Cũng giống như ba công hội khác, Áng Sáng ngoại trừ chủ hội, còn thành lập ba phân hội. Gần một trăm người vây quanh ở bên cạnh NPC nhà kho, khung cảnh vô cùng đồ sộ.
“Luật.” Đang phân công nhiệm vụ, Thanh Dạ là người đầu tiên phát hiện sự có mặt của cậu, “Cậu quả nhiên không sai hẹn.”
“Đương nhiên sẽ không.” Chu Luật mỉm cười, “Tôi cũng rất chờ mong đến tham quan công việc.”
Kỳ thật, tối nay Quả Quả vẫn nhờ Chu Luật mang cô bé đi luyện cấp, có điều Chu Luật đã tìm cớ từ chối.
Ngày đó sau khi sự kiện vây công chấm dứt, Quả Quả vẫn chưa thể trở lại bình thường. Tuy nói các cô bé tuổi này sùng bái anh hùng là chuyện bình thường…… nhưng mà nhanh như vậy đã có thể sinh ra hảo cảm đối với hội trưởng của Ánh Sáng, cũng thật sự có chút…… quá mức.
Chu Luật đương nhiên là không nói với cô bé mình đi tham quan Ánh Sáng công thành chiến. Nếu không, cô nhóc đó khó đảm bảo là sẽ không lén đi theo.
Trong lúc công thành chiến đao kiếm không có mắt, nếu còn phải chiếu cố một tiểu pháp sư tay chói gà không chặt, chỉ sợ ngay cả tính mạng của mình cũng khó bảo toàn.
“Tham quan tùy ý. Ở lại nơi tập kết hoặc là theo chúng tôi cùng hành động cũng có thể.”
Thanh Dạ mỉm cười, rồi mới nhanh chóng hạ lệnh với mọi người:
“Hiện giờ những người đã chuẩn bị xong có thể xuất phát. Hội trưởng phân hội tự mình an bài nhiệm vụ công thành của các phân hội, mục tiêu cũng tự định đoạt. Chúc mọi người trải qua một buổi tối vui vẻ thoải mái.”
“Vâng”
“Người của chủ hội, từ giờ trở đi hết thảy nghe lệnh đội trưởng các đội.”
“Ok”
Mọi người nghe vậy, đều tản đi.
Chu Luật cảm thấy thực kinh ngạc, nhịn không được hỏi: “Phân hội của Ánh Sáng dùng để làm cái gì?”
“Làm cái gì?” Thanh Dạ không hiểu được ý của Chu Luật, “Bọn họ có suy nghĩ của riêng mình, cho nên tự bọn họ đi làm, tôi không cần phải xen vào.”
“…… Tôi thực bội phục anh.”
“Hử?” Thanh Dạ tựa hồ vẫn chưa hiểu, “Vì sao phải bội phục?”
Chu Luật không trả lời. Trong lòng cũng âm thầm giật mình.
Theo cách thức của Cách Lãng Địch Á mà nói, phân hội hoàn toàn là vì phục vụ chủ hội mà tồn tại. Lúc nhân thủ không đủ thì điều động, lúc thủ thành thì hỗ trợ thủ thành…… thời gian tự do hoạt động vô cùng hiếm hoi, bởi vậy cậu luôn có thể nghe được hội viên của phân hội oán giận.
Ánh Sáng Chi Đường hoàn toàn khác. Bọn họ cho phân hội mức độ tự do tối đa, thậm chí có thể nói là hoàn toàn không can thiệp…… Như vậy tuy rằng có thể khiến hội viên hài lòng, nhưng đồng thời cũng quá mức phân tán thực lực của Ánh Sáng.
Một hội bị phân tán thực lực lại có thể trở thành một trong tứ đại công hội? Phải nói bọn họ đáng sợ hay là ngốc nghếch……
Chu Luật bỗng nhiên cảm thấy phức tạp.
Có đối thủ như vậy, khó trách Hồ Ly coi trọng bảng xếp hạng thực lực công hội như thế…… Chính là, nếu mình thật sự đến Ánh Sáng, hậu quả sẽ thế nào?
“Gã này, không phải là thần quan hôm đó sao?”
Giọng điệu rất không thân thiện…… Chu Luật quay lại nhìn, hóa ra là quyền sư tóc đỏ hôm đó.
“Lão đại, sao anh lại đứng chung với gã này?”
Thanh Dạ cười: “Cái gì gã này gã kia, cậu nói chuyện không thể lễ phép một chút được sao, Đu Đủ?”
“Hứ. Ông đây lúc nào cũng vậy cả, anh đâu phải là không biết.”
“Luật là khách quý anh mời đến, đặc biệt đến để kiểm tra năng lực của các cậu.” Thanh Dạ không hề có hảo ý giải thích, “Cho nên tối nay các cậu hãy đánh đấm cho tốt, đừng có để anh mất mặt đấy ~”
Câu này vừa nói ra, mọi người có mặt đều đồng loạt dừng chuyện đang làm, vô cùng nhất trí đem mũi nhọn chĩa vào Chu Luật.
“Kiểm tra năng lực? Anh ta nghĩ mình là ai chứ?” Có người không hề vui vẻ nói.
“Phóng viên bên diễn đàn phái tới? Điều tra viên?” Có người mờ mịt không hiểu.
“Nếu là viết báo, làm phiền nhớ viết tôi thành ‘Tiểu Hàn đẹp trai mạnh mẽ’ đại nhân…… Ha ha ha.” Có người chọc cười.
“Thần quan, trước kia không phải là người của Cách Lãng sao?” Có người hét lên, “Tớ từng gặp anh ta rất nhiều lần ở thành Pháp Đế!”
Thị trấn Khắc Thụy Tư Đặc nho nhỏ lại một lần nổ tung. Xem ra người của Ánh Sáng có địch ý với Cách Lãng Địch Á cũng không ít.
“Hứ!”
“Gián điệp của Cách Lãng? ? ?”
“Hử? Phản đồ của Cách Lãng Địch Á, nghĩ muốn bước vào chỗ bọn này à?”
── Những lời này làm cho Chu Luật vô cùng khó chịu.
“Các cậu muốn nói sao cũng được, tóm lại tôi đã không còn thuộc về Cách Lãng Địch Á.” Chu Luật lạnh lùng nói, “Người mời tôi đến kiểm tra năng lực chính là lão đại của các cậu. Nếu hoài nghi mục đích hoặc là trình độ của tôi, ngại quá, làm ơn đi hỏi cái gã đứng cạnh tôi trước.”
Đứng cạnh Chu Luật chỉ có Thanh Dạ. Hội viên tuy có nhiều bất mãn, nhưng là không thể công khai chỉ trích lão đại nhà mình.
“…… Chúng ta mau xuất phát thôi, các vị.”
Sau đó, có người bước ra giảng hòa.
“Luật…… cậu thật là.” Vài phút sau, Thanh Dạ bất đắc dĩ gửi một tin nhắn cho cậu, “Nhờ phúc của cậu, kênh riêng tư của tôi đã bị nhồi nhét đủ loại câu hỏi cùng kháng nghị rồi.”
Chu Luật bật cười, không đáp. Cậu sửa sang lại một chút trang bị, chuẩn bị đi xem xét tình hình bên trong các chủ thành lớn.
Đợt phản đối vừa rồi, càng trực tiếp gây phiền toái đến câu trả lời dành cho Thanh Dạ.
Ai bảo Thanh Dạ cố tình nói mấy lời như thế khiến mình trở thành mục tiêu chỉ trích của mọi người? Đây chẳng qua là một sự trừng phạt nho nhỏ mà thôi.