Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ
Cô vội vàng rời đị, chạy trốn trông như con thỏ nhỏ, vèo một cái đã không thấy người đâu, Lục Ly không khỏi nghi vấn một chút.
Tại lúc hoạt động sắp kết thúc, Lục Ly đi kho hàng chuyển đến mấy thùng giấy bên trong là rất nhiều hộp hoa quả khô. Thì ra đây là đồ sẽ phát cho người dân tham gia hoạt động, đồ ăn vặt có tính thực tế nhất. Lúc trước ở trong văn phòng anh có mở mấy hộp để chia cho các bạn nhỏ ăn.
……
Một vũ án khiến toàn thành phố khϊếp sợ được phá trong thời gian ngắn, Lục Ly được cấp trên khen ngời, lúc trở kaij văn phòng miệng cười không khép được, phòng chửng sẽ có một khoản thưởng trợ cấp kha khá.
Mà nhân dân quần chúng ăn dưa, trăm triệu lần không nghĩ tới hung thủ sẽ là con trai của nạn nhân. Nhiệt độ thảo luận trên mạng rất cao, vô số người cảm thán, hiện nay xã hội vì tiền cái gì cũng có thể làm ra được.
Tần Trăn Trăn tâm không động, cô đa gặp qua rất nhiều vụ án, so với vụ này còn thảm hại hơn, không có nhân tính hơn. Gặp quá nhiều tâm đã tĩnh lặng như nước, nghĩ đến người nào đó lại ảnh hưởng đến tâm tình của cô, khiến cô có chút bực bội
Bực bội một hai ngày, sốc lại trạng thái, trong lòng cô cũng an tâm hơn, nhanh chóng thích ứng hoàn cảnh.
Tuy đối với việc kết bạn mới cô không có hứng thú lắm, nhưng trong lòng vẫn hy vọng mối quan hệ với đồng nghiệp mới sẽ tốt hơn. Lúc trước cũng vậy, mới đầu mọi người khá tốt, sau một thời gian hiểu biết về cô nhiều hơn, phần lớn đều chỉ kính nhi viễn chi…
Thành phố C khôi phục lại trạng thái yên bình, Tần Trăn Trăn mỗi ngày đều sửa sang lại hồ sơ trong kho tư liệu, củng cố kiến thức, làm phong phú tri thức của mình, cũng như luyện khả năng phân tích.
Chu Gia Hi cùng Mạc Tư Dao mỗi ngày nhìn Tần Trăn Trăn bận rộn, thật không biết vì sao cô có nhiều việc để làm như, như vậy so với chính mình nhàn nhã, cảm thấy có lỗi với tổ chức quá.
Hai người âm thầm thảo luận Tần Trăn Trăn cũng không phải người quá kỳ quái, chỉ là không thích nói chuyện hay kết bạn thô. Một cộng sự nỗ lực công tác như vậy cũng có cái tốt.
Thành phố C không lớn, cũng không phải thành phố cấp 1, Cục cảnh sát thành phố khoa pháp y có ba người, cùng vài nhân viên kỹ thuật chuyên môn kiểm nghiệm. Hiện tại nhân sự thay đổi, Tần Trăn Trăn mới được điều tới, cùng Chu Gia Hi và Mạc Tư Dao hợp thành một tổ ba nhân viên mới.
Tần Trăn Trăn kinh nghiệm làm việc phong phú hơn hai người này, hơn nữa làm việc đáng tin cậy, trong buổi giao lưu học thuật các tiền bối đều nói cô rất có tiền đồ, có thể nhìn đến điểm khả nghi rất nhỏ rất nhỏ trên thi thể, nếu là ở người khác có thể bị xem nhẹ, bỏ qua. Đây chính la kỹ năng không phải ai cũng có.
Cho nên Tần Trăn Trăn được điều làm Phó trưởng khoa, về sau biểu hiện tốt có thể thăng chức lên Trưởng Khoa. Có thể thấy được Cục Công An tính toán cho cô làm ở đây lâu dài, cô cũng không cần lo lắng bị điều đi nơi khác, lại thích ứng với hoản cảnh mới.
Hơn nữa thành phố này cách quê của ở thị trấn Song Kiều không xa, cũng chỉ 23km. Ngẫu nhiên nghỉ đi về nhà cũng tieenjm ngồi xe cũng chỉ mất hai giờ. Tuy trở về quê với cô cũng là điều tra tấn, nhưng không thể không trở về.
Tần Trăn Trăn một mình ở nhà ăn ăn cơm trưa, ăn được một nửa, ngẩng đầu lên liền nhì thấy Lục Ly đang từ cửa đi vào. Anh hôm nay không mặc cảnh phục, chỉ mặc một áo t – shirt màu đen, thêm một cái quần đùi màu đen, trên chân đi một đôi giày thể thao, rất đơn giản
Hôm nay giữa trưa thời điểm, Tần Trăn Trăn một người ở nhà ăn ăn cơm trưa, ăn đến một nửa, ngẩng đầu liền chú ý tới từ cửa đi vào tới Lục Ly, hắn hôm nay không có mặc cảnh phục, đảo chỉ mặc một cái màu đen ngắn tay t, thêm một cái màu đen quần đùi, trên chân một đôi giày thể thao, rất đơn giản.