường nhếch miệng cười, thúc giục.
Thấy mọi người tập trung tại đây, Cao Lãng thở dài một hơi, đi đến gần khóe mắt lại liếc đến hai người bên cạnh Cao Tường, lông mày hơi nhíu lại.
” Ngươi thật chậm chạp.” Nhìn Cao Lãng nhíu mày, Cao Tiếu Thiên chờ đợi hắn cũng có chút tức giận, lạnh lùng mở miệng chêu trọc.
“Cũng không liên quan đến ngươi.” Cao Lãng liếc mắt nhìn Cao Tiếu Thiên, thanh âm nhàn nhạt nói.
” Hì…” Trong đám người, một tiếng cười nhẹ của thiếu nữ vang lên.
Ngẩng cao đầu, nhìn thấy An An đứng trong đám người, Cao Lãng nhún vai với nàng, nhẹ nhàng cười nói: “Ngươi cũng đi đấu giá hội?”