Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi

Chương 2: 2: Mau Theo Em Về Nhà



“ Nào cảm ơn em đặc biệt sang tận đây giải quyết phiền phức lớn đến vậy, cạn ly” anh đưa ly rượu cụng về phía cô
“ Không cần khách sao như vậy đâu ,đây cũng là nhiệm vụ của em mà hơn nữa công ty của các anh chắc không bạc đãi em đâu nhỉ ” cô vừa nói vừa uống ngụm rượu mà anh đưa
Nghe cô nói vậy anh cũng bật cười “ đúng vậy người của công ty INB các em không phải muốn mời là mời được cho nên để cảm ơn em anh lấy thân báo đáp nhé”
“ Nào! Anh bớt bớt đi”
Thấy Ngãi Giai hổ thẹn như thế liền muốn chọc tiếp
“ Anh đã sắp xếp phòng ở gần đây hay là tối nay chúng ta…”
“ Tạ Nguyên Ân “ cô lập tức gằn giọng chừng mắt với anh
“ được rồi anh chỉ đùa em tí thôi mà em nghiêm túc thế làm gì” tay anh gấp đồ ăn bỏ vào chén cô “ ăn nhiều vào nhé”
“ Cảm ơn anh, ngày mai mấy giờ anh bay trở về Thượng Hải ”
“ 10h sao thế “

“ sớm thế hay là hôm nay anh nghỉ ngơi sớm đi” cô vừa nói vừa gấp đồ ăn bỏ vào chén anh
“ hay là lát anh đưa em về khách sạn nhé” anh nhìn cô
Cô từ chối “ không cần đâu em tự gọi xe là được rồi “
“ chúng ta là bạn của nhau đấy về muộn như thế nguy hiểm lắm” nghe được câu từ chối của cô anh liền tỏ vẻ như không hài lòng
“ mai gặp lại anh nhé mau ăn đi kẻo lại nguội hết mất “ lơ đi câu trả lời của anh tay vẫn cầm đùa gấp liên tục bỏ vào chén mình
Một nơi náo nhiệt nào đó tại New York
“ xin chào mọi người đã đến với nơi giải trí dành cho những người muốn thử cảm giác mạnh ,ngày hôm nay chúng tôi có một vị khách người Nga anh ta có biết danh là trâu nước đã giành nhiều chiến thắng trong cuộc thi boxing thế giới , hôm nay anh ấy muốn thách thức xem ai có thể hạ gục được anh ấy hay không vậy cho hỏi ở đây người nào dám lên đây đấu với anh ấy không nào “
Mọi người ở dưới thì thầm to nhỏ với nhau trong quán lại càng thêm náo nhiệt một lúc lại có tiếng nói của người đàn ông vang lên
“ tôi muốn đấu với anh ta ” một đám người ở đấy quay sang nhìn về phía người đàn ông vừa nói họ quay lại xì xầm to nhỏ với nhau
“ Yếu ớt như này đánh lại được không đấy “
“ phải rồi người nhìn như công tử bột làm sao đấu lại với tên trâu nước kia”
“ cái tên trâu nước đó cao to gấp 10 lần cái cậu nhóc này đó”
“ mong là cậu ta không bị trâu nước đánh chết”
“ im lặng xem nào”
“ Nào mọi người hãy vỗ tay cho cậu thanh niên này ngày hôm nay đã dũng cảm thách đấu với trâu nước của chúng ta” tiếng reo hò bắt đầu lớn dần
Cậu thanh niên đó là Lục Tử Hàn thiếu gia của nhà họ Lục , cậu ấy thích đánh bóc bởi vì cậu ta thích trải nghiệm những cảm giác mạnh nhưng gia đình cậu ta lại không ủng hộ
“ Lục Tử Hàn cố lên , em yêu anh “ người phụ nữ tóc nhuộm vàng trong cô ta cũng xinh đẹp nhiệt tình hò hét cổ vũ cho hắn nói đúng ra là người yêu của cậu ấy
“ hai vị đã sẵn sàng chưa chúng ta bắt đầu nhé”
Đúng lúc đó bên ngoài có chiếc xe màu đen 7 chỗ đậu tới một đám người áo đen từ bên trong xe bước xuống đi cùng với đám người đó là một người đàn ông mặc vest xám, anh ta bước xuống xe chỉnh lại trang phục rồi đi đến chỗ nhân viên ở đấy hỏi thăm bên trong
“ chuyện gì xảy ra ở trong kia vậy”

Người nhân viên thấy anh liền cúi đầu trả lời” tối nay anh trai của anh tới sàn đấu này đấu cùng với người có biệt danh là trâu nước ạ”
Người đàn ông mặt vest nghe tới đây liền nhíu mày “anh ấy không muốn sống nữa sao” nói rồi lập tức mở cửa bước vào theo sau là một đám vệ sĩ nhân viên thấy anh bước vào cũng nép sang một bên
Trên phía kháng đài trâu nước đánh liên tục về phía hắn nhưng hắn không kịp trở tay lập tức cú đấm trúng vào mặt làm hắn ngã xuống
“ ôi trời ơi anh phải cẩn thận một chút mau đứng lên đi” người phụ nữ của hắn ngồi ở phía dưới cứ hò hét liên tục
Hắn chỉ cười tay quẹt nhẹ vết máu trên miệng sang một bên từ từ đứng dậy đấm thẳng vào mặt của trâu nước nhưng gã ta lại né được một lần nữa trâu nước đá thẳng vào phía anh nhưng lần này xem ra anh đoán được hướng của gã nên cũng né kịp
“ anh à cẩn thận đấy” người đàn ông vest xám ngồi ở dưới miệng không ngừng nhắc nhở
Hắn cười với cậu rồi quay sang đánh liên tục về phía gã , gã ta chưa kịp ra đòn đã bị anh đánh cho ngã xuống mọi người ở phía dưới kháng đài không thể tin được mắt mình mà hò hét cổ vũ
“ Anh yêu giỏi quá”
“ xin chúc mừng nhà vô địch đây là tiền thưởng chiến thắng ngày hôm nay “tiếng vỗ tay hò hét lại náo nhiệt lần nữa
Hắn cầm tiền đi đến chỗ gã đang nằm bất động ở đó rồi nói “ tôi biết anh đang cần số tiền lớn để về nước chữa trị cho mẹ , tôi không lấy số tiền này đâu anh cứ mang về chữa bệnh cho mẹ của anh đi” nói xong anh đứng dậy đi thẳng xuống chỗ người phụ nữ tóc vàng đang đứng chờ
Người đàn ông vest xám thấy thế liền đi nhanh qua đó “ anh! Anh tới đây làm gì nữa vậy mau về với em đi chỗ này nguy hiểm lắm đấy”
Người phụ nữ của hắn nghe thấy cậu ta nói không hài lòng lên tiếng “ nguy hiểm sao tôi thấy ở đây k1ch thích lắm đó”
Hắn nhìn cậu ta rồi trả lời “ Tử Minh với người như em mà nói thì chỗ này rất nguy hiểm còn đối với anh chỗ này chỉ để anh thả lỏng bản thân một chút mà thôi, em xem em chẳng bằng James ”

“ Anh dù anh có muốn chơi thì hãy đợi xong ngày mai có được không? Bộ anh quên ngày mai là ngày gì à”
“ đương nhiên là anh không quên rồi , nào em về đi đừng có làm phiền anh nữa” Hắn vừa nói vừa đầy Tử Minh ra cửa
“ Sao hả sắc mặt của em nhìn anh là gì đây không tin anh sao”
“ Em chỉ muốn bảo đảm chuyện ngày mai có thể thuận lời trôi qua thôi”
Hắn thở dài một hơi ra dấu giống như bảo đảm ngày mai mọi chuyện sẽ suôn sẻ
“ đừng có cái vẻ mặt ủ rũ đó nhìn anh nữa này mau ăn đi người khác nhìn thấy sắc mặt của em làm cho chán đấy” Hắn móc trong túi áo khoác ra một thanh kẹo cao su đưa cho cậu
Cậu nhận lấy kẹo từ hắn bỏ vào miệng được một lúc thấy điều khác thường thì nhả ra “ anh cho em ăn cái gì thế”
Hắn thấy hành động của Tử Minh liền bật cười “ đây là kẹo cao su làm từ rượu thôi không cần nghi ngờ anh như thế đâu”
“ anh còn chút việc em mau về đi cũng khuya rồi, ngày mai anh nhất định sẽ không đến muộn đâu anh không để cho em bị bố mắng đâu ” Hắn ra hiệu cho hai tên đàn em đứng gần đấy đỡ cậu lên xe
“ đưa em ấy về an toàn”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận