Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 1 - Chương 25: Tâm tư của Mai gia


Mai gia là một trong ba gia tộc lớn ở Xuân Phong Trấn, nói đến ba gia tộc cổ ở Xuân Phong Trấn cũng có khác nhau, dựa theo bề dày lịch sử, Vân Gia hoàn toàn xứng đáng đứng thứ nhất, Mai gia xếp hạng hai, Lâm Gia là cuối cùng.

Mai gia không may mắn như Vân Gia, có thể xuất hiện một Triệu hồi sư, nhưng chiến sĩ và ma pháp sư của Mai gia rất đông, mỗi một đời đều xuất hiện một hai nhân tài, khiến Mai gia có địa vị rất lớn ở Xuân Phong Trấn, khi Vân Gia chuyển đến đế đô, Mai gia đứng đầu Xuân Phong Trấn, bất luận là tài phú hay thực lực đều hoàn toàn xứng đáng, đương nhiên Mai gia cũng từng hâm mộ Vân Gia, Triệu hồi sư đấy, Đông Đại Lục chỉ có năm người, vì Triệu hồi sư mà địa vị của Vân Gia rất cao, mà Vân Gia đi thẳng một đường, Nhất Phi Trùng Thiên.

Hâm mộ là hâm mộ, Mai gia vẫn rất bình tĩnh, tự biết giá trị của bản thân, không giống những người khác đỏ mắt ghen tị, Mai gia vẫn bình tĩnh theo dõi.

Điều này cũng khiến Mai Gia tồn tại được ở Xuân Phong Trấn, cho dù Vân Gia từ đế đô chuyển lại về đây, Mai gia trải qua mấy trăm năm tích lũy, cũng át được Vân Gia năm đó, tại Xuân Phong Trấn cho dù là Lâm Gia, cũng không dám bất kính với Mai gia.

Công bằng, trung lập, Mai Gia tin rằng không dính đến rắc rối, chỉ làm người đứng ngoài mới có thể bình tĩnh nhìn mọi chuyện, sẽ không vì cảm xúc nhất thời mà làm hỏng việc lớn.

Nhưng Mai gia bây giờ, sau khi có được tin tức Mai Băng mang về, không thể ngồi im được nữa.


“Băng Nhi, con nói đều là thật?” Ở chính sảnh Mai gia, chủ tọa là gia chủ đời này của Mai gia, gia gia của Mai Băng, Mai Nhiên, tuy đã lớn tuổi, nhưng lão nhân vẫn cường tráng, tinh thần sáng suốt, thực lực chiến sĩ lục cấp khiến Mai Nhiên trẻ ra không ít.

Bên cạnh Mai Nhiên có ba bốn nam nhân đang ngồi, đều là gia chủ của Mai gia, phụ thân Mai Băng, còn có mấy thúc thúc bá bá, thần sắc của họ có chút lo lắng, mày nhíu chặt, ánh mắt đều dừng ở thiếu niên đứng trong sảnh.

Mai Băng gật đầu, nói thật nếu không phải chính mắt nhìn thấy hắn cũng sẽ không tin, Vân Phong Vân Gia không chỉ có còn sống, hơn nữa thực lực lại ở trên mình!

Mai Băng khẽ xả ra nụ cười chua sót, hắn năm nay 13 tuổi đã đột phá đến tứ cấp, tuy còn chưa củng cố tốt thực lực, nhưng hắn tự coi như thiên tài so với cùng lứa, nhưng ở trước mặt Vân Phong, Mai Băng lại phát hiện mình quá tự đại.

Nếu mình là thiên tài, thì Vân Phong là gì? Thiên tài trên thiên tài? Người cao hơn người, thật sự là tức chết.

Thấy Mai Băng gật đầu, thần sắc mọi người không khỏi đều trầm xuống, Vân Phong, Vân Gia vốn nên chết đi lại khởi tử hồi sinh, hơn nữa thiên phú kinh người! Vân Phong năm nay mới mấy tuổi, 9 tuổi, thực lực đã vượt qua Băng Nhi! Băng Nhi đã đột phá đến tứ cấp, vượt qua hắn Vân Phong sẽ yêu nghiệt cỡ nào!

Mai Nhiên nhíu mày, sau đó thở dài một tiếng, “Vân Gia quả nhiên là Vân Gia……” Lời này vừa nói ra, mấy người khác đều cười chua sót, Mai gia mấy năm nay ở Xuân Phong Trấn tuy không ương ngạnh giống Lâm Gia, nhưng tất cả mọi người đều coi Mai gia mới là thứ nhất, Lâm Gia kia cũng không dám trèo lên đầu Mai gia, ngay khi bọn họ nghĩ Mai gia là độc nhất vô nhị, Vân Gia lại một lần nữa tiến vào tầm nhìn của họ.

Lần đầu là xuất hiện Triệu hồi sư, lúc này đây sẽ là hậu bối y thế nào êu nghiệt, so sánh mà nói, Mai gia thật đúng là người đầu tiên cảm thấy hổ thẹn.

Tuy Mai gia cũng có người mới, Mai Băng chính là kiêu ngạo của Mai gia đời này, 13 tuổi đã tới tứ cấp sơ kì, đưa mắt khắp Tạp Lan Đế Quốc chỉ có thể có trăm, nhưng bây giờ, Vân Gia Vân Phong mới 9 tuổi, thực lực đã vượt qua Mai Băng, yêu nghiệt, quả nhiên là yêu nghiệt!

“Phụ thân, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Phụ thân Mai Băng Mai Hoa mở miệng hỏi, đây là vấn đề cả Mai Gia đang nghĩ đến, công bằng mà nói tuy Mai gia không liên quan đến thì hơn, nhưng ở Xuân Phong Trấn tuy tính là đứng đầu, nhưng ở thành thị nhị lưu Mai gia như nông dân bị người ta khinh thường.


Mai gia không có dã tâm sao? Đương nhiên là có, là người sẽ có dã tâm, nhưng dã tâm của Mai gia cũng rất cẩn thận, thận trọng, Vân Phong còn tuổi nhỏ đã có thực lực như thế, nếu tiếp tục phát triển, như vậy Vân Gia sẽ lại Nhất Phi Trùng Thiên! Mà Mai gia, cuối cùng có nên bám lấy cây cổ thụ này không, là lựa chọn nan giải.

Mai Nhiên tâm tư kín đáo, làm gia chủ ông tự nhiên phải nghĩ đến đại cục, vì tương lai Mai gia, vì tất cả tộc nhân Mai gia, Vân Phong tất nhiên là thiên phú xinh đẹp, nhưng Lâm Gia làm sao có thể để nàng bình yên trưởng thành, lần trước Lâm Gia ra tay ác độc, đoạt tánh mạng Vân Phong, tuy không biết vì sao Vân Phong lại sống lại, nhưng Lâm Gia cũng nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ. Lâm Gia một khi biết tin tức Vân Phong chưa chết, sẽ dùng mọi cách diệt trừ nàng!

9 tuổi đã vượt qua thực lực của Mai Băng, tất nhiên thiên phú cường đại, nhưng thực lực này không đáng nhắc tới trước mặt cao thủ, chỉ cần Lâm Gia dùng tiền, Vân Phong vẫn khó thoát khỏi vận mệnh…… nếu Mai gia đi sai nước cờ, như vậy hậu quả……

“Chúng ta, bất động.” Mai Nhiên suy tư thật lâu, mới từ từ phun ra bốn chữ, Vân Gia giống như thuyền nhỏ, trong cơn sóng to gió lớn này, không ai biết sau đó thuyền lật hay bình yên, Mai Gia không dính vào vẫn hơn, dù sao thuyền mình vẫn an toàn, sẽ không bị tổn thất nhiều.

Mấy người khác nghe được đều gật đầu, hiển nhiên họ cũng nghĩ thế, chỉ có Mai Băng là nhẹ nhíu mày, không ủng hộ cách nhìn của gia gia nhưng cũng không nói gì.

Mai Nhiên sẽ không ngờ, thuyền nhỏ mà ông nói, tương lai sẽ biến thành cánh buồm lớn trên biển, đánh đâu thắng đó trên mặt biển này, mà tương lai Mai Gia cũng hối hận không thôi về quyết định ngày hôm nay.


Vân Phong một đường về nhà, Nhục Cầu trên vai đã bị nàng quăng trở lại vòng tay một lần nữa, Nhục Cầu kháng nghị, nhưng Vân Phong vẫn lưu loát thả nó vào.

Đến cửa nhà, Vân Phong vừa muốn vào phòng, đã bị phụ thân gọi lại, Vân Phong từ từ quay lại, thấy phụ thân mình đi khỏi thư phòng, ánh mặt trời rơi lên người ông, có vẻ ấm áp như vậy.

“Phong Nhi, mấy ngày nay đừng đi ra ngoài, một nữ hài tử chạy khắp nơi rất nguy hiểm.” Vân Cảnh nhìn nhìn Vân Phong, lẳng lặng đánh giá từ đầu đến chân, xác định nữ nhi không việc gì rồi, Vân Cảnh nhận ra, nữ nhi không giống trước, nhưng cảm giác này lại không thể nói rõ ràng.

Vân Phong cảm thấy ấm áp, gật đầu, nếu đã khế ước Hỏa Vân Sói, mình sẽ không đi ra ngoài nữa, bây giờ Vân Phong cần tăng thực lực của mình hơn, lục cấp, trình độ này còn lâu mới đủ, muốn được tôn trọng, muốn Vân Gia lại trở lại đỉnh cao lần nữa, nàng nhất định phải cường đại, cường đại không ngừng!

Vân Cảnh gật đầu, không nói thêm gì nữa chỉ quay lại thư phòng, Vân Phong đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn phụ thân, tuy Vân Cảnh nghiêm khắc, thậm chí tỏ vẻ vô tâm, cho dù là Vân Phong chết đi sống lại, cũng không thấy ông kích động, nhưng Vân Phong cũng hiểu được, Vân Cảnh đặt tình yêu ở đáy lòng, lúc sống lại nghe được câu liều mạng vì nàng kia, Vân Phong vẫn khắc ghi dưới đáy lòng.

Thu hồi suy nghĩ, Vân Phong phấn chấn tinh thần đi vào phòng mình, bây giờ, nàng có một chuyện quan trọng hơn, nàng phải biết Nhục Cầu kỳ lạ kia, cuối cùng là thứ gì!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận