Thú Cưng Thần Thoại Tại Mạt Thế

Chương 50: 50: Đội Vận Động Viên



Thứ tồn tại kinh khủng kia thở dài, đó gần như là một cơn gió lạnh, ngay lập tức đóng băng và kết tinh một cột đá trước mặt.
Trên bề mặt cột đá ấy phản chiếu một Thi Vương khủng khiếp với toàn bộ cơ thể xanh ngắt, băng giá và dùng một cặp mắt lạnh ngắt đang quét qua lãnh thổ của mình một cách lạnh lùng.
Hóa ra đó là một Thi Vương đột biến với thuộc tính băng giá!
Nếu Trác Phàm có thể nhìn thấy cảnh này, anh sẽ quay người rời đi, không có di vật thời tiền sử nào quan trọng bằng tính mạng của chính mình.
Ở kiếp trước, một trại lớn của công ty shelter đã bị phá hủy bởi một Thi Vương có thuộc tính băng giá, lúc đó còn có hai Sứ đồ trong trại đó, vì không đánh được nên phải rút về trụ sở.

Tất nhiên, 20.000 người sống sót trong trại này cũng bị bỏ rơi cùng nhau.
Mặc dù không thể so sánh với Thi Vương đột biến này, nhưng chắc chắn nó không phải là thứ mà Trác Phàm và những người khác có thể trêu vào ngay lúc này.
Và đằng sau Thi Vương đột biến, có một số con rối băng giá đứng cao hơn hai mét, nhìn kỹ thì mỗi con rối được tạo ra từ một Tang thi đột biến và rất nhiều băng, nhìn rất đáng sợ.
“Bất luận ai bước vào nơi này đều phải chết!”
Giọng nói của “Thi Vương băng giá” vang vọng trong sâu thẳm của phế tích.
* * *
Những người trong công ty shelter, cũng như Trác Phàm, không biết loại tồn tại nào đang chờ đợi họ trong đống phế tích.
Cách 50 mét bên ngoài nhà thờ của trường, Soth đứng trên một chiếc xe tăng, nghiêm trang nhìn vào tòa nhà được xây dựng cho các vị thần.
Phần trên của nhà thờ đã trở thành những bức tường đổ nát, toàn bộ phần mái đã bị lực lượng pha hủy, xuyên qua những bức tường bị phá ở phần dưới, ta có thể thấy phần nền của nhà thờ cũng đã bị phá hủy, thay vào đó là một hố sâu.


Hố sâu của ánh sáng xanh.
Soth cảm thấy có điều không ổn, đặc biệt là ánh sáng xanh thẳm, có dấu vết lạnh lẽo đến kỳ quái, cứ như bước tới gần thêm một bước nữa thì sẽ biến thành que kem.
Là một trong mười hai Sứ đồ, hắn biết toàn bộ vốn liếng của công ty shelter bắt nguồn từ một phế tích thời tiền sử trước đây, nghe nói trong quá trình khai phá phế tích đó, hắn không gặp phải sinh mệnh đột biến nào, nhưng có hàng chục người bị biến đổi gen, chết binh lính và hàng trăm lính đánh thuê tinh nhuệ nhất thế giới.
Tàn tích trước mặt rõ ràng là nguy hiểm hơn, trên đường đi đội của chúng phải đối mặt với Thi sơn huyết hải, giết chết ít nhất hai nghìn Tang thi bình thường và ba Tang thi đột biến.

Thậm chí có hai chiếc xe tăng phải phơi bụng.
Nếu không có hắn trấn thủ, thì sẽ không thể nào có thể dẫn đội tiến vào đây.
Nhưng khi giết tới cửa chính, hắn lại không dám vào..

nó quá nguy hiểm! Soth có thể mơ hồ cảm thấy rằng có một sinh mệnh đột biến rất mạnh trong đống đổ nát này, và sự dao động năng lượng thậm chí không thua gì của Michael.
“Bi luo!” Đột nhiên kêu lên một tiếng, đó là tên của một thủ hạ dưới trướng hắn, cũng đồng thời là cường giả số 1 số 2 trong đội, “Mang theo người của ngươi, vào trong thăm dò đường đi!”
Bi Luo hơi biến sắc mặt, hắn làm sao không biết, chuyến đi này dữ nhiều lành ít, nhưng làm trái với mệnh lệnh của Soth thì tức là đang đào hố chôn mình.

Hắn chỉ có thể cắn răng nói: “Vâng!” Sau đó hắn chọn ba, bốn người trong số những chiến binh đáng tin cậy nhất và hai trong số đó là người hắn không vừa mắt.
“Để xem tình hình như thế nào.” Nhìn Bi Luo và những người khác biến mất trong ánh sáng xanh, Soth kiên nhẫn chờ đợi.
* * *
Đi ngang qua ký túc xá nữ sinh, Trác Phàm và những người khác tiếp tục đi về phía trước, đi qua là sân bóng rổ, trên sân có khoảng mười Tang thi, dường như đã chuyển sang trạng thái không hoạt động và sững sờ đứng đó.
Khi Tang thi trong một thời gian dài không cảm nhận được sự hiện diện của con mồi hoặc không bị kích thích bởi thế giới bên ngoài, nó sẽ chuyển sang trạng thái không hoạt động, dường như được sử dụng để giảm tiêu hao năng lượng.

Một khi mà chúng phát giác được vấn đề thì nó sẽ ngay lập tức thức dậy.
Trác Phàm muốn lẻn đến nhưng lại vô tình giẫm phải vỏ lon, thật không thể trách người khác được.
Mười Tang thi lập tức thay đổi từ trạng thái bất động thành một con thỏ, lao tới với hàm răng sắt nhọn và móng vuốt.
Helena vô cảm và trước cô là một con dao dài.

Wolfgang xem xét và nhanh chóng duỗi vuốt xương ra và tóm lấy Helena.

Lâu lâu cũng phải cho vận động một chút chứ.
Mười Tang thi phổ thông bị tiêu diệt.


Sân vận động ở phía trước, sau sân vận động, là nhà thờ.
Điều khiến tất cả mọi người nhướng mày đó chính là ba chữ “SOS” màu đỏ như máu được viết trên vách kính ở điểm cao nhất của sân vận động!
Giúp đỡ khẩn cấp?
Chẳng lẽ vẫn còn người sống sót trong sân vận động này?
“Lightning, đi xem thử!”
Trác Phàm không đi kiểm tra mà cử để Lightning lẻn vào trước.

Không nghi ngờ gì nữa, đây là cách an toàn nhất.
Vút-
Lightning biến mất với những bước chân nhẹ nhàng.

Cổng của sân động rất lớn, nhưng là một con mèo ưu nhã, thì làm sao có thể đi bằng cửa chính?
Nó trực tiếp nhảy, ba lần nhảy là đã lên được mái nhà, chuẩn bị từ phía trên cửa sổ đi vào, không đi đường thường.
Vừa lên tới mái nhà liền phát hiện một Tang thi đang nấp ở đây đợi giao con mồi tới cửa, nhưng Lightning thật sự là vô hình, Tang thi này hoàn toàn không hề thấy sự tồn tại của nó, nhưng lại khiến Trác Phàm muốn rớt tim ra ngoài vì đang chia sẽ tầm nhìn.
Lightning vụt qua tên Tang thi đó và đến gần cửa sổ trời.

Đầu tiên, nó cúi đầu nhìn xuống, khung cảnh sân thể dục đã hiện ra đầy đủ.
Ở trung tâm của sân vận động là một sân vận động đa chức năng, bây giờ được lát bằng sàn cao su, có hàng trăm Tang thi đang ngủ yên ở đó, nó chỉ đơn giản là một rừng Tang thi!
Nếu không phải Trác Phàm ở kiếp trước quen nhìn thấy thủy triều thi thể quy mô lớn, hắn thực sự sẽ bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động.

Lightning phát ra một bước nhảy nhẹ nhàng, trực tiếp từ trong cửa sổ trời nhảy ra, vươn thân thể cực hạn ở trên không, sau đó bốn chân đáp xuống, không hề có một chút âm thanh nào, khiến cho Trác Phàm kinh ngạc.
Chỉ cần một chút âm thanh phát ra, hàng trăm Tang thi đang say ngủ này sẽ lập tức biến thành một đội quân khát máu đáng sợ.
Lightning mở to mắt nhìn xung quanh, tiếp tục quan sát tình hình bên trong sân thể dục, tìm kiếm dấu vết của người sống sót.
Chắc chắn rồi, ở phần trong cùng của sân vận động, trong khu văn phòng ban đầu, có một cánh cửa đầy máu, nhưng nó được đóng rất chặt, tùy theo tình huống mà có đầy những đồ vật khác nhau.
Nếu có người sống sót, thì rất có thể họ ở đó.
Cánh cửa bị đóng và Tang thi vào được, nhưng không có nghĩa là Lightning không vào được.
Ống thông gió chỉ đơn giản là con đường cao tốc nhanh nhất cho mèo.
Đang bước những bước nhỏ nhẹ nhàng, dễ chịu, Lightning đến trên nóc phòng sau cánh cửa.

Nhìn xuống qua rèm của ống thông gió.
“Nhiều người như vậy!”
Trác Phàm kêu lên, nhìn qua một bên chung tầm nhìn.
Đây là phòng thay đồ dành cho các vận động viên, với diện tích rộng và hơn 30 người sống sót.

Trong số đó có một đội cổ vũ hoàn chỉnh!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận