Tiên Pháp Đạo Kinh

Chương 84: 84: Gan Gấu Ăn No Gan Bò Chết Đói



– Thôi được rồi, nếu hai ngươi đồng ý với những gì ta vừa nói, vậy bây giờ ta sẽ đi luyện chế nốt chỗ đan dược này một lần cho các ngươi xem.

Chỉ hy vọng sau khi ta dùng hết chỗ tài nguyên này, chúng ta có thể nhìn ra được một số vấn đề mấu chốt trong đó.
Nói xong, trước sự chờ mong của Phá Thiên và Tử Phục, Nhạc Lãnh Pháp nhẹ nhàng đi tới chiếc tủ gỗ, cẩn thận lấy đan lô được cất giữ rất cẩn thận bên trong mang tới đặt xuống trước mặt hai người.

Chỉ qua một lúc, trên bàn lúc này đã không chỉ có đan lô và linh dược luyện đan, thậm chí còn có một số nguyên liệu khác được đựng trong rất nhiều chiếc lọ to to nhỏ nhỏ, cái thì đề chữ Linh Tuyền Thủy, cái thì ghi Bảo Linh Dầu, cái thì lại ghi Dung Hỏa Phấn, cái thì đặt tên là Kết Hoàn Phôi…!Nhìn cái tên là biết những nguyên liệu này dùng để bổ trợ cho việc luyện đan, tác dụng mỗi loại không giống nhau, trong quá trình chế luyện không thể thiếu cái nào.
Nhạc Lãnh Pháp không nói không rằng, chỉ đưa mắt nhìn lướt qua hai người một cái sau đó bắt tay vào chế luyện.

Ban đầu đan lô được hắn dùng hỏa diễm được thôi diễn bằng pháp lực nung nóng thật đều, sau đó ném vào một ít Dung Hỏa Phấn, mục đích là khiến cho nhiệt độ bên trong đan lô được lan tỏa đều, nhiệt lực không bị trồi sụt thất thường trong quá trình luyện chế.

Sau đó các nguyên liệu được lần lượt cho vào, những nguyên liệu này được sơ chế sau đó nghiền thành bột mịn, tùy theo dược tính mà được cho vào sớm hay muộn.

Giữa quá trình này linh thủy được cho vào đều đặn giúp cho dược chất được trích xuất ra không sai biệt lắm.

Đến khi Giáng Ma Thảo được cho vào, công đoạn cuối cùng chính là cho Kết Hoàn Phôi vào để hỗ trợ cho dược dịch bên trong dễ dàng kết thành đan hoàn trước khi mang ra ngoài.
Nhạc Lãnh Pháp vừa làm vừa giải thích ý nghĩa của từng công đoạn trong việc luyện chế, đến khi hoàn thành còn nói nếu Tiềm Linh Đan luyện ra chưa cần sử dụng ngay thì cần phải tra một lớp Bảo Linh Dầu, giúp giảm thiểu quá trình tiêu hao linh khí theo dược lực hao tổn.

Sau đó còn phải dùng hộp gỗ Tử Đàn Hương siêu kín để bọc lại, đảm bảo quá trình vận chuyển không làm vỡ đan hoặc để gió nước bên ngoài thấm vào gây hư hỏng.
Về cơ bản thì quá trình luyện đan gồm rất nhiều khâu, mỗi khâu đều có những điểm trọng yếu cần phải đặc biệt lưu ý, mà đệ tử nội môn dù tinh thông dược lý cũng chỉ có thể đảm nhận một trong các công đoạn này mà thôi.

Hiện nay bọn họ ba người phải thực hiện tất cả, cũng có nghĩa là việc bọn họ phải làm trong thời gian này tương đương hàng chục người làm trong thời gian tương tự.

Với mức độ công việc nhiều và khó như vậy, đương nhiên cần bọn họ phải gồng mình lên mới có thể hoàn thành được.


Nhưng nếu làm được, không chỉ tài nguyên tu hành, ngay cả vị thế của ba người bọn họ trong tông môn cũng sẽ được khẳng định không thể nghi ngờ.

Trong tương lai mà nói, với thành tích lẫy lừng kia, bọn họ nhiều khi còn được các vị trưởng lão cất nhắc đảm nhiệm những vị trí trọng yếu nữa.
Thế nhưng cho đến cuối cùng, khi đan lô được mở ra, Nhạc Lãnh Pháp vẫn rất bình thản lấy ra viên đan dược móm méo không bắt mắt, màu sắc không đều, linh quang ảm đạm, thậm chí trên thân đan còn xuất hiện vết nứt chằng chịt, bề mặt chỗ ướt chỗ ráo, không cần nhìn cũng biết là luyện hỏng.

Giống như đã quen thuộc với kết quả này, Nhạc Lãnh Pháp không có biểu tình gì khác thường, chỉ khẽ khàng dùng khăn mỏng lau đi mấy giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, sau đó thở dài một hơi, nói:
– Hai người thấy rồi đấy.

Trên lý thuyết toàn bộ quá trình của ta làm bất kỳ một công đoạn nào cũng không sai, ngay cả các sư huynh nội môn cũng khẳng định cách làm này hoàn toàn chính xác.

Chỉ có điều dù làm đúng nhưng kết quả vẫn không thành công.

Về sau ta điều tra qua, biết được đệ tử Kỳ Đan Điện tu luyện một số loại hỏa công đặc biệt, chuyên dùng cho việc hỗ trợ luyện đan, mà mỗi loại đan dược lại cần dùng đến loại hỏa chủng khác nhau, cường độ cũng không giống nhau.

Tiếp đó ngay cả linh thủy cũng phải dùng phương pháp đặc biệt để tăng cường độ tinh khiết, hiện tại dù chỗ linh thủy này ta đã lên tận thượng nguồn để lấy nhưng vẫn không dám chắc nó có đạt chất lượng hay không.

Bên cạnh đó khi xử lý các loại linh dược cũng có một số điểm trọng yếu khác nữa, tuy chỉ là khác biệt nhỏ thôi nhưng tổng hợp ra kết quả cuối cùng phẩm chất đan dược chênh lệch lại tương đối lớn.

Bất quá đây là kinh nghiệm để đời mà mỗi đan sư phải thử nghiệm rất nhiều lần, hao tốn vô số tiền của mới đúc rút ra được, không có ai dễ dàng nói cho người khác biết.

Dưới thân phận dược đồ như ta, có thể tìm hiểu tới tận đây đã là không dễ rồi.
– Đúng vậy, Nhạc huynh nói chí phải.


So sánh mặt bằng chung giữa các đệ tử mới nhập môn như chúng ta mà nói, biết nhiều như Nhạc huynh đã là có một không hai rồi.

Xem chừng muốn biết nhiều hơn không thể không hao tốn công sức tiền bạc một phen, cái mặt nạ này của ta e rằng sẽ phải dày hơn một chút rồi.

Tiểu Hành, đệ có cách gì không?
– Đệ sao? Có lẽ đệ sẽ tìm Tuyết Liên giúp một tay xem thế nào.

Với thân phận của nàng ta, ít nhiều gì cũng dễ tiếp xúc với các nữ đệ tử Kỳ Đan Điện hơn chúng ta, dò hỏi một số thứ không phải không được.

Huống hồ đệ thấy nếu tương lai nàng ta tiến vào nội môn, chín phần sẽ theo tứ trưởng lão thôi.
– Được, ý kiến hay, ta sẽ đi tìm Tiểu Yến sư tỷ hỏi thăm một chút.

Mấy ngày nay nói chuyện trao đổi một số thứ, ta biết nàng cũng là người hiểu đạo lý, xem chừng không làm khó ta đâu.
Nhạc Lãnh Pháp thấy thế cũng nói:
– Hai người tìm người giúp đỡ, còn ta sẽ vào thư viện tìm thêm một số điển tịch mang về đây.

Ngày mai chúng ta sẽ cùng nhau nghiên cứu rồi trích lọc ra những yếu tố quan trọng nhất, xem xét xem cách điều chế của chúng ta có sai lầm chỗ nào không.

À mà này, hai ngươi xem có thể nhờ Thành Nghị kia giúp một tay không? Thành Nghị kia quen biết với Liễu Nham sư huynh, nhìn có vẻ khá thân mật, có lẽ sẽ hỏi được một ít mánh khóe đấy.
– Ta sẽ thử xem sao.

Tử Phục đáp.

Ba người nói xong thì chia nhau đi về, căn bản không ngồi lại xem đan dược kia có vấn đề gì nữa.

Bởi vì chỉ mới nhìn thôi là biết ở bên trong tồn tại quá nhiều vấn đề, tuy vấn đề không lớn nhưng đó là về mặt ngoại quan thôi chứ bản chất thì vấn đề không nhỏ chút nào.

Về ngoại quan cách làm không sai, nhìn thì giống như đan dược sắp thành nhưng về bản chất bên trong thì phẩm chất quá nhiều yếu tố không đạt nên cuối cùng mới cho ra kết quả thất bại.
Đương nhiên lời Nhạc Lãnh Pháp không phải hoàn toàn không đáng tin cậy, mà thực tế kiến thức về linh dược của các dược sư trong nhân gian thua kém các đan đồ ở Ứng Thiên Tông rất xa.

Sự cách biệt này lớn đến nỗi một dược sư trong nhân gian kê ra một phương thuốc nhìn rất hoàn mỹ nhưng khi bị đan đồ Ứng Thiên Tông nhìn vào mắt liền xuất hiện vô vàn thiếu sót nghiêm trọng.

Đây không phải do dược sư thiếu thành thực mà là vì kiến thức của bọn họ có giới hạn, cách nhìn cũng không toàn diện như các đan đồ ở Ứng Thiên Tông được.

Lúc này đối chiếu với thân phận Nhạc Lãnh Pháp, những yếu tố mang tính chủ quan này vẫn chấp nhận được, huống hồ bản thân cả ba người cũng đang trong giai đoạn khó khăn, giúp đỡ nhau là điều nên làm.
Ngay trong ngày hôm đó, Tử Phục không đến Linh Dược Điền mà chạy tót đến Kỳ Đan Điện tìm Tiểu Yếu sư tỷ hỏi chuyện.

Phá Thiên thì cấp tốc đi tìm Tuyết Liên, đứng bên ngoài phòng chờ đợi mãi đến chiều muộn, lúc nàng trở về mới mang hết những chuyện ra nói, tối đó hắn còn cùng Tuyết Liên đợi a Đào đi mua cơm về ăn rồi mới về phòng mình nghỉ ngơi.

Nhạc Lãnh Pháp thì dựa vào quan hệ tới thư viện mượn một đống kinh văn điển tịch liên quan đến dược lý mang về chất thành một đống, mới có cũ có, dày có mỏng có, cơ hồ muốn lấp cả căn phòng hắn ở.

Thế nhưng tối hôm đó, cả ba vẫn không tài nào chợp mắt nổi, trong đầu cứ loanh quanh mấy viên đan dược bị hỏng kia.
Phá Thiên thì tiếc đến bầm gan tím ruột, còn đang băn khoăn phải làm mọi cách để lần tới Giáng Ma Thảo của Tử Phục sẽ không bị hỏng như trước.

Tử Phục thì lại căng đầu suy nghĩ khả năng thành công là bao nhiêu, so với đổi ngang Tiềm Linh Đan thì bản thân có bị thua lỗ nặng hay không.

Nhạc Lãnh Pháp thì cứ đọc kinh văn cả đêm, bất kỳ cuốn nào có ghi chép liên quan đến các dược liệu bên trong đan phương thì đều đọc qua một lượt, sau đó phân biệt ghi chép ra thành từng cuốn riêng biệt, cứ đọc thế cho đến sáng không hề chợp mắt.
Sáng hôm sau từ rất sớm Phá Thiên và Tử Phục đã xuất hiện ở nơi Nhạc Lãnh Pháp ở.

Thấy Nhạc Lãnh Pháp đang loay hoay giữa đống sách ngổn ngang, cả hai cũng không nói gì mà liền lao đầu vào làm việc.
– Giáng Ma Thảo, chủ dược cung cấp linh khí tinh thuần, sơ chế ngay khi mới thu hái, dùng hỏa dược thiêu đốt các loại tạp khí tồn dư ngoài thân, trước khi sử dụng mới nghiền thành bột mịn, cho vào ở công đoạn cuối cùng.

– Hóa Huyết Thảo, phó dược làm cho máu huyết lỏng ra, dễ dàng vận chuyển hơn.

Mục đích là đánh tan các điểm tắc nghẽn, đả thông kinh mạch, đả phá huyệt vị, giúp linh khí trong đan được cơ thể hấp thu chuyển hóa dễ dàng.
– Kiện Phế Diệp, thuộc tính cực hàn, giải nhiệt lực, thông hô hấp.

Lá dùng dương hỏa sấy khô, nghiền vụn, dùng chung với Hoàng Kinh Căn tăng hiệu quả hấp thu linh khí vào trong đan điền.
– Hoàng Kinh Căn, rễ màu vàng tươi mọc dài như gân rồng, sau khi nhổ lên cần phải rửa sạch, đợi cho ráo tiến hành cắt lát, sao khử hạ thổ một ngày.

Sau đó lấy ra ngâm với nước đỗ đỏ ba ngày cho độc chất bị hút hết ra ngoài rồi mới mang đi phơi khô, nghiền thành bột đựng vào lọ sứ đậy kín.
– Khô Thảo Quả, loại quả này bắt buộc phải đốt đến khi vỏ hạt cháy thành tro, sau đó nghiền vỏ và hạt thành bột, sau đó tiến hành sàng lọc thật kỹ một lượt, hòa với nước cho tan sau đó vớt máng nổi ở phía trên, đợi hai ngày cho lắng xuống lại lấy phần bột dưới phơi khô thì có thể đem ra sử dụng.
Cứ thế, các dược liệu bên trong đan phương được ba người liệt kê ra, bất kỳ điểm nào có liên quan đều được ghi chú rõ ràng, không thiếu một câu một chữ nào.

Những công đoạn chế luyện này vô cùng dài dòng và rối rắm, cho nên trong thời gian ngắn rất khó tổng kết ra tất cả được.

Chưa kể bên trong đan phương có tất cả chín loại dược liệu, mỗi một loại lại có cách sơ chế riêng, sau khi sơ chế chính là bào chế, cuối cùng mới có thể mang ra luyện chế.
Hơn nữa yêu cầu đối với mỗi loại linh dược cũng cần được ghi chép lại rõ ràng, tiện cho ngày sau có thể chăm sóc nuôi trồng.

Ví như Giáng Ma Thảo phải sơ chế ngay khi mới thu hái, nếu không linh khí bên trong sẽ sụt giảm rất nhanh.

Mà để đảm bảo mật độ linh khí cao nhất thì phải đến lúc sử dụng mới được nghiền thành bột mịn, tránh cho linh khí bị thất thoát ra ngoài.

Các loại linh dược hầu hết đều phải thu hái khi nuôi trồng đủ độ tuổi, lại phải chọn thời điểm dược tính cao nhất để thu hoạch, thu hoạch xong phải ngay lập tức tiến hành sơ chế.

Từng bước từng bước đều đòi hỏi sự chăm chút tỉ mỉ, không thể có sai sót.

Bất kỳ sai sót nào đều sẽ khiến độ khó của quá trình luyện đan tăng thêm một thành, mà phẩm chất đan dược cuối cùng lại giảm đi tương ứng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận